Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai chân Khổng Thượng Từ cách mặt đất một khoảng, ông ta nắm chặt cổ tay của Dụ Ngôn, cố gắng vùng vẫy.

Nhưng năm ngón tay của Dụ Ngôn cứng như sắt thép, sức lực kinh người, dường như bóp chặt đến nỗi xương cốt của Khổng Thượng Từ cũng phát ra âm thanh. Mặt ông ta nhanh chóng đỏ bừng, hai mắt lồi lõm, tròng trắng trợn ngược.

"Buông Khổng tiên sinh ra!" Người đàn ông bên cạnh hốt hoảng vọt tới, cố gắng ngăn cản.

Lục Kha Nhiên khống chế cổ tay của người đàn ông, dùng một cú vật qua vai ném ông ta xuống đất rồi dùng đấu gối ngăn chặn chặt chẽ.

Sức giãy giụa của Khổng Thượng Từ dần dần giảm sút, sắc mặt tái xanh, tròng mắt trợn trắng đến cực hạn, dường như chỉ còn lại một hơi thở.

Nhưng Khổng Thượng Từ hiện tại không thể chết, ít nhất không thể bị Dụ Ngôn bóp chết ở địa bàn của ông ta. Nếu không, hôm nay Dụ Ngôn cũng đừng nghĩ sẽ rời khỏi đây được.

Lục Kha Nhiên lên tiếng, "Thượng Tướng, bình tĩnh một chút!"

Dụ Ngôn không nhúc nhích, sắc mặt lạnh băng.

Lục Kha Nhiên tăng giọng, "Dụ Thượng Tướng!"

Đôi mắt đen láy của Dụ Ngôn chuyển động, cô mím chặt môi rồi ẩn nhẫn mà buông ngón tay ra.

Khổng Thượng Từ tức khắc giống như một khối thịt hỏng, ông ta nằm liệt mặt đất, hổn hển thở dốc.

Dụ Ngôn không nhìn ông ta, dáng người thẳng tắp cứng rắn. Cô lấy khăn tay ra, chà lau chỗ bị Omega kia chạm vào, rồi cả những ngón tay bóp cổ Khổng Thượng Từ.

Khổng Thượng Từ nằm liệt dưới chân cô, ôm chặt cổ mà ho khan, mặt ông ta đỏ bừng, nước bọt văng ra.

Lồng kính xung quanh đã được đóng kín, nhóm Omega bị nhốt lại một lần nữa, vẫn trong tư thế quỳ gối phục tùng.

Dụ Ngôn liếc qua những khuôn mặt chết lặng và cứng đờ của những Omega, xác định không còn khuôn mặt nào giống với Khổng Tuyết Nhi.

"Tài liệu của mẹ tôi đâu?" Dụ Ngôn ném khăn tay xuống đất, từ trên cao nhìn xuống, trịch thượng nói với Khổng Thượng Từ, "Làm phiền Khổng tiên sinh đưa cho tôi, ngay bây giờ."

Khổng Thượng Từ ho khan vài tiếng, phun ra một ngụm nước bọt lẫn máu tươi, ông ta xoa xoa miệng rồi lại cười rộ lên, "Đều do chúng tôi xử lý không tốt, làm tin tức tố của Omega bị tràn ra.."

Ông ta đứng dậy, dùng vẻ mặt áy náy xin lỗi, "Hại Thượng Tướng mất khống chế, thật ngại quá."

Dụ Ngôn lạnh lùng nhìn ông ta.

Khổng Thượng Từ sờ sờ cổ họng, sửa sang lại cổ áo xộc xệch, tươi cười vô cùng thân thiện lấy lòng, "Tư liệu do mẹ cô để lại, tôi sẽ sẽ liền đưa cô đi lấy."

Đoàn người một lần nữa tiến vào thang máy.

Lần này không còn thăm thú cái gì gọi là danh lam thắng cảnh nữa, họ trực tiếp đi vào kho dữ liệu trung tâm của căn cứ.

Khổng Thượng Từ đích thân lấy ra một cái USB flash từ két sắt rồi tận tay đưa nó cho Dụ Ngôn.

"Trong này có tất cả các giấy tờ và tài liệu nghiên cứu do mẹ cô để lại." Khổng Thượng Từ thành khẩn, "Nhưng hầu hết các tập tin đều được mã hóa, tôi cũng không tìm ra mật mã."

Dụ Ngôn cầm tài liệu, xoay người rời đi.

Khổng Thượng Từ nói từ sau lưng cô, "Dụ Thượng Tướng, thân thể tôi không khỏe, không thể tự mình tiễn cô. Tôi sẽ nhờ thư ký đưa cô ra ngoài."

Dụ Ngôn không đáp lại, chỉ có Lục Kha Nhiên quay đầu liếc ông ta một cái, ánh mắt lạnh lùng, không có một chút thiện chí.

Khổng Thượng Từ vẫn giữ nguyên nụ cười thân thiện, chờ khi hai người đi xa, sắc mặt ông ta lập tức trở nên tối sầm.

Người đàn ông dẫn đường vừa rồi cũng ở lại, thấy thế liền nói, "Bọn họ có vẻ không thích Omega trong căn cứ của chúng ta. Khổng tiên sinh, cứ để họ đi như vậy, sẽ không có vấn đề gì gì chứ?"

Huấn luyện, giam cầm, buôn bán Omega, suy cho cùng đều là những việc không thể lộ ra ánh sáng. Nếu giống như những người trước kia đã tới đây, họ đều thích Omega ở nơi này, cùng nhau chơi đùa, thì họ liền trở thành một liên minh với Khổng Tượng Từ, cho nhau hữu hảo cùng tín nhiệm.

Nhưng Dụ Ngôn và Lục Kha Nhiên rõ ràng là chán ghét, nếu để họ kể những gì được chứng kiến ở đây ra ngoài, căn cứ sẽ gặp nguy hiểm.

Khổng Thượng Từ cởi bỏ mấy cúc áo, vuốt vuốt mấy vết bầm tím trên cổ, tự tin nói, "Cô ta không dám nói đâu."

Vì cái gì mà Khổng Thượng Từ dám ngang nhiên xây dựng căn cứ ở trung tâm thành phố? Đương nhiên là do có chủ ý của những người bên trên.

Từ khi căn cứ được thành lập, mấy chục năm qua, đã tiến vô số thí nghiệm bí mật, nào là thuốc định hướng GEN trái phép, mua bán Omega, biến họ thành qùa cáp trao đổi... Những chuỗi lợi ích bẩn thỉu này, ai trong số những người cấp cao trên kia lại chưa từng tham gia vào?

Cha của Dụ Ngôn, ông ngoại, trưởng bối thân thích, ngay cả cha mẹ ruột của cô... Ai sẽ không có chút quan hệ nào với căn cứ này?

Cho nên Dụ Ngôn có thể nói ra sao?

Không thể.

Khổng Thượng Từ bước ra khỏi phòng bảo quản, ông ta vào thang máy, đi xuống ba tầng, rồi đi qua ba cánh cửa chống trộm được canh gác chặt chẽ để vào một phòng thí nghiệm bí mật khác.

Phòng thí nghiệm được bố trí những chiếc lọ thủy tinh cao hai mét, bên trong lọ là những con người nhân tạo được ngâm trong dịch nuôi cấy. Tuổi xuất hiện của cơ thể người được phân bố đều từ trẻ sơ sinh đến người lớn.

Nhân viên làm thí nghiệm bận rộn tới lui, ghi ghi chép chép dữ liệu chi tiết của từng người nhân tạo.

Bước chân Khổng Thượng Từ mang theo gió, rảo bước qua những chiếc lọ thủy tinh. Ông ta ngắm nghía từng cơ thể người đang lớn dần trong lọ, vẻ mặt đầy đắc ý.

Dự án người nhân tạo của ông ta đã thành công hơn phân nửa, chỉ trong vài năm nữa thôi, khi công nghệ sinh trưởng phát triển hoàn thiện, dự án người nhân tạo của ông ta sẽ thành công rực rỡ.

Khi đó, ông ta đem công thành danh toại này ghi tên và sử sách, nổi danh muôn đời.

Đi đến cuối con đường, ở bức tường sâu nhất, có một dãy tám lọ thủy tinh gắn đế vàng. Trong mỗi chiếc lọ là một nữ nhân có thân hình mảnh mai và mái tóc dài. Từ trái qua phải, độ tuổi tăng dần, trong cùng là cơ thể trưởng thành.

Khổng Thượng Từ bắt đầu từ bên trái, từng bước từng bước xem kỹ những người nhân tạo trong lọ.

Từ trẻ sơ sinh đến trẻ em, và cuối cùng thì dừng lại trước một thiếu nữ đã trưởng thành.

Cơ thể thiếu nữ bị vô số ống dẫn quấn quanh, trôi nổi trong dung dịch dinh dưỡng, mái tóc đen bồng bềnh chậm rãi di động trong chất lỏng mờ đục, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp mơ hồ lộ ra.

Có phần tương tự như Khổng Tuyết Nhi, nhưng càng thêm xinh đẹp tinh xảo hơn cả Khổng Tuyết Nhi. Như thể đã được Thượng Đế tinh chế, từng đường nét, đến cả lông mi đều đạt đến mức độ hoàn mỹ.

"Khuôn mặt xinh đẹp nhất, mùi vị tin tức tố hấp dẫn nhất," Khổng Thượng Từ thưởng thức từng đường nét ban sơ của thiếu nữ, "Thân hình hoàn mỹ nhất... Có ai lại không thích một Omega như vậy chứ?"

Ông ta hỏi người đàn ông đi theo bên cạnh.

Người đàn ông nhìn lướt qua một loạt những người nhân tạo trong dãy lọ, ánh mắt hưng phấn, "Sẽ không có ai không thích, mọi người đều yêu thích những đồ vật xinh đẹp."

Alpha tuy có sức mạnh vô song, nhưng GEN lại khiến họ không thể chống lại cũng như tiêu trừ việc bị hấp dẫn bởi tin tức tố. Không có Alpha nào sẽ miễn nhiễm với ảnh hưởng của tin tức tố.

Đây là điểm yếu của tất cả bọn họ.

Khổng Thượng Từ lại lắc đầu, "Trước đây tôi cũng nghĩ không có, nhưng có lẽ trên đời này vẫn có người sỡ hữu ý chí kiên cường vô cùng."

Giống như Dụ Ngôn vừa rồi, đối mặt với nhiều Omega như vậy, nhưng lại không hề bị lay động dù chỉ một chút, thậm chí còn tự tay giết chết một người.

Nhưng trong nháy mắt, Khổng Thượng Từ lại thích ý cười rộ lên, "Tuy nhiên, rất nhanh thôi sẽ không còn Alpha như vậy nữa."

Người đàn ông khó hiểu, "Tại sao ngài lại nói như vậy?"

Khổng Thượng Từ chắp tay sau lưng, cao thâm khó đoán, "Nhìn trộm bí mật luôn thì phải trả giá đắt. Huống chi là bí mật mà toàn Liên Hợp Khu đều muốn tiêu hủy?"

Từ căn cứ đi ra, Lục Kha Nhiên liền lái xe đến trụ sở căn cứ phía Bắc. Khi đã nhận được thông tin, cần phải kiểm tra tính xác thực và sắp xếp giải mã càng sớm càng tốt.

Dụ Ngôn dùng đầu ngón tay xoay xoay cái USB, mặt mày buông xuống, sắc lạnh như băng. Một thân hàn khí không thể tiêu trừ.

Lục Kha Nhiên nhìn Dụ Ngôn qua gương chiếu hậu.

Omega kia trông rất giống Khổng Tuyết Nhi, cô cũng thấy được.

Độ tương tự cao như vậy, khả năng là sao chép GEN. Hơn nữa những thứ xuất hiện trước mặt họ đã là thành phẩm, không biết còn bao nhiêu cái còn đang bị che giấu, cũng không biết liệu những người nhân tạo tương tự như Khổng Tuyết Nhi, có bị trao vào tay những Alpha khác hay không.

Không ai sẽ cảm thấy vui sướng khi gặp phải loại chuyện này.

"Thượng Tướng." Lục Kha Nhiên nói, "Chúng ta nên làm gì tiếp theo?"

Khổng Thượng Từ đột nhiên cho họ thấy bên trong căn cứ một cách thẳng thắn như vậy, mục đích là muốn mượn sức, làm Dụ Ngôn bởi vì dục vọng mà thông đồng với bọn họ làm bậy.

Nhưng bọn họ không biết Dụ Ngôn trời sinh đã lãnh đạm, càng không có chuyện mất kiểm soát. Lục Kha Nhiên thầm nghĩ, cũng may là như vậy, bằng không sẽ gặp rắc rối.

Ngón tay xoay USB của Dụ Ngôn dừng lại, cô thu nó vào lòng bàn tay, nắm thật chặt.

Mặt mày cô vẫn đang rũ xuống, thần sắc quạnh quẽ, như sương như tuyết, lạnh lùng đến đáng sợ.

"Khổng Thượng Từ, phải chết."

Lục Kha Nhiên khựng lại, "Nhưng chúng ta còn phải đến căn cứ số 2 Sao Hỏa sớm."

Dụ Ngôn nhướng mi, ánh mắt nghiêm nghị kiên quyết, "Trước khi đi, tôi sẽ giết ông ta."

Lục Kha Nhiên nói, "Tôi sẽ ra tay thay cô, nếu có sai sót..."

"Không." Dụ Ngôn ngắt lời cô, "Tôi sẽ tự xử lý."

Lục Kha Nhiên nói tiếp, "Vậy thì cô định khi nào ra tay, có cần tôi giúp chuẩn bị vũ khí gì không?"

Dụ Ngôn nói, "Một khẩu súng bắn tỉa, tìm từ chợ đen là được, đừng để lại dấu vết."

Lục Kha Nhiên tuân lệnh, "Tôi hiểu rồi."

Dụ Ngôn không nói nữa.

Sau một hồi im lặng, Lục Kha Nhiên đột nhiên nói, "Khổng tiểu thư... có nghe lời cô không?"

Dụ Ngôn, "Sao?"

Lục Kha Nhiên nói, "Omega mà tôi mang về nhà luôn muốn rời bỏ tôi. Cô ấy rất không nghe lời."

Vì vậy, từ sau trong đáy lòng của mình, Lục Kha Nhiên thậm chí đã nghĩ đến việc đưa nàng đến căn cứ của Khổng Thượng Từ, nhưng khi nghĩ đến việc người khác hoặc thứ gì đó sẽ chạm vào Omega của cô, Lục Kha Nhiên lại cảm thấy mình không thể chịu đựng được.

Trong lòng cô, Omega chính là vật sở hữu. Nên nhu mì, ngoan ngoãn và biết phục tùng.

Dụ Ngôn nói, "Cô tại sao lại muốn cô ấy nghe lời?"

Lục Kha Nhiên bị hỏi đến sửng sốt.

Dụ Ngôn không nhiều lời, Lục Kha Nhiên lại nói, "Vì sao lại không nghe lời, cô ấy là Omega của tôi."

Dụ Ngôn hờ hững, "Người máy so với Omega càng nghe lời."

Lục Kha Nhiên, "Nhưng người máy không phải là con người."

Dụ Ngôn nói, "Con người chính là không nghe lời. Chó cũng sẽ không. Chỉ có máy móc mới có thể luôn nghe lời..."

Lục Kha Nhiên muốn mở miệng, nhưng rồi lại im lặng trầm ngâm.

Tư liệu đã được chuyển đến Phòng Thông tin.

Các tập tin bên trong được mã hóa bằng phương pháp chưa từng thấy qua, rất khó để bẻ khóa. Dự kiến ​​sẽ mất đến nửa tháng, hơn nữa các tệp có thể bị hỏng sau khi bẻ khóa.

Lục Kha Nhiên nghe vậy mới hỏi, "Làm thế nào mà Khổng Thượng Từ có được luận văn kia?"

Dụ Ngôn nói, "Ông ta không nói thật với chúng ta."

Luận văn kia có khả năng không có trong tệp dữ liệu, hoặc tệp chỉ được mã hóa một phần, hoặc nó có thể chỉ là giả mạo.

Dụ Ngôn nói xong thì đi ra ngoài, Lục Kha Nhiên lập tức đi theo.

Dụ Ngôn nói, "Không cần súng bắn tỉa nữa."

Lục Kha Nhiên nghi hoặc, "Cô đổi kế hoạch?"

Dụ Ngôn gật đầu, "Tôi muốn tim ông ta hỏi cho rõ ràng, sau đó tự mình xuống tay."

Lục Kha Nhiên, "Nhưng chúng ta không biết tình huống bên trong Khổng gia. Cô tùy tiện qua đó sẽ không ổn."

"Không có gì không ổn." Dụ Ngôn quả quyết, "Tôi sẽ ra tay vào đêm ngày 14. Cô và Tả Trác sẽ đi với tôi."

Giết người xong, ngày hôm sau liền đến căn cứ Sao Hỏa, cho dù có bị nghi ngờ, cô cũng đã không còn ở Trái đất nữa.

Lục Kha Nhiên hỏi tiếp, "Nếu ông ta một mực không chịu cung cấp thông tin thực sự?"

Dụ Ngôn, "Vậy thì không cần giữ ông ta lại."

Dù thế nào đi chăng nữa, Khổng Thượng Từ nhất định phải chết.

_____

TBC.

Nếu Khổng Tuyết Nhi là Omega độc nhất, thì Dụ Ngôn cũng là Alpha có một không hai. Nhưng hai người này lại là những người bình thường nhất, không phụ thuộc cũng chẳng quan tâm tới cái gọi là thuộc tính AOB =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top