Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 3: Tận thế văn ( Đệ 33 chương )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc dù cảm thấy  chút có lỗi với ông chủ siêu thị, nhưng Lê Thanh, Lạc Diêu, còn có bòng đèn  nhỏ là Lý Tiểu Hồng cứ như vậy di chuyển đến tiểu khu gần trung tâm thương mại , chờ giải quyết hết thảy thây ma bên ngoài ,  cả ba người đều thở hồng hộc, toàn thân nhiễm máu tươi, nhìn qua nhếch nhác không chịu được.

Bất quá  trước mắt tận thế mới qua được  vài ngày,  trung tâm thương mại lại giống như vừa bị một đại dịch châu chấu tràn qua,  nhu yếu phẩm cũng không còn lại bao nhiêu.

 Ba người lên lầu hai, Lê Thanh cuối cùng cũng tìm được chỗ có thể thay quần áo, chạy nhanh vào WC tắm qua một lượt, rồi  mau chóng thay một bộ quần áo mới.

Aizz, rõ ràng cô có không gian, ∑(っ °Д °;)っ tại sao lại phải ăn khổ thế này .

Xem ra còn cần phải quan sát  Lý Tiểu Hồng là thù hay là bạn, sau đó  mới có thể công khai chuyện cô có không gian riêng cũng không muộn.

Đợi nghỉ ngơi lại sức,  Lê Thanh thở dài nói :" Tuy rằng chỗ này quần áo và nhiều thứ khác không thiếu, nhưng em xem qua thấy thực phẩm thực sự rất ít ỏi."

Thấy Lê Thanh thất vọng, Lạc Diêu đột nhiên nói:" Ta biết hầm ngầm của nơi này, chắc ở đó cũng không có mấy người đến."

Tinh thần lê Thanh lập tức trở nên hào hứng,  liền hướng Lạc Diêu chạy theo.

 Lạc Diêu  biết đường tiến lên mở cửa, mang theo Lê Thanh xuống tầng ngầm, đi đến cuối đường  hai người dừng chân trước một cánh cửa lớn bằng sắt.

" Không đúng.." Lạc Diêu lui lại mấy bước,  nhanh chóng chắn trước Lê Thanh:" Cửa đã bị kẻ nào đó cạy khóa."

Lê Thanh chăm chú quan sát, quả nhiên không sai, khóa cửa toàn bộ đều bị ai đó dùng vũ lực phá hủy.

" Xem ra chúng ta không phải là những kẻ đầu tiên đặt chân đến đây?" Lê Thanh cắn răng :" Không liên quan, quay về với chuyện chính , kho hàng hẳn còn chứa rất nhiều vật tư, em không tin là nó bị quét sạch không còn một mống."

 " Không sai " Lạc Diêu đồng thuận :" Chị cũng nghĩ thế, hơn nữa nếu có gặp nguy hiểm..." Lê Tiểu Phương - em một người một đũa là có thể đối phó =))))

Vì vậy không chút do dự ba người tiến vào kho hàng.

 Trong kho hàng vẫn sáng đèn, có lẽ họ cùng trữ máy phát điện.

Không gian kho hàng thực là rộng lớn, khắp nơi đều chất đống vật tư, nếu không phải còn có nhiệm vụ trên người, Lê Thanh đều nghĩ đến việc muốn ở đây hưởng thụ sống nốt quãng đời còn lại.

" Là ai?" Một giọng nam đột ngột vang lên.

Lê Thanh kinh ngạc ngẩng đầu, liền thấy một nam một nữ đang nấp phía sau đống khoai tây, cảnh giác nhìn sang bên này.

Cô bất giác cảm thấy thật quen mắt... " Vương Minh Minh?"

Người nam kia thực sự là Vương Minh Minh, hắn nhìn thấy Lê Thanh, nhất thời ngẩn người:" Tiểu Phương tại sao cậu lại ở chỗ này?"

" Cậu có thể tới tại sao tôi không thể. " Lê Thanh trả lời.

 Lạc Diêu bên cạnh nghe Vương Minh Minh xưng hô thân mật với Lê Thanh, nhất thời không vui: "Người này là ai?"

Lê Thanh giải thích :" Ah, đây là bạn học của em."

" Em đừng gạt chị." Lạc Diêu mất hứng, " Rõ ràng trường em là trường nữ sinh! "

Lê Thanh:"... Kỳ thực trường nữ sinh St.Mary chỉ chuyên nhận nữ sinh, thế nhưng mười mấy năm trước cũng biến thành trường học bình thường nhận cả nam lẫn nữ rồi."

 Lê Thanh trong lòng khinh bỉ, nam sinh muốn thi đỗ vào trường này thật không biết nhét vào đầu những suy nghĩ viễn vông gì...

"  Thật sao?" Lạc Diêu miễn cưỡng tiếp nhận lời giải thích vừa rồi.

Lê Thanh:"..." Khoan, khoan, sao cô lại cảm giác giống như không khí khắp nơi tràn ngập mùi tranh giành tình nhân nhỉ, cô và Lạc Diêu sao giống vợ chồng lâu năm như thế OTZ.

Vương Minh Minh xem qua cũng thoải mái hơn nhiều, hắn nắm tay người con gái bên cạnh kéo ra ngoài, hướng tới Lê Thanh giới thiệu:" Đây là bạn gái ta, cũng là Lãnh đại tiểu thư tập đoàn xuyên quốc gia Lãnh thị, Lãnh Ngạo Tuyết."

Lãnh Ngạo Tuyết xem chừng cũng chỉ là thiếu nữ mười bảy tuổi, xinh đẹp như hoa, ánh mắt nàng lướt qua đám người Lê Thanh tràn đầy khinh bỉ:" Chỉ là mấy kẻ quê mùa thôi mà, đừng nghĩ bản thân mình có gì ghê gớm."

Lê Thanh:"..Ah.." Trước tiên có thể bỏ qua việc Vương Minh Minh - tên tra nam này là gay, nhanh như vậy liền tìm được bạn gái mới, còn dùng khẩu khí khoe khoan giới thiệu với mình... Quan trọng là cái gì mà Lãnh thị tập đoàn !! ! Chẳng lẽ bối cảnh của mấy cái thế giới này đều như nhau sao OTZ.

Cho tới cái tên Lãnh Ngạo Tuyết, nếu có ai nói nàng là em gái của Lãnh Ngạo Thiên, Lê Thanh đều nhất mực tin tưởng...

[ Không cần để ý mấy chuyện nhỏ nhặt này ! Chỉ là  bối cảnh giả thuyết thông dụng thôi mà,  không dùng lại nhân vật là được rồi.]

" Không dùng lại nhân vật?" Lê Thanh kinh ngạc nói:" Vậy tại sao nữ thứ đều sở hữu gương mặt y chang thế giới trước thế kia?"

[ Chuyện này hả..........hahahahaha...] Hệ thống chạy rồi !

Lê Thanh :"..." Cái hệ thống vô lý này !!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Lạc Diêu tự nhiên bị mắng làm sao có thể cam lòng, ngay lập tức đáp trả không khoan nhượng:" Cô cho rằng cô lợi hại sao? Hiện tại đã là tận thế, Lãnh thị tập đoàn coi như tồn tại thì sẽ thoát được kết cục phá sản sao?"

Sắc mặt Lãnh Ngạo Tuyết tối sầm lại :" Cô thì biết cái gì?"

Vương Minh Minh thấy tình hình không ổn cũng đứng ra giảng hòa:" Hahahaha... Mọi người đều là bạn bè, cũng không cần tranh cãi kịch liệt."

Vương Minh Minh từ trước khi bị Lê Thanh phát giác việc hắn là gay thì đã trải qua một thời gian vô cùng sa sút, vì vậy hắn đến quán bar mua say, nào ngờ lại gặp một mỹ thiếu niên.

Nhắm mắt cũng đoán được tiếp theo là một loạt tình tiết cẩu huyết , sau đó Vương Minh Minh cùng mỹ thiếu niên vui vẻ ở cùng một chỗ, ai ngờ được một khoảnh thời gian vị mỹ thiếu niên kia lại hạ mình cầu xin Vương Minh Minh theo đuổi chị gái xinh đẹp của mình.

Thì ra, mỹ thiếu niên Bạch Liên Hoa chỉ là con riêng của cha Lãnh Ngạo Tuyết, cha nàng là ở rể, nên mọi gia sản đều thuộc quyền thừa kế của Lãnh Ngạo Tuyết.

 Bạch Liên Hoa tự nhiên sẽ bất mãn, đã sớm âm thầm trong tối tìm cách đoạt gia sản của chị mình, không ngại nghĩ ra một chủ ý độc ác là để Vương Minh Minh cưới Lãnh Ngạo Tuyết sau đó sẽ giết nàng chiếm đoạt gia sản.

Vương Minh Minh cũng chẳng phải kẻ tốt lành gì, hắn có thể giấu diếm chuyện mình là gay để lừa gạt  nữ sinh thì cũng dễ dàng vui vẻ  nhận việc này.

Ai ngờ giông tố nổi lên,  đúng thời điểm Vương Minh Minh đang cùng Lãnh đại tiểu thư đi dạo thì gặp phải tận thế.

May mắn Vương Minh Minh và Lãnh Ngạo Tuyết không bị biến thành thây ma, hơn nữa Vương Minh Minh lấy được lực lượng dị năng, Lãnh Ngạo Tuyết lại là  không gian dị năng.

 Dựa vào sức mạnh này, bọn họ nhanh chóng dọn sạch đồ ăn trong trung tâm thương mại, lúc đang chuẩn bị thu dọn nốt kho hàng thì không nghĩ tới đám người của Lê Thanh xuất hiện.

Tuy rằng trong lòng lo lắng cho tiểu tình nhân của mình, thế nhưng vì phải lợi dụng dị năng của Lãnh Ngạo Tuyết, vì thế trước mắt mọi người Vương Minh Minh vẫn sắm vai " soái ca".

Lúc vừa nhìn thấy Lê Thanh, một khắc đó hắn liền nổi lên ý nghĩ một giết người diệt khẩu, vì trong bọn họ chỉ có Lê Thanh biết được bộ mặt thật của hắn, nếu để Lãnh Ngạo Tuyết biết được, coi như bao công sức tích trữ vật tư của hắn liền công cốc.

 Vì thế ngoài mặt thì ra dáng bạn bè, nhưng bên trong Vương Minh Minh đang suy tính làm sao lấy Lê Thanh ra làm bia đỡ đạn.

" Vương Minh Minh." Lê Thanh nói:" Chúng ta cũng không có ý gì, lấy xong đồ ăn liền đi, hai người cũng không cần căng thẳng."

Vương Minh Minh âm thầm thở phào nhẹ nhõm :" Cũng được, dù sao chúng ta cũng không có quan hệ gì.."

" Không được." Lãnh Ngạo Tuyết lạnh lùng nói:" Nơi đây là kho hàng của tập đoàn Lãnh thị, làm sao để các người tùy tiện muốn lấy thứ gì mang đi thì lấy."






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top