Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14: Savoki nghĩ gì lúc này?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Savo nằm ngắm đã được cả tiếng đồng hồ thế mà ai kia vẫn không hề hay biết. 

Chẳng hiểu sao trong đầu Savoki lại có suy nghĩ chỉ muốn như thế này mãi mãi, Triệu Đẹp Trai cũng không hiểu được chính mình muốn gì nữa, chỉ biết từ khi đến đây đã rất yêu quý chị gái ngốc này, luôn để ý từng cử chỉ động tác. Kể cả lần đi núi lúc trước cũng vậy, Savoki không bao nghĩ mình sẽ quan tâm đến người khác như vậy, thế nhưng không hiểu sao lúc đó ruột gan nhộn nhạo, ko thể ko quay lại. Thế rồi khi thấy một con mèo nhỏ đang ngồi khóc dưng dức thì lại thấy đau lòng không thôi, vội cởi áo khoác cho mượn trong khi lúc đó trên núi rất lạnh và còn tình nguyện cõng người kia xuống, dù đoán trước được làm vậy chắc chắn mình sẽ bị ốm.

Rồi khi chị gái ngốc ấy làm hỏng cả căn phòng thì cũng không hề giận giữ, còn vui khi ở cùng phòng với cái người phá phòng của mình. "Chẳng biết từ khi nào mình đã thay đổi lớn như thế chứ? Mà vì sao chứ"- đây là điều Savoki mấy hôm nay luôn tự hỏi. Bởi Savo thừa hiểu được sự lạnh lùng, lí trí của mình sẽ không bao giờ đối với ai hy sinh lớn như thế.

Đang miên man suy nghĩ, bỗng thấy trong lòng động nhẹ, Savoki nhìn xuống thì thấy một con mèo nhỏ đang chu môi, 2 tay dụi dụi mắt như bất mãn vì chưa ngủ đủ giấc. Thực sự đáng yêu chết đi được! Savoki cứ thế nhìn Tiểu Cúc chằm chằm.

Tiểu Cúc day day mắt một lúc mới mở dần dần ra thì thấy 1 khuôn mặt to đùng đang ở ngay trước mặt mình, giật mình tròn mắt, sau đó đứng bật dậy nói:

"Sao...sao chị lại ngủ cùng em vậy?" -Savoki thấy thế chỉ nhẹ nhàng trả lời:

"Em cũng không biết nữa, vừa dậy đã thấy chị nằm đây"

(ngắm thủng cả người ta còn nói "vừa nhìn")

Tiểu Cúc nheo mắt suy nghĩ, bỗng nhớ tới các tình tiết tối qua, thì đỏ mặt nói nhỏ: 

"A. chị xin lỗi, hôm qua sấm sét lớn quá nên chị định xuống xin em cho ngủ cùng nhưng lay mãi em không tỉnh nên..."

"Không sao đâu"-savoki trả lời. Rồi nói tiếp:

"Giờ mới có 6h30, còn khá sớm, nếu chị chưa ngủ đủ thì cứ ngủ tiếp đi, em phải đi học rồi."

Tiểu Cúc nhìn đồng hồ thì thấy mới 6h30, ít khi ngày thường dậy giờ này a, chỉ trừ khi có việc thôi, chắc tại hôm qua ngủ rất ngon nên mới dậy sớm.  Đang mải mê suy nghĩ thì Savoki đã sắp xếp xong sách vở, ra sau tấm rèm thay xong đồng phục rồi. Thấy Tiểu Cúc vẫn đứng ôm gối mặt đơ đơ, bèn lên tiếng:

"Chị nếu buồn ngủ cứ ngủ tiếp, em đi học đây"- nói rồi đi sang phòng Loan Loan gọi bạn đi học cùng.

Đến trường, Savoki cảm thấy hôm nay khoan khoái vô cùng làm việc gì cũng tốt, chỉ có mỗi việc mấy tên con trai nhằm nhè xin số Loan Loan thì ko tốt a. Lại nhớ tới Loan Loan, khi Savoki hỏi về việc này chỉ quay đầu lại cười 1 cái thật tươi, kèm thêm 1 cái nháy mắt đầy ẩn ý: 

"Tùy cậu thôi."- thật là...thành ra Savoki là người lãnh hết trách nhiệm.

Các bạn cùng lớp cũng thấy Savo hôm nay vô cùng kì lạ, lúc lúc khóe miệng lại nở nụ cười xem ra là đang rất vui, đã vậy lúc lúc còn mở điện thoại ra nhìn nhìn ngắm ngắm cái gì đó, ai cũng tò mò nhưng Savoki giấu rất kĩ nên không làm gì được. Tất cả mọi người không biết rằng thứ mà Savoki cả buổi mở điện thoại ra ngắm là hình ảnh một con mèo nhỏ đang ngủ ngon lành- chiến lợi phẩm của buổi sáng.

Như thường lệ, khi tan học Savoki lại trở về và không quên đợi ở cổng trường của Loan Loan. Đợi một lúc thấy Loan Loan cùng 1 nhóm bạn đi ra, cười nói vô cùng vui vẻ, Savoki lạnh lùng không nói gì chỉ nhìn tốp người đang đi về phía mình. Ngược lại khi vừa thấy Savo, Loan Loan ngay lập tức reo lên vui vẻ

"A. Savoki, cậu đợi lâu chưa?"- nói rồi tách ra khỏi nhóm bạn chạy ra chỗ Savoki.

"Không a. Mình mới đợi một lúc thôi. Chúng ta về đi."- Savo vẫn lạnh lùng như thường lệ

Bỗng một người trong số tốp bạn của Loan Loan lên tiếng: 

"Cậu là Triệu học bá ở trường quốc tế gần đây đúng không? Mình rất hâm mộ cậu. Vậy người Loan Loan mang hộp cơm cho hôm trước là cậu rồi.". bạn A vừa dứt lời thì bạn B lại nói:

"Cậu không biết đó thôi, hôm đó khi Loan Loan lấy ra trong cặp 2 hộp cơm, khuôn mặt cười đến sáng lạn thì 100% số con trai ở trường tớ đều có ước mơ là hộp cơm đó dành cho mình đấy. Cậu thật là may mắn!". Savoki lông mày khe động: "may mắn? may mắn đến nỗi cả ngày hôm đó đến tận hôm nay vẫn chưa yên ổn". rồi bạn C lại tiếp lời bạn B:

"Nghe nói toán, lý, hóa, tin, anh cậu luôn được 100 điểm, thi tháng lần một còn đạt thủ khoa đúng không? Thực hâm mộ a, cái tên Triệu học bá không chỉ nổi tiếng ở trường cậu đâu, ở trường tớ cũng rất nổi tiếng đấy." . Savoki chưa kịp nói gì đã bị bạn học D chặn họng:

"Mình là thành viên fanclub của cậu, tụi mình rất hâm mộ cậu, hôm nào mình cũng nhờ Loan Loan tạo điều kiện cho gặp cậu đấy, không ngờ cậu soái(đẹp trai) như vậy a. Thực muốn ôm!!@@@@@@@"- bạn học D quả là fan cuồng đúng nghĩa. Nói rồi cả mấy người kia lại tiếp tục thảo luận, còn mở điện thoại chụp hình Savoki. Chỉ có Savoki là chắng nói được câu gì lẳng lặng đứng khoanh tay với nghi vấn: "mình nổi tiếng thế cơ à?". Loan Loan thấy Savoki không vui khi bị làm phiền nên tạm biệt mọi người, đi về

"Thôi a, mình và Savoki phải về đây, chào mọi người!!!"

"A. đúng rồi, nghe nói Loan Loan thường được cậu kèm học đúng không? Tụi tớ cũng học môn toán không tốt cho lắm, hay hôm nào nhờ cậu chỉ giáo nhé."-bạn học C nói.

"Đừng nói chỉ giáo, nếu thực sự cần thiết, tớ sẽ giúp."-Savoki trả lời.

"Thật sao?"- cả 4 mắt lung linh. Và chỉ khi việc này thành giao Savo Loan Loan mới có thể dứt ra khỏi mấy người bạn nhiều chuyện này. Thấy Savoki cứ lẳng lặng bước đi không nói gì, Loan Loan bèn kéo tay Savoki lại hỏi:

"Họ làm cậu thấy phiền à?". Savoki chưa kịp trả lời thì đã thấy chiếc BMW hôm trước dừng ở cổng đón Loan Loan đi dừng trước mặt. Cửa xe được mở, bước ra lại là người phụ nữ cao ngạo khí thế hôm trước.

Người đó thấy Loan Loan thì khuôn mặt tươi tỉnh nhưng khi thấy Loan Loan cầm tay Savoki thì tia ôn nhu kia tắt ngụt, kèm theo đó là ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn Savoki. Savo chẳng biết mình vì sao bị nhìn như vậy, rõ ràng chưa từng tiếp xúc với người này sao có thể chọc giận?

Chỉ có Loan Loan là chẳng để ý gì, vui vẻ giới thiệu:

"A. Mạc Tổng, đây là Savoki bằng tuổi em là bạn cùng khu trọ với em. Này, Savoki đây là Mạc Tổng là nhà sản xuất cho bộ phim vừa rồi của tớ và đang kí với tớ hợp đồng phim tiếp theo vô cùng lớn luôn đó."

Sau khi được Loan Loan giới thiệu Savo  cũng lịch sự chào hỏi:

Chào chị em là Triệu Gia Mẫn chị có thể gọi em là Savoki như Loan Loan cũng được"

Mạc tổng đầy khí thế giới thiệu về mình:

"Chào em, chị là Mạc Hàn, là tổng giám đốc của tập đoàn Mạc thị đang hợp tác cùng Loan Loan." Thấy thế, Savoki nói:

"Vậy...Hai người cứ tiếp tục thảo luận em về trước."-nói rồi cứ thế đi về.

Mạc tổng hơi bực khi thấy ánh mắt của Loan Loan nhìn theo Savoki, nhưng vẫn ôn nhu nói:

"Hôm nay chị định mời em đi ăn cơm, em rảnh không Loan Loan"

"A. Em xin lỗi, hôm nay em phải về sớm học bài, nhờ mãi savoki mới giúp cho đấy." -Nói xong vẫy tay tạm biệt Mạc Tổng rồi chạy theo Savoki.

Mạc hàn đứng đó một mình (bị bơ rồi) nhìn bóng lưng Loan Loan chạy đến chỗ Savoki vui đùa mà bàn tay nắm chặt. Hôm nay đã vô cùng mất công hủy hết công việc, chọn nhà hàng sang trọng để mời Loan Loan đi ăn vậy mà lại bị từ chối phũ phàng như vậy bảo sao không bực mình chứ. Ánh mắt Mạc Hàn đỏ ngầu 2 tay nắm chặt , nhìn bóng loan loan đã đi cách khá xa mà nói thầm: 

"Tôi không tin không bắt được em, em chắc chắn phải là của tôi!".



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top