Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: Ý nghĩ xấu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Linh Doanh thở dài, biết không có thể ngỗ nghịch Tiêu Mạc Ngôn, nhẹ nhàng lấy  hai tay nàng đang ôm chặt thắt lưng của mình ra, ngồi thẳng người. Nàng cầm lấy chiếc đũa duy nhất bện cạnh hộp đồ ăn , mở ra, gắp lên một ít thịt cá, quay đầu lại muốn đi uy ( đút ăn ) Tiêu Mạc Ngôn, nhưng nhìn thấy nàng đang đóng chặt  miệng rồi lắc đầu. Hạ Linh Doanh nhìn tâm bỗng nhiên buộc chặc, chẳng lẽ là muốn cho ta dùng miệng uy?

      Tiêu Mạc Ngôn ở một bên hí mắt quan sát Hạ Linh Doanh vẻ mặt, biết nàng đang suy nghĩ gì, cũng không nói gì, cho đến thấy Hạ Linh Doanh bị làm cho sợ đến hoa dung thất sắc, trong lòng đầy oai oán, lúc này mới chậm rãi mở miệng
      "Ta không thích ăn cá."

      "..."

      Hạ Linh Doanh thở phào nhẹ nhỏm,  đột nhiên có lửa giận xông ra, ngươi đây là đang đùa giỡn ta? Tiêu Mạc Ngôn vẽ mặt vẫn bình thản như cũ,  vẻ mặt kia như là  nói cho Hạ Linh Doanh ngươi nghĩ không sai, ta chính là đùa bỡn ngươi. Bởi vì khó hiểu khí , Tiêu Mạc Ngôn giọng nói mặc dù như cũ không hề có chút dễ chịu, nhưng sắc mặt đã rõ ràng đã trở nên tốt hơn, nhìn ánh mắt của nàng cũng không  thô bạo nữa. Không đợi Hạ Linh Doanh hỏi ra miệng, Tiêu Mạc Ngôn lại bắt đầu phát huy năng lực chỉ huy đầy cường đại của mình.

      " này, ta muốn ăn bên kia cà —— "

      Hạ Linh Doanh sợ run lên, cơ giới xoay người, gắp một ít thịt kho tàu cà , tay trên không trung cương chốc lát, nhưng vẫn là quay người lại hướng về phía Tiêu Mạc Ngôn đã mở ra miệng dặm "nhét" đi vào. ( sao mà hai ng này =.= ko lãng mạn gì hết trơn =]] )

      Tiêu Mạc Ngôn cười hài lòng , trong miệng nhai lấy  cà tinh tế thưởng thức

      "Ừ, mùi vị không tệ, gà xé phay —— "

      "..."

      "Cơm trắng —— "

      "..."

      Một bữa cơm, Tiêu Mạc Ngôn  hết sức thích thú. Mà Hạ Linh Doanh nhưng viên bi không vào, nàng bộ dáng vẫn như cũ xem như  không liên quan tới mình, ngồi ngay ngắn ở trên đùi phải chỉ chừa cho khuôn mặt  Tiêu Mạc Ngôn ló qua một bên. Tiêu Mạc Ngôn cầm lấy bên cạnh khăn giấy lau ngoài miệng , nhìn Hạ Linh Doanh khuôn mặt tinh xảo không chút thay đổi , trong lúc nhất thời có chút ủ rũ. Ngay cả nghĩ cách chọc giận nàng cũng không được sao?

      Tiêu Mạc Ngôn lắc đầu, tự an ủi mình . Ta đây gọi đại nhân không tính toán tiểu nhân , với  nàng tiểu nha đầu có cái gì phải gây sự chứ. Tìm được lý do thích hợp , Tiêu Mạc Ngôn đứng dậy, cứ theo lẽ thường duỗi lưng một cái, căng thẳng màu rám nắng áo khoác khiến cho eo ếch hoàn mỹ tuyến điều hiển thị rõ không thể nghi ngờ. Nàng liếc Hạ Linh Doanh một cái, chầm chập tiêu sái đến bàn của tống tài -ngồi xuống ghế dựa  , cầm lấy trên bàn   chuyện văn kiện : giấy tờ, đánh hà hơi điệu, bắt đầu xử lý. Vài giây đồng hồ sau khi, dường  như nhớ tới  thứ gì, Tiêu Mạc Ngôn một tay để  lên đầu vẻ mặt ấm ức nhìn Hạ Linh Doanh

      "Ngươi ăn cơm đi, cơm nước xong, ở trên ghế sa lon ngủ một giấc xế chiều còn phải đi studio."

      Hạ Linh Doanh nghe nhẹ nhàng lắc đầu.

      Tiêu Mạc Ngôn nhìn thấy, mạnh mẽ đem văn kiện trong tay ném ở trên bàn, dựa lưng vào lão bản ghế dựa, ngó chừng Hạ Linh Doanh mắt quầng thâm cười lạnh

      "Ta Tiêu Mạc Ngôn nói lời giữ lời, ngươi có thể yên tâm. Ta cũng không muốn mang người không giống người, quỷ không giống quỷ  đi đến studio mất hết mặt của ta!"

      "..."

      Hạ Linh Doanh nhếch miệng, trầm mặc cầm lấy trên bàn chiếc đũa. Nàng biết Tiêu Mạc Ngôn là hảo tâm, nhưng nhất định phải dùng ngôn ngữ ác độc như vậy công kích sao? Nàng cầm lấy chiếc đũa  hướng trong miệng đưa cơm, đối mặt một bàn thịnh soạn thức ăn, nhưng  quả thực như đang nhai nến sáp, thậm chí quên mất mình vừa nãy dùng chính chiếc đũa này để đút Tiêu Mạc Ngôn ăn.
Tiêu Mạc Ngôn cầm lấy văn kiện : Để giấy tờ che nữa khuôn mặt trong như đang nghiêm nghị nhưng   miệng lại đang  cười lén , cũng không nói ra, tâm trạng không tốt nhưng chỉ vì một chi tiết nhỏ như vậy mà trở nên hứng khởi  vừa được uống thuốc trường sinh (thuốc trường sinh : cái này mình chế thêm =]]] )

      Trong lúc nhất thời, trong phòng tổng tài yên tĩnh không một chút tiếng động, hương cà phê với hương cơm xen lẫn cùng nhau, bay vào trong mũi hai người, Hạ Linh Doanh ngồi ngay ngắn ở trên ghế sa lon lặng lẽ  đang ăn cơm, hồi lâu, ngẩng đầu nhìn về Tiêu Mạc Ngôn.

      Sau giờ ngọ một luồng ánh mặt trời chiếu vào  bên trong phòng, cả cái gian phòng  đều là không khí sạch sẽ của ánh mặt trời.thời gian Công việc , Tiêu Mạc Ngôn cũng mặc không giống như thường ngày   :   trang điểm xinh đẹp, nàng chỉ là một thân sâu sắc Tây phục, bên trong màu lam áo trong nhưng tăng thêm linh động hơi thở, mãnh khảnh tay lật qua lại thật dầy văn kiện : giấy tờ, trong miệng còn bất chợt lầm bầm cái gì, nhẹ chau lại đôi mi thanh tú, ánh mắt cũng tùy theo thay đổi, thỉnh thoảng ôn hòa thỉnh thoảng bén nhọn, khác hẳn  thường ngày   đối với bất cứ chuyện gì cũng không biểu hiện làm người khác khiếp sợ Tiêu Mạc Ngôn  . Hạ Linh Doanh cứ như vậy kinh ngạc nhìn, tâm nhưng đã sớm quấn quýt  vào một chỗ, thử hỏi, nếu như phụ thân không có bị Tiêu Niên hãm hại, ngồi ở Tiêu Mạc Ngôn hiện nay vị trí người chính là nàng Hạ Linh Doanh, nhưng —— đây hết thảy thật là nàng muốn sao? Nghĩ loạn hồi lâu, nàng một đêm chưa từng nghỉ ngơi tốt đầu dần dần mệt mỏi, Hạ Linh Doanh thở dài, thả tay để xuống chiếc đũa, đem hộp đồ ăn dọn xong, rồi nhắm mắt lại nghiêng dựa vào trên ghế sa lon nghỉ ngơi.

      Tiêu Mạc Ngôn xử lý xong đống văn kiện : giấy tờ, giơ tay lên  nhìn một chút giờ, đã là hai giờ chiều . Nàng ngẩng đầu, nhìn nửa tựa vào trên ghế sa lon  ngủ Hạ Linh Doanh, khẽ mỉm cười. Tiêu Mạc Ngôn nhẹ nhàng đẩy ra lão bản ghế dựa, đi từ từ tới chỗ Hạ Linh Doanh, đem hai tay chống ở ghế sa lon hai bên, đưa mắt nhìn vẽ mặt đang ngủ của Hạ Linh Doanh  .

      Lúc  Hạ Linh Doanh ngủ, không có như mọi khi lạnh như băng, cả người dịu ngoan nhu hòa,  thân thể  mềm mại tản ra nhàn nhạt mùi sữa, loan kiều lông mi dài tấp cong vuốt, để cho Tiêu Mạc Ngôn có ý nghĩ muốn vuốt ve vọng đông nàng một chút. Môi mỏng khẽ mím môi, híp mắt lại, giống như con mèo nhỏ  rất   đáng yêu. Hàng phục của mình muốn  ngắm, Tiêu Mạc Ngôn vươn ra tay phải, nhẹ nhàng xoa nàng trắng mịn gương mặt, từ từ vuốt xuống, màu hổ phách con ngươi từ từ chuyển sâu.

      Hạ Linh Doanh, ngươi —— đến tột cùng là một người như thế nào?

      Trong giấc mộng Hạ Linh Doanh mơ  hồ cảm thấy   có người ngoài quấy rầy, theo bản năng bắt được bàn tạy đạng ở trên mặt của  chính mình  tác quái  , bĩu môi, ôm vào trong ngực, vừa trầm lắng ngủ. Tiêu Mạc Ngôn sửng sốt, dở khóc dở cười nhìn cái này đem mình "Ép buộc" nữ nhân, biết thu tay lại tất  đem Hạ Linh Doanh đánh thức, thở dài, nhẹ khẽ tựa vào bên người nàng hơi hí mắt ra nghỉ ngơi.
Lại qua ước chừng nửa giờ, ngoài cửa nhẹ nhàng tiếng gõ cửa đánh thức gần  ngủ Tiêu Mạc Ngôn.

      "Chuyện gì?"

      Tiêu Mạc Ngôn liếc nhìn bên cạnh vẫn ngủ say Hạ Linh Doanh, cau mày, nhỏ giọng hỏi .

      "Tiêu tổng, Hạ tiểu thư nên đi studio rồi, xe đã chuẩn bị tốt."

      "Biết rồi!"

      Hạ Linh Doanh nghe thấy động tĩnh cũng bị thức tỉnh, mím môi từ từ mở mắt, mê mang nhìn vẻ mặt cười xấu xa Tiêu Mạc Ngôn.

      Mình với nàng là sao đây?

      Dần dần, Hạ Linh Doanh cảm giác một tia không được tự nhiên, vốn cảm giác trong ngực  có thứ   gì đou , cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy một   bàn tay trơn mịn đang  ở .....trên ngực của mình, mới vừa tỉnh ngủ đã gặp chuyện  kinh người như vậy, Hạ Linh Doanh hoản hốt cả người đều là mồ hôi lạnh, cơ hồ là theo bản năng, mạnh mẽ đem tay  trong ngực   đẩy đi ra ngoài.

      "Uy!"

       tay  bị đẩy mạnh nên cơ hồ rất     đau, Tiêu Mạc Ngôn vỗ về tay phải bị đau của mình, nheo mắt không vui nhìn Hạ Linh Doanh

      "Ngươi quả là người không có lương tâm mà , cho ngươi làm gối ôm cả một canh giờ mà  ngươi lại n đối đãi như vậy với nó?"

      "Ta —— "

      Hạ Linh Doanh cứng họng, ở Tiêu Mạc Ngôn nóng rực  ánh mắt, trắng nõn khuôn mặt bị lây  nhàn nhạt phấn hồng.

      Tiêu Mạc Ngôn lại không tính toán cứ như vậy bỏ qua cho nàng, nên đưa tay  tới, làm bộ dạng như đáng thương  nhìn

      "Đau quá, xoa bóp —— "

      Hạ Linh Doanh nhìn trong ngực bị cứng rắn nhét vào một  cánh tay trắng tuyết, trên mặt của nàng trong nháy mắt trở nên hồng. Bởi vì bên trong phòng mở ra điều hòa, Tiêu Mạc Ngôn đã đem áo khoác cởi ra, lộ ra áo sơ mi bên trong . Tay áo khẽ vắt lên, tơ lụa y phục là mà lam  đen, sáng bóng nhu hòa, càng thêm nổi bật một đoạn mảnh trắng cánh tay   ra ngoài . Nàng hài lòng nhìn Hạ Linh Doanh cắn môi dưới bộ dáng vộ cùng ngượng ngùng  , mặc dù Hạ Linh Doanh vẫn là cương thân thể thờ ơ, thân là "lão" tình trường  Tiêu Mạc Ngôn như thế nào nhìn không thấy tới nàng thiếu nữ u mê, nhẹ nhàng cười một tiếng, thu tay về cánh tay.

      Có nhiều thứ, lướt qua  dừng lại, liền đã trọn vậy.

      Nàng muốn chính là Hạ Linh Doanh tuyệt đối thần phục, mà không phải mình một bên tình nguyện.

      Đến quay chụp hiện trường, nam chính đã sớm chờ tại nguyên chỗ, vẻ mặt không nhịn được, cũng đang thấy Tiêu Mạc Ngôn đến một khắc kia mai danh ẩn tích, hai tay sáp đâu, bước nhanh tiến lên đón, hắn vung lên anh tuấn khuôn mặt, cười nhìn Tiêu Mạc Ngôn

      "Tiêu tổng lại tự mình đến studio, quá vinh hạnh liễu."

      Kia bao hàm cả thâm tình tròng mắt, từ tính mười phần nam âm túc hĩ đều  mê đảo vô số nữ nhân , mà Tiêu Mạc Ngôn nhưng chỉ là nhẹ nhàng gật đầu, cũng không nói nhiều. Nam chính không khỏi có chút nổi giận, trong mắt quang thải cũng trong nháy mắt ảm nhiên, Hạ Linh Doanh như cũ ở một bên im lặng không lên tiếng nhìn . Bên kia đạo diễn cùng hiện trường nhân viên làm việc nghe thấy phó tổng tới, bận rộn cũng buông tay xuống , tiến lên quen thuộc chào , trên mặt mũi mỗi người cũng ngầm hiểu lẫn nhau cười, trong lòng nhưng đã sớm hiện hàn, sợ ở lão bản trước mặt làm  ra những việc gì không may.
Tiêu Mạc Ngôn nhàn nhạt đáp lại , mấy bước đi lên trước, gần sát đạo diễn nói mấy câu, đạo diễn đưa tai lắng nghe, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc về phía Hạ Linh Doanh.

      Biết mình lưu lại  không có phương tiện, Tiêu Mạc Ngôn sau khi dặn dò xong , nhìn qua Hạ Linh Doanh một cái,rồi xoay người rời đi , chỉ chừa tiêu sái bóng lưng cho mọi người. Hạ Linh Doanh nhất thời có chút hoảng hốt, nàng thậm chí không rõ Tiêu Mạc Ngôn tại sao lại muốn cùng mình  đi studio, thời gian chén trà còn chưa có đã không thấy bóng người, có tới hay không có cái gì khác nhau?

      Nhưng rất nhanh, Hạ Linh Doanh tựu thấy được Tiêu Mạc Ngôn lần  này có tới hay không khác nhau. Lấy cảnh hiện trường là một mảnh bờ cát, MV nội dung rất đơn giản, nam chính muốn hiển thị rõ hắn thanh xuân sức sống  một mặt ở bờ cát cú sốc nhiệt nhảy vũ đạo, mà nữ chính thì muốn làm ra một bộ chút nào không quan tâm  bộ dáng cao quí lạnh nhạt  nằm nghiêng ở đằng trên ghế uống băng già, nam chính sau khi dùng sức để làm nhiều việc  , nữ chính hơi bị trầm mê, mà nam chính cũng rốt cục ôm được mỹ nhân  về, nội dung vở kịch rất là quen thuộc, rất tục khí, nhưng cũng rất buôn bán.

      Hạ Linh Doanh kiên nhẫn nghe đạo diễn lải nhải giới thiệu  kịch bản những việc cần lam, rất nhanh, đã chính xác vì mình tìm được "định vị" của mình là gì, là u nhã cao quý "Bình hoa di động" .

       Thất Nguyệt hè nóng bức, nóng bỏng mặt trời phơi trên bờ cát hạt cát cũng nóng  kinh người, vốn hẳn nên ở nơi này trời nắng chang chang dưới bạo chiếu Hạ Linh Doanh cũng bởi vì người khác bị đặc biệt chiếu cố, đằng bên cạnh - ghế dựa tạm thời tăng thêm một cái dù lớn che ánh  nắng , nàng núp vào coi như mát mẻ bóng ma hạ uống ngon miệng nước lanho nhìn mồ hôi đầm đìa nhưng gắng phải làm ra đẹp trai trong nam chính    cảm giác rất thảm khốc , không khỏi có chút đáng thương hắn, ở một bên phó đạo nhìn thể lực nghiêm trọng tiêu hao nam chính lắc đầu

      "Cần gì kia —— "

      "Cái gì?"

      Bên cạnh phụ tá nghe thấy phó tổng lên tiếng, vẻ mặt Bát Quái nhìn  hắn, chẳng lẽ chuyện ra có nguyên nhân ,có chuyện gì sao? Phó đạo trên mặt có một tia giễu cợt cười

      "Hắn cũng không nhìn lại  một chút mình đang ở vi trí nào  ,  mới nổi  không bao lâu tiểu tử ngu ngốc này lại dám  cầm bó hoa tươi ở trước mặt mọi người to gan theo đuổi Tiêu tổng."

      "Nói như vậy —— "

      "Hừ, sớm định ra  hiện trường quay  là  vườn hoa Lân Tinh, rất thoải mái , nhưng là phía trên tạm thời quyết định đổi, cho nên mọi người trên căn bản cũng không có gì chuẩn bị."
Nói đến đây mà, phó đạo hướng về phía mồ hôi đã hoàn toàn thấm ướt toàn thân đang thay y phục bổ trang nam chính nỗ bĩu môi

      " này, thấy không? Đây chính là kết quả đắc tội nữ vương ."

      "OH,MY GOD!"

      Phụ tá có chút khoa trương kinh hô, vẻ mặt kinh ngạc,  tình  cảnh này là đạo diễn  bị Tiêu tổng chỉ thị a.

      Mà đang ở các nàng bên cạnh cách đó không xa Hạ Linh Doanh nghe  lời nói sau, trên mặt nhưng dần hiện ra   bất giác mỉm cười.

      Quả nhiên là phong cách của Tiêu Mạc Ngôn .
~~~~~~~~~~~~~~~~....~~~~~~~~~~~

editor: Dolly_hate. Tranh thủ tiến độ :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top