Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7 giờ sáng hôm sau, khởi hành đi căn cứ Số 2 Sao Hỏa.

Khổng Tuyết Nhi vừa qua 5 giờ đã thức dậy, nàng kiểm tra lại hành lý một lần nữa trước khi lên đường cùng với Dụ Ngôn.

Lúc ra cửa chỉ mới 6 giờ, thế nhưng Ngu Thư Hân và Aaron vẫn đến sớm để tạm biệt.

"Sau khi lên Sao Hỏa, mỗi ngày nhớ gọi video cho tụi mình đó." Ngu Thư Hân ôm lấy Khổng Tuyết Nhi, "Còn nữa, phải chú ý an toàn, đừng có mà chết đấy."

Khổng Tuyết Nhi vỗ vỗ lưng Ngu Thư Hân, "Cậu cũng vậy."

Ngu Thư Hân nhịn không được trợn mắt xem thường nàng, "Mình ở Trái Đất, tuyệt đối an toàn."

Khổng Tuyết Nhi cười cười, nhìn về phía Aaron.

Aaron giang hai tay ra, "Đến đây, tiểu Tuyết thân yêu, để ca ca ôm nhà ngươi... một cái."

Cậu còn chưa nói hết, đã bị Dụ Ngôn trao cho một ánh nhìn đầy ớn lạnh.

Khổng Tuyết Nhi cách một chút khoảng cách, vòng tay qua vai Aaron, "Vài năm nữa gặp lại."

Aaron muốn vỗ lưng Khổng Tuyết Nhi, nhưng Dụ Ngôn cứ nhìn cậu chằm chằm, ánh mắt lạnh căm, làm cho cậu dựng hết tóc gáy, không dám chạm vào Khổng Tuyết Nhi, chỉ thấp giọng nói, "Tôi đã chuẩn bị cho cậu một món quà bí mật, đã đưa cho sĩ quan kia rồi."

Cậu ta cười thần bí, "Sau khi đến căn cứ, nhớ mở ra xem á nha."

Khổng Tuyết Nhi mỉm cười, "Vậy thì cảm ơn cậu."

"Không cần khách khí." Aeron nói xong liền lộ ra một chút nghiêm túc, "Tôi nghe nói Sao Hỏa rất hoang vắng. Cậu đi qua đó, mọi chuyện nhớ cẩn thận."

"Được rồi."

Sau khi chào tạm biệt, Khổng Tuyết Nhi và Dụ Ngôn lên xe, đi thẳng đến sân bay vũ trụ.

Lên đến tàu con thoi, Khổng Tuyết Nhi mới có thời gian để xem qua tin tức.

Vừa lướt một cái, liền nhảy ra tin tức hot của ngày hôm nay, "Nhà từ thiện nổi tiếng, ngài Khổng Thượng Từ, đã bị giết hại tại nhà riêng. Thi thể được con nuôi Khổng Thanh Mặc tìm thấy trong thư phòng."

Khổng Tuyết Nhi lập tức ngồi thẳng dậy.

"Sao vậy?" Dụ Ngôn hỏi.

Khổng Tuyết Nhi không thể tin được nhìn lại bản tin một lần nữa, xác định mình không có nhìn lầm.

"Cha em đã chết." Khổng Tuyết Nhi vừa nói vừa mở hộp thư, trong đó có hàng tá tin nhắn thăm hỏi từ những người khác.

Khổng Tuyết Nhi kéo xuống, tìm thấy tin nhắn ngắn gọn của Triệu Tiểu Đường như mọi khi, không có lời nào, chỉ có báo cáo khám nghiệm tử thi.

Mặt trên nêu rõ nguyên nhân cái chết, thời điểm tử vong của Khổng Thượng Từ, cùng quá trinh suy luận và một bức ảnh hiện trường.

Kết luận cuối cùng là, "Thủ đoạn của kẻ sát nhân rất hung ác, vết dao lưu loát và chính xác, không có dấu vân tay hay lông tóc trên hiện trường. Hung thủ là người cực kỳ có kinh nghiệm."

Khổng Tuyết Nhi nhanh chóng nhớ lại những chuyện đã xảy ra gần đây, mọi thứ vẫn bình thường, không có mâu thuẫn hay đụng chạm lợi ích nào. Tại sao Khổng Thượng Từ lại đột ngột bị giết?

Mặc dù Khổng Thượng Từ trơ trẽn xấu xa, nhưng tài nguyên mấy năm nay ông ta tích lũy được không nhỏ, gia tộc lại có gốc rễ to lớn, còn có một số thế lực đứng sau ông ta. Ai lại to gan như vậy, dám động thủ ngay trong nhà Khổng Thượng Từ?

Suy nghĩ một hồi, Khổng Tuyết Nhi chợt nghĩ đến một người.

Nàng nhìn về phía biểu tình lãnh đạm của Dụ Ngôn ở ngay bên cạnh.

Dụ Ngôn nghiêng mắt, cũng nhìn nàng một cái, vẻ mặt lãnh đạm và trấn định, cô không có một chút hoảng hốt hay kinh ngạc khi nghe tin Khổng Thượng Từ đã chết.

"Là người sao?" Khổng Tuyết Nhi nhẹ giọng hỏi.

Dụ Ngôn thừa nhận, "Là tôi."

Nhịp tim của Khổng Tuyết Nhi dần dần tăng tốc, khẩn trương hỏi, "Tại sao?"

Dụ Ngôn không nói.

Khổng Tuyết Nhi cắn cắn môi, không thể tin được, nhưng trong lòng nàng không khỏi khao khát đáp án đó, "Vì em à?"

Dụ Ngôn tránh đi tầm mắt của Khổng Tuyết Nhi, giúp nàng sửa sang lại đai an toàn cố định cơ thể, đồng thời nói, "Khổng Thượng Từ lẽ ra phải chết từ lâu."

Khổng Tuyết Nhi lại hỏi, "Vì cái gì?"

Sau một giây, Dụ Ngôn nói, "Ông ta không đưa tư liệu thật sự mà mẹ tôi để lại cho tôi."

Mã khóa mà Khổng Thượng Từ cung cấp, hiện tại, chỉ có thể phá giải đến phần mục lục, chỉ biết rằng mẹ của Dụ Ngôn đã nghiên cứu rất nhiều về các biến thể GEN thực vật trong suốt cuộc đời của bà.

"Chỉ như vậy?" Khổng Tuyết Nhi nói, "Em không tin."

Dụ Ngôn không nói tiếp.

Khổng Tuyết Nhi kìm nén không được, nàng nhất định phải biết lý do tại sao Dụ Ngôn lại giết Khổng Thượng Từ.

Cái chết đột ngột của Khổng Thượng Từ không chỉ khiến phòng thí nghiệm của ông ta rơi vào hỗn loạn, mà hàng loạt thí nghiệm bí mật mà ông ta chịu trách nhiệm, những giao dịch Omega và các mối quan hệ lợi ích mà ông ta duy trì, đều sẽ bị chấn động.

Những người đứng sau lưng Khổng Thượng Từ chắc chắn sẽ rất khó chịu và tức giận vì điều này.

Khổng Tuyết Nhi câu lấy ngón tay của Dụ Ngôn, muốn làm nũng hỏi tiếp, nhưng lúc này cabin phi cơ chợt rung lên. Sẵn sàng cất cánh.

Dụ Ngôn cũng tự nhiên mà siết chặt ngón tay Khổng Tuyết Nhi, cô thấp giọng, "Bay lên rồi, đừng nói chuyện."

Không lâu sau, tàu con thoi bay lên khỏi mặt đất, tăng tốc bay về phía không trung, một cảm giác trọng lực nặng nề ập đến đè lên lồng ngực, khiến việc di chuyển trở nên khó khăn.

Năm phút sau, phi cơ cuối cùng cũng giảm tốc độ, lao ra khỏi bầu khí quyển.

Tốc độ giảm bớt, cỗ áp lực biến mất trong nháy mắt.

Khổng Tuyết Nhi cảm thấy cơ thể nhẹ đi, nàng không khỏi hít vào một hơi. Trong giây lát, nàng vẫn không thể thích ứng được với trọng lực nhân tạo. Đây là lần đầu tiên Khổng Tuyết Nhi ra ngoài vũ trụ.

Dụ Ngôn hỏi, "Em ổn chứ?"

Khổng Tuyết Nhi gật đầu, "Không sao."

Sau khi phi cơ ra ngoài bầu khí quyển năm phút, nó đi vào phi thuyền chính đóng bên ngoài Trái Đất.

Họ sẽ dùng phi thuyền này để đến căn cứ Số 2 Sao Hỏa.

Hạm trưởng của phi thuyền chính tên là Ellivia, là quán quân của Giải đấu Cơ giáp đầu tiên do Dụ Ngôn tổ chức, sau khi chiến thắng, cô ấy được tuyển thẳng vào quân đội của Dụ Ngôn.

Ellivia là một phụ nữ nước ngoài tóc vàng mắt xanh xinh đẹp điển hình, vừa nhìn thấy Dụ Ngôn xuống phi cơ, cô ấy không giấu được sự phấn khích mà lập tức tiến lên, cúi đầu hô, "Thượng Tướng!"

Dụ Ngôn gật đầu, "Ellivia."

Đôi mắt Ellivia liền ướt, "Tôi đã nghĩ rằng sẽ không bao giờ... May mắn thay cô đã trở lại..."

Dụ Ngôn nói, "Đã qua rồi."

Ellivia nói, "Tôi đã nghe Tăng Tư Lệnh nói, vị này chính là phu nhân của cô, phải không?"

Cô ấy gật đầu kính lễ với Khổng Tuyết Nhi, vui vẻ chào, "Lần đầu gặp mặt, tôi là Ellivia."

"Xin chào." Khổng Tuyết Nhi đáp lại, "Tôi là Khổng Tuyết Nhi."

Sau màn chào hỏi, Ellivia đích thân đưa Dụ Ngôn và Khổng Tuyết Nhi vào phòng ngủ để nghỉ ngơi.

Đây là lần đầu tiên Khổng Tuyết Nhi đến đây, có rất nhiều điều lạ lẫm. Ellivia đi vòng quanh một chút và giới thiệu từng điểm quan trọng của phi thuyền với Khổng Tuyết Nhi.

Cuối cùng mới đến phòng ngủ.

Ký túc xá của sĩ quan nằm ở phần đầu phi thuyền, các tầng được phân theo cấp bậc của sĩ quan, Dụ Ngôn ở tầng trên cùng. Trong phòng còn có một ô cửa kính tròn, có thể nhìn thấy dải Ngân hà tráng lệ với hàng ngàn tinh tú.

Phòng ngủ rộng hơn so với Khổng Tuyết Nhi tưởng tượng một chút, có thư phòng, phòng khách và phòng tắm riêng biệt.

Lưu Lệnh Tư và Tả Trác mang hành lý đến trước cho Dụ Ngôn, hai người đang đứng trong phòng khách chờ lệnh. Hai người họ còn định giúp Dụ Ngôn dọn phòng, nhưng Khổng Tuyết Nhi đã để họ xuống nghỉ ngơi trước.

Tả Trác nghe xong liền muốn rời đi, Lưu Lệnh Tư thì vẫn trấn định tại chỗ, chờ sắc mặt của Dụ Ngôn.

Dụ Ngôn nói, "Đi đi."

Lưu Lệnh Tư lúc này mới nói, "Vâng."

Hai người đóng cửa lại và rời đi.

Dụ Ngôn nhìn Khổng Tuyết Nhi, cô biết nàng có chuyện muốn nói với mình.

Khổng Tuyết Nhi đến gần, theo thói quen giúp Dụ Ngôn cởi áo khoác, nhưng cô đã ngăn lại, "Lát nữa tôi còn phải ra ngoài."

Khổng Tuyết Nhi lại sửa sang cổ áo vốn đã chỉnh tề của Dụ Ngôn, tiếp tục chủ đề còn dang dở, "Tại sao đột nhiên lại giết Khổng Thượng Từ?"

Dụ Ngôn hỏi lại, "Em không muốn ông ta chết sao?"

Khổng Tuyết Nhi nói, "Em đương nhiên muốn, nhưng em sợ người sẽ gặp rắc rối."

Quan hệ và thế lực đằng sau Khổng Thượng Từ rất phức tạp. Ông ta đã thực hiện các thí nghiệm bí mật bất hợp pháp, nắm trong tay một lượng lớn dữ liệu thực nghiệm. Chỉ mình ông ta biết mật khẩu truy cập những dữ liệu này. Giờ ông ta đã chết, mật mã dữ liệu thí nghiệm không thể giải được. Những người đứng sau thí nghiệm bí mật nhất định không vui.

Dụ Ngôn nói, "Sẽ không."

Cô đã xử lý hiện trường rất sạch sẽ, ngay cả khi Chính phủ Liên Hợp Khu có thể tìm ra manh mối từ vụ mất điện, thì cũng phải mất ít nhất một tuần mới truy cứu được cô. Khi đó, Dụ Ngôn đã đến căn cứ Số 2 Sao Hỏa, đã tập hợp được quân của mình.

Lúc này muốn động đến cô sẽ không đơn giản như vậy.

Khổng Tuyết Nhi nắm lấy tay Dụ Ngôn lắc lắc, "Người giết Khổng Thượng Từ, thật sự không phải vì em sao?"

Dụ Ngôn nhìn Khổng Tuyết Nhi một hồi, đột nhiên lại hỏi, "Khi bị nhốt trong phòng thí nghiệm, em có nhớ những thực nghiệm mà Khổng Thượng Từ đã làm với em không?"

Khổng Tuyết Nhi lắc đầu, "Khi đó, ông ta cho em dùng rất nhiều thuốc. Hầu hết thời gian em đều mê man. Những lần mà em tỉnh táo..."

Nàng dừng lại, mi mắt rũ xuống, "Là lúc cảm thấy đau đớn, hoặc là khi bị ép phát tình."

Dụ Ngôn nắm chặt tay Khổng Tuyết Nhi.

Khổng Tuyết Nhi tựa mặt vào vai Dụ Ngôn, nàng từng nghĩ rằng những trải nghiệm trong phòng thí nghiệm kia không có gì đáng nhắc tới, bởi vì nó đã sớm qua rồi. Nhưng bây giờ, khi dựa vào vai Dụ Ngôn, nàng đột nhiên cảm thấy chuyện bị nhốt trong phòng thí nghiệm đặc biệt đáng thương thê thảm.

"Khi mới vào, Khổng Thượng Từ ngày nào cũng tiêm thuốc để ép em phát tình." Khổng Tuyết Nhi bắt đầu bán thảm, "Em chỉ có thể tự làm đau mình để không mất kiểm soát. Sau một thời gian giằng co, ông ta đột nhiên bắt đầu rút tủy sống của em."

Khổng Tuyết Nhi duỗi ngón út làm dấu, "Cây kim dày như vậy, đâm xuyên qua xương sống, thật sự rất đau..."

Dụ Ngôn ôm lấy eo Khổng Tuyết Nhi, nhẹ nhàng xoa xoa xương sống của Khổng Tuyết Nhi.

Động chạm của cô không rõ ràng, có chút thu liễm dè dặt quá mức.

Khổng Tuyết Nhi dứt khoắc nắm lấy tay Dụ Ngôn, ấn vào lưng nàng ra hiệu, "Chính là nơi này, kim tiêm mỗi ngày lại đâm vào một lần, liên tục trong một tuần. Em đã có lúc suýt chết trên bàn phẫu thuật..."

Lòng bàn tay Dụ Ngôn áp sát vào lưng Khổng Tuyết Nhi, môi cô mím chặt.

"Nhưng may mắn thay, kể từ đó, Khổng Thượng Từ không tiêm thuốc ép em phát tình nữa, mà dùng em để làm những thí nghiệm khác." Khổng Tuyết Nhi cọ cọ vào cổ Dụ Ngôn, "Người xoa lưng em đi, nghĩ đến những chuyện trong quá khứ, vết thương của em dường như lại đau rồi..."

Dụ Ngôn chậm rãi và cẩn thận mà vuốt ve sống lưng Khổng Tuyết Nhi, ánh mắt cô lạnh băng.

Khổng Thượng Từ không còn ép Khổng Tuyết Nhi phát tình nữa, đó là do ông ta dùng GEN của Khổng Tuyết Nhi chế tạo người nhân tạo.

Những người nhân tạo xinh đẹp và ngon miệng hơn Khổng Tuyết Nhi đó đã dời đi sự chú ý của Khổng Thượng Từ.

Cũng may thay, còn có người nhân tạo.

Nhưng Khổng Thượng Từ vẫn chết quá đơn giản, ông ta nên bị chém một nghìn lần.

Dụ Ngôn dừng động tác vuốt ve, âm thầm ra quyết định. ----- Cô sẽ cho nổ tung tất cả các phòng thí nghiệm của Khổng Thượng Thừ, để những thí nghiệm bí mật và dữ liệu đó biến mất vĩnh viễn.

"Người không an ủi em sao?" Khổng Tuyết Nhi đợi Dụ Ngôn hồi lâu vẫn không nghe cô nói gì, còn dừng động tác vuốt ve, nàng thập phần ủy khuất, "Người thật sự làm cho người ta tổn thương..."

Dụ Ngôn không biết nên an ủi như thế nào.

Cô suy nghĩ một chút, mặt trời chân lý đột nhiên chói qua tim, cô ôm lấy khuôn mặt của Khổng Tuyết Nhi, nhắm mắt hôn lên trán nàng.

Nụ hôn thực nhẹ nhàng, lại thực trịnh trọng, như thể đang làm một điều vô cùng thiêng liêng.

Hôn xong, Dụ Ngôn lại sờ sờ vào sườn mặt của Khổng Tuyết Nhi, dịu dàng nói, "Không sao rồi."

Cô an ủi thật đơn giản.

Nhưng Khổng Tuyết Nhi vẫn nhịn không được mỉm cười, nàng ôm chặt eo Dụ Ngôn rồi lặp lại, "Ừm, không sao rồi."

_____

TBC.

Lần trước thì bảo dữ liệu thật hay không không quan trọng, giờ thì nói là vì dữ liệu. Lươn lẹo ghê =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top