Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

26.

Phác Hiếu Mẫn trong lòng biết rất rõ, đám nữ nhân quỷ kế đa đoan kia xem ra sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng đâu. Nhưng cho đến bây giờ động tác lớn gì cũng không có, điều này làm cho Phác Hiếu Mẫn rất nghi vấn. Thậm chí hoài nghi thứ đáng xuất hiện lại không xuất hiện, mang theo tâm trạng cảnh giác cùng thận trọng. Cũng có chút mong đợi ban đêm lại tới.

"..." Phác Hiếu Mẫn sớm nhìn thấy đám nữ nhân đầu kia tụ chung một chỗ, ánh mắt vẫn phiêu đến chỗ nàng, chắc là lại tám nhảm gì rồi. Phác Hiếu Mẫn chỉ muốn nhanh chóng rời đi, tiếp tục đợi thì sẽ tương đối khó chịu.

"Này, ngươi làm việc ở chỗ nào?" Ngay đúng lúc thời gian nghỉ ngơi, nên tới vẫn phải tới, đám nữ nhân kia đến gần Phác Hiếu Mẫn.

"Trong thành." Phác Hiếu Mẫn nói giống như là lời thừa thãi. Ánh mắt không có nhìn về phía đám nữ nhân mặt mũi tâm cơ kia, tự nhiên đám người kia bị làm thành không thèm.

"Ngươi nói chẳng khác gì nói thừa." Một người trong đám nữ nhân đó đẩy ngã Phác Hiếu Mẫn. Xem ra cái mặt đó có chút hung hãn đấy? Nữ nhân? Thân hình nữ nhân kia cũng không có chiếm nhiều ưu hế, trong mắt những người khác xem ra còn khí phách hơn hẳn. Bất quá lại kém xa Phác Trí Nghiên đến mấy vạn dặm.

" Chính ngươi muốn hỏi thôi." Thực ra Phác Hiếu Mẫn đang đợi Phổ Đảo từ nhà vệ sinh đi ra. Mẹ nó chứ, Bồ Đào đó chắc bị rơi xuống hầm phân cuốn đi mất rồi?

"Vậy ngươi trả lời cái gì kia? Còn có, ngươi nói chuyện nếu như cứ cái kiểu khẩu khí này, cẩn thận ngay cả nhà cũng không về được." Nữ nhân kia có chút tức giận sự hờ hững của Phác Hiếu Mẫn, còn có ánh mắt lạnh như băng không thèm nhìn ả của nàng, cắn răng chỉ Phác Hiếu Mẫn nói.

"Lời ta nói nguyên bản chính là loại khẩu khí này." Phác Hiếu Mẫn dựa tay vào trên vách tường. Khí thế một chút cũng không thua người ta, thật ra thì cũng chính là đơn thuần chờ Phổ Đảo bị rơi vào hầm phân đi ra thôi.

"Ngươi!" Nữ nhân đúng thật tức giận muốn đem Phác Hiếu Mẫn đạp cho mấy cái. Đi tới mấy bước giơ lên nắm đấm, Phác Hiếu Mẫn một chút cũng không sợ hãi. Chuyện lần này không ổn, những nữ nhân khác mới vội vàng đem nữ nhân cần cải thiện tính khí kia kéo vào.

"Được rồi được rồi, chúng ta có việc chính phải làm, về phòng luyện tập trước đã." Mấy nữ nhân kia trấn an nói. Ánh mắt hướng về Phác Hiếu Mẫn vẫn là không thân thiện như cũ. Phác Hiếu Mẫn cũng không cần cầu xinh bọn họ thân thiện với nàng.

"Thoải mái!" Phổ Đảo lúc này nhàn nhã từ nhà cầu đi ra, nhìn Phác Hiếu Mẫn bên cạnh, lại là cái mặt lãnh đạm đó.

"Có phải hôn lễ chút nữa sẽ bắt đầu rồi?" Phác Hiếu Mẫn nhìn ra bên ngoài, sắc trời sắp tối dần.

"Hình như là vậy, chúng ta nhanh đi thôi." Phổ Đảo cũng nhón chân xem ra phía bên ngoài, đúng thực là sắp tối rồi.

Trở lại chỗ luyện tập bài hát ban đầu kia, phòng luyện tập tạm thời. Mấy người kia khinh bỉ Phác Hiếu Mẫn và Phổ Đảo như cũ, Phổ Đảo cũng quen cái kiểu ánh mắt này rồi. Làm thành cái gì cũng không thấy, không thèm để mắt đến, cuối cùng người chỉ huy kia từ ngoài cửa ló đầu vào. Muốn mọi người đều ra bên ngoài chuẩn bị, Phác Hiếu Mẫn cùng Phổ Đảo cũng mang nhạc cụ đi ra ngoài. Phác Hiếu Mẫn đem ánh mắt nhìn về phía mấy nữ nhân kia, nữ nhân mới vừa khiêu khích với nàng ở trong đám đó cư nhiên lại cười với nàng?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top