Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Part 1 (edit)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bé, ăn cơm sao?"

Đầu bên kia điện thoại, âm thanh mụ mụ thân thiết xuyên qua ống nghe truyền vào lỗ tai Kiều Nhuế , nàng theo bản năng buông đũa, trên bàn bằng hữu biết điều lập tứ im lặng.

"Đang ăn ạ!." Kiều Nhuế nhìn mắt các bằng hữu, thực mau trả lời.

"Công ty của con khi nào nghỉ?"

Kiều Nhuế nghĩ nghĩ, đúng sự thật trả lời: "công ty chúng con năm nay 27 nghỉ, con tính 28 trở về."

"Nga ~" giọng nói bên kia kéo dài, ý cười càng đậm, Kiều Nhuế linh cảm như là bảo táp sắp kéo tới

 "Năm nay con vẫn về một mình à?"

"Dạ? A! Đúng vậy."

Âm thanh ôn nhu như nước từ đầu bên kia lúc này không còn tồn tại nữa, thay vào đó là chất giọng kéo cao ba quảng tám 

"Con nói cho mẹ nghe, con năm nay đã 28t  cũng sắp thành gái già tới nơi, con muốn mẹ phải lo cho con tới khi nào.........."

"......" 

Mẹ cô vẫn thao thao bất tuyệt ca bài ca con cá, Kiều Nhuế bốc lên hạt đậu phộng nhét vào trong miệng, có lệ mà dạ dạ vâng vâng đáp lời.

Cô biết lần này mẹ cô gọi lên cũng không có chuyện tốt lành gì, tới gần Tết Âm Lịch hối thúc cô vềnhà. Xung quanh cô, bạn thân đồng nghiệp độc thân đều bị người trong nhà thúc giục kết hôn, Kiều Nhuế cũng không ngoại lệ.

Nhưng  tình huống Kiều Nhuế có chút khác biệt.

Bọn đồng nghiệp, bạn bè của cô nói qua nói lại gì thì cuối cùng họ cũng thành hôn lập gia đình, chỉ có Kiều Nhuế một lòng một dạ sống độc thân đến già. Nhìn thấy con gái sắp 30 mà chưa thể gả, thử hỏi cha mẹ cô không nôn nóng được sao.

Trên bàn bằng hữu nhìn thấy bộ dáng này của cô liền biết lại bị người trong nhà thúc giục tìm đối tượng, bọn họ một chút đồng tình cũng không có ngược lại vẻ mặt vô cùng vui sướng khi thấy người gặp họa.

Từ mấy năm trước bắt đầu đã bị mẫu thân thúc giục kết hôn, đến bây giờ Kiều Nhuế đã luyện được bản lĩnh đao thương bất nhập, trong điện thoại vâng vâng dạ dạ đáp lời, mặc kệ mẫu thân buông lời hung ác như thế nào, tới tết vẫn là một người về nhà.

"Mẹ nói cho con biết, năm nay nếu như con vẫn về nhà một mình thì đừng mong mẹ cho con bước vào cửa!"

Lại là chiêu này......

Kiều Nhuế giật giật khóe miệng, ngoài miệng đáp: "Con biết rồi, con sẽ cố gắng a. Gần đây cũng có mấy người theo đuổi, để con chọn người xuất sắc nhất đưa về cho mẹ. Thôi con không nói chuyện với mẹ nữa, con ăn cơm đây!"

Cô tính nói xong tắt điện thoại thì nghe được đầu bên kia rống lên: "Con dám tắt điện thoại thử xem!"

"......" Kiều Nhuế túng túng thu hồi ngón tay.

"Mẹ nói với con! Năm nay con không mang đối tượng trở về cho mẹ, mẹ  cùng ba con lập tức tìm người tới đổi khóa! Cơm tất niên con ở ngoài cầm chén xin cơm đi!"

Nói xong không cho Kiều Nhuế cơ hội phản bác trực tiếp tắt điện thoại .

"......" 

Nhìn màn hình di động đã tắt, đột nhiên cảm thấy bữa cơm ăn cũng không ngon nữa, ảo não đưa điện thoại di động thả lại túi.

"A di lại thúc giục cô mang bạn trai về nhà à?" Bạn tốt vui sướng khi người gặp họa nói.

Kiều Nhuế liếc mắt về người đặt câu hỏi, tức giận nói: "Đúng vậy!" Nàng chọc chọc thịt cá trong chén, "Tôi cảm thấy lần này mẹ nói thì sẽ làm thật, năm nay lại không đem người yêu về sẽ không cho tôi vào nhà."

"Vậy cô mang người về thôi. Tôi muốn nói, cô chọn đại một người trong số đám nam nhân theo đuổi đem về là được chứ gì."

Vừa dứt lời, một bằng hữu khác cười nhạo nói: "Cô ấy nếu nguyện ý tạm chấp nhận cũng không đến mức độc thân đến bây giờ, còn bị thúc giục kết hôn a."

Kiều Nhuế bị các bằng hữu ngươi một tiếng ta một tiếng ồn ào đến nhứt đầu. Mỗi năm về nhà ăn tết phiền nhất chính là việc này.

"Mấy năm nay không phải có cái trào lưu...... Gọi là gì, cùng chung bạn trai?"

"Cái kia ta biết, có phải thuê bạn trai mang về nhà ăn tết không?!"

"Đúng đúng đúng! Ta xem tin tức thấy có mấy đối tượng đặc biệt soái a!"

"Ai! Kiều Nhuế!" Các bằng hữu thương lượng một vòng, nhìn thấy đương sự căn bản đang không nghe, đành phải đẩy cô một phen làm cô hoàn hồn.

Kiều Nhuế hoàn hồn: "Làm gì?"

Các bạn thân lại đem việc "Thuê bạn trai" nói lại một lần, Kiều Nhuế nghe xong phản ứng không quá lớn.

"Cái này tôi đã sớm biết, nghĩ tới, cảm thấy không được."

"Sao lại không được?"

"Tùy tiện mang một nam nhân xa lạ về nhà vạn nhất phát sinh cái gì làm sao bây giờ? Đánh đánh không lại." Kiều Nhuế thập phần lo ngại nghĩ đến nguy cơ ngoài ý muốn "Đến lúc đó có lý cũng nói không rõ."

Không khí nhất thời trầm mặc.

Sau một lúc lâu, một bằng hữu nói: "...... Vậy thuê nữ bạn gái đi?"

"Hả?" Có người kinh ngạc, "Ngươi xem Kiều Nhuế giống đồng tính luyến ái sao? Lại nói đem bạn gái về nhà mẹ cô ấy không đem ra chân đánh gãy à!"

Kiều Nhuế nghiêm túc suy xét vấn đề mang bạn gái về nhà, hệ số an toàn, ít nhất nữ nhân lỡ xảy ra chuyện đánh nhau thì thế lực ngang nhau, cô có thể chống đỡ.

"Đánh gãy chân thì cũng không đến mức đó!." Kiều Nhuế sờ sờ cằm, "Lại nói , mẹ tôi tư tưởng sớm đã được khai sáng, hẳn là không bài xích đồng tính luyến ái. Lúc trước mẹ còn nói giỡn, nói mang bạn gái trở về cũng được."

"Như vậy á." Trên bàn có mấy nữ nhân cười thật tiện, "Chúng tôi đây đều được a, cô chọn lựa một người đi!"

Kiều Nhuế nhìn mấy người nữ nhân trên bàn lộ ra biểu tình ghét bỏ  "Ta mới không cần!."

Bọn họ cũng không phải đèn cạn dầu, nói xinh đẹp có xinh đẹp, nhưng tuyệt đối không phải đối tượng cô có thể mang về nhà.

Bỗng nhiên, một bằng hữu nói: "Cô nếu thật sự muốn thuê bạn gái về nhà ứng phó ba mẹ, tôi phỏng chừng có thể giới thiệu cho cô một người thích hợp."

Kiều Nhuế nghe nói đôi mắt một liền sáng, người vừa mở miệng nói là bà chủ nơi họ đang ăn uống, so với những người khác thì có phần đáng tin cậy hơn.

"Thật sao?" Kiều Nhuế nhìn về phía Minh Nam, "Ai ? Là bằng hữu của cô sao? Tôi có quen biết không? Cô ấy làm nghề gì?"

Minh Nam nghĩ nghĩ, tựa hồ suy nghĩ một vấn đề rất khó trả lời , hơn nửa ngày mới nói: "Cũng không xem như bằng hữu, cô ấy là ......" Minh Nam lại dừng lại ngẫm nghĩ, nói tiếp: "Nghề nghiệp có điểm đặc thù, ta cũng không biết nói như thế nào."

"Nga ~~~" nói đến " nghề nghiệp đặc thù" mọi người trong đầu không hẹn mà cùng nhảy ra một danh từ, nhìn Minh Nam trong mắt  vài phần ý vị sâu xa.

Kiều Nhuế cũng cùng suy nghĩ với bọn họ a, biểu tình trên mặt nháy mắt trở nên một lời khó nói hết.

Minh Nam vội nói thêm: "Nàng lớn lên rất xinh đẹp, rất có khí chất."

Những người khác trả lời: "Đều làm cái kia có thể không xinh đẹp sao."

Kiều Nhuế mau xua tay nói: "Tôi sẽ suy nghĩ lại."

 Đề tài huê đối tượng cũng  không giải quyết được gì, Kiều Nhuế cùng các bằng hữu cơm nước xong sau liền về nhà.

Trong lúc ăn cũng có uống chút rượu, Kiều Nhuế về đến nhà liền trực tiếp nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm trần nhà ánh mắt linh hoạt kỳ ảo.

Đến khi cảm giác có chút khát mới từ trên giường bò dậy, đi đến phòng khách uống nước.

Những lúc như thế nào cô liền đặc biệt hy vọng trong nhà có người nào khác có thể rót cho cô một ly nước, nhưng sự thật trong nhà trừ cô ra thì hoàn toàn không có sinh vật thứ hai, cô sống giằng co như vậy cũng đã trải qua rất nhiều năm

Nếu không bạn bè lâu lâu kéo cô đi ra ngoài ăn cơm, Kiều Nhuế nghĩ sau khi tan tầm về đến nhà  tuyệt đối không  muốn ra bước ra khỏi cửa, mỗi ngày cô chỉ có một con đường hai điểm dừng là nhà cùng công ty .

 Phần lớn bạn bè cô quen biết đều là đồng ngiệp, cũng không chủ động đi mở rộng vòng bạn bè, bằng hữu lần lược đi kết hôn thì bạn bè lại càng ngày càng ít, đến bây giờ chỉ còn lại có mấy người còn có thể cùng nhau ra ngoài ăn cơm.

"Ai." Kiều Nhuế vô ý thức thở dài một hơi.

Cô mới vừa đem cái ly đặt xuống, di động liền vang lên.

"U, tiền tiêu vặt lại xài hết?" Kiều Nhuế chuyển điện thoại bước tới sô pha ngồi xuống, mở miệng ra là trêu chọc đứa em gái.

"Cái gì a!" Kiều Miểu không cao hứng nói, "Em là người đưa tình báo cho chị a, không nghe thì thôi, em tắt máy."

"Nghe nghe nghe!" Kiều Nhuế vội nói, "Là mẹ lại muốn làm cái gì nữa a?"

"Em vừa rồi nghe được mẹ cùng dì nói muốn làm mai cho chị a!"

Kiều Nhuế cắt ngang, nâng đùi phải gác lên chân trái, ngã ngửa ra sau: "Lại còn muốn mai mối a, những lần trước không phải đều bị chị dọa sợ bỏ chạy, còn chưa chịu bỏ cuộc sao?."

"Lần này không giống nhau!" Kiều Miểu nói, "Lần này dì đứng ra làm bà mối a! Lúc đầu không biết tìm ở đâu ra danh sách mấy trăm thanh niên đang tuổi kết hôn, sau đó dì cùng ta mẹ đã bước đầu sàng chọn ra ba bốn mươi người cho chị a!"

"Ba......!" Nghe được ba bốn mươi người, Kiều Nhuế vô cùng kinh ngạc sắp ngất tới nơi.

Kiều Miểu nói tiếp: "Mấy ngày nay phỏng chừng tính đem số di động của chị cho bọn họ ."

Kiều Nhuế run run mồ hôi lạnh tuông đầu trán, xem ra lần này mẹ cô thật là quyết tâm. Chơi lớn quá rồi a!!!

Nàng ngồi ở trên sô pha suy nghĩ thật lâu, cuối cùng lấy di động gọi một cú điện thoại.

"Minh Nam...... việc muốn thuê bạn gái nói lúc tối, tối muốn tìm hiểu thêm một chút......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top