Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 55: Bão sắp về....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


                                                            

Ngoài trời tiếng gió thổi ù ù khiến hàng cây cũng rung mình hứng chịu. Mới sáng sớm mà trời đã như vậy thì chứng tỏ cả ngày hôm nay sẽ không phải là một ngày nên ra ngoài rồi! Và thật may là hôm nay là chủ nhật- ngày mà mọi người đều được nghỉ ngơi...

Tiếng gió gào thét bên ngoài khiến cho triệu đại vương mệt mỏi tỉnh dậy. Xoa xoa đôi mắt thâm quầng do cả đêm không ngủ được của mình rồi che miệng ngáp một cái. Chưa có hôm nào như đêm hôm qua, Hai người ngủ chung trên một chiếc giường mà lại mỗi người nằm một bên mép giường, vị trí ở giữa đủ cho thêm một đứa trẻ nằm vừa.

Thực ra là do tối hôm qua, sau cái chuyện đầy bất ngờ kia khiến cho hai người đều ngại ngùng không dám chạm vào nhau. Và vì thế, cả hai nằm dạt ra 2 bên mép giường mà suy nghĩ cả đêm không ngủ được. Chỉ cho đến rạng sáng, hai người đều vì quá mệt mỏi mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Savoki vừa mới tỉnh dậy thì đã thấy cánh tay trái như có thứ gì đó đè lên nặng trĩu và rõ ràng là có thứ gì đó đang ôm chặt lấy mình mà ngủ. Học bá dụi dụi mắt nhìn xuống thì thấy mèo nhỏ vẫn đang rúc vào lòng mình ngủ ngon lành, hơi thở đều đều, đôi lúc còn chép chép miệng một cái. Rõ ràng hôm qua hai người nằm cách xa nhau, nhưng bây giờ lại đâu đóng vào đấy, chẳng khác gì như những buổi sáng khác.

Lâu nay, mèo nhỏ đã quen được nằm trong vòng tay ấm áp của ai kia nên khi nằm đơn độc một góc liền thấy lạnh. Cho đến khi quá mệt ngủ thiếp đi, mèo nhỏ theo phản xạ tự nhiên, lăn đến nơi phát ra nguồn nhiệt lượng dồi dào kia mà ôm lấy. Savoki cũng đã quen với việc ôm tiểu cúc khi ngủ nên mặc dù lúc đó cũng đã ngủ rồi nhưng vẫn có một phản xạ có điều kiện là vòng tay ôm lấy tiểu cúc vào trong lòng. Và thế là mèo ta mơ màng rúc sâu vào lòng gấu nhỏ, lựa mình để có một vị trí thoả mái rồi ngủ ngon lành!

Savoki mặc dù đã tỉnh dậy nhưng không rời giường mà chỉ nằm im nhắm nhìn com mèo nhỏ đang ngây thơ ngủ bên cạnh. Tiểu cúc lúc nào cũng đẹp, kể cả lúc ngủ cũng đẹp như một thiên thần. Đôi mắt long lanh thường ngày đang được đóng lại như hai mảnh mặt trăng khuya đầu tháng. Hai má trắng mịm hơi phiếm đỏ như thể đang kích thích người ta muốn nựng nó. Đôi môi hồng hồng, căng tràn sức sống lúc lúc lại chép chép mang lại một sức quyến rũ mạnh mẽ,... Chỉ bấy nhiêu đó thôi đã khiến gấu đẹp trai hồn siêu phách lạc, thơ thẩn ngắm nhìn. Mặc dù sáng nào cũng được nhìn nhưng chẳng bao giờ thấy chán!

Đang ngắm nhìn khuôn mặt đang ngủ đầy khả ái kia thì bất chợt tầm mắt của savoki đi xuống phía dưới và chỉ 0,01 giây phản xạ về mắt là hình ảnh chiếc cổ trắng nõn của tiểu cúc với những dấu vết kì lạ. Trên cổ của tiểu cúc đều là những dấu hôn phiếm đỏ trải dài từ cằm xuống đến xương quay xanh. Và đặc biệt hơn ở xương quai xanh còn có một dấu đỏ thẫm, mặc dù mờ mờ nhưng cũng có thể nhìn ra được là dấu răng nanh gặm nhấm. Ngay lập tức, mặt của gấu nhỏ đỏ phừng phừng khi mảnh kí ức tối qua đột ngột được phát sóng lại ở trong đầu và quan trọng hơn là dấu vết của trận "dọn dẹp" hôm qua vẫn đang hiền hiện trước mắt. Gấu đẹp trai khuôn mặt phiếm đỏ nằm im không dám cử động, thế nhưng tầm mắt vẫn không hề rời khỏi chiếc cổ trắng nõn cùng với xương quai xanh đầy mê hoặc kia...

Chỉ một lúc sau, savoki bỗng thấy cổ họng mình khô nóng vô cùng và lại bắt gặp cái cảm giác khao khát giống hệt như hôm qua. Ngay bây giờ trong đầu savoki chỉ có một suy nghĩ duy nhất là muốn thực hiện lại những hành động mà tối qua đã làm. Thế nhưng ngay lúc triệu anh tuấn có những suy nghĩ đó thì mèo nhỏ đang ngủ kia liền cử động:

"uhm....~~~"- mèo nhỏ hé mở đôi mắt đen lánh của mình ra nhìn ngắm xunh quanh, đưa bàn tay nhỏ bé lên dụi dụi đôi mắt to tròn của mình rồi ngáp dài một cái, chép chép miệng ngái ngủ. Và phải mấy giây sau, mèo nhỏ mới phát hiện ra tình trạng hiện tại : mình rúc vào trong lòng của gấu nhỏ ngủ. Mèo nhỏ giật mình, giương đôi mắt tròn to lên nhìn thì thấy rằng gấu đẹp trai vẫn đang ngắm mắt dưỡng thần nằm ngủ. Thật may mắn!

Lâu lâu mới có một buổi dậy sớm hơn gấu nhỏ, mèo nhỏ không rời giường ngay mà tranh thủ nằm ngắm triệu đại vương . Triệu đẹp trai dù có ngủ cũng phát ra đầy đủ anh khí bức người như lúc còn thức a. Khuôn mặt khi ngủ cũng rất là nghiêm nghị, lông mày hơi nhăn lại như thể đang suy nghĩ điều gì lạ càng làm nổi bật nét soái ca đẹp không tì vết của họ triệu kia. Tiểu cúc đang nhìn quanh khuôn mặt thì bất chợt nhìn xuống đôi môi kia. Hình ảnh này ngay lập tức khiến tiểu cúc nhớ lại chuyện diễn ra tối hôm qua mà đỏ bừng mặt xấu hổ... Thế nhưng sau 20s lúng túng kia thì mèo nhỏ lại nghĩ ra một trò mới. đó là nghịch ngợm trên khuôn mặt của đại vương... (tg: omg)

Thực ra đây cũng chỉ là một người rảnh quá không có việc gì mà thôi. Vả lại đây cũng là việc tiểu cúc muốn thực hiện từ lâu rồi. Nhiều lúc nhìn nhìn cái khuôn mặt lầm lỳ soái ca kia mà chỉ muốn nhéo cho mấy cái, chỉ tiếc là lúc đó thì không được. Và bây giờ chính là cơ hội ngàn vàng thực hiện điều muốn làm mà chưa thể làm này!

Mèo nhỏ nhướng người lên một chút cho dễ nhìn rồi thò móng vuốt bắt đầu nghịch ngợm. Thứ đầu tiên bị mèo nhỏ nhắm đến chính là đôi lông mày nghiêm nghị kia. Mèo nhỏ lấy ngón trỏ rà qua rà lại lông mày trái của savoki mấy lần rồi chu mỏ ngẫm nghĩ: "Người đâu mà lông mày dày dữ vậy...hỳ hỳ... nhưng mà sờ rất thích a". Chính vì thế mèo nhỏ ngồi nghịch thêm một lúc mới buông tha. Tiếp tới là vầng trán cao kiêu hãnh cũng bị trở thành đồ chơi cho miêu nữ vương... mèo nhỏ sờ sờ một lúc rồi cũng rút ra đánh giá: "Nhìn xa thì thấy nó thật kiêu ngạo nhưng nó thực sự rất dễ thương!!!"

Mèo nhỏ bắt đầu di chuyển xuống phía dưới, vừa gặp gò má trắng nõn kia thì ra sức sờ sờ, nựng nựng như thể trẻ con tìm được một thứ đồ mới mẻ đầy thú vị. Không dừng lại ở đó, mèo nhỏ còn nhẹ nhàng, khéo léo, kéo hai bên má của savoki khiến cho khuôn mặt nghiêm nghị kia trở thành một khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương đến khó tả. Mèo ta lúc đó vô cùng đắc ý, nhịn cười đến nội thương.

Vẫn chưa thấy gấu đẹp trai có dấu hiệu gì là muốn tỉnh giấc, mèo nhỏ tiếp tục nghịch ngợm thêm nữa. Lần này là đôi môi đầy quyến rũ kia...

Đến đây mèo nhỏ có chút thẹn thùng, dừng lại một chút nhưng rồi cái tính trẻ con lại trỗi dậy khiến mèo ngố không thể ngồi yên... Con mèo nghịch ngợm kia bắt đầu giơ móng vuốt lên chạm nhẹ vào đôi môi kia. Nó thật mềm! Thật sự có gì đó rất lôi cuốn, tầm mắt của mèo nhỏ bị nó thu hút mạnh mẽ! Bất giác, mèo nhỏ cảm nhận thấy một thứ gì đó như thôi thúc mình, thôi thúc được hôn lên đôi môi kia...

Savoki nằm im giả vờ ngủ nãy giờ mà sốt hết cả ruột, thấy cực kỳ hối hận khi giả vờ ngủ để dẫn đến việc bị tiểu cúc chọc ghẹo như vậy. Cũng bởi khi nãy thấy tiểu cúc tiểu cúc trở mình dậy mà không biết làm thế nào nên mới giả vờ ngủ- đúng tâm trạng của kẻ có tật giật mình, ăn vụng bị bắt quả tang. Thực ra ban đầu triệu học bá chỉ nghĩ rằng mèo nhỏ kia tỉnh dậy rời giường thì mình sẽ trở dậy, coi như dậy muộn hơn mèo nhỏ, nhưng rồi " người tính không bằng trời tính ". Mèo nhỏ không những không rời giường mà còn giở trò quậy phá...

Ban đầu khi ngón tay nhỏ bé của mèo ngố mời chạm tới lông mày rà qua rà lại, học bá còn thấy nó thật dễ thương và có cảm giác thấy khá thoả mái, nhưng rồi đến khi con mèo kia giở trò vặn vẹo má mình thì cảm xúc lại hoàn toàn khác... Và cho đến khi tiểu miêu chạm đến đôi môi thì học bá thấy ngứa ngáy rạo rực vô cùng, không thể nhẫn nhịn thêm nữa liền mở mắt nhìn cảnh cáo cái con người nghịch ngợm kia. đúng lúc đó, đập vào mắt của triệu anh tuấn là khuôn mặt to đùng, gần sát mặt mình của mèo nhỏ, và có vẻ là động tác là sắp hôn!!? Họ triệu vô cùng bất ngờ "a" lên một tiếng khiến mèo ngố giật mình đẩy phắt savoki ra, đứng dậy rời khỏi giường, mặt đỏ phừng phừng lấy áo khoác chạy ra ngoài... (tg: ngộ thấy hối hận và tiếc nuối thay cho chính chủ!!!)

Savo mặt ngơ như bò đội nón nhìn biểu cảm vô cùng rối rắm của tiểu cúc mà không hiểu gì. Cho đến khi tiểu cúc đóng cửa cái rầm đi ra ngoài được một lúc, triệu học bá vẫn ngồi ngay đơ ra trên giường mà chưa hiểu gì. Một lúc sau đang định rời giường thì tiểu cúc từ đầu mở cửa một cái thật mạnh phi từ ngoài vào với tốc độ ánh sáng, còn quên không đóng cửa lại khiến cho gió lạnh từ ngồi thổi vào phòng làm savoki hắt xì mấy cái. Tiểu cúc phi vào phòng là đâm đầu ngay vào tủ quần áo của mình, lục lọi một hồi, lấy ra một cái áo len mỏng màu trắng rồi chạy ra ngoài, lúc đi qua giường còn không quên liếc xéo savokii một cái rồi chu mỏ, nhăn mày hét lên một câu:

"Tất cả đều tại em hết đó, thật là... em thật là đồ đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét,... a"- thực sự chỉ còn thiếu động tác xù lông nữa thôi là savoki sẽ tưởng rằng mình vừa mới vào miêu tinh động...

Tiểu cúc lại một lần nữa đóng sầm cửa đi ra để lại cho triệu học bá một dấu hỏi to bằng cái thúng ở trên đầu...

Của đáng tội, chuyện là thế này....

Vừa rồi khi tiểu cúc hôm trộm không thành liền xấu hổ chạy ra ngoài, đúng lúc đó loan loan cũng từ phòng mình đi xuống tầng một, vừa nhìn thấy tiểu cúc liền lên tiếng chào hỏi:

"Sáng tốt lành a cúc tỷ!"

"Uhm... cảm ơn em, em cũng vậy nhé!"

"Hả? hì...hì..."- Vừa đi đến gần hơn phía tiểu cúc thì loan loan liền che miệng cười, nhìn tiểu cúc với ánh mắt tràn ngập ẩn ý

"Có chuyện gì sao thế? mặt chị dính nhọ sao?"- mèo nhỏ bày ra khuôn mặt khó hiểu nhìn loan loan, chờ một lời giải thích.

"Hì... hì... Xem ra tối qua savoki khiến chị mất ngủ rối"

"Ý em là sao?"-tiểu cúc mặt nghệt ra chưa hiểu gì....

"Cái này chị phải hỏi savoki rồi... hì hì hì"- nói rồi loan loan lấy trong túi ra một bộ đồ trang điểm nhỏ nhỏ, lấy ra một chiếu giương nhỏ xíu để trước mặt tiểu cúc. Tiểu cúc vừa nhìn vào gương chưa được đầy 0,1 giây sau mặt đã đỏ như con tôm luộc, ba chân bốn cẳng chạy như bay vào phòng lấy áo và còn không quên hét savoki một câu cho bõ tức....

Savoki thấy biểu cảm của tiểu cúc như vậy cũng chẳng biết nói gì thêm, liền trở mình đứng dậy, gập chăn gối lại cất đi. Đang định đi ra ngoài thì chuông điện thoại reo lên như thúc giục, khiến cho gấu nhỏ đành phải chú ý đến nó:

"Alo. Hạ tỷ tỷ buổi sáng hảo."- đầu dây bên kia cũng ngay lập tức trả lời lại

"Uhm... Chị gửi nó đến cho em rồi đấy. "

"Em cảm ơn chi rất nhiều"- savoki nhẹ nhàng nói

"Đâu có gì chứ!"

"Chị đừng nói vậy, chị đã giúp em rất nhiều rồi mà. Ngay từ ban đầu nếu không có chị giúp thì em đã chẳng thể tìm được công việc phù hợp như thế... Công nhận rằng em chỉ hợp với việc ngồi dịch sách thôi a"

"Không không... cũng là em có thực tài mà... chỉ cần bảo một chút là biết làm, tiếp thu rất nhanh, rất chăm chỉ lại là người rất đáng tin tưởng"

"Chị lại quá khen rồi"- savoki khiêm tốn đáp

"Thực ra vốn tiếng anh của em cũng là tốt sẵn nên hầu như có thể tự mình dịch được. Những phần em dịch nhà xuất bản đều khen lắm..."

"Mới cả cũng muốn cảm ơn công đưa đón mấy lần của chị nữa..."

"Hỳ... vậy hôm nào mời chị đi ăn đi. "

"dạ"

"Mà em mua chiếc váy này cho ai? Nhìn em tốn bao nhiêu công lao đi khắp các shop chọn lựa khiến cho người ham mua sắm như chị đi theo cũng phải thở dài thì chắc chắn là phải được tặng cho một người vô cùng quan trọng a."

"Dạ. rất quan trọng"

"uhm... uhm..."- Hạ tỷ tỷ kia im lặng một chút rồi lại nói tiếp:

"Haiz... Mới cả cũng thấy có lỗi khi nhận cho em phần dịch là cái truyện quá lứa tuổi a. Em đã vất vả rồi..."

"Không sao, không sao. Khi nào rảnh em sẽ mời chị đi ăn để cảm ơn. bây giờ em có chút việc, bye chị"- savoki vẫn rất lạnh lùng, ngoại trừ tiểu cúc ra thì luôn giữ khoảng cách với người khác.

Tắt điện thoại, savoki đứng trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi nở một nụ cười thật tươi. Cuối cùng thì ngày này đã đến a...

Thực ra hôm đó, savoki đã ấp ủ ý tưởng sẽ mua cho tiểu cúc một chiếc váy thật đẹp, nhưng savoki mới là học sinh thì đâu thể có sẵn tiền bạc để mua? Mặt khác, một món quà ý nghĩa như vậy khiến cho học bá thực sự không muốn nhờ đến sự "trợ giúp" của ba mẹ chút nào, điều này dẫn đến việc học bá đã phải đi làm thêm một thời gian rất dài, vô cùng vất vả mới kiếm được đủ tiền để mua váy tặng tiểu cúc.

Ban đầu việc kiếm một công việc phù hợp với quỹ thời gian của mình là điều rất khó đối với savoki, vì lần này savoki còn muốn tạo bất ngờ cho tiểu cúc nên đã giấu tiểu cúc việc này nên không thể đi làm ca đêm, mà buổi sáng lại đều phải đi học. Thật may mắn là lúc đó gặp được vị hạ tỷ tỷ này. Theo savoki thì đây là một người vô cùng tốt bụng, ban đầu giới thiệu savoki vào làm công việc dịch sách, sau đó còn đưa đón savoki đến chỗ làm, savoki ban đầu chưa quen thì còn nói cho vài mẹo để có thể dịch dễ dàng hơn. Rồi cho đến khi có đủ tiền thì còn đi mua váy và chọn váy giúp savoki nữa...

Cho đến bây giờ, sau cả một thời gian vô cùng vất vả, savoki đang rất vui vẻ và chờ mong sự thích thú cùng cảm động của tiểu cúc.

Nhưng tiếc rằng.... mọi thứ không như người ta muốn...........................

�'8E���

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top