Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 76

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Shimizu1213

_____

"Em muốn tôi phối hợp với em như thế nào?" Dụ Ngôn hỏi.

Khổng Tuyết Nhi ngồi thẳng người, "Trước tiên, em có chuyện muốn nói với người."

Dụ Ngôn liếc nhìn vẻ mặt của nàng, ánh mắt hơi trầm xuống, "Em nói đi."

Khổng Tuyết Nhi cắn cắn cắn, khó khăn mở miệng, "Trước đó... Hứa Giai Kỳ đã tiêm thứ gì đó vào cơ thể em."

Dụ Ngôn lập tức biến sắc, Khổng Tuyết Nhi vội vàng trấn an, "Người nghe em nói hết trước đã! Em không sao, không có việc gì."

Dụ Ngôn đỡ lấy eo Khổng Tuyết Nhi, đầu ngón tay hơi dùng sức. Phản ứng của cô so với trong dự đoán của Khổng Tuyết Nhi còn nhanh hơn rất nhiều, lập tức bắt được chỗ sơ hở của nàng.

"Em hôm nay lấy kết quả kiểm tra từ chỗ Kim Tử Hàm." Dụ Ngôn nói, "Là bởi vì có vấn đề, cho nên em mới giấu đi."

Khổng Tuyết Nhi nhìn thẳng vào mắt Dụ Ngôn, nói rất khẳng định, hơn nữa không có chút nào do dự, "Em không có, thật sự không có. Em chỉ là muốn tự mình nói với người chuyện tuyến thể."

Dụ Ngôn cau mày, hoài nghi lời Khổng Tuyết Nhi, "Nhưng em hôn mê đến một tuần."

Khổng Tuyết Nhi nói tiếp, "Hôn mê là bởi vì kỳ phát tình đến bất thường.Tuyến thể của em đột nhiên khép lại, hơn phân nữa là do thứ mà Hứa Giai Kỳ đã tiêm cho em, là chị ta đã đổi em trở lại thành Omega."

Dụ Ngôn nhíu mày hỏi, "Tại sao cô ta lại làm như vậy?"

Khổng Tuyết Nhi không chút do dự đáp, "Bởi vì chị ta muốn đứa nhỏ của em cùng người."

Lời này thuần túy là Khổng Tuyết Nhi nói bừa.

Giữa chân mày Dụ Ngôn nhíu lại, sau đó ánh mắt lại một lần nữa bình tĩnh, lộ ra vẻ không tin rõ ràng hơn.

Khổng Tuyết Nhi liền nói thêm, "Là thật, mặc dù em không biết mục đích của chị ta là gì, giống như hơn ba năm trước, chị ta đã đưa em rời khỏi phòng thí nghiệm của Khổng Thượng Từ vậy. Em không biết chị ta muốn làm gì, muốn lợi dụng em làm gì."

Nghi hoặc trong lòng Dụ Ngôn hơi buông xuống, Hứa Giai Kỳ đích xác là một mục tiêu bí ẩn, giống như năm đó cô tính toán Dụ Ngôn vậy, không có chút nào báo trước, cũng không hề có lý do.

Nữ nhân kia tất thảy hành tung đều quỷ quyệt khó dò, không biết mục đích của cô, càng không biết lai lịch của cô.

"Vậy kết quả kiểm tra em giấu đi thì sao?" Dụ Ngôn hỏi.

Khổng Tuyết Nhi đáp, "Em không có giấu kết quả gì, thật, không tin người bảo Kim Tử Hàm đến đây, chúng ta cùng nhau ba mặt một lời."

Thái độ Khổng Tuyết Nhi thản nhiên khảng khái, không giống như là thẹn trong lòng.

Dụ Ngôn suy tính hai giây, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Khổng Tuyết Nhi, không đem người kêu đến trước mặt đối chứng.

"Vậy sao trước đó sao em không nói?" Dụ Ngôn hỏi.

Khổng Tuyết Nhi đáp, "Em trước đó cho là chị ta tiêm vào để khiến em hôn mê, hôm nay thấy kết quả kiểm tra tuyến thể mới phát giác có vấn đề."

Dụ Ngôn trầm mặt, không nói thêm lời nào, nhưng chân mày cũng không buông lỏng.

Khổng Tuyết Nhi cúi đầu, áp lên trán Dụ Ngôn.

"Người đừng quá lo, em không cảm thấy Hứa Giai Kỳ sẽ muốn mạng của em. Khi em còn học sơ trung, chị ta mất một năm để tiếp cận em, khiến em tin tưởng." Khổng Tuyết Nhi nhớ lại khoảng thời gian cùng với Hứa Giai Kỳ, từng giọt từng giọt, sau lưng cũng lạnh dần.

Nàng xuất thân từ Ant Layer, dè dặt hèn mọn ngấm vào trong xương, trước khi nhìn rõ được bản chất của Khổng Thượng Từ, nàng một mực muốn lấy lòng người cha nuôi đã mang mình ra khỏi tận đáy của thế giới. Cho nên khi nàng đột nhiên thấy được bộ mặt thật của Khổng Thượng Từ, nàng vô cùng luống cuống kinh hoảng, là Hứa Giai Kỳ hướng dẫn nàng, dạy nàng bình tĩnh, dạy nàng như thế nào đối phó Khổng Thượng Từ.

Nàng từng rất tin tưởng Hứa Giai Kỳ, cho đến khi người phụ nữ này đột ngột bỏ đi, rồi lại bất ngờ xuất hiện trong phòng thí nghiệm của Khổng Thượng Từ.

"Hứa Giai Kỳ ở trên người em hao tốn rất nhiều thời gian cùng tinh lực, cho nên em đối với chị ta mà nói, nhất định là hữu dụng. Chị ta sẽ không để cho em trước khi phát huy tác dụng mà chết được." Khổng Tuyết Nhi nhìn vào mắt Dụ Ngôn, tự tin chắc chắn đáp, "Mà chúng ta có thể lợi dụng điểm này."

Dụ Ngôn nói, "Em muốn làm gì?"

Khổng Tuyết Nhi ghé vào tai Dụ Ngôn, tiết lộ kế hoạch của nàng.

Dụ Ngôn nghe xong, cau mày nói, "Quá nguy hiểm."

Khổng Tuyết Nhi không đáp lại, đầu ngón tay vuốt ve bả vai Dụ Ngôn, nàng nói tiếp, "Còn có chuyện, em quên mất nói cho người."

Dụ Ngôn chân mày nhíu chặt hơn, mất hứng nói, "Em còn có việc gạt tôi?"

Khổng Tuyết Nhi dỗ dành, "Chẳng qua là một chuyện nhỏ, trước khi rời khỏi Địa Cầu, Aaron đưa em một món quà."

Giọng Dụ Ngôn trầm xuống, "Ừ."

Khổng Tuyết Nhi nói tiếp, "Buổi chiều trước ngày Hứa Giai Kỳ đến tìm em, em buồn chán mở quà ra xem, phát hiện bên trong... là một người máy."

Dụ Ngôn lập tức đẩy thẳng người Khổng Tuyết Nhi, trực tiếp nhìn biểu tình của nàng, "Người máy gì?"

Cô nhớ tới Khổng Tuyết Nhi lần đầu tiên đưa cho cô một người máy tỉ lệ 1-1 đó, lòng vẫn còn sợ hãi, sợ là Aaron đưa cho cũng là một người máy không đứng đắn tương tự như vậy.

Khổng Tuyết Nhi do dự một chút, nghiêm mặt nói, "Là người máy chiến đấu không bị hạn chế bởi ba điều luật."

Dụ Ngôn khiếp sợ giương mắt lên, "Đây là cấm vật phạm luật."

Khổng Tuyết Nhi không giải thích thêm, mà là vẻ mặt ngoan ngoãn, thậm chí còn mang điểm ủy khuất nói, "Nhưng bây giờ đồ đã đến tay em rồi, còn nằm dưới gầm giường trong phòng ngủ tụi mình."

Dụ Ngôn, ". . ."

Khổng Tuyết Nhi đáng thương nói, "Người muốn tố cáo em sao?"

Dụ Ngôn dĩ nhiên đáp, "Sẽ không."

Nhưng vật này nếu như bị phát hiện sẽ rất phiền toái, hơn nữa ----- Aaron có thể lấy ra một robot chiến đấu hoàn chỉnh và có thể sử dụng được, có nghĩa là công ty của Robert phải có một dây chuyền sản xuất robot chiến đấu hoàn chỉnh.

Thật đáng sợ.

Huống chi, cha của Aaron vẫn còn giấu vũ khí phản vật chất trong tay.

Cả hai nếu như kết hợp lại, sức mạnh tiềm ẩn của nó có thể phá hủy một nửa Liên Hợp Khu.

Dụ Ngôn nhất định phải xem xét lại gia tộc Robert.

Khổng Tuyết Nhi nhìn sắc mặt Dụ Ngôn khá lạnh, trong lòng bất an, "Người tức giận sao?"

"Không." Dụ Ngôn nói xong, vỗ vỗ sau lưng Khổng Tuyết Nhi, "Em ăn cơm trước đi, tôi có chuyện phải rời đi sớm."

Khổng Tuyết Nhi nhìn vẻ mặt cô không đúng, liền kéo tay truy hỏi, "Có chuyện gì?"

Dụ Ngôn do dự không lên tiếng đáp lại, cô không muốn để cho Khổng Tuyết Nhi dính dáng quá nhiều thứ, tránh cho tình huống càng nguy hiểm, hơn nữa Khổng Tuyết Nhi cùng Aaron giao tình không cạn.

"Không thể nói cho em sao?" Khổng Tuyết Nhi ủy khuất nói.

Lòng Dụ Ngôn mềm nhũn, cuối cùng vẫn nói, "Tháng Sáu lúc em dẫn tôi gặp Bạch Nghiêm Dị cùng Mục Minh, tôi còn gặp một người."

Khổng Tuyết Nhi gật đầu, "Em nhớ người có đề cập tới, lúc ấy bảo rằng vẫn chưa thể nói cho em."

Dụ Ngôn nói tiếp, "Tôi gặp cha của Aaron, ông ta muốn cùng tôi hợp tác. Ông ta cho tôi vũ khí phản vật chất, giúp tôi đứng vững trong quân đội, thay vào đó tôi giúp ông ta lấy lại tác quyền cơ giáp của gia tộc."

Khổng Tuyết Nhi cả kinh, "Phản vật chất?"

Dụ Ngôn chậm rãi gật đầu, "Kha Nhiên đã xác nhận qua, đích xác là thật."

Khổng Tuyết Nhi không khỏi lẩm bẩm, "Kia cũng thật là lợi hại. . ."

Lợi hại đến đáng sợ, phản vật chất cộng thêm người máy chiến đấu Aaron vô tình tiết lộ ra, Khổng Tuyết Nhi cũng phát giác được tính nghiêm trọng đằng sau. Mấu chốt là gia tộc Robert còn cố tình che giấu lâu như vậy.

Dụ Ngôn nói, "Tôi đi thăm dò cái hố trước, tối nay sẽ về sớm, nói chi tiết hơn nữa về... món quà Aaron tặng cho em.

Chạng vạng Khổng Tuyết Nhi xuất viện, nàng trở về phòng ngủ, lôi cái rương mà Aaron đã gửi ra.

Khí lực nàng không bằng quá khứ, đem cái rương lôi ra ngoài cũng so với trước đây càng cố hết sức.

Sau khi lôi nó ra, Khổng Tuyết Nhi mệt mỏi ngồi bên cạnh, nhập mật khẩu và mở nó ra.

Trong rương, khuôn mặt trắng toát lạnh lùng của người máy vẫn vô thần và cứng đờ, mặt hướng lên trần nhà, bất động. Khổng Tuyết Nhi nhìn nó một lúc, hy vọng rằng thứ này sẽ mang lại may mắn cho họ, chứ không phải tai họa.

Khổng Tuyết Nhi đóng nắp lại, đứng dậy mở máy tính xách tay, kết nối mạng có dây, đăng nhập vào hộp thư mà nàng đã lâu không vào.

Tình hình mạng ở căn cứ Số 2 tồi tệ hơn nàng dự đoán, Khổng Tuyết Nhi mất nửa giờ để đăng nhập vào hộp thư, sau đó mất thêm nửa giờ để làm mới thư chưa đọc.

Trong hộp thư quả nhiên một đống thư chồng chất bên trong.

Nhìn tốc độ internet chạy như ốc sên này, Khổng Tuyết Nhi sau khi cân nhắc, trước tiên mở ra email Triệu Tiểu Đường gởi tới. Triệu Tiểu Đường là phóng viên, có đường dây lấy tin nhanh nhất, nội dung toàn diện.

Nhưng chờ đến Khổng Tuyết Nhi xài nửa giờ đem nội dụng email mở ra, lập tức hối hận, bởi vì Triệu Tiểu Đường gửi cho nàng một loạt tệp đính kèm cần tải xuống. Khổng Tuyết Nhi đại khái nhìn một chút, tệp nhỏ nhất cũng phải đến nửa giờ để download.

Nhấp thoát ra ngoài, đọc thêm hai cái email khác lại chờ thêm nửa tiếng.

Nơi duy nhất trong căn cứ có tốc độ internet nhanh là bên trong phòng liên lạc, chỉ mất chừng mười lăm phút đến nửa giờ để tải video xuống, nhưng phải có sự cho phép của căn cứ trưởng hoặc phó căn cứ để ra vào.

Khổng Tuyết Nhi liếc nhìn thời gian, hơn tám giờ, Dụ Ngôn phỏng chừng còn phải một hồi mới có thể trở về, vì vậy nàng cầm máy tính lên, đi ra ngoài tìm phó căn cứ Hứa Thái, để bà mang mình vào phòng truyền tin.

Hứa Thái đáp ứng rất sảng khoái, tự mình mang Khổng Tuyết Nhi đi qua.

Trên đường Hứa Thái hỏi tới tình trạng thân thể Khổng Tuyết Nhi, nàng cũng chỉ lễ phép trả lời

Sau mấy câu, Hứa Thái bỗng nhiên nói, "Tưởng Thiếu Tướng vẫn còn ở nằm ở phòng y tế, vẫn chưa ra."

Khổng Tuyết Nhi biết chuyện này.

Tưởng Trị sau khi bị đưa vào phòng y tế vẫn chưa đi ra, Dụ Ngôn sau khi thay máu nhân sự căn cứ cũng không cưỡng ép tiến vào phòng y tế kiểm tra tình huống, sợ rằng lúc tiến vào sẽ phát sinh tình huống "bất ngờ", bị đội cái nồi mưu sát Tưởng Trị.

Nhưng Khổng Tuyết Nhi không nói nhiều, mà là theo đó hỏi một câu, "Anh ta thế nào?"

Hứa Thái dừng hai giây, nhẹ nhàng nói, "Có thể là đã chết rồi."

Khổng Tuyết Nhi cười cười, không có trả lời.

Hai người trầm mặc đi tới phòng truyền tin...

Khi hai người lính đứng gác ở cửa nhìn thấy người tới, đầu tiên họ liếc nhìn Khổng Tuyết Nhi, trực tiếp bỏ qua Hứa Thái, cúi đầu hô, "Phu nhân!"

Khổng Tuyết Nhi hơi giật mình, kịp phản ứng lại hơn phân nửa Dụ Ngôn trước đó đã nói qua.

Hứa Thái cũng không bất ngờ, mà chỉ đứng yên, nói, "Dụ Thượng Tướng ra lệnh trong khoảng thời gian này phòng truyền tin không cho phép người ngoài ra vào, tôi cũng không vào được, nên ở bên ngoài chờ cô."

Cho nên Hứa Thái là đặc biệt bồi Khổng Tuyết Nhi tới đây.

Khổng Tuyết Nhi liền cười nói, "Làm phiền bà cùng tôi đi chuyến này."

Hứa Thải đáp,"Không có gì."

Khổng Tuyết Nhi không nói nữa, đẩy cửa ra đi vào.

Nàng mất hơn 20 phút để tải xuống tệp đính kèm, đồng thời nhấp vào các email khác, đại khái quét qua một vòng.

Trong email Tiễn tỷ gửi cho Khổng Tuyết Nhi, đơn giản nói rõ tiền nhân hậu quả của cuộc nổi dậy ở tầng ngầm.

Có người ở tầng ngầm truyền bá tin tức, nói rằng ở trên chuẩn bị cho phát nổ thành phố dưới lòng đất, dùng một lần dọn dẹp sạch sẽ dân số tầng dưới chót. Sau đó thực sự có sự việc nhân viên hành chính phải rút lui, vì vậy cư dân ở tầng ngầm vốn là phần tử cực đoan hoàn toàn bùng nổ, cưỡng ép xông vào các trang trại, khu đô thị, cướp đoạt địa bàn, vật liệu và nhà cửa ở tầng một trên mặt đất, nổ ra xung đột vũ trang với các đơn vị đồn trú.

Trước khi kết thúc email, Tiễn tỷ nói rằng tầng ngầm đã chiếm 14 thành phố và thị trấn ở tầng một.

Khổng Tuyết Nhi đọc tiếp email của Mục Minh, phần lớn nói về Tổ chức Omega Nhi đồng và Viện Phúc lợi Omega, bởi vì có sự giúp đỡ của Bạch Nghiêm Dị nên bọn trẻ đều ổn, Khổng Tuyết Nhi không cần lo lắng.

Còn lại email của Triệu Tiểu Đường, Khổng Tuyết Nhi giữ lại để trở về rồi xem.

Nàng gấp máy tính lại, bước ra khỏi phòng truyền tin.

Hứa Thái vẫn còn đợi bên ngoài, bà đưa Khổng Tuyết Nhi trở lại ký túc xá.

Trên hành lang đi đến thang máy, Hứa Thái đột nhiên nói, "Khổng tiểu thư là Omega đặc biệt nhất mà tôi từng thấy".

Khổng Tuyết Nhi cười cười, "Vậy à, cảm ơn bà đã khen ngợi."

Hứa Thái dừng lại trước thang máy, vẻ mặt nghiêm túc, "Dụ Thượng Tướng cũng là một Alpha phi thường nất mà tôi từng thấy. Hai người rất xứng đôi."

Khổng Tuyết Nhi nhìn Hứa Thái, cười hỏi, "Bà muốn nói gì sao?"

Hứa Thái đáp, "Hai người đều là những người mà tôi ngưỡng mộ. Về sau có chuyện gì mà tôi hữu dụng, xin đừng ngần ngại phân phó cho tôi."

Khổng Tuyết Nhi nói, "Bà khách khí rồi."

Hứa Thái nói tốt một hồi, nhưng chỉ nhận được câu trả lời lịch sự và khách sáo của Khổng Tuyết Nhi, bà giật mình mở miệng, cuối cùng vẫn không thể mặt dày nói thêm gì nữa, bà ấn nút thang máy, để Khổng Tuyết Nhi trở về ký túc xá.

Sau khi trở về phòng, Khổng Tuyết Nhi bắt đầu đọc kỹ phần đính kèm trong email mà Triệu Tiểu Đường gửi đến.

Bên trong viết rõ tình trạng hỗn loạn ở Ant Layer ​​và những ý kiến ​​chủ đạo của Tây Á Liên Hợp Khu.

Thành phố dưới lòng đất đối với Liên Hợp Khu mà nói, từ ​​lâu đã trở thành một thứ trói buộc, chẳng qua là vì nhân đạo ngoài mặt, Liên Hợp Khu dung túng cho sự tồn tại của nó, nhưng đồng thời cũng nghiêm cấm những người thấp kém, nghèo hèn và cực đoan này rời khỏi lòng đất đen tối đó.

Bây giờ tầng ngầm chủ động khơi mào chiến loạn, xâm phạm tầng một, hơn nữa còn cổ động phá hỏng lương thực, rau dưa, trái cây và các cơ sở khác, dẫn đến vật giá ở tầng một tăng lên, xã hội hỗn loạn, vừa vặn cho Liên Hợp Khu một lý do để phá hủy tầng ngầm. Tổng thống Dụ Kế Hồng bày tỏ, sẽ bằng bất cứ giá nào, khôi phục lại bình yên và ổn định ở tầng một.

Đọc tới đây, Khổng Tuyết Nhi không khỏi cười nhạt.

Dụ Kế Hồng dĩ nhiên có thể bất chấp phá hủy tầng một, dù sao ông ta cũng sẽ rời vị trí Tổng Thống, coi như để lại một đống cục diện rối rắm thì như thế nào? Dù sao ông ta cũng không phải là người đi thu dọn.

Cuối tệp đính kèm, Triệu Tiểu Đường hiếm hoi nói thêm mấy câu, "Tầng một là nguồn cung cấp lương thực cho toàn Liên Hợp Khu. Sự hỗn loạn của tầng một chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến nguồn cung cấp tài nguyên cho căn cứ Sao Hỏa. Mọi người nên chuẩn bị trước một vài thứ."

Họ quả thật nên có chuẩn bị trước.

Căn cứ Số 2 sao Hỏa vị trí xa xôi, phân bổ tài nguyên cũng không hoàn chỉnh, hầu hết các nguồn cung cấp năng lượng và vật chất phải được luân chuyển từ căn cứ Số 1, rất bất tiện và dễ bị cô lập.

May mắn thay, anh trai của Dụ Ngôn ở căn cứ Số 1, có thể phối hợp một chút. Nhưng cũng không thể một mực lệ thuộc vào người khác, cho nên Dụ Ngôn mới gấp gáp tăng nhanh tiến độ xây dựng căn cứ Số 2.

Khổng Tuyết Nhi xem tỉ mỉ bản báo cáo chi tiết về Ant Layer, trong lòng từ từ nảy ra một kế hoạch táo bạo.

Ngoài hành lang lúc này vang lên tiếng bước chân trở về của Dụ Ngôn.

Khổng Tuyết Nhi buông xuống máy tính, lập tức đứng dậy đi mở cửa.

Lúc kéo cửa ra, Dụ Ngôn vừa vặn đứng trước cửa, hai người chạm mắt nhau, Khổng Tuyết Nhi dẫn đầu cười một tiếng, "Về rồi?"

Vẻ mặt Dụ Ngôn thả lỏng, trả lời xong liền bước vào phòng.

Máy tính của Khổng Tuyết Nhi đặt trên bàn cà phê, Dụ Ngôn liếc mắt nhìn, Khổng Tuyết Nhi đóng cửa lại, chủ động nói với cô về những thứ nàng vừa tải xuống trong phòng truyền tin. Nàng xoay màn hình máy tính lại, để cho Dụ Ngôn xem nội dung của các email chưa đóng, cũng như các tệp đính kèm.

Dụ Ngôn chỉ đại khái liếc nhìn hai lần, sau đó thấp giọng nói, "Tôi biết hết rồi."

Hơn nữa còn biết được vô cùng rõ ràng.

Khổng Tuyết Nhi hừ một tiếng, đem máy tính đặt ở trên chân mình, không khỏi nổi giận vô có. Nàng cười như không cười nói, "Hóa ra Thượng Tướng đã sớm biết rồi, chỉ có mình em là không biết gì mà thôi."

Dụ Ngôn dừng một chút, giải thích, "Em mấy ngày trước vẫn luôn hôn mê."

Khổng Tuyết Nhi lướt màn hình máy tính, vẫn là vẻ buồn bực không vui im lặng.

Dụ Ngôn ngồi dời thân thể một chút, nhích lại gần, giải thích tiếp, "Tôi không có ý giấu em."

Khổng Tuyết Nhi rốt cuộc nhìn về phía cô, ánh sàng từ màn hình máy tính rọi vào trong mắt nàng, sáng lấp lánh. Nàng hướng về phía Dụ Ngôn hất cầm lên, giống như đứa nhỏ tức giận bĩu môi, ám chỉ Dụ Ngôn tới hôn.

Dụ Ngôn dừng lại chốc lát, rồi sau đó nghiêng người tới gần, ôn nhu trao cho nàng một cái hôn triền miên.

Nụ hôn này cảm giác so với trước đây hoàn toàn không giống nhau.

Tuyến thể của Khổng Tuyết Nhi đã khôi phục hoàn hảo, khiến tin tức tố của nàng càng tinh khiết càng ngọt ngào. Giống như là hương hoa, lại so với hoa càng nồng đậm hơn, nhiệt liệt quyến rũ, tan ra ở đầu lưỡi, thấm vào tận trong phổi.

Dụ Ngôn trong nháy mắt bị dục vọng đốt cháy.

Cô đè trên người Khổng Tuyết Nhi, máy tính trên đầu gối rơi xuống sàn, lại không người nào để ý đến.

_____

TBC.

Đóng cửa, tắt đèn, hết phim rồi. Mọi người về nhà đi nhé, để thượng tướng với phu nhân còn bàn chuyện chính sự =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top