Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 91

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"57, 56..."

Dụ Ngôn lùi một bước, lại nắm lấy mũ bảo hộ đập mạnh vào vai của người mặc đồ đen như sét đánh. Người mặc đồ đen bị đập phải lui lại, cổ tay rung lên, quả bom thiếu chút nữa là rời khỏi tay.

Mà cùng lúc đó Uông Vọng cũng đã nhảy qua, cậu đè một cái lên vai, quật ngã cô ả rồi giật lấy quả bom.

Người mặc đồ đen đột nhiên buông tay, quả bom lăn ra ngoài.

Bíp - Bom vang lên, khởi động thời gian đếm ngược 30 giây.

Dụ Ngôn lập tức lui về phía sau, lấy mũ bảo hộ đội lên đầu Khổng Tuyết Nhi, hét lên, "Rút lui! Sẵn sàng nhảy dù!"

Ngay sau khi Khổng Tuyết Nhi vừa đội xong đội mũ, Dụ Ngôn đã kéo nàng đến và đeo thiết bị nhảy dù.

Uông Vọng và Lưu Lệnh Tư cũng hoảng loạn đội mũ bảo hộ, chuẩn bị nhảy dù.

Người mặc đồ đen đứng dậy, lui về phía sau cabin, nhìn đám người đang bận rộn, giọng điệu của ả có chút lãnh đạm, "Khổng tiểu thư, đứa nhỏ trong bụng cô rất quan trọng."

Khổng Tuyết Nhi đã mặc xong trang bị đáp xuống, nàng đang giúp Dụ Ngôn sửa sang lại đai an toàn, nghe vậy thì dừng một chút.

Người mặc đồ đen đối mặt với Khổng Tuyết Nhi qua chiếc mũ bảo hộ, như thể là ả đang nhìn nàng, "Đã đến lúc."

Sau khi nói câu không rõ ràng này, ả cúi đầu nhìn xuống quả bom, đồng hồ đếm ngược trên màn hình đang nhấp nháy, "10, 9, 8..."

Dụ Ngôn đeo thiết bị hạ cánh, nhìn thoáng qua Uông Vọng và Lưu Lệnh Tư, sau đó lại quay đầu nhìn Lục Kha Nhiên.

Lục Kha Nhiên đứng lên, đặt tay lên bảng điều khiển và gật đầu với Dụ Ngôn.

Trong giây tiếp theo, cửa cabin hai bên mở ra, dưới áp lực, không khí lập tức tràn ra ngoài, thân thể của Khổng Tuyết Nhi lệch đi, cánh tay Dụ Ngôn đã kịp thời ôm lấy nàng. Dụ Ngôn quay lưng lại, hướng mặt đất nhảy xuống, ôm Khổng Tuyết Nhi vào trong ngực rồi rơi xuống.

Khổng Tuyết Nhi quay lại nhìn vào khoảng không.

Uông Vọng và Lưu Lệnh Tư nhảy xuống từ phía bên kia, người mặc đồ đen vẫn đang đứng ở phía sau cabin.

Tầm mắt chuyển xuống, bọn họ cũng nhanh chóng rơi xuống.

Sao Hỏa đêm đen như mực, trên mặt đất không có ánh trăng, không có ánh đèn, chỉ có bầu trời đầy sao, yếu ớt rải xuống một tầng ánh sáng ma mị.

Dưới bầu trời đầy sao rực rỡ, tàu vũ trụ vẫn lái thẳng về phía trước, không hề nổ tung, đèn bên trong con tàu lộ ra sáng ngời, bắt mắt như đom đóm.

Đúng lúc này, bóng người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện ở cửa cabin, ả dựa vào cửa, cúi đầu nhìn xuống dưới, sau đó lui về phía sau, cửa cabin đóng lại, lộ trình của tàu vũ trụ lập tức thay đổi.

Bom là giả!

Khổng Tuyết Nhi nhìn Dụ Ngôn, thông qua chiếc mũ bảo hộ, nàng nhìn thấy cô đang cau mày.

Hai người họ vẫn đang rơi xuống, Dụ Ngôn nắm lấy tay Khổng Tuyết Nhi, để nàng ôm mình thật chặt.

Khổng Tuyết Nhi phối hợp siết lấy eo Dụ Ngôn, chờ đến độ cao thích hợp, Dụ Ngôn mở dù. Mặt dù ầm ầm bung ra, tốc độ rơi của hai người bỗng nhiên chậm lại, nhẹ nhẹ nhàng nhàng tựa lá rụng, cuối cùng vững vàng tiếp đất.

Bọn người Uông Vọng cũng rơi xuống vài km gần đó, mỗi người đều bật đèn chiếu sáng trên vai.

Sau khi tiếp đất, Dụ Ngôn để cho Khổng Tuyết Nhi đứng vững, sau đó nhanh chóng liên lạc với căn cứ Số 1 và báo mã số tàu vũ trụ đã bị người mặc đồ đen chiếm lấy, đồng thời yêu cầu căn cứ Số 1 kéo phi thuyền này vào danh sách đen, chỉ cần nó đến gần sẽ lập tức tấn công.

Sau đó Dụ Ngôn lại liên lạc với căn cứ Số 2, yêu cầu tàu vũ trụ đến tiếp ứng, đồng thời cho người điểm danh.

Người mặc đồ đen chắc hẳn đã đi ra từ căn cứ Số 2. Lúc này, ai không có mặt ở đó thì chính là nội gián.

Khổng Tuyết Nhi đứng ở một bên, sững sờ chạm vào bụng mình.

Từ thái độ của người mặc đồ đen đó, xem ra nàng thật sự có thai, hơn nữa đối phương còn biết được tin tức gần như cùng lúc với nàng, cho nên thiết bị quả thực đã bị động tay động chân, nhưng không phải ở độ chính xác, mà là bị theo dõi.

Ả nói rằng đứa trẻ trong bụng Khổng Tuyết Nhi rất quan trọng, vì điều gì?

Bởi vì một liều thuốc mà Hứa Giai Kỳ đã tiêm sao?

Không, không chỉ có vậy.

Khổng Tuyết Nhi đã bị Hứa Giai Kỳ tiêm thuốc, còn Dụ Ngôn là GEN Alpha không hề bị thay đổi hay kiềm hãm, khi hai người kết hợp với nhau sẽ sinh ra đứa con mang GEN như thế nào chứ?

Liệu một liều thuốc kia của Hứa Giai Kỳ có làm thay đổi tế bào sinh sản của nàng không?

Khổng Tuyết Nhi cảm thấy nàng cần một cuộc kiểm tra di truyền thật chi tiết, và khi đứa trẻ trong bụng lớn lên đến một tháng nào đó, đứa trẻ cũng cần một cuộc kiểm tra khác.

Sau khi Dụ Ngôn liên lạc với căn cứ, cô giữ chặt tay Khổng Tuyết Nhi, hỏi xem nàng có chuyện gì không.

Khổng Tuyết Nhi lắc đầu.

Cả hai liền không nói gì nữa, bước đến gặp Lục Kha Nhiên và những người khác.

Lục Kha Nhiên ở gần nhất, tiếp đến là Uông Vọng, còn Lưu Lệnh Tư ở xa nhất.

Trong lúc hai bên cố gắng tụ lại, ở biên bầu trời xa xăm chợt sáng lên một ngọn lửa màu cam chói mắt.

Ánh sáng rực rỡ, vô cùng bắt mắt giữa trời đêm Sao Hỏa, nửa bầu trời đều bị chiếu sáng, ngọn lửa màu cam lơ lửng trên không, giống như một bức tranh sơn dầu bi thương mà bắt mắt.

Vài giây sau, tiếng nổ mạnh mới từ đằng xa xa truyền đến.

Dụ Ngôn nhìn về phía ánh sáng, thân thể cứng đờ.

Bên đó là vị trí của căn cứ Số 1.

Ngay sau đó, một giọng nói sắc bén từ căn cứ Số 2 vang lên trong máy truyền tin.

"Thưa Thượng Tướng, căn cứ Số 1 đã xảy ra chuyện." Người truyền viên nói, "Tàu vũ trụ mang số hiệu 8098 mà Lục Thượng Tá lái đã đâm trực diện vào khu vực giải trí của căn cứ Số 1. Trong tàu còn mang theo một quả bom hạt nhân. Một phần ba căn cứ Số 1 đã bị bom phá hủy, thương vong vô số."

Đây là Sao Hỏa, một khi căn cứ đóng kín bị rò rỉ, nhiệt độ thấp và áp suất thấp có thể giết chết con người ngay lập tức.

Dụ Ngôn đã thông báo trước rõ ràng về số hiệu của tàu vũ trụ, làm sao hệ thống phòng thủ của căn cứ Số 1 lại để xảy ra va chạm? Không kịp phản ứng, hay là căn cứ Số 1 có nội gián?

Dụ Ngôn nhướng mày, nhưng lại đụng phải cái mũ bảo hộ cứng rắn.

Cô nhớ đến một câu "Đã đến lúc." của người mặc đồ đen, đoán chừng nó lại liên quan đến những kế hoạch bí mật của Hứa Giai Kỳ.

Chờ đến khi trở về Trái Đất nhất định phải thay đổi, Dụ Ngôn nghĩ.

Tàu vũ trụ tiếp ứng đã tới, khi nào về đến căn cứ Số 2, Dụ Ngôn sẽ bắt đầu điều tra nội gián.

Quả thực đã tra được một người không rõ tung tích, Tăng Khả Ny đến báo tin, trước khi nói cô liếc nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Dụ Ngôn, sau đó thận trọng báo cáo, "Là bác sĩ Kim, Kim Tử Hàm."

Dụ Ngôn hơi giật mình, "Cô ấy?"

Tăng Khả Ny gật đầu, "Bác sĩ Kim không có ở đây, toàn bộ căn cứ đã được khám xét."

Nếu là Kim Tử Hàm, thì chuyện tối nay quả thực có liên hệ.

Nàng ở trong phòng y tế, cho dù là thao tác lên thiết bị hay theo dõi tình trạng thể chất của Khổng Tuyết Nhi, tất cả đều rất dễ dàng, hơn nữa dáng người tối nay quả nhiên rất giống.

Dụ Ngôn nhắm mắt lại.

Kim Tử Hàm gia nhập quân đội sau khi Hứa Giai Kỳ rời đi, hơn nữa tính tình quái gở, ru rú trong nhà, không có bạn bè nào. Trong trí nhớ của Dụ Ngôn, nàng ấy thậm chí còn chưa từng tiếp xúc với Hứa Giai Kỳ.

Vì vậy Dụ Ngôn chưa bao giờ nghi ngờ nàng, cũng giống như trước đây chưa bao giờ nghi ngờ Hứa Giai Kỳ.

Quả thực không nghĩ tới.

Cô nhéo nhéo chỗ giữa mày, bỗng nhiên bật cười.

"Hứa Giai Kỳ." Dụ Ngôn gọi cái tên này, giọng nói vững vàng mà thanh âm lạnh thấu xương.

Khổng Tuyết Nhi nắm lấy tay Dụ Ngôn.

Dụ Ngôn lập tức nắm lại, đồng thời buông tay ra khỏi mi tâm. Khổng Tuyết Nhi nghe thấy cô dùng sức hít thở một cái, sau đó bình tĩnh trở lại, nhẹ giọng nói với nàng, "Em nghỉ ngơi trước, tôi phải đi một chuyến đến căn cứ Số 1."

Bên kia xảy ra chuyện, yêu cầu hỗ trợ.

Khổng Tuyết Nhi gật đầu, "Đi đi, chú ý an toàn."

Dụ Ngôn đáp lời, nhanh chóng rời đi.

Con số bị thương do vụ nổ ở căn cứ Số 1 rất ít, vì hầu hết đều chết ngay tại chỗ. Bây giờ căn cứ Số 1 cần sửa chữa những nơi hư hỏng, xử lý hàng ngàn xác chết, còn phải kiểm tra nhân sự bên trong để tìm ra người trong ứng ngoại hợp với kẻ điều khiển tàu vũ trụ.

Vào thời điểm hỗn loạn, Mỹ Á Liên Hợp Khu lợi dụng sức nóng để đánh lén căn cứ Số 1, Âu Á Liên Hợp Khu cũng nhanh chóng tham gia vào cuộc hỗn chiến. Mục đích của hai bên rất đơn giản, nhân cơ hội này tiêu diệt căn cứ chính của Tây Á Liên Hợp Khu trên Sao Hỏa.

Một khi căn cứ Số 1 bị phá hủy, lãnh thổ và tài nguyên của căn cứ Số 1 trên Sao Hỏa, cũng như căn cứ Số 2 dựa vào căn cứ Số 1 để tồn tại, tất cả sẽ rơi vào túi của kẻ chiến thắng. .

Cuộc chiến trong đêm đen liền mở màn.

Khổng Tuyết Nhi đứng trước cửa sổ hướng về phía căn cứ Số 1, nhìn về phương xa.

Cuối tầm mắt là hình dáng của những ngọn núi nhấp nhô, khoảng cách quá xa, nàng không thể nhìn thấy thứ gì từ căn cứ Số 1, nhưng nàng vẫn không thể nhịn được phải quan sát.

Lưu Lệnh Tư đi theo bên cạnh Khổng Tuyết Nhi, Khổng Tuyết Nhi đôi khi sẽ hỏi cô ấy vài câu về tình hình của căn cứ Số 1, nhưng cô chỉ tiết lộ rằng không được tốt cho lắm.

Khổng Tuyết Nhi không thể hỏi gì khác, đành phải tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lại đợi một lúc, Lưu Lệnh Tư khuyên Khổng Tuyết Nhi nên đi nghỉ ngơi sớm, dù sao thì nàng cũng đang mang thai.

Khổng Tuyết Nhi nở nụ cười, "Nếu không chủ động nhắc tới, một chút cảm giác tôi cũng không có..."

Đứa nhỏ này đến quá đột ngột, nàng không kịp chuẩn bị, cũng không cảm thấy gì.

Lưu Lệnh Tư cứng nhắc nói, "Không có cảm giác cũng phải nghỉ ngơi nhiều hơn. Về sau Thượng Tướng sẽ rất bận, cô nên để người ấy an tâm."

Đây thực sự là sự thật.

Khổng Tuyết Nhi liếc nhìn ra ngoài cửa sổ lần cuối, trời vẫn tối đen như mực. Thực sự không thể nhìn thấy gì cả, không bằng về phòng và nghỉ ngơi.

Nàng vừa muốn xoay người, đột nhiên có một tia sáng lóe lên.

Khổng Tuyết Nhi bỗng nhiên quay đầu lại nhìn.

Trên bầu trời xa xôi, một ngọn lửa cực lớn đột nhiên bùng nổ.

Ngọn lửa bùng lên trong bụng phi thuyền khổng lồ của kẻ địch, mang theo sức công phá vô hạn, nó lan về phía hai đầu của phi thuyền, những vết nứt màu đỏ thẫm lan nhanh và nức toạt, những mảnh vỡ bị thiêu đốt rơi xuống như mưa sao băng.

Ánh lửa chói lọi, phản chiếu nửa bầu trời, làm lu mờ cả bầu trời đầy sao.

Phi thuyền khổng lồ đó đã bị phá hủy từng tấc trong ngọn lửa.

Khổng Tuyết Nhi siết chặt ngón tay, là Dụ Ngôn đã sử dụng bom phản vật chất.

Quả bom này, có thể uy hiếp, cũng chính là tội ác, bởi vì sức công phá của nó quá lớn.

Lưu Lệnh Tư cũng sửng sốt, cô lẩm bẩm, "Là vũ khí mới sao?"

Vừa nói xong, trên bầu trời vẫn còn tro tàn lại thêm một phi thuyền khác nổ tung như pháo hoa... Những phi thuyền khác thấy tình hình không ổn, nhanh chóng rút lui trong nháy mắt.

Hai phi thuyền bị đốt cháy bởi phản vật chất hầu như không còn lại gì, ánh sáng dần tắt, chỉ để lại hai vết cháy đỏ trên nền trời.

Lưu Lệnh Tư có chút vui vẻ nói, "Thắng rồi!"

Khổng Tuyết Nhi không đáp. Quả thực là thắng, nhưng tương lai cũng phiền phức.

Tiếp theo có lẽ các Liên Hợp Khu sẽ tụ lại và cô lập Tây Á Liên Hợp Khu.

Chờ đến khi dấu vết cuối cùng của vụ nổ trên bầu trời biến mất, Khổng Tuyết Nhi đi đến phòng thông tin, đăng nhập vào hộp thư và lướt Internet, đồng thời làm mới tin nhắn.

Sao Hỏa ở rất xa Trái Đất, thông tin bị trì hoãn.

Sau khi lướt nửa giờ, cuối cùng nàng cũng thấy báo cáo liên quan trên các diễn đàn và trang tin tức.

Theo báo cáo, Tây Á Liên Hợp Khu đã phát hiện vật chất thần bí trên Sao Hỏa, đem chế tạo thành bom, tàn nhẫn phá hủy phi thuyền của Mỹ Á và Âu Á Liên Hợp Khu, dẫn đến cái chết của hàng chục nghìn binh sĩ vô tội trên phi thuyền...

Một lát sau, Khổng Tuyết Nhi lại kiểm tra lần nữa, tin tức về vũ khí mới tại căn cứ Số 1 chiếm lĩnh các tiêu đề và các điểm nóng trên diễn đàn.

Có người bình luận rằng chiến tranh vũ trụ sắp nổ ra, có người cho rằng chiến tranh sắp kết thúc, cũng có người nói thế giới sắp bị hủy diệt...

Sau khi đọc tin tức, Triệu Tiểu Đường gửi email tới hỏi Khổng Tuyết Nhi chuyện vụ nổ rốt cuộc là như thế nào.

Khổng Tuyết Nhi không phản hồi, nàng cũng không biết phải đáp lại như thế nào.

Sau đêm nay, tình hình trên Sao Hỏa sẽ trở nên rất căng thẳng. Các Liên Hợp Khu còn lại nhanh chóng tập hợp, lên án thứ vũ khí vô nhân đạo và bí ẩn của Tây Á Liên Hợp Khu, đồng thời yêu cầu lời giải thích cho hai phi thuyền đã phát nổ vào đêm hôm đó.

Tất nhiên, Dụ Ngôn và Dụ Văn Thâm không giải thích.

Cuối cùng chuyện trở về Trái Đất bị lùi lại 3 ngày sau đó.

Vốn dĩ Dụ Ngôn không nên quay lại vào lúc này, Liên Hợp Khu vốn dĩ cũng không biết chuyện bom phản vật chất, lần này Dụ Ngôn nhất định sẽ bị thẩm vấn luân phiên.

Nhưng bây giờ thời điểm quá không đúng lúc, Dụ Ngôn cần phải tham gia cuộc bầu cử Tổng Thống chính thức.

Vào sáng sớm ba ngày sau, Khổng Tuyết Nhi và Dụ Ngôn lên đường về Trái Đất, thời gian diễn ra cuộc bỏ phiếu Tổng Thống là một ngày sau khi họ đến nơi.

Ngay khi đến Trái Đất, Dụ Ngôn và Khổng Tuyết Nhi ngay lập tức được Bạch Nghiêm Dị đưa về nhà riêng, chuẩn bị mở họp thâu đêm suốt sáng.

Trong phòng khách đã có không ít người chờ đợi.

Dụ Ngôn và Khổng Tuyết Nhi trước sau tiến vào phòng khách.

Khổng Tuyết Nhi đi phía sau Dụ Ngôn, thấy bước chân cô đột ngột dừng lại, nàng tiến lại gần hai bước, nhìn theo tầm mắt của Dụ Ngôn vào phòng khách.

Ở giữa phòng khách, Thạch Chinh đang ngồi.

Ông chễm chệ tách hai chân, tuy đã cao tuổi nhưng dáng ngồi vẫn thẳng tắp, cực kỳ quyết đoán. Mặc dù phòng khách có rất nhiều chính trị gia và quan chức cấp cao, nhưng chỉ có xung quanh Thạch Chinh là trống rỗng và yên tĩnh.

Ông từ xa liếc nhìn Dụ Ngôn, mặt không chút cảm xúc.

Bạch Nghiêm Dị đứng ở bên cạnh Dụ Ngôn, thấp giọng nói một câu, "Ông ngoại của cô đứng về phía chúng ta."

Dụ Ngôn không đáp.

Bạch Nghiêm Dị chào hỏi vài tiếng rồi kêu mọi người vào phòng họp tạm thời còn trống.

Trong phòng khách dần dần vắng bóng người.

Lúc này Thạch Chinh mới đứng dậy, nhìn thoáng qua Khổng Tuyết Nhi rồi từ từ lên lầu.

Dụ Ngôn quay đầu nhìn Khổng Tuyết Nhi, "Em nghỉ ngơi trước đi, đêm nay tôi sẽ ở lại đây."

Rất nhiều chuyện cần phải bàn, cô trở lại thì quá trễ.

Khổng Tuyết Nhi gật gật đầu, đi theo người hầu của Bạch Nghiêm Dị rời khỏi phòng khách.

Nàng không buồn ngủ, vì vậy bật máy tính lên xem, đọc nhiều tin tức cũng như duyệt qua các diễn đàn khác nhau.

Ant Layer ​​đã hoàn toàn gây chiến với Liên Hợp Khu, công khai gia nhập tổ chức Mandela, trực tiếp tham gia vào cuộc tấn công khủng bố.

Internet đầy rẫy những lời bình luận kích động, một số lượng lớn các video bi thảm về tầng ngầm đã được công khai, báo trước số phận tương lai nếu kế hoạch người nhân tạo thành công, cũng như kết cục của tầng một.

Mọi người ở tầng một trở nên hoảng loạn, thậm chí môi trường internet cũng tràn ngập lo lắng.

Khổng Tuyết Nhi nhìn những tin tức và những nhận xét cực đoan này, dần trở nên bất an.

Cảm thấy được, mưa to gió lớn sắp đến rồi.

Dụ Ngôn tổ chức cuộc họp cả đêm, sáng sớm hôm sau liền thay đồng phục, trang điểm đứng đắn rồi đi theo đoàn người Bạch Nghiêm Dị tiến vào tòa nhà quốc hội.

Trước khi ra khỏi cửa, Dụ Ngôn gặp được Khổng Tuyết Nhi một lúc ngắn ngủi, dặn dò nàng đừng đi lung tung.

Phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, cho dù buồn chán đến đâu cũng không được rời khỏi nơi ở của Bạch Nghiêm Dị.

Khổng Tuyết Nhi đương nhiên đáp ứng, dù không phải vì bản thân mình, cũng phải vì đứa con trong bụng.

_____

TBC.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top