Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20 - End part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 20:

" Đây vĩnh viễn không phải là điều tồi tệ nhất."

Mayu mơ màng nhớ lại câu nói của mẹ khi cô vừa gia nhập giới giải trí, Yuko ngồi cạnh bên đẩy nhẹ cô ấy:

_ Mayu, tỉnh táo đi em, phải lên sân khấu rồi.

Trong lòng Mayu chợt tự cười nhạo chính mình nhưng mấy tháng nay không đứng trước công chúng, giờ bị sự bủa vây tới tấp của giới truyền thông cùng ánh đèn flash nhá sáng liên tục thật có chút lạ lẫm.

Hôm nay là buổi chiếu ra mắt phim: "Ngoại Tộc", tất cả mọi diễn viên chính đều bị đạo diễn hăm he bắt có mặt đầy đủ. Mayu năn nỉ Yuko thương lượng với nhà sản xuất hủy đi toàn bộ hoạt động tuyên truyền phim của cô nhưng buổi công chiếu này nhất định phải tham dự.

Buổi công chiếu diễn ra thuận lợi, sau khi giới thiệu sơ nét về bộ phim mỗi diễn viên sẽ nói qua vai diễn của mình, kết hợp thêm một vài hoạt động giao lưu nhỏ rồi bắt đầu chụp ảnh lưu niệm.

Sau khi chào tạm biệt khán giả, Yuko lái xe đưa Mayu về nhà, dọc đường đi chẳng ai mở lời nói một câu, không khí có phần yên ắng ngại ngùng. Xe dừng lại trước cửa nhà Mayu, Yuko đưa tay vặn nhỏ nhạc trong xe, lên tiếng:

_ Bộ phim này em đóng rất tốt, mở rộng sự nghiệp điện ảnh, bộ phim tiếp theo...

_ Em không muốn đóng nữa.

_ Sao vậy?

_ Trong khoảng thời gian này em sẽ không nhận kịch bản, dạo này tinh thần không tốt, không muốn hóa thân vào nhân vật nào cả.

_ Em đang trách cứ chị ngăn cản chuyện tình cảm của em và Jurina sao?

_ Yuko-chan nghĩ nhiều rồi.

_ Có thể Jurina chưa nói cho em biết, gần đây, Aikomo-sensei đã bắt đầu hành động rồi, hai đứa tự thân lo liệu lấy.

_ Dạ.

_____________________

Cánh đồng mênh mông trải dài vô tận đang vào mùa thu hoạch, ánh nắng mai buổi sớm chíu rọi từng vệt nắng vàng ươm nuôi dưỡng mảnh đất màu mỡ. Nổi bật giữa khung cảnh bao la bát ngát ấy là một ngôi nhà cổ kính uy nghi đồ sộ.

Cửa chính bật mở, nữ chủ nhân đoan trang thanh lịch từ trong nhà bước ra, đi được vài bước đã nhìn thấy một gói hàng đề tên mình dưới đất, không nghĩ ngợi nhiều liền nhặt lên mở ra xem.

Phạch...

Bao thư trắng tinh nằm im trên mặt đất, bên cạnh là sấp ảnh dày cộm rơi tán loạn.

_______________________

Sau khi nhận được tin nhắn của chị hai, Mayu liền hẹn gặp chị tại tiệm bánh dưa mà mình yêu thích, ngồi đợi không bao lâu thì thấy cửa chuyển động, cô vội đứng lên cúi chào.

_ Chị hai trên đường đi ổn cả chứ?

Cô gái vừa bước vào có dung mạo gần giống Mayu, chính là con gái lớn nhà Watanabe.

_ Uh, em hôm nay không bận lịch trình sao?

_ Gần đây đều khá rảnh rỗi mà.

_ Chị với chị ba đi xem phim mới của em rồi đấy.

Có thể được gặp bà chị lâu năm xa cách này khiến Mayu rất đỗi phấn khích. Mấy năm nay công việc bận rộn, cơ bản không có thời gian về thăm nhà chứ đừng nói đến được ngồi ăn cùng với bà chị rất mực yêu thương mình. Lần này chị ấy đến Tokyo xem ra là cơ hội trời cho, hai người cùng dùng bữa, không khí vô cùng vui vẻ hòa hợp, cả hai ăn uống say sưa đến no căng cả bụng.

_ Mayu à, hôm nay mẹ nhận được một phong thư nặc danh.

Mayu lơ đãng lau khóe miệng hỏi:

_ Em không ở nhà, chắc là bưu điện gửi rồi, bên trong chứa gì thế?

_ Là hình của em và Matsui Jurina.

Phiền phức lúc nào cũng đến vào những khoảng thời gian êm đềm hay vào những lúc khó khăn trùng trùng nó chợt xuất hiện đánh một đòn chí mạng như thế này.

Mẹ là điểm yếu lớn nhất trong lòng Mayu, từng nghĩ qua nếu như mẹ biết được toàn bộ sự việc thì dù phần tình cảm kia có sâu nặng hơn nữa cô cũng dứt khoát buông tay bởi vì cô thật sự không đành lòng làm tổn thương người mẹ rất mực yêu thương sủng ái cô.

Lần đầu khi AKB mở cuộc tuyển chọn thành viên, khi ấy nhóm vẫn còn khá lạ lẫm với công chúng, hầu hết người nhà Mayu đều phản đối cô tham gia thử giọng, nhưng mẹ không chịu được cô mè nheo năn nỉ đã cho cô đi thử giọng ở lần tuyển chọn thứ hai.

Ở thời điểm áp lực công việc nặng nề tấn công dồn dập, cô đã từng có ý định từ bỏ. Đêm đó cô đã gọi điện nói chuyện cùng mẹ rất lâu, rõ ràng chính bản thân một mực đòi gia nhập giờ lại thoái chí muốn rút lui nhưng mẹ đã tìm mọi cách an ủi khiến cô lấy lại niềm tin cùng hy vọng.

Đối mặt với người mẹ dịu dàng này, Mayu không thể làm bất cứ chuyện gì trái ý bà nữa.

Chuyện giữa cô và Jurina trong nhà chỉ có chị hai biết vì chị hai là người hiểu cô nhất hơn nữa tình cảm chị em xưa nay rất tốt nên việc này chỉ có thể tâm sự cùng chị hai. Mặt mày Mayu tái xanh không biết nói gì cho phải, ngay lúc ấy chị hai không biểu hiện gì liền lên tiếng:

_ Được rồi em gái, chuyện quan trọng chị đã nói em biết rồi, sau này về nhà đừng có nói với mẹ là chị không dạy bảo em nha, chuyện nên nói chị cũng đã nói rồi, điều do em không giác ngộ đó thôi. Matsui của em đúng là rất đẹp trai đó, còn giữ được thì cứ giữ lấy, thôi chị về đây.

_ Muốn đi rồi sao?

_ Không lẽ theo em về làm bóng đèn à? Chị không có sở thích đó đâu, chuyện nhà cứ để chị lo, em chỉ cần chuyên tâm làm chuyện em muốn làm thôi.

_ Cảm ơn chị hai.

Chị hai xoa nhẹ tóc Mayu:

_ Em biết đó, chị cưng em nhất nhà mà!

_______________________

Jurina rảo bước trên hành lang rộng lớn, gần đây đúng là thường xuyên ghé qua nơi này. Hôm nay cô muốn gặp Akimo-sensei nói rõ chuyện tốt nghiệp, mọi việc không thể vẹn cả đôi đường nhưng phần tình cảm dành cho Mayu tuyệt đối không thể vứt bỏ. Nếu như buộc phải chọn giữa tiền đồ của hai người thì bản thân cô rút khỏi AKB cũng không tổn hại gì đến lợi ích của 48G. Akimo-sensei bức ép cô chia tay bởi vì ông nghĩ rằng cô không có chỗ đứng trong giới nghệ sĩ nhưng ông lại không nghĩ đến cô có thể vì Mayu mà không làm idol. Vừa đến cửa chuẩn bị bước vào, tay cô đã bị nắm kéo lại:

_ Mayu...san? Chị đến đây làm gì?

_ Jurina, chúng ta chia tay đi.

Phải, đã nghĩ qua mọi khả năng có thể xảy ra chỉ duy nhất không nghĩ đến con người này lại từ bỏ mình. Mối quan hệ bị phát hiện thì không phải cả hai nên nắm tay cùng nhau vượt qua mọi khó khăn gian khổ ư? Lẽ nào bản thân đã quá mơ tưởng viễn vông rồi? Jurina nhìn chằm chằm Mayu, dường như muốn tìm ra chân tướng từ đôi mắt sâu thẳm của cô ấy.

Nhưng không ngoài dự đoán, đôi mắt Mayu một mực trầm lặng, tĩnh mịch vô cùng.

Em rốt cuộc phải tốn bao nhiêu công sức, bao nhiêu thời gian; tình yêu này phải sâu đến mức nào mới có thể nhìn thấu con người chị đây? Watanabe Mayu.

_ Được thôi.

Jurina bước vào phòng của Akimoto Yasushi, không gian bên ngoài hành lang dường như vẫn còn vang vảnh câu nói khi nãy của Mayu.

_________________________

Tương lai sau này, mong rằng có thể gặp lại người.

_________________________

Tái bút:

Việc nên tới sớm muộn sũng sẽ tới, việc nên đi sớm muộn cũng sẽ đi.

Giống như phần tình cảm này, dường như là nỗi sầu kết trái từ bảy năm ròng rã chấp niệm của Matsui Jurina, mong manh bắt đầu cũng nhẹ nhàng kết thúc. Khoảng thời gian ấy thật êm đềm, một tấm chân tình tha thiết lại rất đỗi bình yên. Mayu xoay người rời đi, để lại cho Jurina biết bao những đêm dài thổn thức, đau đớn khôn nguôi.

Còn Watanabe Mayu? Cô đương nhiên cũng dằn vặt không ít. Biết trách cứ ai đây, tuy chị hai mạnh miệng nói sẽ giúp nhưng sự hổ thẹn đối với mẹ như ngàn vạn con muỗi châm chích xé rách lương tri lẫn trái tim hiếu thảo của cô. Trong lòng rõ ràng biết kết quả vậy mà đến cuối cùng vẫn không thể cam tâm sao?

 __________________________

Đôi khi cảm thấy máu như đang chảy ra đầm đìa

Nước mắt như chẳng thể kìm nén mà tuôn rơi

Nghe thấy từng giọt máu tí tách vươn vãi khắp nơi

Nhưng sờ tới sờ lui

Lại chẳng mảy may phát hiện một vết thương nào.

__________________________

End part 1.



P/s: như vậy là part 1 kết thúc rồi, cả hai đều còn tình cảm mà đành phải buông tay thế này sao? Qua các chap sau sẽ thấy càng nhiều bí mật và sự hy sinh hơn nữa. Quay lại chap này, J rõ ràng đã có thể từ bỏ mọi thứ vì M nhưng khi nghe M nói chia tay, J đã không đủ can đảm mà giữ M lại. Còn M nói ra lời chia tay thật chất là để thử J, nếu như lúc ấy J níu kéo thì M nhất định sẽ đồng ý. Túm lại là hai bạn vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng nhau nên mới đi thử nhau. Mấy chap sau sẽ ngược từ từ đến ngược cao trào=))))

 Mấy bác nhớ like và cmt cho mình thêm động lực ạ!!! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top