Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: Dọn đồ theo tôi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Dọn đồ theo tôi.

"Vậy giờ tính sao?" Nhan Phất rất muốn thảo luận với bạn về vấn đề này, nhưng khi nghĩ đến chuyện bung bét như vậy, lại còn thấy vẻ mặt đưa đám của Kỷ Uấn Chi thì rất rất muốn cười.

"Thì ráng diễn tiếp thôi chứ còn cách gì đâu.", Kỷ Uấn Chi nghĩ lại lúc nãy thương thảo với Giản Y, nàng từ chối rất kiên định làm cô thêm đau đầu, đến cùng là cái nào không xứng với nàng đây?

"Ừm, vậy còn chờ gì, sao không tìm người ta về nhốt trong hậu cung, mắc công chó săn bắt được, với cả người ta lỡ đâu vạ miệng nói lung tung thì càng chết."

"Tôi biết cô ấy ở đâu, để tôi đi hỏi một chút, biết đâu có thể tìm ra." Đinh Linh xung phong.

"Đứng lại, không được đi." Kỷ Uấn Chi khoát tay.

Vừa nãy hạ hết mặt mũi thảo luận với nàng ta, giờ lại đi vác cái mặt nóng dán vào cái mông lạnh thì khuôn mặt bà chủ của cô còn biết để nơi nào? Hiện tại nát đến cỡ này rồi, nhỏ nhất định cũng đã nhìn thấy tin tức, mình không tin nhỏ không chủ động tìm đến mình!

"Chờ thêm chút đi " Kỷ Uấn Chi xua xua tay kêu hai người họ ngồi xuống, sau đó liếc mắt nhìn điện thoại trên bàn, để xem nhỏ cứng đến cỡ nào!

"À, đây là đang làm giá đúng không?" Nhan Phất hiểu rõ tính khí của Kỷ Uấn Chi, lúc cô nàng nói lý thì không sao, chớ lúc cãi ngang  thì cứng như đầu bò vậy, hơn nữa ai muốn làm cao với cô nàng thì cô nàng sẽ làm càng làm cao hơn.

"Shit!" Kỷ Uấn Chi trừng mắt.

"Okie okie, không nói nữa. À phải rồi, ngày mai sẽ dẫn người mới đến đoàn phim chào hỏi. "

"Ai?"

"Chung Dục, là người mới tớ vừa tìm, mới nhận được vai diễn nữ thứ, cô ấy chưa từng vào đoàn nên không có kinh nghiệm gì cả, tôi sợ cô ấy gặp phải rắc rối nên là sẽ mang tới đoàn phim xã giao trước, nửa tháng sau quay lại, hi vọng lúc quay lại thì bạn có thể giới thiệu vị hôn thê của bạn cho tôi gặp mặt~"

Kỷ Uấn Chi còn định khen Nhan Phất cực khổ, nỗ lực hết mình thì nửa câu sau làm cô muốn trở tay vã cho bạn mình một cái, nhàn nhạt cười: "Bạn rảnh dữ ha"

"Vậy thôi đi à."

"Đi đi."

Nhìn Nhan Phất rời đi, Kỷ Uấn Chi lại nhìn nhìn điện thoại: "Đi thôi, xuống dưới xem sao." Nói xong đứng dậy cầm điện thoại chậm rãi xoay người, dẫn Đinh Linh xuống lầu xem tình hình.

Công ty có tổng cộng mười sáu tầng, nhưng để dùng làm việc thì chỉ có tầng trệt và tầng mười trở lên, các tầng khác làm thành tầng giải trí, ví như phòng tập thể hình, yoga, hồ bơi, phòng thanh nhạc, và phòng huấn luyện người mới, nào là phòng hướng dẫn diễn xuất, phòng tập hình thể, còn có phòng đào tạo biên kịch và quản lý, trợ lý. Tầng ba bốn là căn tin, ngày ba bữa thực đơn thay đổi liên tục, cũng có cung cấp bữa khuya, lầu năm sáu là phòng nghỉ, thiết kế dựa theo tiêu chuẩn khách sạn.

Khi Kỷ Uấn Chi mua lại công ty này, cô đem hết ý tưởng ứng dụng vào nó, biến ý niệm làm việc là phải sung sướng vào đây, sự thật đã đúng như cô đoán trước. Người vào JY không ai muốn rời đi cả, bởi vì nơi này không chỉ phúc lợi cao mà hoàn cảnh cũng rất tốt, công ty đối thủ SL công khai dùng số tiền lớn mời người sang nhưng không ai thèm qua, đây cũng là điểm Kỷ Uấn Chi vô cũng đắc ý.

Thang máy mở cửa dừng ở tầng 15, Kỷ Uấn Chi đi ra nhìn nhân viên khắp phòng đang đứng dậy, mặt mày ai nấy cũng vui vẻ chào cô 

"Chào bà chủ." Đồng thành chào hỏi cô.

?? Mấy người này uống lộn thuốc hả, cô còn chưa hỏi gì đã nhiệt liệt cúi người chào đón rồi.

"Chúc mà bà chủ thoát kiếp độc thân. Chúc bà chủ và phu nhân  ân ân ái ái, thật lâu thật dài~"

"..." Kỷ Uấn Chi súyt nữa thì ngất xỉu, đứa nào bày đầu!

Cô đang định truy tội thì nhìn thấy Nhan Phất núp sau lưng đoàn người, Nhan Phất này rảnh đến rồ rồi đúng không!

"Làm gì làm đi!" Cô vung tay xoay người 

"Kỷ tổng giận rồi?"

"Không, tôi thấy là boss thẹn thùng đó! Chắc là do chúng ta nhiệt tình quá nên boss ngại á."

Đi vào thang máy, Kỷ Uấn Chi xoa xoa trán, Nhan Phất này có phải không gây phiền phức cho mình thì ăn cơm không ngon không?!

"Cười cái gì đó?!" Kỷ Uấn Chi liếc mắt nhìn Đinh Linh.

Đinh Linh dám thề là cô không có cười nha...cô đang ngậm chặt miệng đây này, sợ bản thân phát ra tiếng không nên đây này!

Xuống tầng mười bốn, Kỷ Uấn Chi không bước ra thang máy, lơ đãng liếc nhìn điện thoại, hời, Giản Y này quá sức bình tĩnh rồi, nàng sắp bị người ta lôi ra ánh sáng vẫn không gấp không vội? Hay là đang muốn giở trò gì đây?

...

Tại nhà Giản Y.

Giản Y mơ màng  cầm điện thoại lên nhìn, cũng hơn tám giờ tối rồi, vừa nãy nằm trên sofa ngủ quên một giấc, phòng không có đèn một mảnh tối đen, bầu không khí thích hợp để đi ngủ...

Giản Y chầm chậm xoay người, ngáp một cái đứng lên mở đèn, đèn vừa sáng ngoài cửa đã vang lên tiếng gõ cửa.

Giản Y hơi hồi hộp, chắc không phải chó săn tìm đến cửa đâu ha...

Nàng nhìn vào mắt mèo, ồ??

Vội vàng mở cửa.

"Cô, sao cô..." Lời chưa nói xong thì Kỷ Uấn Chi đã xông cửa đi vào.

"Cô...cô..." Giản Y bối rối dụi dụi mắt, có phải còn chưa tỉnh ngủ không ta??

"Cô đúng là có đủ bình tĩnh." Kỷ Uấn Chi tức giận nhìn nàng, cô đợi từ bốn giờ đến giờ, ôm điện thoại đợi ròng rã bốn tiếng đồng hồ!!!

Nhìn quanh một vòng, nhà Giản Y tuy nhỏ nhưng bài trí rất ấm áp, đơn giản nhưng tao nhã, lần thứ hai xác minh suy đoán của cô chính xác, cô gái này là người trẻ tuổi có tầm mắt rất cao.

"Tôi không...ra được." Giản Y oan ức nói.

"Hả?" Kỷ Uấn Chi nhìn nàng, bừng tỉnh như được khai sáng, đúng ha, vừa nãy khi vào đây có nghe bảo vệ nói sao hôm nay nhiều người vào đây tìm người quá 

Kỷ Uấn Chi buồn cười, hỏi: "vậy là không phải cô không muốn đi tìm tôi, mà là sợ chó săn chụp ảnh đúng không?" Đôi mắt anh đào hiện ra ý cười.

"Ừm "

"Nhưng tôi có để lại số điện thoại mà? Sao không gọi?"

Giản Y chỉ chỉ tờ giấy ướt nhẹp, bộ dáng thảm bại.

Kỷ Uấn Chi rất muốn liếc nàng một cái, sau đó lại thấy có gì đó sai sai: "Cô biết số của tôi thì đáng ra nên lưu vào máy ngay chứ?"

"..." Xà tinh bị bệnh này mắc chứng tự luyến dữ thần!

"Haiz" Kỷ Uấn Chi thở dài, à mà không hẳn là thở dài, biết được Giản Y không phải không muốn đi tìm mình, lòng cô liền không cần hoảng nữa.

"Thu dọn đồ đạc, đi theo tôi."

"Hả?"

"Hả cái gì, không lẽ cô muốn bị chó săn giám sát 24/7 hả, còn không được đi vệ sinh nữa đó, nếu không sẽ bị bọn họ luồn máy chụp ảnh vào đây.", Kỷ Uấn Chi nhỏ giọng, cật lật tạo nên bầu không khí khủng bố đe doạ Giản Y, dù sao con nhóc này cũng là quỷ nhát gan mà.

Quả nhiên, Giản Y bị doạ đến im bật, liếc liếc mắt nhìn cửa sổ.

Kỷ Uấn Chi rất muốn cười, đứa nhỏ này đơn thuần dễ lừa ghê, đúng là đại bạch thỏ điển hình mà!

"Thu dọn chút đi, tôi dẫn cô đến nơi an toàn hơn, sẽ không có chó săn mai phục, hơn nữa hoàn cảnh tốt hơn nơi này nhiều."

Giản Y do dự, thật ra hôm nay nàng muốn đi tìm Kỷ Uấn Chi, nhưng mà vừa ra cửa đã thấy một mớ camera chực chờ trước tiểu khu, doạ nàng không dám ra ngoài, phải ngồi ở cửa sổ quan sát hồi lâu, sau đó...ngủ quên mất...

Ở đây bị chó săn rình mò khẳng định không dễ chịu, nhưng nếu đi cùng Kỷ Uấn Chi liệu có tốt không? Cô ta là nữ sắc lang một trăm phần trăm! Với cả sao cô ta biết nhà mình???

Giản Y càng nghĩ thì càng thấy Kỷ Uấn Chi là đại sắc lang thích dụ dỗ thiếu nữ, tại sao mình lại cho sói vào nhà???? Còn chủ động mở cửa nữa chứ, ngu đến hết thuốc chữa mà!

"Hiện tại là đang giúp cô đó, bớt hiểu lầm đi." Kỷ Uấn Chi nhìn vẻ cảnh giác của nàng vội nói.

"Giúp tôi?"

"Ừm."

"Cám, cám ơn, không, cần!" Nghĩ Giản tiểu Y tôi ngốc hay gì? Thiệt tình nghĩ tôi bi lừa đá đầu hả?

Kỷ Uấn Chi ấn huyệt thái dương, coi bộ gạt không được rồi.

"Vậy xem như cô giúp tôi một chuyện đi."

"Ha, xem như??"

Kỷ Uấn Chi ăn khổ qua hít sâu một hơi, liếc nhìn cánh cửa đi tới trước mặt Giản Y, Giản Y phản xạ vô điều kiện lùi về sau mấy bước, nàng sợ đại sắc lang này lại giở trò, nhưng nàng tránh một bước thì Kỷ Uấn Chi tiến hai bước, ép nàng đứng trong góc tường.

"Cô .." Giản Y trừng mắt, đôi mắt to tròn xinh đẹp, lông mi cong cong thật dài, chân mài tinh xảo, nhìn chằm chằm Kỷ Uấn Chi.

Kỷ Uấn Chi nhỏ giọng: "Trợ lý của tôi ở ngoài, cho chút mặt mũi được không." Hiếm khi nào cô nhỏ giọng khép nép như vậy.

Giản Y sửng sốt: "À, cho, mặt mũi.." nàng cố ý nói lớn.

"Cô!" Kỷ Uấn Chi sắp bạo phát, vội bịt miệng nàng lại, loại người gì đây, càng không cho thì càng làm hả,.làm cao quá rồi đó!

Giản Y mỉm cười, khoé mắt cong cong, vô cùng đáng yêu.

Kỷ Uấn Chi thở dài rút tay về, bộ dạng ghét bỏ chùi chùi tay.

"Này, tôi, tôi còn chưa chê, tay cô bẩn!" Giản Y lau lau miệng.

"Dọn đồ rồi đi theo tôi, tôi cần sự giúp đỡ của cô." Kỷ Uấn Chi phát hiện ra bé con này chịu mềm không chịu cứng, nên đành phải mềm mỏng với nàng.

"Tình hình bây giờ là vậy, kệ cô thấy thế nào, hai ta hợp tác là có lợi nhất."

"Hợp tác, như nào?"

Kỷ Uấn Chi ngồi xuống ghế sofa: "Cô, tạm thời đóng giả vị hôn thê của tôi, chúng ta tạm thời đối phó ký giả truyền thông. Chờ việc lắng xuống thì chúng ta tìm lý do chia tay, cô có thể tự do."

Giản Y cũng ngồi xuống sofa, cau mày cân nhắc đề nghị.

"Điều kiện tôi cũng đã nói rồi, khoảng thời gian này tôi nuôi cô."  Kỷ Uấn Chi ôn hoà thương lượng với Giản Y.

"Nhưng, nhưng mà...hôn thê cũng, cũng có thể...chia tay sao?" Tôi đọc sách không ít nha, muốn lừa tôi hả, nào có chuyện hôn thê mà chia tay???

"Ừm nhỉ." Kỷ Uấn Chi nghĩ nghĩ: "Cũng đúng ha."

"Vậy thì đến lúc đó tạo ra tin giả, nói cô chết rồi tôi cực kỳ đau lòng, vì nhớ cô và nhớ cuộc hôn nhân chưa bắt đầu này quyết định không bao giờ có người yêu nữa, như vậy sẵn tiện đối phó với nhà tôi luôn, còn có thể xây dựng câu chuyện tình yêu sâu đậm " Kỷ Uấn Chi chống cằm, tủm tỉm nhìn Giản Y.

"...."

"Sao, sao tôi phải chết!" [Muốn lật bàn]

"Ờ? Không nói lắp luôn?" Kỷ Uấn Chi kinh ngạc một lúc, lúc nàng không nói lắp nói chuyện rất có thứ tự, hơn nữa giọng nói mềm mại, rất kỳ ảo và êm tai!

Nhìn Giản Y đang tức giận đến nổ phổi, Kỷ Uấn Chi liền thoải mái hơn nhiều.

"Được rồi, không trêu cô. Chuyện đến lúc đó cô không cần quan tâm, tôi sẽ tự xử lý."

~~~

Kỷ tổng của chúng ta là cường nhân toả nắng.

Ủa mà không đúng là cái loại người làm người khác khó chịu thì có!!

Mị: ;)))~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top