Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 34: mạc tổng sắp hành động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tất cả mọi người trong phòng đều cảm thấy được một trận khí lạnh tỏa ra từ người mạc tổng, như kiểu nếu kẻ nào động vào loan loan thì mạc tổng sẽ lột da kẻ đó vậy. Rất đáng sợ! Điều này khiến cho không khí vui vẻ náo nhiệt trong phòng hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại tiếng nhạc bật to mà không có lời hát, đèn nhiều màu dù vẫn chiếu, vẫn quay nhưng lại chẳng còn ai nhảy, tất cả mọi người đều đứng im lặng nhìn chăm chăm về phía mạc tổng. Thế nhưng mạc tổng cũng ko phải là người qúa đến vậy , làm sao có thể cư nhiên đi phá tiệc sinh nhật của người khác chứ, vì thế liền đứng lên cười to hướng phó đạo diễn ngô nói:

"thật là thất lễ, thật là thất lễ qúa...khi mà không mờ lại đến thế này, phó đạo diễn ngô không trách tôi chứ?" (tg:mạc tổng da mặt mỏng tới mức bít mình thất lễ thì có mà heo nái biết leo cây)

"nga, tôi nào dám chứ. Vui mừng còn chưa hết . Ai có thể ngờ được mạc tổng cao cao tại thượng lại đến dự sinh nhật của tôi a. Đây chắc hẳn là phúc của tôi. Hahahaha.."-phó đạo diễn ngô sắc mặt thay đổi nhanh hơn lật sách, vừa rồi còn sợ tái cả mặt thì bây giờ đã vui vẻ cười nói với mạc hàn.

"hừm...tôi đến đây cũng chưa có chúc mừng sinh nhật anh được a. Thực thất lễ. Vậy tôi thay loan loan uống ly này coi như gửi lời chúc tới anh cho cả tôi và loan loan đi. "- mạc tổng cầm lấy ly rượu màu trong suốt loan loan đang cầm trên tay, chúc mừng vài câu rồi uống cạn. Điều này thực khiến cho vài người tiếc nuối (với loan loan) nhưng rồi lại lo lắng về mạc tổng.

Sau khi uống cạn ly rượu vừa rồi thì cái lý, cái tình cũng đã quá đủ, mạc tổng nhìn mọi người vừa cười vừa nói:

"nga, mọi người cứ tiếp tục vui vẻ nhé. Tôi và loan loan có chút việc phải đi hẹn gặp lại mọi người vào ngày mai nhé!"-nói rồi đứng dậy kéo tay loan loan cứ thế đi về hướng cửa phòng mà chẳng cần đợi ý kiến của bất kỳ ai cả. Và tất nhiên là nào có ai dám ý kiến chứ, dù khi thấy những việc của mạc tổng làm với loan loan ai cũng tò mò muốn hỏi nhưng chẳng có ai có lá gan lớn đến mức dám hỏi cả, thôi thì đó là việc của mạc tổng mình quan tâm đến làm gì , chỉ cần ngày ngày làm việc, tháng tháng nhận lương a. Thế nhưng vẫn không thể tránh khỏi đề tài này sẽ trở nên sôi nổi vào ngày mai đi.

Kéo loan loan ra đến gara ô tô, mạc tổng mới dừng lại gằn giọng nói với loan loan:

"sao em có thể nhẹ dạ mà đi nhận lời mấy vụ ăn uống kiểu đó chứ. Mà nếu có buộc phải đồng ý thì cũng phải kéo theo một người mình tin tưởng đi cùng a, một mình như thế là quá nguy hiểm. Em mới vào nghề nên chưa biết được hết các chiêu trò của mấy tên cáo già kia đâu. Thật là..."

Loan loan thấy mạc tổng mặt đỏ bừng bừng có vẻ là đang vô cùng tức giận nên cũng chẳng dám to tiếng cãi lại, chỉ ngập ngừng nói:

"nhưng mà...nhưng mà em ko có bạn thân hay người có thể tin tưởng được trong giới này a."

"vậy sao em không gọi cho tôi chứ?"-điều này thì sao có thể xảy ra a...ai lại ăn uống bình thường thế này đi kêu mạc tổng cao cao tại thượng đi cùng chứ? Có mà vào hang cọp loan loan cũng chẳng dám nhờ tới mạc tổng a. Thấy loan loan không nói mạc tổng liền tự nhiên hiểu được câu phát ngôn vừa rồi của mình qủa thực vô nghĩa dù gì thì bây giờ mình và loan loan đứng trên bình diện xã hội chỉ là sếp lớn và nhân viên còn đứng trên bình diện tình cảm thì cũng chỉ là chị em có chút quen thân, làm sao có thể chứ!

Mạc tổng thở dài rồi chán nản quay đầu bước đi.

Loan loan nghe mạc tổng nói xong tự nhiên thấy có gì đó không đúng lắm. Mà kể cả việc loan loan đang ngồi dự tiệc sinh nhật của phó đạo diễn lại đi theo mạc tổng ra đây cũng không đúng lắm. Sẽ rất dễ bị hiểu lầm về mối quan hệ giữa 2 người!

"cảm ơn chị đã đưa em ra khỏi nơi đó, bây giờ em hơi mệt, em xin phép trở về nhà..."-chưa kịp nói hết câu bỗng thấy mạc tổng đi đứng loạng choạng suýt ngã phải tựa mình vào một chiếc ô tô gần đó khiến loan loan vội vàng chạy ra đỡ mạc tổng dậy. Bây giờ đứng gần mạc tổng như vậy loan loan mới cảm nhận được người mạc tổng có mùi rượu nhè nhẹ, khuôn mặt đỏ phừng phừng và dáng đi chập choạng vừa nãy thì khẳng định là mạc tổng đang bị say rượu rồi nhưng mà khi nãy thấy mạc tổng đi vào hoàn toàn chẳng có dấu hiệu gì là đang say cả, ngoài ra... ngoài ra vừa rồi lúc...kiểm tra loan loan có uống rượu không thì lúc đó loan loan cũng xác định được rằng mạc tổng là ko có uống rượu. Vậy triệu chứng này chẳng nhẽ là tại một ly rượu vừa nãy thôi sao?

Thấy loan loan vẫn đứng ngơ ngác như đang suy nghĩ điều gì đó, mạc tổng bèn mệt nhọc giải thích:

"vừa rồi em có biết họ mời em uống rượu gì ko? Đó là Vodka Diva Diamonds đấy. Loại rượu mạnh với nồng độ cồn rất cao nhưng lại có tác dụng chậm. Mới đầu khi uống chỉ thấy vị ngọt ngọt mát mát như nước siro nhưng sau một thời gian thì người uống sẽ say mèn và cơ thể mềm nhũn không cử động được nếu uống nhiều."

"nga, thật vậy sao? Em cũng đang định uống nó vì nhìn nó có màu sắc rất đẹp với cả nó cũng không có mùi nồng nặc như rượu nữa, thực sự em cũng nghĩ rằng nồng độ cồn của nó thấp thôi. Thực may mắn khi em không uống ly rượu đó"-loan loan bất ngờ nói

"em mà cứ thấy ngọt ngọt rồi tu hết ly đó thì không biết giờ này em đang nằm trong khách sạn nào rồi a. Em không biết rằng những cuộc ăn chơi kiểu này chỉ là để che mắt thôi, phần lớn đều là muốn bẫy những người trẻ tuổi non nớt như em a...lần sau nếu mời đi nhà hàng thì em mới được đi nghe chưa, còn cái kiểu đi karaoke hoặc bar thì phải từ chối bằng được!"-loan loan bắt đầu ý thực được việc vừa nãy và một lần nữa cảm thấy may mắn vì không uống ly rượu kia, nhưng bây giờ việc đó không phải là cấp thiết lắm. Mà việc cần làm bây giờ là cần giúp đỡ mạc tổng :

"mạc tổng..mạc tổng . Chị thấy trong người bây giờ thế nào vậy?"-loan loan gọi liên hồi nhưng mạc tổng cũng chỉ lơ mơ trả lời được, có vẻ càng ngày rượu càng thấm rồi. Loan loan đành bắt taxi đưa mạc tổng về nhà, cũng may mạc tổng kịp nói được địa chỉ nhà và đưa cho loan loan chiếc chìa khóa nhà xong thì mới bất tỉnh nhân sự...

Theo địa chỉ chiếc taxi dừng lại ở một căn nhà vô cùng rộng lớn, làm theo lối kiến trúc cổ như một ngôi biệt thự quý tộc. Nhưng loan loan cũng chẳng có thời gian trầm trồ mà điều quan trọng bây giờ là làm sao để dìu mạc tổng vào trong nhà cái đã. Được sự giúp sức của bác tài loan loan cùng bác tài đưa đc mạc tổng đến của ra vào, đến khi loan loan mở cửa, bật điện thì bác tài mới trở về.

Định đưa mạc tổng nằm ngay vào ghế sopha ở phòng khách nhưng có một điều kì lạ là phòng khách nhà mạc tổng lớn vậy lại chẳng có bộ bàn ghế nào cả, chẳng nhẽ mạc tổng không bao giờ tiếp khách ở nhà sao? Loan loan thở dài, tiếp tục dìu mạc tổng đi vào trong thì thấy một căn phòng, mở cửa ra thì may mắn là đã thấy một chiếc giường liền nhanh chóng đặt mạc tổng nằm xuống.loan loan chị đi tìm khắp căn nhà xem xét để tìm một vài vật dụng thiết yếu. Đầu tiên là vào nhà tắm lấy khăn mặt cùng một chậu nước ấm mang vào để lau mặt cho mạc tổng.

Tự nhiên được nhìn chằm chằm mạc tổng ở khoảng cách gần như thế này khiến loan loan có hơi ngại một chút. Bởi bình thường mạc tổng có ngữ khí như hoàng đế vậy, chẳng ai dám nhìn trực diện vào mặt cả, chỉ cần không may nhìn vào ánh mắt sắc lạnh kia thì chắc chắn sẽ cúi đầu xuống mà đi cho đến khi khuất bóng mạc tổng luôn. Thế nhưng bây giờ để ý thì mới thấy mạc tổng thật đẹp. Mạc tổng có một làn da trắng muốt, chiếc mũi cao cao, đôi môi đỏ mọng tự nhiên, thế nhưng tất cả hợp lại, lại tạo ra một nét đẹp sắc sảo mặn mà. Khuôn mặt mạc tổng có nét từng trải, kể cả khi ngủ cơ mặt vẫn không thả lỏng, mặt nhìn cứ khó đăm đăm, chắc tại đã trở thành thói quen phòng bị nên kể cả khi ngủ cũng như vậy. Điều này thực sự khiến loan loan có chút đau lòng...

Tiếp theo loan loan xuống bếp tìm kiếm vài thứ để pha một ly chanh muối cho mạc tổng giải rượu. Vừa pha loan loan vừa trầm trồ trước sự rộng lớn của căn nhà này. ấy vậy mà chỉ có một mình mạc tổng sống ở đây, như vậy chắc cô đơn lắm? Loan loan vừa nghĩ vừa thấy thương cảm với mạc tổng. Quả là càng ở trên cao thì càng lạnh lẽo (tg: sao này nị sẽ vô đây ở chung mà, lo cái gì...)

Sau khi loan loan cho mạc tổng uống xong ly chanh muối, mạc tổng nôn giữ dội, may mà đã chuẩn bị thêm một cái chậu nữa... loan loan dọn dẹp xong đâu đấy mới quay lại xem mạc tổng thì thấy rằng mạc tổng đã thỏa mái hơn rất nhiều, khuôn mặt cũng không còn đỏ nữa, thế nhưng nó vẫn khó đăm đăm, ngủ như vậy thì sẽ không thỏa mái a... loan loan thấy vậy liền cúi người xuống, ghé vào tai mạc tổng và nói: "chị thả lỏng chút đi, đây đang ở nhà chị a, không cần lo lắng..."- không biết có hiệu quả không thế nhưng loan loan vẫn muốn thử, thế nhưng vừa nói xong, khuôn mặt mạc tổng liền dãn ra (tg:tỉnh rồi mà còn giả vờ...). loan loan đang định đứng dậy đi về thì bỗng thấy mình bị kéo xuống, quá bất ngờ nên loan loan hoàn toàn mất đà mà ngã ngay vào người mạc tổng. Đúng lúc đó, bỗng nhiên mạc tổng choàng dậy, kéo loan loan nằm xuống giường còn mình nằm đè lên trên..... tất cả đều diễn ra quá nhanh gọn khiến loan loan ko kịp trở tay và nằm gọn trong lòng mạc tổng....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top