Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Học sinh chuyển trường ( 14 ) END

Lúc này Đường Lỵ Giai ngủ say nghe được tiếng khóc của Tả Tịnh Viện. Nàng lập tức đứng dậy, quay đầu qua xem nhưng bị Tả chặn lại. Nàng rất muốn tới gần an ủi Tả Tịnh Viện.

"Không cần lại đây, cậu đi ngủ đi."

"Chính là cậu đang khóc."

Tả phủ nhận, nói: "Không có, cậu suy nghĩ nhiều rồi, mau đi ngủ."

Đường Lỵ Giai lo lắng, nói: "Được." Liền trở về giường. Nàng liền ngủ say.

Tả viết xong khóc cũng xong, đi qua bên cạnh nàng. Sờ đầu nàng, tới gần hôn trán nàng, nhỏ giọng nói: "Tớ xin lỗi, nhưng cậu phải biết tớ yêu cậu."

Đường Lỵ Giai liền thay đổi tư thế ngủ, Tả Tả thấy vậy liền cười. Có điểm mệt mỏi liền lấy di động đặt báo thức 5 giờ sáng rồi đi ngủ. Ngủ ở bên cạnh ôm nàng cả tối.

Buổi sáng 5 giờ, đồng hồ báo thức vang lên. Tả Tịnh Viện lập tức rời giường tắt đi, sợ quấy rầy đến nàng. Tắt đồng hồ, Tả liền thay quần áo phải đi về, hôn miệng nàng rồi rời đi.

Đường Lỵ Giai ngủ quá sâu, không biết Tả Tịnh Viện đã rời đi.

Tới 6 giờ, sờ bên cạnh thấy không có Tả Tịnh Viên lập tức rời giường.

Liền đi tìm Tả Tịnh Viện, trong lúc tìm thấy một phong thư ở trên bàn. Mở ra, nhìn mà rơi nước mắt.

"Tả Tịnh Viện, cậu là tên ngốc."

Trong thư, Tả Tịnh Viện không nói mình chuyện trường chỉ nói sẽ cùng Đường Lỵ Giai tương ngộ lại chuyện cũ. Nàng cho rằng Tả ở trường học, liền trang điểm thay quần áo đến trường tìm Tả.

Tới trường học.

Tả Tịnh Viện vừa vặn làm xong thủ tục chuyển trường, Đường Lỵ Giai đã bỏ lỡ.

Nàng tới lớp học, mọi người nhìn nàng. Nàng đến hỏi Lô Tĩnh: "Các cậu làm gì nhìn tớ như thế? Tả Tịnh Viện đâu?"

Lô Tĩnh thở dài: "Cậu còn không biết sao? Tả Tịnh Viện chuyển trường?"

Đường Lỵ Giai hoài nghi, nói: "Sao lại như vậy? Hôm qua còn ở cùng tớ cơ mà."

Lô Tĩnh đưa cho Lỵ Giai một phong thư.

"Đây là cái gì?"

"Đây là phong thư cuối cùng của Tả Tịnh Viện. Cậu ấy hy vọng ngày mai cậu hãy xem."

Đường Lỵ Giai tức giận rơi nước mắt, nói: "Chính là cậu ấy ngày mai đi, vì cái gì lại chuyển trường?"

Lô Tĩnh ôm nàng, nàng vừa khóc vừa giận. Tạ Lôi Lôi thấy vậy lập tức đi tới.

"Cậu làm sao vậy, Kéo?"

Lỵ Giai tức giận khóc nức nở, nói: "Đều là bởi vì cậu, vẫn luôn cùng Tả Tả so tài, còn cùng vị hôn thê cùng nhau, cậu......... Làm tôi....... Quá..... Thất vọng rồi......... Nàng vừa khóc vừa đánh ngực Lôi Lôi.

Lúc này Trần Kha đi tới, nói: "Lỵ Giai, Tả Tả ngày mai bay vào buổi sáng 8 giờ.

Lỵ Giai khóc nức nở, nói: "Sao cậu lại biết?"

"Tớ vừa hỏi cậu ấy."

"Được."

Nàng vẫn khóc, Lô Tĩnh ôm trấn an nàng. Lúc này Lưu Thiến Thiến và Lưu Lực Phi dắt tay nhau đi tới.

Thiến Thiến nói: "Đừng khóc, hôm nay cậu khóc, Tả Tịnh Viện sẽ rất khổ sở."

Đường Lỵ Giai rơi nước mắt nhìn Lưu Thiến Thiến, nói: "Cậu cùng Lưu Lực Phi ở bên nhau?"

"Đúng. Cậu cùng có thể, chúng tớ đều biết Tả Tịnh Viện muốn xuất ngoại đọc sách, cho nên cậu cũng có thể đi ra ngoài nước ngoài cùng cậu ấy đọc sách?"

Nàng cúi đầu: "Ba mẹ tớ nhất định không đáp ứng."

"Sẽ không đâu, cậu chưa thử sao có thể biết được có thành công hay không?"

Đường Lỵ Giai lau nước mắt, nói: "Ừm."

Lưu Lực Phi nói: "Mặc kệ như thế nào chúng tới sẽ giúp cậu."

"Cảm ơn mọi người."

Lưu Lực Phi nói: "Đi thôi hiện tại chúng ta đi hỏi xem ba mẹ cậu có đồng ý hay không?"

"Được. Nhưng mà lớp học làm sao bây giờ?"

"Không có việc gì, kêu Trịnh Đan Ny hỗ trợ."

"Được."

"Chúng ta đi thôi."

Lưu Lực Phi cùng Lưu Thiến Thiến đến nhà Đường Lỵ Giai. Đúng lúc người nhà nàng đều có nhà.

Mẹ Giai: "Con lúc này không phải nen đi học rồi sao? Sao lại quay về rồi?"

"Mẹ con muốn đi nước ngoài đọc sách."

Mẹ Đường Lỵ Giai kinh ngạc, nói: "Vì cái gì? Có phải hay không bởi vì cô gái con yêu muốn xuất ngoại."

"Mẹ như thế nào lại biết?"

"Bởi vì mẹ cùng ba ở nhà có lắp máy theo dõi, nhìn thấy con cùng một người con gái ở nhà hôn nhau."

Đường Lỵ Giai mặt thực hồng, nghĩ thầm "thiên a". Bên cạnh Lưu Lực Phi cùng Lưu Thiến Thiến nghĩ thầm "Oa"

"Mẹ đồng ý cho con xuất ngoại đọc sách muốn con đọc sách, bởi vì mẹ biết con từ nhỏ đã chờ cô gái đó."

"Cái gì?"

"Bởi vì từ nhỏ con luôn kéo tay mẹ đi tìm cô gái Tả Tịnh Viện kia."

"Là thật hay giả vây? Sao con lại không có ấn tượng?"

"Bởi vì các con còn nhỏ."

"Cảm ơn mẹ cho con xuất ngoại."

"Không cần cảm ơn, mẹ đã giúp con mua vé máy bay."

"Cảm ơn mẹ, mẹ con yêu người."

Mẹ Đường Lỵ Giai cười cười. Lưu Lực Phi cùng Lưu Thiến Thiến thật cao hứng chúc mừng nàng.

"Cảm ơn hai người."

"Không cần cảm ơn."

Bên phía Tả Tịnh Viện.

Tả khóa cửa phòng lại vẫn luôn khóc. Quỳnh Dư lo lắng đi lên lầu tìm nàng.

Trương Quỳnh Dư gõ cửa phòng Tả Tịnh Viện, nói: "Tả Tịnh Viện cậu đã cả ngày không ăn cơm, cậu không đói sao? Vẫn luôn ở mãi trong phòng."

Tả khóc nức nở nói lớn: "Ai cần cậu lo."

"Cậu đừng khóc được không?"

"Tôi khóc cậu quản cái gì, cậu là gì của tôi?"

"Tớ là vị hôn thê của cậu, tớ có thể quản cậu."

Tả Tịnh Viện tức giận đi đến cửa, mở cửa. Nhưng lại hôn mê bất tỉnh ngã xuống, tiếng vang lên.

Mẹ Tả bị dọa đến, chạy nhanh lên lầu. Lấy chìa khóa, mở cửa phòng. Mẹ Tả vừa mở đã thấy Tả té xỉu lại còn phát sốt. Liền gọi cho xe cứu thương. Trương Quỳnh Dư cùng mẹ Tả Tịnh Viện thật không cam tâm.

Tới bệnh viện.

Tả Tịnh Viện ở phòng cấp cứu. Mẹ nàng rất lo lắng, đi tới đi lui. Vừa đi vừa trách chính mình, không nên tạo áp lực cho Tả quá nhiều.

Lúc này bác sĩ đi ra. Mẹ nàng lập tức đi lên: "Con gái tôi không có chuyện gì chứ?"

"Không có chuyện, có thể vào thăm."

Mẹ nàng đi từng bước một, đối bác sĩ nói: "Cảm ơn."

Đến phòng bệnh. Mẹ nàng nắm tay nàng nói: "Xin lỗi, lần sau mẹ sẽ không làm vậy nữa."

Mẹ nàng đối Trương Quỳnh Dư nói: "Con trở về đi, con gái của ta sẽ không đi theo con. Tối nay ta sẽ nói chuyện với ba con, con về trước đi."

Trương Quỳnh Dư cúi đầu, nói: "Được."

Quỳnh Dư đóng cửa, Tả vẫn chưa tỉnh, chính là đang nói mớ.

Tả nói mớ: "Máy Kéo, đừng đi, tớ cầu xin cậu."

Mẹ nàng nghe được, lập tức lay động Tả Tịnh Viện. Nàng mở mắt ra nhìn mẹ.

"Mẹ vẫn sẽ để con xuất ngoại, nhưng chính là không có dẫn theo Trương Quỳnh Dư."

Tả Tịnh Viện nhìn mẹ rất lâu, nói: "Cảm ơn mẹ nhưng không cần đâu."

Mẹ nàng đã hiểu, tình cảm nữ nhi vô pháp thay đổi.

"Con chắc chứ?"

"Vâng, con nghe mẹ."

Tả Tịnh Viện nghĩ thầm "thật sự rất khổ sở".

Mẹ nàng cố ý, nói: "Được, ngày mai xuất ngoại."

Mẹ Tả đi sau, về nhà gọi cho Đường gia. Mẹ Giai tiếp điện thoại.

Mẹ Tả: "Đã lâu không gặp."

Mẹ Giai: "Đã lâu không gặp."

Mẹ Tả: "Con gái tôi yêu con gái cậu."

Mẹ Giai: "Tôi biết, nghe nói cậu muốn mang con gái xuất ngoại."

Mẹ Tả: "Đúng."

Mẹ Giai: "Đừng làm như thế, hai đứa chúng nó rất yêu nhau."

Mẹ Tả: "Tôi biết, cho nên muốn cậu giúp một chút."

Mẹ Giai: "Vội cái gì?"

Mẹ Tả: "Cho hai đứa xuất ngoại đính hôn."

Đường Lỵ Giai đi ngang qua, nói: "Mẹ cái gì đồ vật???"

Mẹ Giai: "Được, liền như thế đính đi."

"Không có gì."

"Vâng."

Đường Lỵ Giai đi lên phòng, gửi tin nhắn cho Tả Tịnh Viện. Tả đọc nhưng không trả lời, Lỵ Giai rất lo lắng.

Đường Lỵ Giai ở trong phòng vẫn luôn nói: " Tả Tả, cậu là tên ngốc."

Nàng mắng xong, liền đi ngủ.

Tả Tịnh Viện ở trên giường bệnh, nhìn ảnh chụp cùng Máy Kéo ngây ngô cười đến rơi lệ.

Cách một ngày.

Lỵ Giai lập tức rời giường, giả dạng đi sân bay, Tả Tịnh Viện cũng mặc tốt quần áo, trang điểm, xuất viện đi sân bay. Lỵ Giai đến sân bay chờ trước. Lưu Lực Phi cùng Lưu Thiến Thiến cũng đến sân bay.

Đường Lỵ Giai đối Lưu Thiến Thiến nói: " Có thể hay không Tả Tả đã xuất phát rồi?"

"Không có khả năng đó, đừng nghĩ nhiều."

Ba người cùng chờ Tả Tịnh Viện tới. Lúc này Trương Quỳnh Dư gọi cho Đường Lỵ Giai. Nàng nhìn điện thoại thấy số lạ, tiếp máy.

"Ai vậy?"

"Là tôi."

"Có việc gì sao?"

"Tôi cùng Tả Tịnh Viện đã kết thúc, tôi sẽ không cùng cậu tranh giành nữa. Tôi cùng Tả Tịnh Viện đã bị mẹ Tả hủy hôn ước. Mẹ Tả sẽ mang cậu ấy đi xuất ngoại."

Đường Lỵ Giai vui vẻ nói: "Thật hay giả vậy?" Vài giờ bay..."

"Bọn họ không sai giờ lắm, chắc sắp tới rồi."

"Cảm ơn, tạm biệt."

"Tạm biệt."

Đường Lỵ Giai nói chuyện điện thoại xong, Tả Tịnh Viện vừa vặn đến sân bay. Nàng thấy Tả Tịnh Viện đi lại đây. Nàng lập tức chạy qua trước mặt ôm Tả.

"Sao cậu lại ở đây?"

"Tớ muốn đi theo cậu."

"Không có khả năng..."

Mẹ Tả và mẹ Giai đi lên.

Mẹ Giai: "Cái gì? Không có khả năng?"

Tả Tịnh Viện và Đường Lỵ Giai giật cả mình, nhìn thấy bên cạnh là Lưu Lực Phi cùng Lưu Thiến Thiến.

"Mẹ, người không phải nói Trương Quỳnh Dư muốn tới sao?"

"Con muốn người tới cùng con kết hôn mà, con không phải thích ( Đường Lỵ Giai ) người này sao?"

"Cho nên mẹ muốn con xuất ngoại sao?"

"Cho hai đứa xuất ngoại kết hôn."

Tả Tịnh Viện và Đường Lỵ Giai kinh ngạc nhìn nhau.

Mẹ Giai: "Không nghĩ ra, hai người các con?"

Tả Tịnh Viện và Đường Lỵ Giai: "Chúng con nghĩ..."

Hai người nhìn nhau cười, Tả Tịnh Viện kéo tay Đường Lỵ Giai, nói: "Cậu nguyện ý gả cho tớ sao?"

"Tớ nguyện ý."

Đường Lỵ Giai lập tức hôn miệng Tả Tịnh Viện. Mẹ hai người đều rất vui vẻ nhìn hai người.

Lưu Thiến Thiến cùng Lưu Lực Phi, nói: "Tốt quá rồi."

Mẹ Tả nói: "Đi thôi, chúng ta cùng nhau xuất ngoại đi."

Đường Lỵ Giai cùng Tả Tịnh Viện nói: "Được."

Hai người nắm tay đi hướng sân bay.

【 Kết thúc 】​​​​

__________

Cảm ơn các bạn đã đọc và theo dõi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top