Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 16: vị chanh dây ngọt ngào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lại một ngày học tập vất vả trôi qua savoki trở về cùng loan loan trên con đường quen thuộc thì bỗng có 1 chiếc ferrari đỗ xịch trước mặt, người bước từ trên xe xuống ko ai khác chính là mạc tổng. vẫn là những bộ quần áo đắt tiền, vẫn là khí chất cao ngạo ko lẫn vào đâu đc của mạc tổng. vừa nhìn thấy loan loan đã lên tiếng chào: "a...mạc tổng hảo." Savoki cũng lên tiếng: "chào mạc tổng".

Mạc tổng nhìn loan loan âu yếm, cười nhẹ nói:

"ừ. Chào em (tánh bơ gấu nhỏ hả??//). Hôm nay em rảnh ko tôi muốn mời em đi ăn cơm tối."

"a. hôm nay em định về nhà sớm....nên"-loan loan ngại ngùng đáp

" tôi định vừa ăn tối vừa bàn với em về kế hoạch phim mới."-mạc tổng vẫn tiếp tục tiến tới, từ trước tới nay chưa ai để mạc tổng mời đến lần thứ 3 mà vẫn cự tuyệt a. huống chi là 1 cô nữ sinh nhỏ bé.

"em xin lỗi, em hôm nay sẽ ăn cơm với mọi người trong khu trọ. Đúng ko savoki?"-loan loan lại đẩy hòn đá sang cho savoki (thế này mới chết đó em)

Savoki thấy người kia rõ ràng mặt dày, người ta từ chối khéo rồi mà còn ko buông bèn lên mặt giúp đỡ nói:" hôm nay mọi người cùng ăn a, xin lỗi tụi em phải về trước để chuẩn bị."- nói rồi lắm tay loan loan định rời đi. Nhưng mạc tổng nào có buông, mà nếu buông thật thì mất mặt chết mất, người ta đồn ra ngoài mạc tổng phong lưu quyền lực bị 1 nữ sinh 3 lần cự tuyệt! Thật ko thể chấp nhận dc! Đã vậy lần này còn là bị 1 đứa nhóc lẫng tay trên, còn đâu mặt mũi.

Thế là mạc tổng liền bắt lấy tay còn lại của loan loan và ôn nhu nói: "em thực sự ko đi?".

Sau đó quay sang savoki nhìn với 1 ánh mắt bắn ra lửa: "nhóc ko thấy mình bất lịch sự, nói chuyện với người trên mà dám như thế..."

Savoki cũng bắn ra 1 tia điện rồi lạnh lùng nói: "còn hơn kẻ mặt dày mày dạn"

2 người mỗi người cầm 1 bên tay loan loan đứng đấu mắt với nhau, khói lửa bốc lên mùi trời khiến loan loan ở giữa cũng hơi hoảng (màn này quen quen). Thấy 2 người ko ai có dấu hiệu nhượng bộ ai loan loan bắt đầu lo, là lo cho savoki là 1 học sinh nhỏ bé sao có thể gây chiến với mạc tổng, thế nên liền quay sang mạc tổng nói: "nga, mạc tổng em đi với chị a." rồi lại quay sang phía savoki nói: "cậu về trước nói với mọi người hôm nay mình ăn cùng mạc tổng a, mình cũng muốn bàn thêm về bộ phim nữa." thấy loan loan nói thế savoki quát lên: "cậu đâu cần phải vậy chứ, như thế là bắt ép a". thế nhưng loan loan kiên quyết trả lời: "ko phải, mình muốn đi cùng mạc tổng a"- nói rồi vuỗi bàn tay của savoki đang nắm tay mình ra, bước đi cùng mạc tổng lên xe mà thầm mắng :" đồ ngốc cậu phải hiểu cho mình chứ, mình làm thế cũng là vì cậu a". mạc tổng lên xe với tư thế của người chiến thắng nở nụ cười thỏa mãn với savoki: "chào em nha, em về 1 mình vậy". Sau đó phóng xe đi để lại 1 mình savoki đứng đó. Savoi lúc này ko hề tức giận chỉ có 1 suy nghĩ là lo cho loan loan bị lợi dụng mà thôi.

Thế là savoki một mình đi về trên con đường quen thuộc, vừa đi vừa nghĩ, và hình ảnh bây giờ cứ lượn xung quanh đầu savoki chính là mèo nhỏ tỷ tỷ đáng yêu. Lúc này savoki chỉ nghĩ liệu tiểu cúc tỷ bây giờ đang làm gì? Hôm nay có vui ko? ,... rồi bỗng savoki bất ngờ về suy nghĩ của mình. Liệu đây có phải là suy nghĩ của chị em bình thường với nhau, hay là... savoki vô cùng rối rắm không biết tình cảm của mình với tiểu cúc tỷ là gì.

Đang mải mê suy nghĩ bỗng savoki nhìn thấy 1 thân ảnh quen thuộc đang cầm túi sách đứng chờ ai đó. Đúng là tiểu cúc tỷ. Savoki đứng phỗng, trong đầu đang suy nghĩ về người ta bỗng người ta xuất hiện là savoki đơ người luôn và cứ thế đứng trân trân nhìn tiểu cúc cách đó hơn trăm mét. Khi định thần lại đang định lên tiếng gọi thì thấy 1 chiếc xe moto đỗ trước mặt tiểu cúc, tiểu cúc mỉm cười vui vẻ lên xe với người kia đi mất.

Savoki nhìn theo bóng dáng 2 người đi đến mất tăm mới để ý tay mình đã nắm chặt kêu răng rắc. Đúng vậy, savoki đang giận, đang rất giận, ko đúng là cảm xúc ganh ghét, ganh ghét với người mang tiểu cúc tỷ đi. Savoki đang vô cùng ghen tức đến mức ko chú ý xung quanh đang nhìn mình như sinh vật hắc ám mà tránh xa.

Thế là gấu nhỏ chạy như bay về nhà, chạy như thể hết sức để giải tỏa tức giận. vừa về tới nhà thấy đóa tỷ đang ngồi bên hàng xóm còn trong nhà chẳng có ai, savoki vào phòng, vứt cặp ở giường rồi chạy lên sân thượng. nhưng khi lên tới nơi đã thấy cửa sân thượng đang mở, vừa mới nhìn ra thì đã thấy a tạp đang ngồi với một đống vỏ lon vứt tơi bời và khuôn mặt đỏ ửng, xem ra đã say mèm. Vừa thấy savoki, a tạp đã lèm bèm gọi:

"savoki, em cũng có chuyện buồn hay sao mà lên đây, mau qua đây ngồi đi"

Savoki thấy thế, đi qua chỗ a tạp ngồi xuống, cầm một lon bia a tạp đưa cho rồi hỏi han:

"a tạp tỷ. Tỷ có chuyện buồn sao? "

"đúng vậy. Khi buồn chị hay lên đây ngồi thế này, sẽ nhanh hết buồn lắm."-a tạp nói

"nếu đc chị có thể chia sẻ với em ko, sẽ nhẹ lòng lắm đó"-savoki nói

"savoki à, hôm nay chị đang rất buồn, buồn vì người bạn thân nhất của mình phản bội mình, cậu ta ăn cắp ý tưởng của chị để giành điểm cao, rồi khi chị thấy chị còn...."

Sau khi nghe a tạp nói một hồi savoki gần như đã hiểu mọi chuyện, nên cũng nhẹ nhàng an ủi vài câu. Còn a tạp, sau một lúc nói hết nỗi lòng như đã thỏa cơn tức giận cùng uất ức mới để ý đến xung quanh, rồi như nhớ ra điều gì liền nói:

"còn em, savoki, em có chuyện gì phiền lòng sao?"

"em...em ko hiểu về tình cảm của mình. Em rất yêu quý một người, luôn để ý mọi nhất cử nhất động của người đó, luôn muốn quan tâm chăm sóc người đó, vì người đó mà tự nhiên thay đổi một phần tính cách, đã vậy khi nãy còn vô cùng tức giận và ganh tỵ khi thấy người đó cười đùa vui vẻ và đi với người khác"-savoki sau khi uống mấy hớp bia cũng mạnh dạn cởi ra nỗi lòng.

A tạp nghe xong liền nói: "vậy có nghĩa là em yêu người đó rồi."

"nga, vậy bây giờ em phải làm gì?"-savoki hỏi. A tạp trả lời:

"chị không biết em yêu ai, yêu người thế nào, tình yêu đó là đúng hay sai,người đó có yêu em ko, nhưng chị tin tưởng trái tim em sẽ chọn đúng. Bây giờ việc em cần làm là yêu thương, chăm sóc, bảo vệ người ấy, và dù người ấy có không chọn em thì cũng nên chúc phúc cho người ấy. Hãy để người ấy hạnh phúc vì khi người ấy hạnh phúc có nghĩa là chính em cũng hạnh phúc. Hãy đi theo sự mách bảo của con tim."-a tạp nhìn savoki rồi nhẹ nhàng trả lời. Cả hai như đều giải tỏa được nỗi lòng, cùng nhau im lặng ngồi nhìn bầu trời xanh, cao vút.

Cả đêm hôm đó savoki đã suy nghĩ rất nhiều, suy nghĩ về mọi thứ từ khi mình đến đây cho đến bây giờ, không thể ngủ được savoki liền đứng dậy đi đến bên giường tiểu cúc, nhìn khuôn mặt tiểu cúc đang ngủ say vô cùng dễ thương khiến savoki chỉ muốn chạm vào nhưng lại không dám. Thật vậy, là không dám, savoki sợ mình ko mang đến được hạnh phúc cho tiểu cúc, sợ rằng.... thế nhưng nhìn khuôn mặt say ngủ của mèo nhỏ kia, lòng savoki bỗng lắng lại và như đã tìm được câu trả lời của mình.

Sáng hôm sau khi tiểu cúc tỉnh dậy thấy chăn đệm giường savoki đã gấp cẩn thận, xem ra savoki đã đi học từ lâu. Bỗng quay đầu nhìn bàn gương gần giường thì thấy có một chai nước chanh dây đang đặt lên một mảnh giấy, kéo mảnh giấy ra nhìn thì đã thấy dòng chữ: "buổi sáng tốt lành". Tiểu cúc uống một hơi thật dài rồi chép chép miệng và nói: "nga, hôm nay nước canh dây thực ngọt" (tg:điêu)

Đúng lúc đó có một người đang ngồi một mình trong giờ ra chơi mà ko nói chuyện với ai, chỉ mở điện thoại ra nhìn, trong điện thoại là hình một con mèo nhỏ đang say sưa ngủ, nhìn một lúc rồi người đó lên tiếng: "em ko biết sau này thế nào, mọi người có phản đối hay không, em chỉ muốn bây giờ thương yêu và chăm sóc cho chị..."    



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top