Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 43: cưỡng hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiểu cúc ngồi trong phòng thấy bên ngoài im lìm một mảnh thì có chút thấy vọng. Trong đầu tràn ngập biết bao suy nghĩ: "chẳng nhẽ bỏ cuộc rồi sao? ko muốn vào phòng nữa thật sao? hay là em ấy nhân cơ hội này sang tá túc phòng loan loan đêm nay rồi? không không! thế thì không được, không thể để 2 người đạt được mục đích . nhưng cũng không thể dễ dàng cho vào như thế được, cần phải dằn mặt a, nếu không không thể biết được có lần sau hay không?" Tiểu cúc bắt đầu cảm thấy đau đầu về việc có cho vào hay không cho vào phòng cũng không được mà để ở ngoài thì cũng không xong. Bây giờ thực sự cần một lý do hợp lý để có thể cho vào mà vẫn có thể dằn mặt được a...

Tiểu cúc nghĩ đến mức loạn cả lên mà vẫn thấy ngoài kia im lìm, liền chạy ra gần cửa áp tai vào cửa nghe ngóng xem rốt cuộc savoki còn ngồi ngoài đó không thì bỗng nghe thấy những tiếng run rẩy: 

"a...lạnh quá đi! lạnh quá đi mất..."

Tiểu cúc liền nhớ lại rằng savoki lúc ra khỏi phòng chỉ mặc đúng một cái áo sơ mi mà thôi, ngồi ngoài cửa nãy giờ thực sự rất lạnh a. Bỗng nhiên tiểu cúc nổi lên một tầng thương tâm vô cùng. chắc chắn savoki ngồi ngoài đó nãy giờ đang rất lạnh a!

"tiểu cúc tỷ a, chị có thể lấy cho em cái áo khoác được ko? khụ khụ"- savoki nói xong còn ho dữ dội khiến tiểu cúc mở cửa ngay lập tức.

Savoki vừa mới làm theo khổ nhục kế a tạp bầy cho, giả vờ ho mấy cái, không ngờ kết quả mĩ mãn như vậy. tiểu cúc mở cửa ra trong vòng 0, 2 giây. savoki thực sự phục a tạp sát đất, chẳng nhẽ a tạp đoán được hết sao?

tiểu cúc dù đã mở cửa nhưng vẫn nhìn savoki với khuôn mặt vô biểu cảm và lạnh lùng ném lại 2 từ rồi đi vào nhà: "vào đi..."

savoki nhẹ nhàng đi vào và không quên chốt cửa lại để chống gió lạnh lùa vào phòng. Quay vào liền lên tiếng giải thích ngay:

"cúc tỷ à, mọi thứ đều là hiểu lầm, mọi chuyện không có như chị nghĩ..."- chưa kịp nói hết 

câu thì tiểu cúc đã lên tiếng căt ngang:

"muộn rồi, em đi ngủ đi"- chưa bao giờ savoki thấy tiểu cúc ám khí ngất trời như thế nên có chút đổ mồ hôi.

"chị....thực ra em..."- chưa kịp nói hết câu thì tiểu cúc đã quát lên:

"em im đi... đừng nói gì nữa cả"- tiểu cúc vẫn đứng quay mặt về hướng ngược lại, không thèm nhìn savoki mà nói. không khí trong phòng gần như đông cứng lại, bức tường vô hình giữa hai người không phải một bức tường bình thường mà còn là một bưc tường băng giá dày hàng mét...

savoki đứng trước khó khăn này có chút lung lay sợ hãi nhưng rồi liền lấy lại tinh thần và xông lên quyết chiến

Savoki hít một hơi thật sâu rồi đi tới ôm chặt lấy tiểu cúc từ phía sau. Và tất nhiên, bên này công thì bên kia sẽ thủ, tiểu cúc mãnh liệt giãy dụa để thoát ra khỏi cái ôm kia. Chắc hẳn lần này savoki vẫn chưa được dứt khoát, cái ôm vẫn chưa đủ chặt để kìm hãm miêu nữ hoá mãnh hổ kia, chỉ mấy giây sau, tiểu cúc thoát ra được khỏi cái ôm này rồi quay mặt lại mắng:

"Em làm cái trò gì vậy? em..."- tiểu cúc chưa nói hết câu liền tiếp tục bị một cái ôm nữa kiềm toả. Rút kinh nghiệm từ lần trước, cái ôm này rất chặt, khiến tiểu cúc vùng vẫy mãi mà không thể thoát ra được, như thể tôn ngộ không không thể thoát ra được khỏi vòng kim cô. thế nhưng điều này lại càng khiến tiểu cúc chống trả quyết liệt hơn, tiểu cúc quơ chân, quơ tay loạn xạ, rồi còn liên tục đánh thật mạnh vào vai của savoki. Thế nhưng savoki vẫn hiên ngang đứng thắng, kiên định ôm thật chặt tiểu cúc.

"em...em làm cái gì vậy...mau bỏ ra...em mau..."- tiểu cúc chưa kịp nói hết câu thì lời nói đã bị chặn lại rồi trôi tuột xuống cổ họng. savoki mãnh liệt hôn tiểu cúc, thừa cơ tiểu cúc đang mở miệng nói mà nhanh chóng cho lưỡi của mình vào khoang miệng nhỏ nhắn kia càn quấy. Tiểu cúc mắt mở trừng trừng, tay vẫn càng lúc càng tăng lực đánh thật mạnh vào vai của savoki. Tiếc là mọi cố gắng của tiểu cúc đều vô ích, savoki cứ như mình đồng da sắt, mặc kệ tiểu cúc có đánh, có có du đẩy, có cào cấu,... như thế nào thì vẫn đứng im vững trãi như không hề hấn gì mà tiếp tục thức hiện công việc của mình. 

Chiếc lưỡi của savoki vẫn tiếp tục càn quấy, nụ hôn của savoki càng lúc càng mãnh liệt hơn như thể sắp nuốt chửng tiểu cúc, khiến cho tiểu cúc đầu óc quay cuồng và phản kháng càng lúc càng yếu đi. Một lúc sau, tiểu cúc hoàn toàn không còn chút chống trả nào cả, rất ôn nhu tiếp nhận nụ hôn của savoki và còn phối hợp theo, đôi tay vừa rồi vẫy vùng, ra sức chống trả thì bây giờ lại đang ôm thật chặt sau cổ của savoki để nụ hôn thêm sâu hơn...

Cuối cùng, với sự bền bỉ, kiên định của mình, kị sĩ đã thuần phục thành công con mãnh hổ. Mãnh hổ hung bạo vừa rồi bây giờ đã trở thành một tiểu miêu nhỏ nhẹ ôn nhu. savoki trong lòng vui sướng tột cùng mà ham luyến thưởng thức thành quả của mình mãi không muốn dứt ra. 

Cho đến khi hai người hô hấp có chút khó khăn mới tiếc nuối rời ra. khuôn mặt của tiểu cúc lúc này đã nhiễm một tầng mây hồng phấn, xấu hổ mà rúc vào lòng của savoki.

Thực ra nãy giờ mọi hành động của savoki rất là tự nhiên, mang tính bản năng mà không có chủ đích. Vì thế lúc đầu khi tiểu cúc phản kháng vô cùng quyết liệt, tận sâu trong thâm tâm của savoki có chút sợ hãi và chùn bước. Nhưng đã lỡ leo lên lưng cọp thì không có đường lui, đã phóng lao thì phải theo lao, vì vậy liền kiên trì tới cùng, thực may là kết quả viên mãn.

Thấy tiểu cúc như một chú mèo nhỏ chui vào lòng mình làm nũng, savoki liền biết rằng trận chiến đã kết thúc, việc bây giờ cần làm là dùng lời lẽ thuyết phục dân trong thành quy hàng:

"Bây giờ, Chị có thể nghe em giải thích có được không. Thực ra lúc nãy em chỉ là an ủi loan loan, chỉ là an ủi trên cương vị một người bạn mà thôi. Cậu ấy đang rất buồn, em ôm cậu ấy khóc chỉ là giúp cậu ấy xả ra những gì buồn bực trong lòng thôi, hoàn toàn không có ý gì khác. Còn về việc cậu ấy và em thì.... thực ra em đã thú nhận với cậu ấy là em thích chị rồi và cậu ấy đã chúc mừng cho chúng ta..."

"hả? thật thế sao?"- tiểu cúc đang nằm trong lòng ngực của savoki thì bỗng nhiên tách ra, ngẩng đầu nhìn savoki mà hỏi.

"Là thật...em chỉ yêu mình chị mà thôi"-lời nói hết sức nhẹ nhàng như cơn gió thoảng qua nhưng lại như mang đến muôn vàn yêu thương ấm áp

Thấy savoki nhìn mình ôn nhu như vậy khiến tiểu cúc vô cùng ngượng ngùng mà nói bâng quơ vài câu nhằm đánh trống lảng:

" xíii... dẻo miệng... vậy sao em không giải thích cho chị sớm, khiến chị buồn bực nãy giờ"

"ai nha...là tại chị không chịu nghe em nói và..."- savoki đang định lên tiếng giải thích liền nhìn thấy ánh mắt có phần sắc nhọn của tiểu cúc liền "quay đầu là bờ" :

"hỳ hỳ... tại em, tại em hết a, tại em không nhanh chóng đuổi theo để giải thích cho chị nghe"-bây giờ savoki đã hoàn toàn mất đi cái khí thế ngọc thụ lâm phong* vừa rồi

*ngọc thụ lâm phong: cây phong chắn gió

Tiểu cúc đi vào phía trong, lấy một chiếc áo sơ mi khác đưa cho savoki và nói: "này! cầm lấy và ra ngoài..."

"dạ? chị vẫn đuổi em ra ngoài ngủ thật sao?"- savoki mặt méo sệch như cái bánh bao ỉu 

"biểu cảm của em vậy là ý gì? chị chỉ muốn em ra ngoài đi tắm lại rồi thay cái áo sơ mi khác thôi. Vừa rồi ôm em, chị toàn thấy nồng nặc mùi nước hoa của loan loan , đã vậy, cổ áo của em vẫn còn ướt nước mắt của loan loan đấy."

Nghe tiểu cúc nói thế, savoki rất tự nhiên liền lấy tay sờ sờ cổ áo của mình. Công nhận là ướt thật! Sau đó còn kéo áo lên ngửi ngửi xem thì quả đúng là nồng nặc mùi phấn và nước hoa của loan loan... thấy savoki đứng ngửi ngửi mùi nước hoa của loan loan còn bám trên người mình, tiểu cúc cực kỳ ngứa mắt trước hành động này, liền lên tiếng mắng cho mấy câu:

"Còn đứng đó ngửi ngửi cái gì? lần sau trên ngừời còn vương lại bất kì thứ gì của nữ nhân khác thì đừng có bước vào phòng này nữa..."

"Dạ rõ!"- Vâng! vậy là hình ảnh một triệu đại vương anh dũng bất phàm, ngọc thụ lâm phong đến đây đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một triệu bánh bèo răm rắp nghe lời...

điều này cũng không thể trách savoki được, hiện nay savoki mới có 17 tuổi, kém tiểu cúc tới 4 tuổi thì tất nhiên là không thể tránh khỏi việc bị tiểu cúc lên lớp rồi răm rắp nghe lời. Vả lại, savoki vẫn còn quá non nớt trong tình trường, làm sao có thể lạnh lùng bá đạo ngay được! thế nhưng, với một sự bá đạo đầy tiềm ẩn như hiện nay thì tương lai không xa độc giả sẽ thấy được một triệu đại vương ngọc thụ lâm phong mà thôi.

savoki vừa ra đến cửa liền không đi hướng nhà tắm mà đi hướng ngược lại là hướng cuối dãy, mà cuối dãy chỉ còn phòng của loan loan, điều này khiến tiểu cúc nhăn mặt:

"em đi đâu vậy?"

"em đi đến phòng của loan loan ạ!"

"cái..."

"à, vừa rồi em đuổi theo chị ngay nên cái điện thoại của em chị mang sang bên đó chắc giờ vẫn ở mặt tủ chỗ cửa ra vào phòng loan loan a.... em định sang lấy!"

"tối vậy rồi, còn không mau đi tắm đi, điện thoại để chị sang lấy..."- tiểu cúc nói rồi liền đẩy savoki đi về hướng phòng tắm rồi chính mình đi về hướng phòng loan loan (tg: giữ của ghê quá!)

Vậy là Căn phòng 202 liền trở lên im lặng. Và điều này khiến cho một người không mấy vừa ý. Căn phòng 201 ngay bên cạnh, đang có một người úp tai vào một chiếc cốc thuỷ tinh được úp vào tường ngăn cách giữa hai phòng để nghe ngóng. Vừa rồi thấy còn ồn ào, náo nhiệt nên có chút chờ mong, ai ngờ bây giờ đã im ắng một mảnh, A tạp thất vọng bỏ cái cốc xuống bàn rồi lên giường đắp chăn đi ngủ nhưng vẫn kịp lầm bẩm một câu trước khi ngủ: "Chỉ làm nửa chừng đến thôi hả? haiz... xem ra cần lên lớp cho savoki vài kĩ thuật cơ bản rồi..."

Đến khi savoki tắm xong, trở lại phòng ngủ thì đã thấy tiểu cúc nằm ngủ ngon lành ở giường của mình. savoki cảm thấy vô cùng ngọt ngào và tất nhiên là chẳng ngại ngần gì chui vào chăn ôm con tiểu miêu kia yên giấc say nồng 

Sáng hôm sau, savoki theo thói quen rời khỏi giường từ sớm đi thể dục. Đến khi trở về cùng với một chai chanh dây nóng hổi thì vẫn thấy con mèo nhỏ kia cong mình nằm ngủ không biết trời trăng là gì. xem ra từ khi savoki trở về, tiểu cúc liền quay về kiếp sống "mèo lười" của mình rồi... savoki cũng không nỡ đánh thức tiểu cúc dậy, liền nhẹ nhàng đặt chai chanh dây vào một bình giữ ấm rồi lặng lẽ lấy cặp sách đi học.

Xuống đến tầng một liền thấy Đoá tỷ và a tạp đang đứng nói chuyện. thật là kì khi hôm nay a tạp dậy sớm như vậy! Vừa thấy savoki, a tạp liền chạy ra bá vai bá cổ rồi thì thầm: "tối qua thế nào rồi em gái???" (tg: biết rồi còn hỏi)

vừa nghe a tạp hỏi, mặt savoki liền nổi lên một tầng phiếm hồng:

"tối qua em ngủ sớm!"- a tạp nhìn biểu hiện của savoki liền thích thú trêu chọc

"vậy mà chị tưởng tối qua em không ngủ được cơ? của trên cổ em có vết gì màu đỏ đỏ nè, ây ây... xem ra tối qua chắc chắn có chuyện gì đó"- nhìn khuôn mặt đầy gian xảo của a tạp khiến savoki có chút nổi da gà, con người này quả thực không tầm thường a! savoki liền chạy ra tủ gương gần đó nhìn nhìn mới phát hiện ra rằng đó là vết xước tiểu cúc hôm qua không may cào trúng mà thành. Liền có chút bất đắc dĩ nói:

"thôi em đi học đây, tạm biệt!"- savoki tất nhiên là không ngu gì đứng lại đó cho a tạp tấn công, liền kiếm cớ chuồn lẹ

Hôm nay savoki đến trường rất sớm khiến cho mọi người có chút bất ngờ. Bỗng nhiên một bạn nữ phát hiện ra một điều vô cùng to lớn:

"savoki à, cậu bị sao vậy? sao cổ cậu có vết xước màu đỏ đỏ kìa. nhà cậu nuôi chó mèo hả?"- nói rồi còn định chạy ra gần savoki xem xét. savoki thấy vậy giật mình rồi vội vàng giải thích:

"không... không có gì a. à, đúng thế, mình bị mèo nhà hàng xóm cào trúng, con mèo ấy rất dễ thương nhưng cũng hay nổi nóng lắm!"

"ai nha... sao con mèo ấy lại không biết trân trọng một soái ca như hoa như ngọc vậy chứ. thật là..." vậy là vấn đề này trở thành đề tài bàn luận rôm rả suốt cả buổi học hôm ấy... khiến cho savoki mới thực sự nhận ra rằng "gieo nhân nào thì gặt quả nấy" (hệ quả sau cưỡng hôn :v )

Đến khi tiểu cúc tỉnh dậy đã là 7h20', mở hộp giữ ấm ngay cạnh giưòng ra liền thấy một chai chanh dây vẫn còn ấm ấm khiến cho tiểu cúc thấy vô cùng ngọt ngào. Thay đồ xong, xuống tầng một thì đã nghe tiếng của a tạp từ xa vọng lại:

"ai nha... hôm qua phòng chị thực ồn ào khiến cho người ta không ngủ được đấy"-nói rồi còn nở một nụ cười nham hiểm. xem ra để chạy mất con mồi non kia, a tạp thấy rất uất ức, liền kiếm con mồi khác để chọc ghẹo...

Ban đầu tiểu cúc còn chưa hiểu liền hỏi lại:

"em nói gì cơ?"- a tạp tất nhiên không buông tha, liền chạy lại, ghé vào tai tiểu cúc và nói:

"haiz... xem ra hôm qua savoki đã khiến cho chị thất vọng rồi.... ha ha ha"- tiểu cúc vừa nghe xong mặt liền nổi mây hồng, sau đó từ màu hồng chuyển thành tím, rồi từ tím chuyển thành một mảng đen...

"em nói vớ vẩn gì đó"-tiểu cúc lên tiếng phủ nhận. Một lúc sau liền tiếp lời

"Hum... ra là hôm qua mọi chuyện là do em bầy trò đúng không. chị đã nghi ngờ ngay mà, làm sao savoki có thể tự nhiên nghĩ ra cái trò đó được cơ chứ."- thấy mặt tiểu cúc biến sắc, a tạp biết mình vừa đụng trúng tổ ong vò vé rồi, liền cầm balo chạy biến khiến cho tiểu cúc tức muốn cắn góc áo....

p/s: Chúc các bạn năm mới vui vẻ!




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top