Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

33.

"Đến rồi." Phác Trí Nghiên chỉ chỉ lâu đài xám xịt trước mắt, Phác Hiếu Mẫn không khỏi rùng mình một cái, nhà của quỷ hút máu nhất định phải xây như này sao?

"Hình như với nhà Nghiên không có mấy bất đồng." Phác Hiếu Mẫn nói ra lời nói thật, thực sự không khác so với nhà của Phác Trí Nghiên là mấy, một dạng xám xịt một dạng âm trầm, ít nhất lâu đài trước mặt không có đại hạp cốc (*)

(*) Đại hạp cốc: Dòng nước chảy giữa hai trái núi.

"Ngươi là ai?" Một nữ nhân đi ra, không giống như là đi ra tiếp ứng lắm, ánh mắt nhìn Phác Trí Nghiên cùng Phác Hiếu Mẫn càng giống như là tràn đầy địch ý.

"Này Phác Trí Nghiên, lúc ngươi tới có thể gõ cửa trước hay không?" Một nữ nhân có khí chân cao quý đi ra, nữ nhân lúc nãy mới vừa đối với Phác Trí Nghiên cùng Phác Hiếu Mẫn tràn đầy địch ý mới cúi đầu lui xuống.

"Ta còn chưa đi tới bên kia, ngươi bảo ta gõ cửa thế nào?" Phác Trí Nghiên chỉ đại môn xa xa phía bên kia, còn chưa đi đến bên kia thì có người ra cản đường, gõ cửa cái quỷ gì.

"Thôi vậy, không so đo với ngươi, ngươi tới chỗ ta làm gì, có chuyện gì nói thẳng." Nữ nhân kia nhún nhún vai, xem ra là chí dao (*) của Phác Trí Nghiên, nói chuyện khẩu khí mới có thể như thế.

(*) Chí dao: Bạn thân thiết.

"Sửa đàn." Phác Trí Nghiên chỉ chỉ cây đàn đeo trên người, nhìn Phác Hiếu Mẫn một cái, ánh mắt kia chính là đang nói 'đàn cứ giao cho ta là được'.

"Ngươi nói chuyện có thể quanh co một chút mà, hơn nữa ta nói rồi ta không muốn đụng đến cây đàn hỏng nào nữa, huống chi, ngươi từ khi nào có cảm hứng nghệ thuật thế." Nữ nhân kia xoay người lại khinh bị Phác Trí Nghiên một cái, lúc này mới chú ý tới Phác Hiếu Mẫn đang một mực núp ở sau lưng Phác Trí Nghiên.

"Oa oa oa oa oa oa oa, có cô em gái!" Nữ nhân kia vội vàng đi tới bên người Phác Trí Nghiên muốn tìm tòi cho được, đầu còn hướng về phía sau lưng Phác Trí Nghiên.

"Nếu như ngươi làm nàng sợ, ta liền đem đầu của ngươi rút ra, thân thể dùng hỏa thiêu rụi." Phác Trí Nghiên cản đường nữ nhân kia, đem đàn violon đặt ở trước người nữ nhân.

"Thô bạo hệt con người, có cô em gái cũng không cho nhìn." Nữ nhân kia liếc Phác Trí Nghiên một cái, nhìn lại một chút cây đàn Phác Trí Nghiên cầm tới, hứng thú cụt hẳn.

"Nữ nhân của ta, ngươi nhìn cái gì mà nhìn?" Phác Trí Nghiên lạnh lùng trợn mắt nhìn nữ nhân kia một cái, hại nữ nhân kia vội vàng đem ánh mắt liếc về hướng khác.

"Nữ nhân của ngươi thì ta đương nhiên phải xác thực chút đã, là loại ngu ngốc gì yêu phải Phác Trí Nghiên sau đó để cho Phác Trí Nghiên ngược đãi." Nữ nhân kia mặt mũi vui vẻ, một mực muốn nhìn thấy bộ dáng Phác Hiếu Mẫn, hoàn toàn làm lơ người nào đó mặt đang tái mét.

"Ngươi muốn chết?" Hai con ngươi của Phác Trí Nghiên tràn đầy huyết sắc, màu đỏ tươi lúc sáng lúc tối làm người khác cảm thấy ghê sợ.

"Ta nhớ ra ta vừa muốn đi tắm, không tiếp." Nữ nhân vốn là muốn nhìn một chút Phác Hiếu Mẫn trông như thế nào liền nhanh chóng quay người, lập tức cách xa Phác Trí Nghiên.

"Trở lại, khách đến không chiêu đãi cũng quá không có lễ phép rồi, phải không?" Phác Trí Nghiên mặc mũi cười xán lạn bắt lấy cổ nữ nhân kia, hướng về phía mình, không có tốn mấy khí lực, nữ nhân kia liền lui về sau đến mấy bước.

"Được được được, muốn rượu đỏ, muốn máu, muốn nhân loại ta đi bắt cho ngươi, ngươi làm ơn tha ta một mạng đi." Nữ nhân kia khổ sở cầu xin, mình ban đầu thế nào lại cùng loại XXXX này biến thành bằng hữu? Đến cuối cùng là người nào bị thua thiệt đây?

"Sửa đàn." Phác Trí Nghiên đem cầm đại thả vào trước mặt nàng ta, nữ nhân kia mặc đầy vạch đen ngoan ngoãn cầm lấy.

"Chờ ta đi tắm trước đã." Nữ nhân kia hơi lùn hơn so với Phác Trí Nghiên ngẩng đầu lên nhìn Phác Trí Nghiên, khuôn mặt lạnh lùng cùng biểu lộ không cho phép cự tuyệt.

"Đừng tưởng bở." Phác Trí Nghiên liếc nữ nhân kia một cái, dáng dấp coi như được, có điểm hơi dài dòng, khó trách không ai thích.

"Vậy trước tiên giới thiệu một chút nữ nhân của ngươi cho ta biết đã." Nữ nhân kia ngoan ngoãn cầm lấy đàn, xoay người lại đối mặt Phác Trí Nghiên, sau lưng Phác Trí Nghiên thật đúng là có người đang trốn.

"Mẫn, em trước tiên đi ra có được hay không? Nàng ta sẽ không làm gì em đâu." Khẩu khí của Phác Trí Nghiên căn bản là tưởng như hai người, lúc này Phác Hiếu Mẫn mới dám đi ra.

"Mẹ kiếp ngươi Phác Trí Nghiên con ma ghê gớm." Nữ nhân kia dở khóc dở cười mặt mũi đầu hắc tuyến, Mẫn ...!?

"Xin chào, ta tên là Phác Hiếu Mẫn." Phác Hiếu Mẫn chào, cười hơi có chút gượng gạo. Nàng bây giờ không dám đi tiếp xúc, ngoài Phác Trí Nghiên là quỷ hút máu ra, ngay cả hai vị tối hôm qua cũng vậy.

"Xin chào, ta là Ma Y." Nữ nhân tự gọi mình là Ma Y đưa tay ra đối với Phác Hiếu Mẫn có ý tốt muốn nắm tay, chứng minh mình thật sự không làm tổn thương nàng, coi như muốn làm thương hại, một đại thần bảo hộ động một phát đến mẹ nàng ta cũng ngũ thể phân thây.

"Một cái tên thật dễ nghe." Phác Hiếu Mẫn rất đỗi kinh ngạc, cái tên Ma Y này... thật sự là tên của quốc gia Châu Âu sao?

"Tên của ngươi mới thật dễ nghe." Ma Y cười nói, Phác Hiếu Mẫn Phác Hiếu Mẫn, thực ra thì đọc ra rất trơn tru.

"Có thể làm phiền ngươi giúp ta sửa đàn được không?" Phác Hiếu Mẫn chỉ chỉ đàn violon, Phác Trí Nghiên một mực bảo nàng ta phải sửa đàn, liền bày tỏ thật sẽ sửa đàn?

"Đàn kia là của ngươi?" Ma Y kinh ngạc nói, bất quá điều này cũng nằm trong dự liệu, Phác Trí Nghiên thô tàn chết tiệt thế nào lại có thể có hơi thở văn nghệ cho được.

"Ừm." Phác Hiếu Mẫn gật đầu một cái, nữ nhân này thật sự sẽ sửa đàn sao...

"Vậy được, ta sửa." Ma Y cầm lấy cây đàn, ý bảo muốn Phác Trí Nghiên và Phác Hiếu Mẫn đi cùng nàng ta.



P/s: Các bạn đọc cũng cho tí cmt góp ý tý đi, mình có làm không tốt chỗ nào thì góp ý để mình sửa để mình còn cố gắng, nha nha nha =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top