Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10: Những ngày bình yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-------------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
-------------------------------------------------

Vào ngày hôm ấy, sau khi Fanny tiến hành nghi lễ phân Nhà, phó hiệu trưởng phụ trách chuyên môn lập tức tìm nàng, không chỉ không trách cứ mà còn nói lời xin lỗi, ngôi trường đã thiếu chú ý, lỡ làm giảng viên dính vào nghi lễ phân Nhà.

"Năm ngoái trường đã có cải cách liên quan đến việc hợp tác với các nước, nhưng thời gian qua quá bận rộn, không chú ý tới nhân viên nhậm chức đợt này, thật lòng xin lỗi..." Vừa dứt lời, vị hiệu phó liền điều khiển đũa phép, đưa đồng phục và huy hiệu của nhà Thunderbird cho Fanny.

"Không sao, không sao đâu..." Fanny không ngờ là phải đi một chuyến tới văn phòng của hiệu trưởng chuyên môn, đầu lại nhớ tới Châu Ngư đứng ngoài cửa lo lắng bất an, nàng cảm thấy hơi buồn cười "Tôi không nghĩ là đi vào phòng phân loại sẽ khởi động nghi thức chọn Nhà...Lúc ấy tôi chỉ cùng học viên nhà Horned Serpent..."

Đứng ngoài văn phòng phó hiệu trưởng, Châu Ngư không có tâm trạng vui tươi như Fanny, từ lúc kết thúc nghi lễ phân Nhà, rồi Fanny nhận được tin nhắn phép mời tới văn phòng, nguyên trái tim cô như bị treo lủng lẳng...

Gặp nhau một quãng thời gian, Châu Ngư hiểu rõ công việc ở Ilvermony quan trọng thế nào với Fanny, nếu chỉ vì phút giây hào hứng quá đà của cô mà làm nàng mất việc thì...

Châu Ngư chờ ngoài văn phòng sốt hết cả ruột, cô đi tới đi lui trong đầu bật ra hàng loạt những quy định của trường học, Fanny lỡ phạm lỗi sẽ bị phạt thế nào đây ?

Đến lúc đó phải biện hộ thế nào mới nhận hết tránh nhiệm về phía mình được.

Châu Ngư đi qua đi lại mà làm hai bức chân dung bên hành lang cũng cau mày, quạu quọ. Trong bức tranh phong thủy một pháp sư đi từ núi cao xuống, ông ta ăn mặc luộm thuộm, quần bên dài bên ngắn, râu sợi trắng sợi bạc.

"Đừng đi loằng ngoằng nữa, bạn của ngươi ở trỏng vẫn ổn." Ông chú râu rậm vừa nói vừa giậm chân, làm lớp bụi trên bức tranh bay mù mịt.

"Thật ạ ? Chị ấy không bị mắng chứ ? Có bị đuổi việc không ? Hay là cảnh cáo ? Có bị trừng phạt gì không ạ ?" Châu Ngư lập tức dừng bước, mặt áp sát vào bức tranh, cái mũi thiếu điều chạm vào người bên trong, hù ông ta hết hốt vội lùi bước về phía sau.

Giũ giũ bụi bặm trên người, ông săm soi Châu Ngư một lúc rồi lắc lắc đầu "Học sinh thời bây giờ nóng nảy vậy đó hả ? Nhà Horned Serpent đâu phải nhờ tính hấp tấp này mà giành được cúp Nhà mười năm liền đâu..."

Câu nói của ông chú râu quai nón này như một giọt nước rơi tõm vào chảo dầu sôi, tức khắc làm cho mấy nhân vật trong tranh khác ồn ào, sôi trào.

"Xớ ! Lại lảm nhảm vụ này...Ngày nào cũng nói, tôi nghe chán lắm rồi ~" "Ủa Goglow, lúc ông chui khỏi thùng rác không đụng phải Lokis à ? Ổng không đập ông hả ?" "Nè nè, đừng có quên ông thuộc nhà Pukwudgie ~"

Liên tục hàng loạt tiếng nói vang lên làm cho Châu Ngư hơi bối rối, cô liếc mắt nhìn nhân vật trong tranh than phiền về ông chú râu quai nón.

Ầm ĩ –

Cánh cửa gỗ ì ạch mở ra, đám người trong bức tranh im ắng lại, mấy người họ xầm xì vài tiếng rồi trở về trong tranh của bản thân...

Châu Ngư nhìn ông chú râu quai nón lắc lắc đầu không nói tiếng nào đi trở về núi cao trong bức tranh, trong lòng cảm thấy khó hiểu. Nhưng chưa tới một giây, cô đã dời toàn bộ sự chú ý đổ dồn Fanny.

Fanny nói lời tạm biệt với phó hiệu trưởng, vừa hơi nghiêng đầu liền thấy Châu Ngư đứng ngoài cửa, ánh mắt lo lắng nhìn thẳng tắp về phía nàng. Trong tích tắc, lòng Fanny dâng trào cảm giác ấm áp. Thật tuyệt khi ở nơi phương xa xứ lạ này có một người nói chuyện với nàng, quan tâm nàng.

Đối mặt với cái nhìn lo lắng của Châu Ngư, Fanny hơi chớp nhẹ mắt, mỉm cười trấn an.

Nhìn nụ cười dịu dàng kia, trái tim của Châu Ngư như đáp xuống đất. Xem ra câu chuyện chọn Nhà không phải điều xấu mà còn là chuyện tốt.

[Thư]

Ann thân mến,

Nhanh nào nhanh nào, mau chúc mừng người bạn thân nhất của cậu ! Cậu biết tớ đã làm được gì hôn ? He he, đừng nói mấy điều xúi quẩy. Bạn thân của cậu, tớ - Fanny Charles chính thức thông báo tớ đã trở thành một học viên thuộc nhà Thunderbird của trường Ilvermorny, ngôi trường phù thủy xịn nhất tại Mỹ.

Bây giờ tớ là học sinh của cả hai trường phép thuật bậc nhất thế giới, vui quá xá.

Sáng nay, phó hiệu trưởng cố ý dùng phép thuật gửi tin nhắn cho tớ, ngỏ ý xin lỗi, rồi nói với tớ rằng lỡ tiến hành nghi thức chọn Nhà cũng không phải lỗi lầm gì, dựa theo truyền thống của trường, do đã chọn lựa một trong số các Nhà, nên tớ được trao đồng phục và huy hiệu của Thunderbird.

Có nhiều điều khác lạ giữa Ilvermorny và Hogwarts. Huy hiệu của mỗi Nhà có chức năng khác nhau, chẳng hạn như bên Thunderbird có thể mở đường hầm thám hiểm dưới lòng đất của trường. Cậu biết đấy ở Hogwarts, huy hiệu có quyền hạn phép thuật có lẽ là của Huynh trưởng.

Ngoài Thunderbird, tớ còn muốn kể một chuyện với cậu. Cậu biết không, cô nàng Châu Ngư này nhất quyết phải theo tớ tới văn phòng khi thấy tin nhắn từ phó hiệu trưởng. Bảo là trợ giúp tớ, nhưng trên đường đi bạn ấy còn căng thẳng hơn tớ nữa, miệng lẩm bẩm kể hàng loạt mấy tình huống và cách giải quyết cho tớ nghe. Trước giờ tớ chưa từng thấy ai như vậy. Rõ ràng là lo muốn chết lại còn an ủi tớ, thậm chí thề thốt sẽ gánh hết mọi tránh nhiệm trong khả năng của bản thân. Mặc dù đưa ra đề xuất giao lưu tri thức văn hóa pháp thuật là bạn ấy, nhưng kẻ kéo bạn ấy tới phòng chọn Nhà, khởi động nghi thức là tớ, không hiểu sao mà bạn ấy khăng khăng nhận hết lỗi lầm.

Bao gồm bạn bè xung quanh, tớ cũng chưa gặp ai như vậy. Đôi khi bạn ấy thông minh xuất thần, trả lời câu hỏi còn nhanh hơn Hermione nhà cậu (Tớ bảo đảm cậu sẽ phản bác, nên sửa lại chút chút thành không kém tí nào), đôi khi lại ngờ nghệch, tớ hỏi mấy chuyện đơn giản nghĩ ngợi cả ngày cũng không trả lời được. Nhiều lúc thái độ ứng xử với người khác thì cực kì lạnh nhạt (Tin tớ đi, nếu cậu ở chung một thời gian sẽ phát hiện cái người này độc mồm độc miệng), nhiều lúc lại dịu dàng từ tốn, rất săn sóc người khác, như thể biết cậu muốn cái gì...

Đi hơi xa rồi ha, hì hì. Tổng kết lại, kiếm được một người bạn như này ở Ilvermorny tớ cảm thấy khá tốt.

Chúc may mắn,

Bạn thân,

Fanny.

(Dấu ấn huy hiệu Thunderbird)

[London, nước Anh]

"Ann, cậu có thư Fanny gửi." Hermione lấy từ trong xấp phong bì, đưa cho Ann, rồi ngồi xuống cạnh cô bắt đầu giải quyết thư từ công việc của bản thân.

"Òm ~" Ann đặt cốc sữa xuống, lười biếng cọ cọ trán Hermione rồi cầm lá thư, mở ra đọc.

"Ầy..."

"Có gì hả ?" Hermione từ chồng tài liệu ngẩng đầu nhìn lên, bắt gặp dáng vẻ bối rối lạ lùng của Ann.

"Fanny xảy ra chuyện ?"

"Không...mình chỉ thấy kì lạ..." Ann gập lá thư làm đôi, lầm bầm "Đây là lần thứ ba..."

"Lần thứ ba vụ gì ?"

"Không phải vấn đề nghiêm trọng gì, chỉ là linh tính mách bảo..."

Đời sống sinh hoạt trong khuôn viên trường Ilvermony yên bình trôi qua. Cuộc đua tranh giành cúp Quidditch lần lượt diễn ra, Fanny dần trở nên quen thuộc trong vai trò trọng tài. Mấy trận đấu đầu, Châu Ngư còn kéo Fanny xuống sân tập dượt, bây giờ cô lại tập trung cạnh tranh vị trí bình luận viên.

Chung quy lại, cô đã thấy Fanny trò chuyện cùng bình luận viên nhiều hơn một lần, hai người thường xuyên tương tác trên sân đấu.

Thời tiết dần se lạnh, Ilvermorny lại nằm trên đỉnh núi, đầu tháng 11 tuyết rơi. Tới tháng 12 sự dày đặc của nền tuyết đã ảnh hưởng không nhỏ tới mọi mặt của trường học, kể cả đấu Quidditch cũng bị hoãn một lần.

Tuyết rơi dày đặc một cách liên tục là việc mới lạ với tân sinh năm nhất, nhưng đàn anh đàn chị đã có kinh nghiệm thì chỉ không ngừng phàn nàn mùa đông rét lạnh. Suy cho cùng công việc dọn dẹp mấy chậu cây thực vật trong nhà kính hay dọn ổ sống ủ đông cho sinh vật huyền bí cũng không phải dành cho chiều cao lẫn năng lực của mấy học sinh năm nhất.

Giữa tháng 12, tuần nghỉ cuối cùng của học kì.

Châu Ngư không ngừng thổi hơi ấm vào đôi găng tay, chạy lon ton vượt qua vũng tuyết đọng trong sân vườn, đi tới mái che dưới thư viện. Cô dậm dậm chân, nhằm giữ bớt tuyết phủ trên người trước khi vào trong.

"Tạo hơi ấm..."

Một luồng sáng màu trắng ấm áp toát ra từ người của Châu Ngư, tuyết trên vai cô lập tức tan đi, chỉ còn lại sự nóng ấm.

Cô cong khóe môi, nhìn về phía sân vườn.

Fanny cất lại đũa phép vào túi áo.

"Chị phải nói em thế nào đây, là một phù thủy, mang theo đũa phép bên người là quy tắc cơ bản !" Fanny nghĩ Châu Ngư cũng như mọi lần, quên cầm đũa phép theo.

"Không hề quên, tại em lười thôi...Với lại, giũ tuyết thế này tuyệt mà, thế mới gọi là mùa đông ~" Châu Ngư cười cười, cùng Fanny đi vào thư viện "Hồi đó ở nhà, em cũng hay làm thế."

"Thói quen mùa tuyết rơi của em cũng nhiều quá đó...Thích mùa đông lắm hửm ?"

"Không hẳn là thích, chẳng qua phong cảnh mùa đông rất đẹp, mặt đất trắng xóa, rộng thênh thang...Với lại, cảnh tuyết rơi trên vùng núi cao rất độc đáo."

"Đúng là cảnh trời tuyết đẹp thật..." Fanny nói xong liền chuyển tông giọng phàn nàn "Nhưng quy định ngày nghỉ của Ilvermorny thật quái đản, chị chẳng thích ứng nổi."

"Hả ? Sau kì nghỉ hàng tháng là trận đấu Quidditch cuối cùng rồi tới nửa tuần lễ thi cử và được nghỉ đông. Đợt nghỉ đông bao gồm cả ngày lễ Giáng Sinh, đúng theo chuẩn người phương Tây mấy chị, rất tốt mà ?"

Fanny bĩu môi "Không tệ, chỉ là đôi chút không thoải mái, về nhà sớm quá..."

"Ò..." Châu Ngư gật đầu, không hỏi thêm nữa. Thực ra cô có cảm giác Fanny không thích kì nghỉ đông, hay nói cách khác nàng không ghét nó chỉ là thời gian gần tới ngày nghỉ tâm trạng nàng có chút lo lắng, bất an.

Châu Ngư nhớ lần trước cô cũng cảm thấy vậy, vì tò mò nên có lần hỏi thử Fanny, đối phương không quá tình nguyện nhắc tới chủ đề này, thế là Châu Ngư cũng lưu ý không nhắc tới lần nào nữa.

Không biết phải chăng do nhắc tới kì nghỉ đông mà cả buổi chiều, Châu Ngư cảm thấy đầu óc Fanny không hề đặt vào sách vở.

Dưới ánh nắng phản quang, nhìn thấy Fanny nhíu mày ngẩn ngơ ngó tuyết rơi ngoài cửa sổ, lòng Châu Ngư có chút rầu rĩ. Thật ra cô muốn hỏi, muốn giúp Fanny giải quyết hết mấy chuyện khó khăn, phiền lòng, hay ít ra là đưa vài lời đề nghị. Nhưng cô nhận ra bản thân chẳng có biện pháp gì cả, đối phương không nói với mình, mình làm gì được nữa.

Thầm thở một hơi dài, mắt Châu Ngư trĩu lại. Đầu quay đi định tiếp tục đọc sách, vừa lúc cô bắt gặp ánh kim loại lóe lên từ huy hiệu Nhà được gắn trên áo choàng của Fanny.

Huy hiệu nhà Thunderbird, nó có thể mở ra trò chơi thám hiểm dưới lòng đất dành cho người dũng cảm.

Dungeon Adventure Field, ban đầu nó là hang động thiên nhiên bên trong núi Greylock, được phát hiện bởi nhà sáng lập Thunderbird và ông đã thiết kế một hệ thống phép thuật thông minh để tạo ra địa điểm giải trí mạo hiểm, phiêu lưu cho học sinh nhà mình. Các học sinh năm trên được trao quyền sáng tạo, như thể tự tạo ra một thế giới trò chơi mạo hiểm, đối với họ công việc này không bao giờ là mệt mỏi, hầu như mỗi học sinh khóa trên ưu tú đều để lại những cạm bẫy phép thuật và món quà động viên của riêng mình.

Lướt nhanh qua loạt thông tin trong não, Châu Ngư nảy ra một sáng kiến.

Việc này có thể sẽ khiến Fanny vui vẻ hơn ! Trươc đây, cô nàng đã quá tập trung vào Quidditch mà bỏ quên mất nơi luôn muốn tới ấy.

"Fanny."

Giọng điệu tươi tắn của Châu Ngư vang lên.

"Hửm ?"

Fanny định thần lại, nhìn vào đôi mắt lấp lánh của Châu Ngư.

"Nhân dịp ngày nghỉ hàng tháng, tụi mình xuống khu thám hiểm dưới lòng đất dạo chơi thử xem ?"

"Hả ?"

"Thực ra, chị đang rối rắm vì vài vấn đề, phải không ? Em cảm nhận thấy điều đó. Nhưng em nghĩ tốt hơn hết là gạt nó sang một bên, thực hiện chuyến thám hiểm kì thú, tạo chút ít vui vẻ trong kì nghỉ tháng ngắn ngủi này." Châu Ngư lên tiếng "Dù sao đi nữa, vấn đề thì chẳng tự giải quyết nổi nếu chị không tìm ra cách nào tốt để xử lí. Vui vẻ cũng phải đối mặt, mà buồn bã cũng phải đối mặt, còn không bằng lựa chọn đương đầu với nó một cách vui vẻ ! Lần trước, sau khi nhận được huy hiệu Thunderbird không phải chị luôn luyên thuyên muốn thử trò thám hiểm à, nhìn chị bận rộn hổm rài chắc cũng chưa đi nhỉ ? Không bằng nhân cơ hội đang trong kì nghỉ tháng, gạt chuyện rầu rĩ sang một bên, tìm chuyện vui vẻ mà làm ?"

Fanny nhìn đôi mắt chứa đầy sự quan tâm và mong đợi của Châu Ngư, lại nghĩ tới đối phương một lòng suy nghĩ vì mình, nhè nhẹ gật đầu.

"Chuyến phiêu lưu ?"

Những suy nghĩ hỗn loạn cùng hồi ức mơ hồ vây quanh, cuối cùng dừng lại vào khoảnh khắc.

Trong phòng vệ sinh rộng lớn bị bỏ hoang, ba bóng người nhỏ khoác áo choàng Gryffindor.

"Tớ là Fanny Charles, tớ muốn cùng tham gia nhóm mạo hiểm của bọn cậu !"

Mình là Fanny Charles cơ mà, không có gì phải sợ cả, không e ngại bất kì thử thách nào, dù bao nhiêu gian khó, mình cũng sẽ giải quyết được.

Bất chợt nghĩ tới tinh thần và hoàn cảnh thời còn nhỏ, Fanny đột nhiên thông suốt rất nhiều chuyện.

Đúng thế, mình là Fanny Charles ! Là học sinh Hogwarts, là Slytherin không e ngại gian khó, có thể đồng hành cùng bộ ba mạo hiểm nhà Gryffindor.

Sắc trời dần tối lại, hai người gần như đã đi hơn nửa cái lâu đài để tới cổng phía Tây. Châu Ngư đi bên phải của Fanny, chân cô bước tiến về trước, đẩy cánh cửa gỗ ra.

Ánh sáng vàng cam tích tắc che phủ hai người, hoàng hôn mùa đông là cảnh đẹp có một không hai, kết hợp cùng nền tuyết phủ trắng, cả không gian như bị lấp đầy bởi ánh nắng ấm áp.

Đầu Châu Ngư hơi nghiêng nhẹ, nhìn Fanny bị bao bọc bởi thứ ánh sáng dịu dàng. Giờ phút này khoảng cách của hai người rất gần nhau, màu nắng nóng ấm càng làm nổi bật làn da trắng trẻo của nàng.

Sợi tóc vàng tùy tiện rũ trên đầu vai, nổi bật trên gương mặt không phải cái sống mũi cao thẳng tắp mà là nụ cười ấm áp trên môi. Nụ cười cong nhẹ, đôi môi mềm mỏng.

Trong nhất thời, Châu Ngư đờ người ra.

"Thật đẹp..."

Lời khen chân thành của Fanny làm cô sực tỉnh lại, mắt dời qua khung cảnh trước mắt, tán đồng "Đúng là rất đẹp..." Giọng Châu Ngư nhẹ nhàng mà du dương, mang chút dịu dàng bình thường khó có được.

Fanny nghe thấy lời đáp, đầu quay sang nhìn cô.

"Không nghĩ buổi trưa tuyết còn đang rơi, tới giờ lại ngắm được cảnh chiều tà tuyệt thế này, tụi mình thật đúng là may mắn !" Châu Ngư cảm giác Fanny đang nhìn mình, bèn khô khan bổ sung thêm.

"Đúng là may thật ~" Fanny cười cười, rồi chủ động nắm lấy tay Châu Ngư, dắt cô chạy theo "Đã thế thì tụi mình mau đi thám hiểm, nói không chừng còn lấy được mấy món quà đàn anh, đàn chị năm trên để lại."

----------------------------------------------------

Một vài lời của Editor:

Đầu tiên là do deadline dí cộng sự làm biếng không thời hạn nên giờ mới ra chương mới cho mọi người.

Cái thứ hai là đang rất ư phân vân xưng hô của Châu Ngư và Fanny, nói thật xưng hô cậu – mình trong yêu đương nghe nó tụt mood quá thể. Ann và Hermione thì có phần bắt buộc phải để thế nhưng Châu Ngư và Fanny thì Mab không chắc lắm, đang suy nghĩ có nên thay đổi ví dụ là chị - em hông. Mọi người góp ý giúp nha.

Truyện chỉ có tại wattpad, nếu bạn đọc ở chỗ khác thì đó là web lậu :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top