Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13: Ước Mong Trọn Đời Bên Nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 Chương 13: Ước Mong Trọn Đời Bên Nhau

_ Alo? Xin chào, cho hỏi có phải Watanabe-san đó không?

_ Vâng, anh là?

_ Tôi là quản lý của Jurina, xin lỗi làm phiền rồi.

_ À, thì ra là Kurobi-san, có chuyện gì thế ạ?

_ Chuyện là...Jurina mất tích rồi...

Mayu cảm thấy thật khó mà hình dung, Jurina trước giờ đều rất tôn trọng kỷ luật, bất kể xảy ra chuyện gì đều có khả năng tự điều chỉnh cảm xúc mà ứng phó. Về điểm này mà nói, Jurina thật sự nổi trội hơn nhiều người nhưng hiện tại Mayu lại không tài nào hiểu được tại sao Ju lại đột nhiên biến mất khiến Kurobi phải gọi điện báo cho cô.

_ Thật sự rất xin lỗi...

_ Kurobi-san đừng tự trách bản thân, em muốn thay mặt Jurina xin nghỉ phép ba ngày, không biết anh có thể chuyển lời đến công ty được không?

Đầu dây bên kia im lặng rất lâu mới nghe thấy tiếng thở dài:

_ Anh hiểu mà, mong Mayu-san gửi lời xin lỗi của anh đến em ấy, làm phiền em rồi.

_____________________

" Tiếp theo sẽ là thành viên Team K, Matsui Jurina, được thuyên chuyển từ SKE48 sang AKB48"

_____________________

Chỉ cảm thấy tai đột nhiên bị ù, các thành viên bên cạnh đều há hốc mồm, đôi mắt đong đầy lệ nhưng chẳng ai nói được lời nào, Jurina sẽ bị thuyên chuyển khỏi SKE sao? Nói thật lòng, từ lúc Kennin vào năm 2012, bản thân đã biết nhất định sẽ có ngày hôm nay, chỉ là không nghĩ đến Hạng Nhất Tổng tuyển cử qua hai tháng chính là cuộc Tổng cải tổ nhân sự.

Không cam tâm? Thật sự không cam tâm.

Ánh đèn flash đang sáng lên liên hồi, các thành viên khác đang nhìn, fans thì rất lo lắng nên nó tuyệt đối không thể suy sụp.

Cố kìm nước mắt bước lên sân khấu, giao phó hết thảy những tâm nguyện của mình với đội trưởng và đội phó mới, bọn họ cũng rất hiểu cảm xúc của Ju vào lúc này nên chẳng hỏi han gì nhiều, chỉ sợ là một câu hỏi giản đơn cũng có thể khiến cô gục ngã.

Cũng không rõ là ai đã dìu cô bước xuống. Ngồi phía dưới xem toàn bộ cuộc cải tổ, nhìn thấy bao nhiêu sự tan hợp biệt ly, cuối cùng bản thân cũng bình tĩnh lại. Quay xong making, các thành viên tạm biệt nhau ra về, Jurina nói với Kurobi cô muốn một mình đi dạo, nhờ anh ta đậu xe ở bãi đỗ chờ cô.

Ju bước đi trên hành lang nhỏ dưới sân khấu dẫn ra cửa sau, cái nóng oi bức của mùa hè kéo tới, cô loạng choạng bước mém chút ngã nhào.

Mở điện thoại lên thấy hai cuộc gọi nhỡ của Mariko và một tin nhắn của Acchan, Ju liền tắt máy nhét vào túi áo, dốc hết sức chạy thật nhanh vào đêm đen.

Hôm nay là ngày cuối quay quảng cáo của Mayu, có thể giờ này chị ấy còn chưa về nên vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà vậy cũng tốt.

___________________

Ju rẽ vào một con hẻm nhỏ tĩnh lặng, ngẫu nhiên nhìn thấy ven đường có một tiệm hoa còn mở cửa, cô chần chừ một hồi rồi đẩy cửa bước vào. Tiếng chuông cửa vang lên đing đoong, để duy trì nhiệt độ cho hoa phát triển nên không khí bên trong tiệm khá mát mẻ khiến Jurina chợt rùng mình.

Một bà lão hơn sáu mươi tuổi từ buồng trong đi ra, trên mặt dày dặn phong sương cuộc đời nhưng tinh thần lại vô cùng minh mẫn hỏi:

_ Chào mừng quý khách, cháu muốn mua loại hoa nào?

Jurina nghiêm túc suy nghĩ một hồi, vì không muốn bại lộ thân phận nên nó không nói thật.

_ Cháu muốn tặng cho người nhà một bó hoa hồng.

_ Là chị gái sao?

_ Dạ.

_ Muốn bao nhiêu đóa hoa?

_ Chín mươi ạ.

_ Được rồi, cháu ngồi đợi một lát, ta giúp cháu bó lại.

Bà lão chọn ra những bông hoa có màu sắc rực rỡ nhất, bà ngồi đối diện Jurina, tay cầm kéo cắt bỏ cành lá dư thừa, trong tiệm chỉ còn nghe thấy tiếng điều hòa.

_ Cháu là Matsui Jurina đúng không?

_ Dạ?

_ Cháu gái ta rất thích cháu, nhà nó đều dán đầy ảnh của cháu, mỗi lần đến thăm ta đều xem tiết mục của cháu. Ta tuy có tuổi nhưng nhìn người không nhầm lẫn đâu dù cháu có không trang điểm và cuối đầu nhỏ giọng nói chuyện.

_ Cảm ơn em ấy đã thích cháu.

_ Hôm nay nó cũng đến đây ngồi xem ti vi rất lâu, nói rằng cháu bị thuyên chuyển khỏi nhóm cũ rồi.

_ Dạ đúng.

_ Ta không hiểu đoàn đội của các cháu, hình như có rất nhiều người, ta cũng không phân biệt nổi. Chỉ là ta cảm thấy những chuyện không do mình quyết định thì không nên lo nghĩ quá nhiều rồi tự gây phiền muộn cho bản thân.

_ Bà nói phải ạ, cháu nên tiếp tục nhìn về phía trước.

_ Haha, người già rồi nhiều lời quá phải không?

_ Không đâu ạ...một mình bà trông cửa tiệm này sao?

_ Không hẳn vậy, con gái bà có tới giúp, nhà bà mở tiệm này cũng lâu năm rồi, không nỡ bán đi. À, bó xong rồi này, cầm lấy.

_ Cảm ơn nhiều ạ - Jurina cầm lấy bó hoa tươi tắn còn vươn những giọt nước bé ti, trả tiền xong thuận tay với lấy một tấm danh thiếp nhỏ trên bàn.

_ Cháu à trước khi đi có thể ký cho ta vài chữ được không, ta muốn tặng cháu ta...nếu không tiện thì thôi vậy.

_ Không sao ạ. – Jurina ôm bó hoa vào trong người, tay phải ký tên lên tấm thiệp, còn vẽ thêm một gương mặt cười nhỏ xinh.

_ Hy vọng chị cháu nhận được hoa sẽ thấy vui.

__________________

Công việc hôm nay của Mayu kết thúc khá sớm, nhận được điện thoại của Kurobi liền không có dự định ra ngoài.

Tuy lo lắng nhưng cô tin dù có muộn thế nào, Jurina cũng sẽ trở về.

10h45' rốt cuộc nghe tiếng mở cửa, Mayu lập tức đứng dậy, đập vào mắt là một bó hoa hồng đỏ rực sặc sỡ, thấy gương mặt Jurina bình tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

_ Đi trên đường thấy nên mua về tặng chị.

Nhẹ nhàng trao bó hoa vào tay Mayu, Jurina cởi giày ra bước vào nhà.

_ Cảm ơn em, Jurina.

_ Có phải là chưa từng được tặng hoa, ý em là ngoài fans tặng ra.

_ Đúng rồi, lần đầu tiên.

_ Vậy thì tốt.

Mayu đem hoa cắm vào bình, trở lại phòng khách thấy Juri đang nằm cuộn tròn ôm gối trên sofa liền đi tới bên cạnh ngồi xổm xuống, xoa huyệt thái dương cho nó.

_ Hôm nay Tổng cải tổ nhân sự có hơi dài nên về nhà muộn một chút, chị quay quảng cáo ổn chứ?

_ Đã hoàn thành rồi.

_ Chuyển đổi nhân sự thật là đau lòng, thành viên Team K trước đây đều bị điều đi cả rồi, Mii-chan chị ấy...

_ Chị muốn nhìn thấy mặt chân thật của em.

_ Dạ...?

_ Kurobi-san đã gọi điện cho chị, mọi chuyện chị đều biết cả rồi.

_ Thì ra là vậy...quả nhiên vẫn là tìm đến chị.

_ Chị xin nghỉ phép giúp em rồi, đi du lịch với chị nhé.

Trong đôi mắt phản chiếu hình ảnh Mayu đau lòng nhìn mình, thấy chị ấy như vậy làm sao nó có thể mở miệng nói ra lời cự tuyệt:

_ Vâng.

___________________

Trong phòng khách thoang thoảng hương thơm hoa hồng.

Chín mươi đóa, ý nghĩa là trọn đời chăm sóc và lo lắng cho nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top