Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4: Bị lạc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-------------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
-------------------------------------------------

Bắc Phi là khu vực mà các phù thủy Âu Châu thường xuyên đi tới. Ngay từ thời Merlin xa xưa, họ đã thiết lập các mối liên hệ với phù thủy châu Phi thông qua Địa Trung Hải. Tiếc là ở thời kì đó, ngoại trừ phù thủy bản địa thì châu Phi chỉ có phần lớn sinh vật huyền bí cùng yêu tinh.

Thánh địa của các phù thủy và pháp sư Bắc Phi một là Ai Cập, hai là Morocco. Ai Cập nổi tiếng với các kí hiệu bùa phép biểu tượng trên kim tự tháp, trong khi đó Morocco lại nổi tiếng về buôn bán, mậu dịch giữa phù thủy hai bên Phi-Âu. Ở Morocco có thành phố buôn bán sầm uất nhất, ngoài ra vô số địa điểm nhỏ lẻ được các phù thủy châu Âu và châu Phi thành lập nên.

Kế hoạch của cô nàng Fanny là sẽ từ Ai Cập đi đến Libya rồi qua Algérie, xuyên sa mạc Sahara để tới Morocco, sau đó dùng tàu lửa bằng hơi nước trở về Anh quốc.

[Thư]

Ann thân mến,

Hì hì, cậu sao rồi ? Có phải đang cùng Hermione trải qua những ngày tháng hạnh phúc không ? Mình thật hâm mộ hai người, thật ra cũng có tí ghen tị. Ầy, nghĩ kĩ lại thì năm đó tớ nên giúp người có EQ thấp như cậu sớm một tí mới đúng. Nói qua chuyện khác đi, nếu cậu rảnh rỗi không gì làm thì gửi tớ vài món ăn vặt cũng không tệ đâu. Yêu cầu của tớ không cao lắm, chẳng phải lần trước cậu gửi kẹo mật ong tới hả ? Nếu có thêm vài lát bánh quy thì càng hay. Cậu cũng từng đến Ai Cập, biết mấy nguyên liệu và quy trình chế biến ở đây rồi đó.

Tuy tớ tới Ai Cập vài lần rồi, nhưng chưa bao giờ khám phá theo góc độ của bộ môn Quidditch, phần nhiều là tới du lịch. Trong hành trình lần này đến Ai Cập trải nghiệm Quidditch, tớ mới phát hiện ra người bản địa ở đây cực ít á ! Các phù thủy pháp sư ở châu Âu và Tây Á chi phối hoàn toàn cuộc sống của người dân nơi này. Các phù thủy Tây Á thì không thích trò này, trong khi người châu Âu lại chọn cách bỏ tiền mua vé thưởng thức ở Ý hoặc Bulgaria thay vì xem tại chính nơi ở của họ. Phải nói là, chuyến đi tới Ai Cập khám phá Quidditch này vừa khiến tớ vật vả vừa chẳng có kết quả gì.

Dù là sách vở hay phù thủy đều thiên về phiêu du, trải nghiệm hơn. Sách được bán ra trên thị trường phần lớn đều giảng giải về chuyến đi thám hiểm kì bí của các phù thủy cổ xưa hoặc là bùa chú huyễn hoặc. Những nhà du hành châu Âu khá được chào đón, rất nhiều người thích đến những vùng xa xôi, hẻo lánh ở châu Phi để săn bắt sinh vật huyền bí, hoặc tìm di sản hay vàng bạc.

Tớ nghĩ Ai Cập chỉ thích hợp cho mấy người thích thăm thú, chứ còn nghiên cứu về Quidditch thì không phải lựa chọn đúng đắn tẹo nào.

Mai tớ sẽ lên đường tới Libya, ở ba ngày rồi đi qua Algérie, nghe bảo nơi đó có một đội bóng Quidditch nhỏ, hi vọng tớ có thể thành công tìm được họ, giải đáp mấy vấn đề thắc mắc.

Mong chờ bưu phẩm lần sau sẽ có món ngon,

Fanny.

--- --- --- --- ---

Fanny thân mến,

Hì hì, đúng thật là cuộc sống sinh hoạt gần đây của tớ khá tuyệt. Mấy ngày trước tớ mới xin vào làm ở Bộ Hợp tác Pháp thuật Quốc tế, môi trường làm việc rất tốt, nhiệm vụ cần làm cũng khá quen thuộc. Ngoài chuyện ở Bộ và gia tộc thì thời gian rảnh rỗi của tớ đều dành cho nấu nướng. Đến trưa thì tớ sẽ đem bữa ăn đến cho chú Eren, dì Diana và Hermione – những người bận rộn. Theo như miêu tả của cậu thì Ai Cập quả thực hợp với mấy người thích phiêu lưu, điều này chợt làm tớ nhớ tới năm đó bên phía ngân hàng Gringotts thẳng thừng đến Hogwarts, tuyển dụng nhà thám hiểm đi Ai Cập. Tớ thì chưa tới Algérie bao giờ, nhưng nghe đồn là vẫn có kha khá phù thủy châu Âu. Trong số ít ỏi quốc gia Bắc Phi thì Libya là có ít phù thủy nhất, đoán chừng cậu sẽ phải đối mặt với nhiều người Muggle bản địa, nhớ phải cẩn thận và chú ý an toàn.

Một điều nữa tớ cần phải nhắc cậu, hôm trước mẹ cậu đã tới kiếm tớ, tớ đã thành thật trả lời quan điểm lẫn cái nhìn về 'gap year' và chuyến đi này của cậu. Ngẫm lại, trông họ có vẻ không quá ủng hộ các hoạt động tiếp theo lắm đâu, cậu phải chuẩn bị sẵn tâm lí đấy.

Đã gửi không ít món ăn vặt,

Ann.

--- --- --- --- ---

Ann thân mến,

Mấy cái bánh mì mềm nhân chocolate cậu gửi ngon quá xá ! Đây là món mới phải không ? Ấy chà chà, không được, lần sau cậu phải viết cuốn sách nhỏ về cách làm điểm tâm để tớ đưa cho đầu bếp nhà tớ ! Bây giờ tớ đang ở Libya, không ngờ tới tại trạm dừng chân lại bắt gặp một vận động viên Quidditch, tớ vừa cùng anh ta hẹn đấu một trận siêu thú vị trên sa mạc.

Mấy sự việc mà cậu nhắc tớ đã biết. Bố mẹ tớ gửi thư tới, họ hi vọng tớ sớm về Anh, ngoài mặt thì là sinh nhật của bà nội nhưng tớ biết, thực chất họ muốn tớ về sớm để những người thân xung quanh có nhiều cơ hội thuyết phục. Vì thế, Ann ! Với tư cách bạn thân nhất của tớ, cậu không được bị dụ bởi mấy viên kẹo bọc đường của họ, cậu phải kiên quyết ý kiến tới cùng ! Tớ rất thích hành trình 'gap year' này, cũng rất thích Quidditch, tớ phải tận dụng tối đa hai năm mà bản thân đã đấu tranh giành được.

Nhân tiện kể thêm, có rất ít phù thủy châu Âu ở Libya. Tớ không rõ vì sao có rất nhiều người tới từ Tây và Nam Phi nhưng hầu như chẳng bắt gặp phù thủy châu Âu nào. Vào ngày đầu tiên tới, tớ chỉ có thể giao tiếp vài câu đơn giản với anh pháp sư Tây Phi bằng tiếng Pháp, thật may sau đó gặp được Robert Martin.

Ăn xong món ngon thì chuẩn bị đi tập luyện Quidditch đây,

Fanny.

[Đoản văn]

Ở một nơi nào đó tại biên giới sa mạc Sahara, ánh hoàng hôn cam mọng đổ xuống làm say đắm lòng người, mặt cát nóng hổi giữa trưa hè biến thành cát vàng mượt đầy hấp dẫn. Đứng từ sườn cao nhìn xuống, Fanny ngắm mặt trời dần lặn ở phía xa chân trời, bỗng chốc cảm thấy tâm trạng cực sảng khoái.

Ba lô của Fanny và Robert được đặt trên tấm thảm thêu họa tiết hình chim hút mật (*).

"Chúng ta bắt đầu nhé ? Một tiếng đồng hồ thi đấu." Tay Fanny cầm chổi bay, tự tin nói.

"Được thôi, cô Charles." Robert Martin chân thành đáp lời, đôi mắt xanh thẳm ánh lên nụ cười dịu dàng, như thể anh ta sắp đối mặt không phải là một trận đấu mà là cùng cô gái xinh đẹp kia bắt đầu buổi hò hẹn tuyệt vời.

Fanny chỉ cười mỉm với Robert rồi nhanh chóng cưỡi chổi bay lên không trung. Giờ đây cô cần là một trận Quidditch để giải tỏa phiền muộn trong lòng chứ không phải cuộc hẹn hò vẩn vơ, lấp lửng.

"Martin, hãy cho tôi xem kĩ năng của bạn nào ! Tôi rất mong bạn sẽ thể hiện năng lực như trận đấu ở cúp châu Âu, tôi thật sự rất ấn tượng với động tác giả ném tay ngược của bạn."

Một lùm cây ở phía xa được chế thành khung gôn tròn lẳng, bay giữa không trung, trận tranh tài này chỉ có một khung gôn, một quả bóng.

"Đam mê với Quidditch của cô Fanny thật sự rất nồng cháy !" Martin híp mắt lại khi nghe Fanny nói điều này, mặt anh ta trở nên nghiêm túc hơn hẳn, đôi chân đạp chổi, bay lên cao. Cả hai cùng vẩy đũa phép mở hộp đựng bóng, quả bóng màu đỏ tươi phóng lên không trung.

Hai người phóng chổi, vọt về phía quả bóng tròn.

Fanny mở đầu, ghi được 10 điểm, trông cô nàng không quá hài lòng. Martin là một tuyển thủ chuyên nghiệp không thể nào ở đẳng cấp này. Cảm giác đối phương có lẽ đang nhân nhượng mình, Fanny ngồi trên chổi bay, lớn tiếng nói "Martin, tôi muốn cùng bạn chơi một trận thật nghiêm túc. Tuy rằng kĩ thuật của tôi chỉ trung bình khá nhưng vẫn mong anh thi đấu hết mình, còn không tôi không nghĩ sẽ chơi tiếp trận này."

"Không, không phải đâu Fanny." Martin cao giọng, lịch sự nói "Là do tôi sơ sẩy trong bước đầu tiên, nhưng cô cũng rất giỏi."

Fanny bĩu môi không vừa ý với câu trả lời này, cô nàng hét to bắt đầu lại trận đấu.

Quanh sân đấu đã được hai người ếm phép giới hạn, trái Quaffle lấy khoảng cách từ họ xoay vòng bán kính tầm hai cây số làm biên giới.

Khi Fanny và Martin đang cùng bay tới trái Quaffle, thì sân đấu bất ngờ xảy ra chuyện.

Một bóng người trùm áo choàng gió đột ngột xuất hiện bên cạnh tấm thảm thêu hình chim hút mật, hắn nhanh tay chộp lấy cái ba lô đặt bên trên.

"Dừng lại !"

Ngay lúc lao tới quả bóng, khóe mắt Fanny bắt gặp bóng người nọ, cô vội hét to, tay rút đũa phép phóng bùa chú tới đối phương.

Lời nguyền ếm không thành công ngăn cản tên kia hành động, chỉ có thể làm rơi miếng vải lều buộc ngay hông ba lô. Bóng người kia càng mờ ảo, hiển nhiên đối phương có mặc thêm một lớp áo choàng tàng hình.

Tấm áo choàng sẽ bị hóa giải bởi bùa phép, nhưng chủ yếu là trong phạm vi không gian nhỏ. Ở sa mạc mênh mông này, mặc áo tàng hình vào rồi thì rất khó tìm.

Fanny cau mày, quay đầu tìm kiếm bóng dáng Martin, xin trợ giúp, tiếc là đằng sau cô nàng chẳng có ai. Trên bãi cát thênh thang chỉ có quả bóng đỏ chói bay lượn vật vờ, một lúc sau nó đột nhiên vượt khỏi biên giới bay đi thật xa.

Việc duy trì năng lượng phép của phù thủy rất hạn chế, nếu họ đi ra khỏi tầm kiểm soát một khoảng nhất định thì nó sẽ tự nhiên mất hiệu nghiệm.

"Chết tiệt !"

Fanny mặt đen kịt, chửi ầm lên. Lúc này cô nàng mới biết.

Mình bị lừa !

Không thèm rủa tên trộm và thằng khốn hèn nhát nữa, Fanny bay về chỗ tấm thảm, nhặt cái lều vải bị rơi lên. Vì không gian trong lều quá rộng, cô nàng không thể xếp gọn bỏ vào ba lô nên chỉ làm phép gắn nhẹ bên hông.

Việc quan trọng nhất là phải về thành phố, dù sao thì mọi thứ quan trọng, vật dụng cần thiết hàng ngày hay tiền bạc đều quăng trong ba lô hết rồi.

Nhưng, việc nan giải đã xuất hiện !

Không có bản đồ !

Bản đồ được đặt trong ba lô.

Fanny không kiềm được chửi bới bọn khốn đó thêm lần nữa, cô nàng đành cầm cái lều, cưỡi chổi trở về theo trí nhớ ban đầu. Nhưng đi được nửa chặng, Fanny đã phải dừng chân.

Cồn cát xung quanh cao thấp cứ na ná nhau, cô nàng cũng không chắc bản thân đang bay về đâu. Cô nàng được Martin đưa đến đây, vì suy tính cho một trận đấu, suốt quãng đường hai người vừa cưỡi chổi vừa bàn luận.

Bây giờ nghĩ kĩ lại, Fanny nhận ra trên đường đi, Martin rõ là cố ý quẹo vài ngóc ngách khi say sưa nói về Quidditch.

Fanny càng cảm thấy mình quá ngu ngốc.

Rõ ràng Ann đã nhắc phải chú ý an toàn, từ khi ở Trung Quốc cậu ấy đã đặc biệt nói rằng phải cảnh giác với phù thủy lạ tới bắt chuyện, lời dặn làm cho bản thân nàng đối với Châu Ngư thích lảm nhảm cực kì đề phòng. Làm sao mà bây giờ đi tới châu Phi, gặp được phù thủy châu Âu, pháp sư người Pháp thì mê mẩn tâm trí quên luôn rồi ?

Nói đi nói lại, sao Robert Martin phải làm chuyện này ?

Chờ đã ?

Fanny nhớ đến kĩ năng của đối phương, cô nàng không thể không vỗ bốp lên trán. Đối phương có khả năng không phải là Robert Martin !

Thở một hơi thật dài, Fanny leo lên chổi, ý định bay về phía bắc. Dù sao phương bắc giáp biển có khả năng cô nàng sẽ bắt gặp được ngôi làng nào đó trên đường đi, chắc thế ? Sau đó hỏi họ xem làm sao tới được thị trấn gần nhất, rồi lại từ thị trấn đi về thành phố thủ đô.

Nghĩ ngợi xong, Fanny cũng cảm thấy tốt hẳn lên. Nhưng mặt trời dần khuất phía xa xăm, ánh sáng càng lúc càng tối, đôi mắt lướt nhìn xung quanh chỉ toàn là cát vàng khiến cho Fanny bắt đầu cáu gắt trở lại.

Khi trời tối hẳn, cô nàng dừng chổi bay, dựng lều ngay tại chỗ.

Căn lều bốn phòng ngủ, nhìn đồ đạc và vật dụng quen thuộc, Fanny cũng bớt bực bội hơn, nhưng khi vào phòng bếp cô nàng mới phát hiện một vấn đề cấp thiết.

Không có nước !

Nên nói là, không có giọt nước nào !

"Aguamenti (**) !"

Nước rơi nhiễu giọt xuống từ đầu đũa.

Phải mất gần nửa tiếng sau, Fanny mới gom được một cốc nước nhỏ, nhưng nó đã tiêu tốn rất nhiều năng lượng của cô nàng.

Lúc này, Fanny mới nhận ra sau khi bị cướp mất ba lô ở ngay trên sa mạc, cô nàng không chỉ phải về nhà muộn vài ngày mà còn đối mặt với tình huống vô cùng nguy hiểm.

------------------------------------
Chú thích:

Chim hút mật (*): ở đây là Sunbirds một loài chim na ná chim sẻ, thì người ta thường gọi nó là chim ruồi phương Đông hoặc phượng hoàng nhỏ phương Đông.
Aguamenti (**): bùa chú tạo ra nước tinh khiết, trong suốt.

Một vài lời của editor: lâu quá rồi không edit nên là chắc nó sẽ hơi lủng củng mọi người đọc thấy kì kì thì cứ góp ý nha. (Đăng sớm, mắc công tối phê pha quên mất, mọi ng ăn tết vui vẻ, chú ý giữ gìn sức khỏe)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top