Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 18 tháng 6, ngày thi đấu cơ giáp.

Dụ Ngôn quả nhiên không thể quay lại đúng hạn. Cô đột ngột mất liên lạc vào ngày 17.

Kể từ khi đặt chân lên mặt trăng, Dụ Ngôn thường ra ngoài và tham gia hội họp, tần suất liên lạc với Khổng Tuyết Nhi cũng không cao, chỉ có thể nói chuyện với nàng một ít vào ban đêm.

Sau khi hai người nhắn tin trao đổi vào sáng ngày 17, Dụ Ngôn mất liên lạc.

Nếu là Giải đấu Cơ giáp trước đây, Dụ Ngôn không xuất hiện cũng không có vấn đề gì lớn. Nhưng đây là cuộc thi cơ giáp đầu tiên sau khi cô trở lại, mọi người đều thập phần chú ý đến trận thi đấu này, ai nấy đều nao nao chờ đợi và bàn tán kết quả.

Dụ Ngôn không chỉ cần thiết phải tham dự, mà còn phải gây được tiếng vang lớn trong cuộc thi lần này. Chỉ như vậy, cô mới có thể hình thành thế lực, thuận lợi mà Đông Sơn tái khởi.

*Đông Sơn tái khởi: khôi phục lại lực lượng sau khi thất bại.

Cho nên, việc Dụ Ngôn mất liên lạc vẫn chưa được công bố. Kể cả những người tham gia cuộc thi và những người đến xem đều không biết rằng Dụ Ngôn vắng mặt.

Hết thảy mọi việc ở Giải đấu, đều do Lục Kha Nhiên và Tăng Khả Ny thu xếp.

Thể lệ của cuộc thi vẫn như thường lệ, buổi sáng là đấu đội giữa các thí sinh, người tham gia được tự do lập đội để thách đấu. Chỉ đến khi còn 20 người chiến thắng, mới được bước lên đấu trường cá nhân vào buổi chiều, khiêu chiến với những người bảo vệ lôi đài của Dụ Ngôn.

Người bảo vệ lôi đài được chia thành ba cấp độ. Người thách đấu phải vượt qua từng cấp độ một, chiến thắng cả ba cấp độ sẽ trở thành quán quân. Số lượng quán quân là không giới hạn.

Sau khi giành được quán quân, liền có thể lựa chọn thách đấu với Dụ Ngôn, nếu thắng được cả Dụ Ngôn thì có thể kế thừa tất cả những gì cô đang sở hữu.

Khổng Tuyết Nhi đã theo dõi toàn bộ trận đấu buổi sáng trên khán đài nhỏ phía trên sàn đấu. Trong số 20 người chiến thắng lần này, Lý Kinh Lôi là người khó giải quyết nhất.

Giờ nghỉ ngơi buổi trưa, Khổng Tuyết Nhi cố gắng liên lạc lần nữa với Dụ Ngôn, vẫn không có hồi âm.

Có một bức tường kính một chiều trong phòng chờ, nàng có thể trực tiếp xem tình hình trận đấu trên sàn đấu từ đây.

Vẫn còn một giờ nữa trận đấu buổi chiều mới bắt đầu, nhưng đã có ngày càng có nhiều người tập trung xung quanh sàn đấu.

Buổi chiều là trực tiếp thách đấu với người của Dụ Ngôn, đây là phần thi mà khán giả cảm thấy hứng thú nhất. Bởi vì hàng năm, hầu như những người được Dụ Ngôn cử đến để bảo vệ lôi đài đều là nữ Alpha.

Trong số mười Giải đấu đã diễn ra, chỉ có ba người vượt qua cả 3 cấp độ là nam nhân, và sau đó họ ngạo mạn thách thức với Dụ Ngôn, toàn bộ đều bị cô đá bay.

Năm trước Dụ Ngôn tàn tật, nguyên bản là thời cơ tốt nhất để đánh bại cô, nhưng năm vừa rồi lại không có quán quân. Lục Kha Nhiên bảo vệ lôi đài, không ai vượt qua được cấp độ thứ ba.

Nhưng năm nay sẽ không như vậy, bởi vì có Lý Kinh Lôi.

Năm ngoái, Lý Kinh Lôi không có mặt trên Trái Đất. Năm nay hắn ta đã trở lại sớm hơn 2 tuần, còn thay đổi dòng cơ giáp Blade mới nhất. Lần này hắn nhất định phải giành được quán quân rồi đánh bại Dụ Ngôn.

Đợi đến đầu giờ chiều, Khổng Tuyết Nhi lên mạng xem tin tức.

Giải đấu Cơ giáp của Dụ Ngôn đã trở thành một sự kiện sôi nổi trên mạng, nơi nơi đều đang nhiệt tình thảo luận chi tiết của các trận đấu, cùng nhau suy đoán kết quả.

Hầu hết mọi người đều ủng hộ Lý Kinh Lôi, bởi vì nam Alpha phải thắng. Nhất định phải thắng.

Khi trận đấu buổi chiều bắt đầu, Dụ Ngôn vẫn như cũ mất liên lạc.

Tăng Khả Ny đẩy cửa phòng chờ rồi bước vào với vẻ mặt khó coi, "Dụ Văn Thâm thượng tướng cùng người của ngài ấy cũng không thể liên lạc được."

Khổng Tuyết Nhi vẫn đang nhìn xuống bên dưới.

Số lượng người xung quanh lôi đài đã nhiều đến mức chen chân không nổi, trên mạng cũng đang livestream hiện trường, toàn bộ Liên Hợp Khu đều đang chú ý Giải đấu này.

“Cô nghĩ ai là người không cho Dụ Ngôn trở về?” Khổng Tuyết Nhi hỏi.

Tăng Khả Ny cau mày, đè nén tức giận, "Nhất định là Thủ Trưởng."

Khổng Tuyết Nhi ngạc nhiên. Tăng Khả Ny nhìn thấy phản ứng của nàng, trào phúng hỏi, "Cô nghĩ là Dương Kiện Côn sao?"

Dương Kiện Côn, một trong những người cạnh tranh mạnh nhất trong cuộc bầu cử Tổng Thống lần thứ 22, cũng là đối thủ lớn nhất của Bạch Nghiêm Dị. Ông ta không ôn hòa như Bạch Nghiêm Dị, cũng không trung lập giả dối như Dụ Kế Hồng. Người này, là phần tử cực đoan hiếu chiến.

Ông ta chủ trương dùng toàn lực, bất chấp giá nào để giành chiến thắng trong cuộc chiến một cách trực tiếp và nhanh gọn, sau đó chấm dứt chiến tranh dai dẳng đã hành hạ dân chúng suốt hai trăm năm.

Kết thúc chiến tranh - điều này đã thu hút được nhiều sự ủng hộ của mọi người.

Nhưng người được ủng hộ lớn nhất vẫn là Bạch Nghiêm Dị, người chủ trương đàm phán hòa bình, phát triển kinh tế, cải cách phúc lợi, bình đẳng và tiến bộ. Chỉ là hầu hết những người ủng hộ này đều đến từ tầng áp chót, không có quyền bỏ phiếu.

Cho nên Bạch Nghiêm Dị mới cần phải hợp tác với Dụ Ngôn. Bởi vì những người ủng hộ Dụ Ngôn chủ yếu là nữ Alpha ở trung tầng và thượng tầng, hầu hết những người này đều có quyền bầu cử, ít nhiều gì cũng là người tầng trên.

Một khi những người này lựa chọn đi theo Dụ Ngôn và ủng hộ Bạch Nghiêm Dị, Dương Kiện Côn coi như đã bại trận.

Khổng Tuyết Nhi thắc mắc, "Tại sao cô lại nghĩ là ông ngoại?"

Giải đấu Cơ giáp ngày hôm nay, nếu Dụ Ngôn thua, cả đời này cô cũng không thể đứng dậy được.

Tăng Khả Ny nói, "Nếu Thượng Tướng thành công lần này, sau này sẽ phát triển không ngừng. Nhưng cũng đồng nghĩa sẽ cản trở con đường của Dụ Văn Thâm Thượng Tướng."

Khổng Tuyết Nhi không đáp.

Tăng Khả Ny hỏi, "Tại sao phu nhân lại không nghĩ là Thủ Trưởng?"

Khổng Tuyết Nhi nhẹ nhàng lắc đầu, "Tôi không thể nói..."

Nàng có linh cảm mọi chuyện không đơn giản như vậy, nếu không làm sao ngay cả Hứa Giai Kỳ cũng biết Dụ Ngôn sẽ không quay lại.

Trận đấu buổi chiều rốt cuộc cũng bắt đầu.

Hai mươi người đã thay phiên nhau lên sàn đấy để khiêu chến với những người bảo vệ lôi đài.

Mặc dù người của Dụ Ngôn biết rằng cần phải giành chiến thắng trong trận đấu này, nhưng kỹ năng họ không thể sánh bằng những người khác. Lý Kinh Lôi đã chuẩn bị kỹ lưỡng, cuối cùng cũng đánh bại Lục Kha Nhiên.

Khoảnh khắc Lục Kha Nhiên rơi khỏi sàn đấu, Tăng Khả Ny hít vào một hơi.

Bên dưới sàn đấu bắt đầu vang lên những tiếng hét rầm trời.

Những nữ Alpha đó là người đã cùng Dụ Ngôn bảo vệ lôi đài này mười năm.

Trong mười năm qua, Dụ Ngôn và nhóm nữ Alpha của cô đã đá bay không biết ba nhiêu nam Alpha ra khỏi sàn đấu. Đặc biệt là trong ba năm duy nhất giành được quán quân, những nam Alpha thật vất vả mới giành được chiến thắng, cũng bị đá xuống không thương tiếc.

Căn bản đây chính là một sự nhục nhã.

Những nam Alpha nhẫn nhịn đã lâu, luôn hy vọng rằng ai đó có thể đá bay Dụ Ngôn và những nữ Alpha dưới trướng của cô ra khỏi sàn đấu.

Hiện trường sàn đấu, Lý Kinh Lôi đang đắc ý giơ hai tay lên, như thể mình là người chiến thắng cuối cùng, ngạo mạn mà hô hào cùng với vô số khán giả dưới khán đài.

Tiếng gào thét của nam khán giả dưới sàn đấu làm rung chuyển cả nền trời, đồng thời giơ ngón giữa lên, hướng đài quan sát trên không mà hô vang

Những âm thanh này đã đụng chạm đến màng nhĩ của tất cả các nữ Alpha dưới đài, không biết là ai đã ngẩng đầu lên hô to, "Dụ ngôn". Các nữ Alpha ở gần đó ngay lập tức bị kích động, cũng bắt đầu gọi tên Dụ Ngôn.

Âm thanh từng trận từng trận réo tên, xuyên qua ồn ào, vang vọng bốn phía lôi đài.

Nghe thấy âm thanh này, sắc mặt của Tăng Khả Ny nháy mắt xám xịt.

Tất cả mọi người đều đang hò hét, đều đang chờ Dụ Ngôn xuất hiện, nếu cô không xuất hiện, nhất định uy tín sẽ mất hết.

Khổng Tuyết Nhi xoa xoa đầu ngón tay, vừa định nói chuyện, cửa phòng chờ đột nhiên vang lên tiếng gõ.

Khách quý Bạch Nghiêm Dị xuất hiện ở cửa, nghiêm túc và lịch sự đề nghị, "Muốn tôi cử người của mình xuống không? Ít nhất có thể đánh bại Lý Kinh Lôi."

Khổng Tuyết Nhi cười cười, "Không cần làm phiền Bạch Bộ Trưởng, để cho tôi được rồi."

“Cô?” Tăng Khả Ny vừa kinh ngạc vừa tức giận, cảm thấy Khổng Tuyết Nhi quả thật điên rồi, “Cô là Omega, làm sao có thể?"

Khổng Tuyết Nhi nói, "Đưa Tắc Tây Á của Dụ Ngôn cho tôi. Nếu tôi không cởi cơ giáp ra, sẽ không ai biết bên trong là ai."

Tăng Khả Ny tức giận không nhịn được, "Cô đùa cái gì vậy? Nếu như cô lên mà thua, tất cả thanh danh của Thượng Tướng đều sẽ bị cô hủy hoại."

Khổng Tuyết Nhi ngước mắt lên nhìn thẳng vào Tăng Khả Ny, ánh mắt bình tĩnh và kiên định, "Tôi sẽ không thua."

Tăng Khả Ny bị sự tự tin trong mắt nàng làm cho sững sờ trong giây lát, sau đó chỉ cảm thấy Khổng Tuyết Nhi kỳ quái, "Ngay cả Lục Thiếu Tá cũng không thể đánh bại hắn ta, làm sao cô có thể thắng được?"

Khổng Tuyết Nhi mỉm cười, thản nhiên như thể đang nói đùa, "Dùng thực lực mà thắng thôi."

Tăng Khả Ny bùng nổ, "Khổng tiểu thư..."

“Tăng Tư Lệnh.” Bạch Nghiêm Dị ngắt lời cô, “Tôi tin Dụ phu nhân. Những chuyện không nắm chắc cô ấy sẽ không làm. Nếu cô ấy nói có thể thắng, thì nhất định sẽ thắng”.

Tăng Khả Ny chỉ sàn đấu bên dưới. Lý Kinh Lôi đang mặc một chiếc cơ giáp màu đen cao hai mét. Cơ giáp này thân hình rất lớn, đường nét lại uyển chuyển và đầy sức mạnh. Cũng chính cơ giáp loại mới này, cùng với sức mạnh áp chế của nó, đã đánh bại Lục Kha Nhiên.

"Người này là Lý gia Lý Kinh Lôi, hắn ta..."

“Lý Kinh Lôi thì làm sao?” Khổng Tuyết Nhi ngắt lời Tăng Khả Ny, “Còn tôi là Dụ phu nhân.”

Tăng Khả Ny ngẩn người trong giây lát, vài giây sau, cô lại nói, "Nhưng đứa con trong bụng cô..."

“Nếu sảy mất thì chính là lỗi của Lý Kinh Lôi.” Khổng Tuyết Nhi vừa nói vừa bước ra ngoài, “Sau đó chúng ta có thể quang minh chính đại đến tìm Lý gia để tính sổ.”

Tăng Khả Ny khiếp sợ mà trừng to hai mắt, "Khổng tiểu thư, cô có phải điên rồi không?"

Khổng Tuyết Nhi không trả lời, nàng đã rời khỏi phòng chờ. Tăng Khả Ny nhanh chóng đuổi theo, "Cô không được đụng vào Tắc Tây Á..."

Bạch Nghiêm Dị nhìn theo hai người trước sau rời đi, rất có hứng thú mà cười rộ lên.

Tắc Tây Á được đưa vào phòng chuẩn bị chuyên dụng của Dụ Ngôn, cơ giáp màu đen đứng lặng giữa căn phòng trắng tinh, ánh đèn sáng ngời đập vào lớp vỏ tối màu dày đặc và uy nghiêm.

Khổng Tuyết Nhi duỗi tay mở cơ giáp, Tăng Khả Ny lập tức giữ chặt nàng, "Khổng tiểu thư, cơ giáp của Thượng Tướng, người khác không thể đụng vào!"

Khổng Tuyết Nhi bình tĩnh nhìn về phía Tăng Khả Ny.

Tăng Khả Ny gắt gao nhíu mày, khuôn mặt tràn đầy tức giận cáu kỉnh, cô cũng phẫn nộ nhìn chằm chằm lại Khổng Tuyết Nhi.

Khổng Tuyết Nhi nhếch môi cười nhẹ. Nàng nắm cổ tay Tăng Khả Ny, dùng sức.

Sức mạnh kinh người ngay lập tức siết đau Tăng Khả Ny, làm toàn bộ cơ thể cô nghiêng theo sức mạnh đó.

“Tăng Tư Lệnh, cô còn nhớ lần trước Dụ Ngôn ở trong tòa án không?” Khổng Tuyết Nhi mỉm cười, “Tôi so với trong tưởng tưởng của cô, không chỉ lợi hại hơn một chút thôi đâu.”

Khổng Tuyết Nhi chậm rãi thả tay Tăng Khả Ny ra, cười nói, "Vậy nên, phiền cô tin tưởng tôi. Lý Kinh Lôi đó, nhất định tôi sẽ thắng."

Tăng Khả Ny nắm cổ tay tím tái của mình, mặt đầy kinh ngạc, "Cô..."

Khổng Tuyết Nhi không nhìn cô nữa, nhấn nút mở ra cơ giáp.

Mảnh kim loại trên cơ giáp được mở ra một cách nhẹ nhàng, Tắc Tây Á lộ ra khoang bụng rỗng trước mặt Khổng Tuyết Nhi.

Tắc Tây Á là cơ giáp đặc chế. Không gian bên trong được thiết kế hoàn toàn dựa trên hình thể của Dụ Ngôn. Bám theo sự vừa vặn tối đa và hình thể cơ giáp tinh tế, không có một không gian dư thừa nào bên trong, mặc quần áo nhiều hơn cũng không được.

Khổng Tuyết Nhi nhìn lướt qua, nàng cột mái tóc xoăn mềm mại lên, lại đưa tay chạm vào khóa kéo váy sau cổ, soạt cởi bỏ.

Tăng Khả Ny kinh hãi, vội vàng xoay người, "Khổng tiểu thư, phiền cô giữ ý một chút!"

"Tăng Tư Lệnh, không cần khẩn trương như vậy." Khổng Tuyết Nhi cười, "Tôi vẫn còn mặc quần áo bên trong."

Tăng Khả Ny xoay đầu trộm liếc một cái, bên dưới váy quả thật Khổng Tuyết Nhi còn bận thêm một bộ đồ đen bó sát chuyên dụng cho người sử dụng cơ giáp.

Vải dệt căng chặt bám lấy thân thể của Khổng Tuyết Nhi, mảnh mai tinh tế, lại yểu điệu quyến rũ. Tăng Khả Ny liếc nhìn một cái, ngay lập tức dời đi tầm mắt.

Khổng Tuyết Nhi xoay người, quay lưng bức vào trong cơ giáp.

Ngay khi nàng bước vào, cảm biến bên trong cơ giáp lập tức tự động dán sát. Những mảnh kim loại nháy mắt đóng lại như vảy rồng, lộc cộc khép kín.

Cơ giáp cuối cùng cũng được đóng chặt hoàn toàn, hệ thống rà quét phức tạp được kích hoạt, bạch quang lạnh lẽo trong mắt sáng lên, phản chiếu đường nét lạnh lùng trên khuôn mặt cơ giáp.

Khổng Tuyết Nhi thử hoạt động một chút. Không gian bên trong cơ giáp không đủ dán sát vào nàng, nhưng xét cho cùng, nó cũng là tùy biến cao cấp, chức năng đủ thông minh, không dán sát cũng không ảnh hưởng đến việc sử dụng cơ bản.

Khổng Tuyết Nhi bước đến cửa sổ trong suốt của căn phòng đối diện với sàn đấu.

Bộ cảm biến phát hiện ra cơ giáp, cửa kính đang đóng từ từ mở ra, những tiếng hét hỗn loạn đinh tai nhức óc bên dưới tức khắc truyền đến.

Khổng Tuyết Nhi bước đến lan can ngoài cửa sổ, để lộ nửa người.

Ngay khi những người bên dưới nhìn thấy Tắc Tây Á, họ điên cuồng hét lên, "Dụ ngôn, Dụ ngôn, Dụ ngôn!"

Khổng Tuyết Nhi cúi đầu nhìn xuống, bỗng nhiên nàng nhớ tới một ngày của mười năm trước. Nàng đứng trong mênh mông biển người, ngẩng đầu nhìn Dụ Ngôn.

Khổng Tuyết Nhi bên trong cơ giáp nhẹ nhàng cười cười, sau đó bật người nhảy lên.

_____

TBC.

Phu nhân chuẩn bị ra tay rồi 😌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top