Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7. Nhiệm vụ thất bại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cứ như vậy, hai người một đường vừa đi vừa giết, ước chừng một giờ sau rốt cuộc đi tới trung tâm thương mại. Bên trong không thiếu tang thi, vừa bước vào, một tang thi trực diện lao đến.

Mạc Tô thủ pháp dứt khoát gọn gàng, một kiếm liền chặt bỏ đầu tang thi, đây là lần đầu tiên Ninh Vũ Nhiên nhìn thấy Mạc Tô ra tay. Ánh mắt hờ hững, giết tang thi giống như băm đồ ăn, phần định lực này, chỉ có thể khiến người ta thốt lên không hổ là Mạc Tô trùng sinh từ tận thế.

Tầng một, thực phẩm biến thành một đống lộn xộn, có vẻ đã có người tới trước khi các nàng đến đây. Cũng may mục đích của các nàng không phải thu thập vật tư. Từ tầng một mở một đường máu, hai người đi lên tầng hai.

Ninh Vũ Nhiên lúc này mới nhớ, kiếp trước Mạc Tô biết An Lạc Khâm ở tầng hai, bao gồm cả  tang thi nhị giai kia. Chỉ là kiếp trước Mạc Tô không có dị năng, tiểu đội bọn họ thực lực rất yếu, cũng không thể đánh bại tang thi nhị giai, ở thời khắc mấu chốt được một tiểu đội đang trên đường đến căn cứ trung ương ở phía bắc cứu, vì thế mọi người liền cùng nhau đi căn cứ trung ương. Đây cũng là nguyên nhân giúp cặn bã Tiết Lam lúc đó đang ở đế đô với nguyên chủ Tiểu Bạch Liên có thể thông đồng với nhau.

Tiểu thuyết viết, sau khi Mạc Tô trùng sinh, trực tiếp đi phía nam thành lập căn cứ, càng ngày càng lớn mạnh, cuối cùng trở thành căn cứ cường đại nhất.

Hai người đến tầng hai, quả nhiên gặp năm sáu người đang cùng tang thi nhị giai chiến đấu, lưỡi phong dao sắc bén, băng chùy, hỏa cầu, các loại chiêu thức dị năng liên tiếp quăng lên người tang thi.

Nhìn tang thi nhị giai, lệ khí trong mắt Mạc Tô chợt lóe, ngón tay khinh khinh, tay phải bấm quyết niệm thần chú, một đám rễ cây đột ngột từ mặt đất trồi lên. Mấy người đang cùng tang thi chiến đấu lập tức cả kinh lui về phía sau vài bước, chỉ thấy rễ cây lấy tốc độ cực nhanh sinh trưởng, thời gian ngắn ngủi vài giây liền bao vây tang thi trong nhà giam thực vật.

Mạc Tô vươn tay phải, lòng bàn tay hiện ra màu xanh nhàn nhạt, ngay sau đó, ánh sáng màu xanh bao phủ, ngón tay nhẹ nhàng khép lại. Chỉ nghe "Phanh" một tiếng, con tang thi bị vây trong nhà giam thực vật máu thịt tách ra tứ phía, cuối cùng chỉ còn một viên tinh thể màu xanh dương, đinh một tiếng rơi trên mặt đất, đó là tinh hạch tang thi cấp hai.

Mọi người tiểu đội Băng Diễm ngây ngốc nhìn Mạc Tô, cằm muốn rớt xuống đất, khó có thể tin được, một cô gái xinh đẹp hóa ra cường hãn như vậy. Nhưng mà cảnh tượng diễn ra ngay sau đó khiến họ càng thêm khiếp sợ hơn nữa.

Một khắc khi Mạc Tô xử lý xong tang thi nhị giai kia, trong đầu Ninh Vũ Nhiên liền vang lên tiếng của hệ thống.

[Đinh! Trong vòng một ngày trợ giúp nữ chủ giết chết tang thi nhị giai, nhiệm vụ thất bại, kí chủ lập tức chấp hành trừng phạt thất bại: Hôn nồng nhiệt nữ chủ ba phút.]

Ninh Vũ Nhiên tức khắc trợn tròn mắt, trong lòng khóc ròng.

[ A a a, hệ thống đáng chết, Mạc Tô đã giết chết tang thi nhị giai kia, vì sao lại tính là nhiệm vụ thất bại??? Cái này không khoa học!!! ]

[Đinh! Hệ thống thương tình giải thích cho kí chủ, tang thi là một mình nữ chủ giết chết, không phải kí chủ giúp giết chết, bởi vậy phán định nhiệm vụ của kí chủ thất bại ~(≧▽≦)/~. ]

Ninh Vũ Nhiên:... Nữ chủ quá cường đại có thể trách ta sao? Còn có hệ thống ngươi, biểu cảm cuối cùng kia là sao a a a!!!

[Đinh, kí chủ qua ba giây vẫn không làm xong trừng phạt, hệ thống sẽ cưỡng chế chấp hành!]

Ngay sau đó, Ninh Vũ Nhiên liền cảm thấy thân thể của mình không khống chế được tiến đến gần sát Mạc Tô, sau đó ở trước mắt bao nhiêu người, hôn lên Mạc Tô.

Hôn đi lên...

Đi lên...

Đi lên...

Đi...

Mạng ta xong rồi!

Ninh Vũ Nhiên khóc không ra nước mắt. Nàng nhắm mắt lại chờ chết nên không nhìn thấy bên tai của Mạc Tô đã phiếm hồng.

Mạc Tô nhìn biểu tình thấy chết không sờn đầy mặt Ninh Vũ Nhiên, không khỏi cười cong mắt, không biết xuất phát từ suy nghĩ gì, nhưng cũng không đẩy nàng ra.

Ba phút này, Mạc Tô đột nhiên phát hiện Mộc Linh Quyết trong cơ thể tự động vận chuyển, tự động truyền vào trong cơ thể Ninh Vũ Nhiên sau đó lại quay trở về cơ thể mình, hơn nữa càng thêm tinh thuần, việc này không khỏi làm sắc mặt cô trở nên cổ quái, chẳng lẽ đây chính là song tu trong truyền thuyết?

Mọi người ở tiểu đội Băng Diễm không khỏi kinh ngạc muốn rớt con mắt, hai cực phẩm mỹ nữ cứ như vậy trước mặt mọi người tú khởi ân ái, nhất là trong đó một mỹ nữ vừa mới hung tàn giết một con tang thi nhị giai. Vài cẩu độc thân không hẹn mà cùng địa tâm nói: Chẳng trách ở mạt thế bọn họ tìm không được bạn gái, hóa ra cải trắng đều ở cùng một chỗ với cải trắng! Còn là cải trắng có thực lực mạnh mẽ!!!

Mạc Tô bất giác ôm Ninh Vũ Nhiên vào lòng, con ngươi màu đen đầy cưng chiều, phản chiếu ra bộ dáng Ninh Vũ Nhiên thẹn thùng, bắt đầu phản công. Hai người hôn như vậy ước chừng năm sáu phút, ngay cả thời gian trừng phạt qua rồi Ninh Vũ Nhiên cũng không biết, đương nhiên do hệ thống có ý xấu không nhắc nhở, không thì chỉ sợ nàng đã sớm đẩy Mạc Tô ra. Hiện tại nàng chỉ có thể cả người mềm nhũn dựa vào Mạc Tô.

"Mạc Tô..." Ninh Vũ Nhiên mở hai tròng mắt, con ngươi màu mực phiếm một tầng thủy quang, thoạt nhìn tươi đẹp.

Mạc Tô thâm tình nhìn nàng, phảng phất ở giữa đất trời chỉ có một mình Ninh Vũ Nhiên.

"Khụ, cái kia..." Hai mỹ nữ đẹp thì đẹp thật, nhưng bọn họ tùy thời còn đang nằm trong nguy hiểm nha! Đội trưởng tiểu đội Băng Diễm, Hàn Di An có chút xấu hổ nói "Hai vị mỹ nữ, ấy không, hai vị cao thủ, cảm ơn đã cứu chúng tôi." Sau đó đem viên tinh hạch của tang thi nhị giai đưa tới.

Mạc Tô ánh mắt lãnh đạm, trừ bỏ An Lạc Khâm, những người này nàng không để vào mắt.

Nhìn sang Ninh Vũ Nhiên, Ninh Vũ Nhiên đang ngóng trông xem xét viên tinh hạch, có viên tinh hạch này dị năng của nàng có thể thăng cấp!

Mạc Tô gật đầu, tiếp nhận tinh hạch xanh dương của tang thi nhị giai, nhét vào trong tay Ninh Vũ Nhiên, lời ít ý nhiều nói: "Hấp thu."

Sau đó ánh mắt dừng lại ở trên người một nam nhân đẹp trai thoạt nhìn có vẻ cấm dục, thanh âm thanh lãnh: "An Lạc Khâm?"

An Lạc Khâm hơi mím môi, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Mạc Tô, bộ dáng ngốc manh.

Trong tiểu thuyết, An Lạc Khâm là một người cuồng nghiên cứu khoa học, ở các phương diện khác đều là tiểu bạch, cho nên tính cách rất đơn thuần, lúc trước khi Ninh Vũ Nhiên đọc tiểu thuyết rất thích hắn.

Mạc Tô cong cong môi, thanh âm trầm thấp mị hoặc: "Gia nhập căn cứ Thự Quang của chúng tôi, tôi sẽ cung cấp cho anh nơi nghiên cứu cùng tư liệu nghiên cứu tốt nhất."

Ánh mắt An Lạc Khâm lập tức sáng ngời nhìn về phía đội trưởng tiểu đội Băng Diễm Hàn Di An, trong tiểu thuyết, hắn rất để ý lời nói của Hàn Di An, ngay cả nghiên cứu khoa học thực nghiệm đều phải dựa vào hắn.

Hàn Di An ánh mắt bất đắc dĩ xoa xoa tóc của hắn, nhìn Mạc Tô hỏi: "Xin hỏi căn cứ Thự Quang ở đâu, so với căn cứ trung ương thì như thế nào?" Tuy rằng hỏi như vậy, trong lòng hắn cũng hiểu được không có khả năng tốt hơn căn cứ trung ương, chỗ đó trước tận thế là thủ đô.

"Địa điểm căn cứ của chúng tôi sẽ ở phía nam, còn chưa thành lập." Mạc Tô nói, "Căn cứ của chúng tôi nhất định sẽ trở thành căn cứ hòa bình cường đại nhất ở tận thế."

Thanh âm của cô lạnh lùng thản nhiên, mang theo một cỗ tự tin cường đại, để người khác không tự chủ được tin phục.

Hàn Di An giật giật khóe môi, hắn còn tưởng rằng là một căn cứ nhỏ, không nghĩ tới người này ngay cả căn cứ còn chưa thành lập. Vốn định cự tuyệt, nhưng trong lòng có một loại trực giác, căn cứ này nhất định sẽ quật khởi, vì thế hắn quyết định ngã theo một phen, trầm giọng nói: "Được, chúng tôi đáp ứng."

Mạc Tô thản nhiên nhìn hắn một cái, không nói gì thêm, tuy rằng nhiều người hơn so với trong dự đoán nhưng cũng không gây trở ngại cái gì.

Khi gia nhập căn cứ Thự Quang mọi người không hề nghĩ đến tiểu đội Băng Diễm sau này so với kiếp trước càng cường đại hơn, trở thành tiểu đội mạnh mẽ nhất của Thự Quang, danh chấn tận thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top