Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 128

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

128, Chương một trăm hai mươi tám ...

"Dừng xe!" Không chú ý tới hai người nhìn thấy gì, Ngôn Tĩnh bỗng dưng nghe Sở Nguyệt Xuất thất thố một tiếng kêu lớn, cả kinh lập tức phanh xe. Xe đột ngột ngừng lại, Sở Nguyệt Xuất kéo tay Ngôn Du đẩy ra cửa xe, âm thanh giày cao gót đánh trên mặt đất làm Sở Giản Hề cùng Sở Lục Y tách ra ngay, lúc nhìn đến Sở Nguyệt Xuất chính là khuôn mặt nguyên bản hồng nhuận giờ đây trở nên tái nhợt.

"Tỷ......" Sở Giản Hề chân tay luống cuống nhìn Sở Nguyệt Xuất,"Chị...... chị như thế nào......"

Cắn môi nghiêm mặt, ánh mắt lạnh băng, thân mình Sở Nguyệt Xuất run nhè nhẹ, hai tay buông thõng bên người sớm nắm thành nắm đấm, thanh âm đứt quãng, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng lại mang theo run rẩy không thể tin nổi,"Hai đứa...... Vừa mới...... Ở đây...... Làm cái gì?"

Chưa bao giờ nghĩ tới chuyện mình cùng Sở Giản Hề trong lúc này lại làm cho Sở Nguyệt Xuất biết, Sở Lục Y nhất thời cũng khó có thể hoàn hồn. Ba chị em liền cứ như vậy đứng đó, ngươi xem ta ta xem ngươi, không khí có vẻ dị thường áp lực.

Ngôn Du rất lo lắng đứng phía sau Sở Nguyệt Xuất, cắn môi không biết nên như thế nào cho phải.

"Làm sao vậy?" Căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng là khẳng định có tình huống phát sinh, Ngôn Tĩnh từ trên xe bước xuống, đi đến bên người Ngôn Du, hạ giọng hỏi .

Tầm mắt trong chốc lát dừng ở trên người Sở Giản Hề, trong chốc lát lại dừng ở trên người Sở Lục Y, Ngôn Du biểu tình như trước thập phần kinh ngạc, bất quá vẫn học theo tỷ tỷ hạ giọng kể lại vừa mới nhìn đến một màn kia. Ngôn Tĩnh trừng lớn mắt, đem tầm mắt từ trên người Ngôn Du dời đi, nhìn phía bên kia đang đứng ba chị em, như bị đánh sâu vào tâm trí, làm cho nàng giờ phút này trong lòng cũng dậy sóng mãnh liệt.

"Nói đi, hai đứa vừa mới làm cái gì?" Vốn là tính toán về bất ngờ để cho hai muội muội kinh hỉ, kết quả kinh hỉ chưa thấy đâu, ngược lại bị kinh hách, làm cho vốn ôn nhu lạnh nhạt Sở Nguyệt Xuất giờ phút này làm sao còn có thể bảo trì bình tĩnh, thanh âm cũng thay đổi,"Nói!"

"Tỷ......" Cho dù biết hiện tại tỷ tỷ thực sinh khí, Sở Giản Hề vẫn là đi lên trước đạp từng bước bảo vệ Sở Lục Y,"Em cùng Tiểu Y, chúng em......"

Hàm răng cắn môi dưới, Sở Nguyệt Xuất nhìn hai người, quay người lại bước thẳng về nhà mình, Ngôn Du cũng vội vàng đuổi kịp, chạy chậm kéo trụ tay nàng,"Sở lão sư......"

Trực tiếp đem tay từ trong tay Ngôn Du rút ra, Sở Nguyệt Xuất cố gắng làm cho chính mình có thể bình tĩnh một ít, bả vai lại vẫn run run ,"Chị cần bình tĩnh một chút."

Hạ mắt, Ngôn Du không có thử lại đi nắm tay Sở Nguyệt Xuất, mà là ngừng lại, nhìn nàng nhanh hơn cước bộ, cuối cùng cơ hồ là chạy vào khu nhà, thùy hạ mi mắt, rất là đau lòng, nhưng vẫn nhịn xuống xúc động ôm lấy Sở Nguyệt Xuất an ủi, xoay người đi đến trước mặt Sở Giản Hề cùng Sở Lục Y,"Hai người...... Hai người ......"

Nàng nhớ tới nàng từng ở Mĩ Quốc đối với Sở lão sư nói qua , lúc ấy Sở lão sư tuy rằng không có phản đối lời của nàng, nhưng thoạt nhìn tựa hồ cũng là cảm thấy thân tỷ muội mến nhau là không đúng ...... Nay như vậy, nhất định làm cho Sở lão sư chịu đả kích thực lớn.

"Chúng tôi cùng một chỗ ." Sở Giản Hề cười khổ, "Cư nhiên lại cứ như vậy bị tỷ tỷ biết được."

Ngôn Tĩnh hai tay hoàn ngực, tầm mắt dừng ở đôi tay đang nắm chặt của Sở Giản Hề cùng Sở Lục Y, vẻ mặt có chút đăm chiêu.

"Nhưng là...... Nhưng là hai người......" Ngôn Du trong lòng kỳ thật có một thanh âm muốn duy trì Sở Giản Hề cùng Sở Lục Y, nhưng giờ phút này bởi vì các nàng làm cho Sở Nguyệt Xuất bị đả kích, dường như còn không chịu đựng nổi, vẻ mặt thoạt nhìn dị thường bối rối.

Cho tới bây giờ đều là mình làm sai sự tình hoặc là mình làm ra chuyện gì đó, Sở lão sư đều bao dung mình an ủi mình nha, hiện tại là Sở lão sư...... Sở lão sư khó chịu thương tâm, mình nên làm cái gì bây giờ?

Hoang mang rối loạn mà nghĩ, lại xoay người nhìn thân ảnh Sở Nguyệt Xuất, làm sao còn thấy được, Ngôn Du cắn chặt răng, thân thủ đi đến trước mặt Sở Giản Hề,"Cho tôi chìa khóa!"

Chăm chú nhìn nàng vài giây, Sở Giản Hề lấy ra chìa khóa đưa cho Ngôn Du, hít sâu một hơi,"Tỷ tỷ chị ấy...... Kính nhờ cô."

Tiếp nhận chìa khóa, Ngôn Du gật gật đầu, lại quay đầu nhìn Ngôn Tĩnh, Ngôn Tĩnh thở dài,"Đi thôi, hảo hảo bồi nàng."

"Ân ân!" Gặp tỷ tỷ cũng gật đầu, Ngôn Du nhanh chóng khai bước chân liền hướng Sở gia chạy tới, một đường vọt tới cửa, lấy ra chìa khóa mở ra, đi vào cũng không làm sao thấy được thân ảnh Sở Nguyệt Xuất, lại đi qua phòng Sở Nguyệt Xuất vặn vặn cửa, phát hiện bị khóa từ bên trong, lập tức càng hoảng.

Khóa rồi...... Kia...... Kia làm sao bây giờ?

Ở cửa phòng Sở Nguyệt Xuất đi tới đi lui, Ngôn Du dừng lại, gõ gõ cửa phòng,"Sở lão sư......"

Trong phòng, Sở Nguyệt Xuất dựa vào cửa phòng ngồi trên mặt đất, ánh mắt có chút hoảng hốt.

Ba ba mụ mụ trước khi qua đời nói làm nàng chiếu cố hảo hai muội muội ...... Nhiều năm qua đi nàng vẫn cố gắng công tác dưỡng gia, chiếu cố các nàng, muốn làm cho hai muội muội đều cảm thấy hạnh phúc...... Vốn tưởng rằng, sau khi cùng Ngôn Du trở về, đi tranh Ngôn gia, lại hao chút tâm tư đem chuyện tình của Ngôn Tĩnh cùng Hạ Kiều Mộc giải quyết , từ nay về sau Sở gia cũng tốt, Ngôn gia cũng thế, đều sẽ giai đại vui mừng, cứ như vậy bình tĩnh lại ấm áp vượt qua cả đời, không bao giờ tưởng tượng ra sẽ có một ngày cư nhiên nhìn đến hai muội muội......

Loạn luân.

Điều này làm cho nàng như thế nào chấp nhận được, lại như thế nào cùng cha mẹ đã khuất công đạo?

Nàng chỉ là đi Mĩ Quốc truy hồi người nàng thích, hai muội muội của nàng liền làm ra sự tình như vậy......

Cho dù Sở Nguyệt Xuất có lại bình tĩnh lại thành thục, cũng không có biện pháp cứ như vậy đối mặt với muội muội của mình đã thật sự loạn luân, trong nhất thời chỉ có thể tựa người trên cửa rơi lệ, không dám đi đối mặt.

"Sở lão sư, mở cửa được không?" Ngôn Du ở bên ngoài gõ cửa, đôi mày nhíu chặt,"Em lo lắng chị......"

Bên trong vẫn như trước không hề có nửa điểm động tĩnh, Ngôn Du lại gõ cửa,"Sở lão sư......"

Nàng quả nhiên quá vô dụng, hoàn toàn không biết bây giờ nên làm cái gì mới tốt.

"Sở lão sư, mở cửa được không......" Ngôn Du ngồi xuống, dựa vào cửa phòng,"Em nghĩ ở cùng chị, sẽ không sảo đến chị."

Chính là chỉ cách nhau một lớp cửa, Sở Nguyệt Xuất đem thanh âm của nàng nghe được rõ ràng, cái mũi đau xót, nước mắt lại hạ xuống một chuỗi dài, xoa xoa, đứng lên mở cửa ra, thân mình Ngôn Du lập tức ngã đi vào, đem nàng hoảng sợ.

"Ô......" Ngôn Du vốn là bán ngồi dựa vào cửa , cửa bỗng nhiên mở ra, lúc này mới mất trọng tâm liền ngã đi vào, chính là nhẹ kêu một tiếng, nhìn đến Sở Nguyệt Xuất đầy mặt nước mắt, lập tức đứng lên ôm lấy nàng,"Không khóc không khóc......"

"Em có té bị thương không?" Cho dù buồn bực, Sở Nguyệt Xuất vẫn như trước có chút lo lắng đem nàng đẩy ra, đánh giá một phen xác định nàng không có bị thương mới mang theo khóc nức nở mắng,"Ngu ngốc, té bị thương làm sao bây giờ?"

"Sẽ không ......" Ngôn Du cơ hồ chưa bao giờ gặp qua bộ dáng Sở Nguyệt Xuất như vậy, đau lòng tột đỉnh,"Té bị thương cũng không có Sở lão sư đau......"

"Ngốc tử......" Sở Nguyệt Xuất ôm chặt nàng, vùi đầu ở trong lòng nàng,"Tiểu Du, làm sao bây giờ, chị không biết nên như thế nào đối mặt hai em ấy......"

"Em...... em......" Ngôn Du tay vây quanh nàng, lắp bắp nói,"Vậy...... Vậy trước không cần đối mặt......"

Hít hít cái mũi, đang muốn nói chuyện, chợt nghe được phòng khách bên kia truyền đến tiếng cửa nhà mở ra, Sở Nguyệt Xuất nâng lên mặt, tránh qua cho Ngôn Du bước vào, đem cửa phòng khóa lại, thế này mới một lần nữa ôm lấy Ngôn Du, mai đầu không nói lời nào.

"Em sẽ vẫn ở cùng chị." Ngôn Du còn thật sự nói,"Chị nếu không nghĩ đi ra ngoài, chúng ta liền không thèm ra đi, không nghĩ đối mặt sẽ không cần đối mặt, chị muốn thế nào em cũng đều nghe lời chị......"

"Ngốc tử......" Ngay từ đầu khiếp sợ cùng không thể tin tưởng vào lúc này đã muốn dần rút đi, Sở Nguyệt Xuất mặc Ngôn Du ôm, nhẹ nhàng mà mắng một tiếng,"Chưa thấy qua ai đi khuyên như vậy."

"Không phải khuyên." Ngôn Du còn thật sự phe phẩy đầu,"Tuy rằng, tuy rằng em cảm thấy, ân, có thể lý giải các nàng...... Nhưng là, nhưng là cảm giác của chị mới là là tối trọng yếu, em chỉ để ý chị......"

"Khi nào thì học được lời ngon tiếng ngọt hống người......" Có Ngôn Du ngu ngốc hồ hồ hống mình, Sở Nguyệt Xuất tựa hồ rốt cục bình tĩnh chút, ngẩng đầu,"Không ra, em đói bụng làm sao bây giờ?"

"Ngô...... Ngô...... Còn có tỷ tỷ......" Ngôn Du gãi đầu, một bộ ngốc ngốc,"Dù sao, dù sao em muốn ở cùng chị."

"Ngốc tử......" Một lần nữa ôm lấy nàng, Sở Nguyệt Xuất nhắm mắt lại, cũng không biết do rất mệt mỏi vì thiếu ngủ hay là do lâm vào tự hỏi mà Ngôn Du vẫn ngồi không nhúc nhích, cứ duy trì một cái tư thế mặc nàng ôm chính mình.

Khả năng nàng thật sự quá ngu ngốc, cái gì cũng không hiểu, nhưng là nàng vẫn sẽ cùng Sở lão sư .

Phòng khách trầm mặc bởi vì vừa mới tiến vào nhà Sở Giản Hề cùng Sở Lục Y rõ ràng nghe được tiếng cửa phòng Sở Nguyệt Xuất đóng lại, vẻ mặt hai người đều là buồn bã. Ngôn Tĩnh nhìn hai người liếc mắt một cái, mở miệng nói,"Nàng là người thực lý trí, các ngươi không cần rất lo lắng...... Hơn nữa, còn có Tiểu Du ở."

"Tôi biết." Sở Giản Hề cúi đầu,"Tỷ nhất định thực sinh khí, khó chấp nhận chúng tôi......"

Từ đầu tới đuôi, Sở Lục Y đều không có nói qua một câu, mà là nhìn chằm chằm cửa phòng Sở Nguyệt Xuất, hãy còn tự hỏi cái gì.

"Hai đứa em...... Vì cái gì...... Như thế nào sẽ......" Ngôn Tĩnh tổ chức ngôn ngữ, nhìn hai người ngồi ở sô pha, lại vẫn là không có biện pháp đem nói ra hết.

Nàng hoàn toàn có thể hiểu được cảm giác của Sở Nguyệt Xuất. Từ rất lâu trước đây, thời điểm nàng nghĩ lầm Ngôn Du đối với nàng có cảm tình không đơn thuần, cũng là thực khiếp sợ, thực sợ hãi lo lắng, cũng may, không phải như thế.

Nhưng mà, không nghĩ tới Sở Nguyệt Xuất hai muội muội cư nhiên......

Nhìn chằm chằm Sở Giản Hề lớn tuổi một ít, Ngôn Tĩnh quả thật không thể lý giải hai người cảm tình.

"Thích chính là thích nha." Sở Lục Y lúc này rốt cục mở miệng , mang theo một tia buồn bã cười,"Nếu có thể khống chế cảm tình, tưởng thích ai liền thích ai, tưởng không thích ai sẽ không thích ai, người ta chỉ cần có đầu óc là đủ rồi, còn muốn tâm làm gì?"

Chỉ biết tỷ tỷ không thể nhận, nhưng không nghĩ tới cư nhiên là ở thời điểm nàng cùng Sở Giản Hề hôn môi bị tỷ tỷ đụng phải...... Điều này so với chính miệng nói cho tỷ tỷ biết còn muốn náo động đi.

Cũng khó trách tỷ tỷ các nàng sẽ như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top