Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: Huấn luyện bà chủ nhỏ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7: Huấn luyện bà chủ nhỏ.

Ký xong hợp đồng, chia ra hai bản mỗi người giữ một bản.

Kỷ Uấn Chi dẫn Giản Y đi tham quan phòng ngủ, đúng như Kỷ Uấn Chi nói, mỗi người một phòng.

"Bình thường tôi ở phòng ngoài, phòng này không có ai dùng, hôm nay cũng đã quét dọn sạch sẽ rồi cho nên cô cứ tạm thời ở đây đi."

"Ừm" Giản Y gật đầu, lôi hành lý vào phòng, phòng ngủ này không nhỏ, có phòng giữ đồ, phòng vệ sinh độc lập, mọi thiết bị sinh hoạt đầy đủ, tuy không thể so với nhà mình, nhưng tốt hơn căn mình thuê nhiều.

Kỷ Uấn Chi nhìn Giản Y, từ khi nàng vào cửa Kỷ Uấn Chi liền chú ý tới nàng, tuy nhà cô trang trí không quá xa hoa nhưng cũng rất đẹp, nằm trên con đường tấc đất tấc vàng, biệt thự hơn hai trăm mét vuông, đối với nữ sinh đại học bình thường mà nói thì rất khó để đi vào chứ nói chi là ở. Nhưng nhỏ này hoàn toàn không để ý tới, thậm chí dáng vẻ kinh ngạc hay mừng rỡ cũng không có, kể cả điều kiện phong phú lúc cô đề nghị nàng đóng giả hôn thê, nàng không thèm nghĩ đã lập tức từ chối, là nàng không màng danh lợi không coi trọng tiền tài, hay bối cảnh của nàng không đơn giản?

Tuy nhiên chưa từng nghe nói thiên kim tiểu thư nhà ai đó nói lắp ha....

"Tôi, tôi có thể, nghỉ ngơi, chưa?" Giản Y nhìn nhìn Kỷ Uấn Chi, sao người này còn ở đây?

"Không thể." Kỷ Uấn Chi lắc đầu: "xét cho cùng tôi là người có danh tiếng, làm vị hôn thê của tôi trước tiên phải học một khoá huấn luyện đã "

"Huấn...luyện? Bây giờ?" Giản Y nhìn đồng hồ, mười giờ tối rồi thím!

"Đúng vậy, ngày mai cô phải đi tới công ty một chuyến, phải lộ mặt, vậy nên chúng ta chuẩn bị tập huấn đi."

"Chờ, chờ chút, tôi, tôi mệt!"

Giản Y lời vừa dứt, Đinh Linh đột nhiên xuất hiện, còn cầm theo ly cà phê: "Ca phê không đường, bảo đảm tỉnh táo tinh thần."

"Cô, các cô ..quá, quá đáng!" Giản Y nói, lấy ra hợp đồng chỉ vào đó: "Ở, ở nhà thì, phải giữ, giữ không gian...riêng!"

"Nhưng đây là chuẩn bị cho ngày mai." Kỷ Uấn Chi nói xong lôi nàng ra phòng khách

"Đinh Linh, trước giảng giải lịch sử công ty cho cô ấy, sau kể chiến tích vĩ đại của tôi."

"Hiểu rõ~".

"Bà chủ nhỏ mời ngồi, Kỷ tổng của chúng tôi ý, là một nữ trung hào kiệt thật sự! Công ty chúng tôi từ một công tỷ nhỏ rồi phát triển đến quy mô này đều là nhờ công lao của Kỷ tổng,  Kỷ tổng..."

"Này, đoạn này, bỏ qua, cám ơn."

"Không cho phép bỏ qua, cô phải hiểu thêm về tôi. Đinh Linh giảng tỉ mỉ vào." Kỷ Uấn Chi ngồi một bên đọc sách, lười biếng nhắc nhở.

"Haiz~" chu mi ngaaaa~

"Mười chín tuổi Kỷ tổng bắt đầu gây dựng sự nghiệp, tay trắng dựng cơ ngơi, cùng phó tổng hai người há miệng chờ sung. Ban đầu tìm kiếm nhân tài làm việc rất khó khăn, tìm tới lui chỉ thêm được hai lão tổng, công ty lúc đó chỉ có bốn người, thời đó người trẻ tuổi mắt mọc cao, đều chạy theo công ty lớn, phòng làm việc nho nhỏ của chúng tôi căn bản không có ai vào, cũng không có nghệ sĩ nào."

"Sau đó Kỷ tổng nghĩ được một cách,  cắm cờ ở từng phim trường, trong mỗi đoàn phim thì tìm một ít người không danh tiếng, thu nhận luôn cả diễn viên quần chúng, cho bọn họ đãi ngộ như diễn viên bình thường, công ty chúng tôi phô trương thanh thế, cố tình tỏ ra như mình là công ty lớn"

"Khụ, chú ý dùng từ." Kỷ Uấn Chi liếc nhìn cô, cái gì phô trương, tỏ vẻ, đây là chiến lược kinh doanh, hiểu không!

"Okie boss." Đinh Linh tiếp tục giảng bài.

...

Giản Y cố gắng mỏ to mắt nhìn chằm chằm Đinh Linh, trên mặt vừa chờ mong vừa kính nể...một tiếng đồng hồ trôi qua Đinh Linh vẫn miệt mài nói, vậy mà chỉ mới đến năm thứ hai thành lập công ty...hơn nữa phàm mỗi lần nàng lộ ra vẻ mặt mất kiên nhẫn không nhìn không nghe, thì Kỷ Uấn Chi sẽ lại kêu Đinh Linh giảng thêm lần nữa, năm đầu tiên thành lập công ty nàng nghe tới sáu lần...quá sức mệt mỏi!

Giản Y chịu không nổi nữa, giơ tay chặn Đinh Linh lại

"Phần còn lại, đưa văn bản...tôi đọc chữ...khá nhanh."

"Sao đây boss?" Đinh Linh khàn giọng, lại đi rót nước uống.

Kỷ Uấn Chi chăm chú nhìn máy tính, ngón tay thon dài gõ trên bàn phím, liếc mắt nhìn đồng hồ, đã hơn mười một giờ...

"Ừm." Kỷ Uấn Chi nhấp một ngụm cà phê: "Tới đây được rồi."

Giản Y như được đại xá, cuối cùng cũng có thể ngủ!!!!!

"Bảng này cô nhìn sơ đi, sẵn điền luôn dùm tôi."

Không chờ Giản Y đứng dậy, Kỷ Uấn Chi đã đưa laptop cho nàng xem, Giản Y liếc nhìn sơ liền cảm thấy cạn cả nước mắt, cái tên này thật sự làm một bảng báo cáo, viết ra rất nhiều vấn đề, lớn thì có sở thích hứng thú, nhỏ thì nằm ngủ có nói mớ hay không, thậm chí còn có đoạn 'ngủ có loã thể hay không'...ngủ thôi mà sao lại có một đống vấn đề kỳ kỳ quái quái dữ vậy...

Làm Giản Y khâm phục nhất chính là, tên này còn dám viết ra đáp án.

Ồ? •0•

Giản Y dám thề là nàng không phải cố ý dòm vào cái khoản 'loã hay không loã' nha, chỉ là...đáp án của Kỷ Uấn Chi rất là hút mắt người đọc thôi.

[Bán nude]

Errr....

Cái "Bán nude" là khái niệm gì đây...mị là thiếu nữ vừa lớn, không có hiểu lắm nhaaaa, đặc biệt là bán nửa thân nào? Nửa thân trên hay nửa thân dưới....

Giản Y hơi hơi chớp mắt, gò mà nóng nóng, cái tên này, không... Không biết xấu hổ mà!!!!

Nàng nghiêng đầu nhìn thấy vẻ mặt tò mò của Đinh Linh.

Giản Y ho một tiếng đóng laptop.

"Tôi, buồn ngủ."

"Xem xong ngủ."

"..."

Giản Y vò đầu, bỗng nhiên thông suốt lôi ra bản hợp đồng và bút, bắt đầu xoàn xoạt viết vào.

"Aiz aiz aiz, nào có ai tự sửa hợp đồng như vậy?" Kỷ Uấn Chi dở khóc dở cười, nhỏ này nghĩ mình ngốc hả ta!

Giản Y không để ý đến cô, viết xong xuôi nâng hợp đồng lên cho cô xem, thấy chỗ trống hai người ký tên bồi thêm một câu [Trước mười một giờ nhất định phải  đi ngủ!]

Giản Y chỉ chỉ vào chữ ký của Kỷ Uấn Chi: "Cô đã, đã ký tên, rồi."

Kỷ Uấn Chi đỡ trán, nhỏ này sao y như nít quỷ vậy nè? Không lẽ không biết hợp đồng có hiệu lực pháp lý hả, không thể tùy tiện thay đổi đâu nha cô géi!

"Được rồi, đi ngủ đi." Thấy nàng bắt đầu chơi xấu, Kỷ Uấn Chi rủ lòng từ bi tha cho nàng.

Giản Y như được đại xá đứng dậy chạy đi không cho Kỷ Uấn Chi cơ hội đổi ý.

'nè" Kỷ Uấn Chi kêu nàng một tiếng, nàng như người điếc không nghe, đóng sầm cửa lại.

"cái nhỏ này."

"Boss, vậy tôi lui trước nha?"

"Ừm, cực khổ rồi."

Sau khi Đinh Linh rời đi, Kỷ Uấn Chi ôm laptop nhìn vào danh sách lại viết thêm mấy vấn đề.

Nhìn vào giữa danh sách cái khoản 'loã hay không loã', cùng với ngủ có ngáy hay không, Kỷ Uấn Chi khẽ cắn đốt tay ngón trỏ, im lặng suy nghĩ.

Hai vấn đề này rất có sức thuyết phục, ngày mai dẫn nàng đến công tỷ vạn nhất có ai đặt câu hỏi khó, chỉ cần đối đáp trôi chảy thì đã khẳng định hai người chung chăn chung gối, làm như vậy thì người khác sẽ không có cơ hội bàn tán sau lưng.

Nghĩ xong, Kỷ Uấn Chi quyết định giải quyết hai vấn đề này trước, vội vàng đứng dậy đi tới phòng ngủ của Giản Y gõ cửa.

"Giản tiểu..." Chẳng lẽ gọi tiểu thư? Nếu bị người ngoài nghe thấy thì khác nào kiếm củi ba năm đốt một giờ đây?

"Giản...Tiểu Y?" Kỷ Uấn Chi kêu thử một tiếng, chép chép miệng, sao khó gọi ghê...

"Tiểu cái, đầu cô!"

Lời vừa dứt Giản Y đã mở cửa, bất mãn nhìn cô.

"Không thể gọi như vậy? Không được, tôi thấy chúng ta có rất nhiều vấn đề cần thảo luận, ví như danh xưng, hiện tại cứ gọi vậy không được, cô khoan ngủ, chúng ta..."

Giản Y nghe đến đây trực tiếp đóng cửa phòng, Kỷ Uấn Chi linh hoạt chen nửa người vào cửa, đáng tiếc Giản Y chưa kịp thu lại lực cho nên Kỷ Uấn Chi bị va vào cửa.

Nói va trúng cửa cũng không thật sự đúng, nửa người của cô ở ngoài cửa, nửa người ở trong cửa, giống như bị kẹp, cánh cửa nằm giữ ngực...

"Trời..." Kỷ Uấn Chi kêu lên một tiếng, đẩy cửa ra, nhấc tay lên nhưng không dám xoa xoa ngực.

"Không, không, cố ý." Nhìn vẻ mặt biến sắc của Kỷ Uấn Chi và hành động giơ tay muốn xoa ngực của cô, Giản Y xém chút bật cười, cả ngày bị cô dằn vặt rốt cuộc cũng báo được thù!

"Không sao, chúng ta giải quyết vấn đề xưng hô trước đi."

Kỷ Uấn Chi hít sâu một hơi, chính sự quan trọng hơn, ngực bị kẹp có móp méo hay không không quan trọng.

"Tôi có thể gọi cô là tiểu Y không?"

Giản Y vội lắc đầu: "Người nhà, của tôi mới, mới gọi tôi...như vậy."

"Ồ." Kỷ Uấn Chi gật gù: "Vậy cứ gọi vậy đi."

"?????"

"Có vẻ thân thiết. Vậy cô nên gọi tôi là gì ha?" Kỷ Uấn Chi ảo não.

"Lão..."

"Không cho phép nói cái chữ này nha!" Giản Y vừa mở miệng thì Kỷ Uấn Chi đã chen vào.

"Ờ."

Kỷ Uấn Chi trầm ngâm: "Hay là cô thử gọi tên tôi xem.",

"Kỷ..."

"Không gọi cả họ."

"Há, Uấn, Uấn Chi?"

"Hời, có thể không nói lắp không?"

"Uấn Chi,..."

Kỷ Uấn Chi đỡ trán: "Có Uấn meo meo đây."

Giản Y vui vẻ bị Kỷ Uấn Chi chọc cười.

Kỷ Uấn Chi vô cùng vô cùng bất đắc dĩ, nhìn thấy nàng cười đến không tim không phổi, bất lực nói: "Nhũng cái khác tạm thời không nói tới, nhưng thời điểm cô gọi tôi nhất định không được nói lắp! Đặc biệt là ở trước mặt người ngoài."

"Tôi sẽ, sẽ cố."

"Không phải sẽ cố, là nhất định phải! Bây giờ luyện tập, tiếp tục gọi."

"Gọi cái, đầu cô!" Giản Y đẩy cô ra khỏi phòng: "phòng ngủ, của tôi, không cho phép, cô vào." Nói xong đóng cửa, còn khoá trái.

"Vậy cô phải tập cho giỏi nha, sáng sớm mai tôi kiểm tra đó! Không được phép nói lắp đâu đó!" Kỷ Uấn Chi không yên lòng dặn thêm một câu, xong mới đi vào phòng cằm áo ngủ đi vào phòng tắm.

Lúc đang tắm, Kỷ Uấn Chi luôn cảm giác mình quên việc gì đó, vừa nãy cô tìm nàng là muốn làm gì ta?? Hình như không phải vì xưng hô mà nhỉ...

Giản Y bên này, sau khi khoá trái cửa thì nghiêng tai nghe ngóng một hồi, bên ngoài không có động tĩnh gì mới yên lòng, đi thay áo ngủ.

Nằm ở trên giường, Giản Y nhớ lại những gì trải qua hôm nay, từ buổi sáng đến JY xin việc, đến hiện tại ngủ trong nhà Kỷ Uấn Chi, nàng luôn cảm thấy đây là đang nằm mơ, hơn nữa cái tên Kỷ Uấn Chi này, so với hình tượng ngự tỷ lạnh lùng ở trên mạng đúng là một trời một vực mà, người này tự luyến thấy ớn, còn cuồng việc! Không, tổng kết lại thì phải là Xà tinh bệnh mới đúng!

Ủa mà chờ chút, khuya cô ta có lén lút chui vào đây không????

Tuy cửa phòng khoá trái, nhưng đây là nhà cô ta, cô ta chắc chắn có chìa khoá...

Giản Y đang buồn ngủ nhưng khi suy nghĩ đến đoạn này thì lập tức lên tinh thần.

Ngồi bật dậy, mở đèn ngủ, nhìn chằm chằm cửa phòng một hồi, cố nhớ lại biện pháp an toàn ti vi từng chiếu, nàng lập tức đứng dậy rót ly nước đầy, đặt ly nước lên nắm cửa, nếu như có người cố ý mở cửa thì ly nước sẽ rơi, tiếng động có thể đánh thức nàng!

Làm xong xuôi, nàng còn cảm thấy chưa đủ an tâm, đi vào phòng tắm lấy ra cây lau nhà chống vào cửa, sau đó lôi thêm thùng nước đặt giữa cửa phòng, nếu như cô ta phá cửa xông vào thì nước sẽ đổ ra sàn, cô ta sẽ bị trượt té mình có thêm thời gian để chạy trốn, perfect!

Nhìn kiệt tác của mình, Giản Y vỗ tay.

Sắc lang này, không đề phòng không được!

~~~~

Tác giả có lời muốn nói:

Đinh Linh: Kỷ tổng của chúng ta thảm hại hết sức!!!

Giản Y: Chân...chân chó!

Mị: :)))~ Y Y chửi bất chấp rào cản ngôn ngữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top