Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3. Cởi đồ

Giang Hải Linh trước đây cũng chưa từng làm với ai, chỉ là "của cô" rất hung hăng, mỗi tháng luôn luôn đói khát mà dựng đứng. Lần nào chính cô cũng phải tự mình an ủi, rất thống khổ. Cũng vì sợ rằng sẽ có người miệt thị, Giang Hải Linh giấu nhẹm đi thứ này, luôn ở trong trạng thái mỹ nhân ôn nhu, xinh đẹp. Có những đợt thèm muốn đến cao độ, mỗi đêm Giang Hải Linh là đều ra sức cố gắng an ủi bản thân đến độ tay mỏi đến rã rời. Giang Hải Linh thật sự rất cần một người thoả mãn nhu cầu của bản thân, chỉ là cô cũng là người tốt, có ăn có học, không thể đi với kỹ nữ hay là bắt ép con gái nhà người ta làm với mình được. Hôm nay trong phòng tắm, chỉ là vì nghe thấy giọng của nữ sinh non nớt Phùng Ái Quyên, cự vật lại dựng thẳng. Giang Hải Linh thật ra biết là em thích cô, nhưng mà cô thật sự không có tình cảm với Phùng Ái Quyên, chỉ là cô muốn tình dục, muốn được thoả mãn.
Giang Hải Linh nhẹ bế Phùng Ái Quyên vào phòng ngủ. Vừa lúng túng vừa vội vã. Đối với Phùng Ái Quyên hiện tại thật sự hình tượng Giang Hải Linh tan vỡ rồi, hiện tại còn không biết xấu hổ, trần truồng bế em từ trong phòng tắm vào phòng ngủ. Mỹ nhân đáng khinh.
Giang Hải Linh đè Phùng Ái Quyên nằm xuống. Chút hưng phấn khi nãy an ủi vẫn còn đọng lại, Giang Hải Linh quên mất chính mình mà trèo lên ngồi ở trên hạ bộ của Phùng Ái Quyên. Em là ngại chết đi rồi, thứ kia bị cô áp sát vào lớp vải quần áo nhưng em thật sự đã cảm thấy rất ngượng ngùng rồi. Giang Hải Linh lấy món tay mình, từ từ kéo áo sơ mi của Phùng Ái Quyên lên. Giang Hải Linh dán mắt vào làn da trắng như tuyết ấy, còn cái eo nhỏ này nữa, thật là khiến người ta động dục mà.
Giang Hải Linh nổi lên tình thú, cô rời khỏi người của Phùng Ái Quyên. Em còn đang mong chờ liền bị hành động của cô làm cho đôi chút hụt hẫng.
"Giang Hải Linh, có chuyện gì vậy?"
"Ái Quyên ngoan, đứng lên cởi quần áo của cậu đi."
Giang Hải Linh đồ biến thái, nhưng mà Phùng Ái Quyên là thích cô, vì sao lại có thể khước từ người mình thích, thỏ trắng ngốc ngoan ngoãn đứng dậy nhưng vẫn xen lần ngại ngùng.
Phùng Ái Quyên không phải con nhà thành thị, từ nhỏ là luôn luôn làm việc, không có thời gian tò mò đến cơ thể của mình. Đều là em phát triển tự nhiên, được chăm sóc tự nhiên, cứ như vậy lại không nghĩ đã tạo ra một cơ thể thiếu nữ tuyệt mỹ. Nhưng thường ngày Phùng Ái Quyên ăn mặc cũng bình thường, trong lớp cũng không quá nổi bật, vì vậy không ai để ý đến sau lớp quần áo ấy lại là một cơ thể đầy đặn đến không tưởng.
Phùng Ái Quyên từ từ cởi từng cúc áo ra, Giang Hải Linh vẫn chăm chú nhìn từng cử chỉ nhỏ của em. Phùng Ái Quyên để cho áo sơ mi tuột khỏi vai, bờ vai của em thật bé nhỏ nhưng lại rất trắng. Nhìn thân trên của Phùng Ái Quyên như vậy, áo lót trắng tinh khiết, thật là cô gái trong sạch nha. Giang Hải Linh không kìm được tiến lên đứng đối diện Phùng Ái Quyên, vòng tay ra sau tấm lưng gầy ấy, cằm dựa lên vai nhỏ, lướt nhẹ trên tấm lưng ấy đến nơi khoá áo ngực. Từng nấc một, từng đợt Phùng Ái Quyên run rẩy. Áo ngực cũng tuột xuống rồi, Giang Hải Linh rời khỏi vai của Phùng Ái Quyên, Giang Hải Linh đối mình với Phùng Ái Quyên, không xấu hổ mà nhìn chằm chằm vào bầu ngực ấy. Bầu ngực này, sao mà trước giờ Giang Hải Linh lại không nghĩ có một người bạn cùng phòng có cơ thể khiêu gợi như thế này chứ. Đỉnh núi hồng hồng, thân núi to to trắng trắng. Phùng Ái Quyên đang ngượng chín mặt liền giật mình, em cảm nhận được hơi thở ấm nóng của Giang Hải Linh đang ở kề ngực mình. Giang Hải Linh là há miệng ngậm lấy đầu ti nhỏ. Phùng Ái Quyên một cơn rùng mình, chân run run sắp không đứng vững.
"Hải Linh, tớ chưa cởi xong đồ, cậu từ từ đã."
Phùng Ái Quyên lấy tạm một lý do thoát khỏi sự rùng mình ấy. Nhưng mà Giang Hải Linh không nghe lọt tai, cô đắm mình trong bầu ngực đầy đặn. Chân Phùng Ái Quyên sắp không đứng vững nữa, Giang Hải Linh nhanh ta nâng lấy một bên đùi của em, áp mạnh em vào tường.
"Cậu không thích sao?"
Giang Hải Linh nói nhưng vẫn ngậm lấy đầu ti nhỏ. Phùng Ái Quyên thật sự cảm thấy bản thân đang rất mong muốn gì đó, rất mong muốn. Thật sự khó chịu, Phùng Ái Quyên cảm thấy tiểu huyệt của mình đang tràn ra một chất lỏng.
Giang Hải Linh sau khi làm cho bầu ngực của Phùng Ái Quyên đầy những vết hôn đỏ mới chịu rời ra.
"Được rồi, cậu tiếp tục cởi đồ đi."
Giang Hải Linh lại chở về giường, ngồi vắt chéo chân, chống cằm đợi Phùng Ái Quyên tiếp tục cởi đồ.
Phùng Ái Quyên có chút ngại ngùng, hiện tại ngại muốn chết rồi, có thể dừng được không. Phùng Ái Quyên lắc lắc đầu, làm đến tới đây rồi, nếu dừng lại có phải sẽ khiến cho Giang Hải Linh tụt hứng mà chán ghét em không? Giang Hải Linh nhìn em làm mấy hành động kì cục này liền có chút bật cười.
"Cậu nghĩ gì vậy?"
"A không có."
"Nếu không cởi được thì tớ giúp cậu."
Phùng Ái Quyên còn chưa trả lời, Giang Hải Linh đã tiến đến, hôn chụt lên cổ của Phùng Ái Quyên rồi cởi quần của em một cách nhanh chóng không do dự. Quần lót của Phùng Ái Quyên cũng là màu trắng, Giang Hải Linh chở nên vội vã hơn lúc trước, không còn ngần ngại nữa mà luồn hai món tay vào mép quần lót kéo xuống. Quần lót rơi từ từ rời khỏi, dâm thuỷ của Phùng Ái Quyên còn đọng lại chỗ đáy quần lót làm cho nó ướt nhẹp. Dâm thuỷ óng ánh tạo ra sợi dây trong suốt.
"Của cậu rất đẹp."
.
.
.
.
.
.
.
Mấy bà đi chơi 30/4 1/5 vui vẻ nho=))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top