Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

48.

"Mẫn, làm sao vậy? Sao lại chảy máu!?" Lúc này Phác Trí Nghiên mới vội vàng cắn răng chạy vào trong nước, nó cho là nó có thể đặt lòng dạ xuống xoay người không lời từ biệt là có thể đi.

"Nghiên, ngươi còn cần ta đúng không, còn cần ta đúng không! Ta thật hạnh phúc." Phác Hiếu Mẫn cười ngây ngốc, có chút máu này cũng không phải chuyện lớn gì. Phác Hiếu Mẫn lấy tay đụng đụng vào ánh mắt khô rát của mình, ah, thật là đau. Máu tươi dường như nhuộm đỏ đôi mắt sáng của Phác Hiếu Mẫn. 'Ta thực sự rất vui, ngươi có thể lại gọi ta một tiếng Mẫn.

"Mẫn, sao lại biến thành thế này?" Phác Trí Nghiên gấp đến mức muốn chết lần hai, chảy máu thì vui vẻ con khỉ gì chứ! Phác Trí Nghiên chưa từng gặp qua loại vấn đề này, cho nên trước đem huyết lệ trên gò má hút hết vào trong miệng. Cho tới con mắt, Phác Trí Nghiên không biết nên làm thế nào, ánh mắt là cửa sổ tâm hồn, ngàn vạn lần không thể động đến được.

"Không sao cả, ta nghỉ ngơi một chút sẽ ổn thôi, Nghiên.. ngươi đừng đi." Phác Hiếu Mẫn bắt lấy cổ tay của Phác Trí Nghiên, rất sợ trong lúc mình nhắm mắt nghỉ ngơi, Phác Trí Nghiên sẽ nhẹ nhàng rời đi. Không từ mà biệt lần hai, thật đau khổ biết mấy.

"Ta thật rất vui, Nghiên lại gọi ta tiếng mẫn một lần nữa."

"Ta vẫn một mực không tháo chiếc nhẫn ra đó."

"Ta..." Phác Hiếu Mẫn vui vẻ nói mới một nửa, liền bị Phác Trí Nghiên dứt khoát cắt đứt.

"Phác Hiếu Mẫn, nói cho ta biết, khi đó đám người kia, chuyện là thế nào."

Giọng Phác Trí Nhiên nóng đến bức người, Phác Hiếu Mẫn không dám mở mắt ra, sợ nhìn thấy chính là cặp mắt tức giận kia của nó, hung hăng nhìn chằm chằm vào nàng.

"Ta không biết phải nói thế nào, ta cũng không biết đám người kia từ đâu xông ra nữa, chỉ sợ rằng tất cả người trong thành đều muốn giết quỷ hút máu." Phác Hiếu Mẫn thành thật nói, nàng thận trọng trả lời vấn đề của Phác Trí Nghiên, rất sợ chỗ nào đó bị sai sót, Phác Trí Nghiễn sẽ lại không muốn thấy nàng.

"Là ý gì?" Phác Trí Nghiên hỏi, toàn bộ người trong thành đều muốn giết quỷ hút máu?

"Từ trước đó đã nghe rất nhiều người bất mãn với quỷ hút máu, nghe nói còn có một đoàn thể chống quỷ hút máu, nói là không muốn mỗi năm tế người sống cho quỷ hút máu làm lễ vật nữa. Có rất nhiều người gia nhập, nhưng mà ta lại không hề biết bọn họ tụ tập ở đâu, cũng chỉ nghe một chút rồi thôi." Phác Hiếu Mẫn đáp, nàng thật sự không biết những người đó ở đâu xông ra, sao tất cả mọi người đều tập trung sát thành được, nhất định là vì một nguyên nhân nào đó.

"Vậy sao." Phác Trí Nghiên sớm biết sẽ có ngày này. Cái trấn nhỏ này nổi danh quỷ hút máu, bên ngoài thường gọi cái trấn này là quỷ hút máu trấn.

Tuy nói nơi mà Ma Y ở cũng có người đi hành hương, nhưng cũng không có nhiều người như cái trấn nhỏ nơi mà Phác Hiếu Mẫn ở. Bất kể ngày thường hay ngày lễ dòng người vật luôn đông đúc như vậy, vì nơi đây mang đến cho con người một khoản thu nhập lớn. Loài người quả nhiên là tham lam, sao chúng không suy nghĩ một chút, nếu không có quỷ hút máu thì cái trấn nhỏ này sẽ cực kỳ đi xuống.

"Nghiên, tha thứ cho ta có được không? Ta thật không biết sẽ phát sinh chuyện đó, thật đấy." Phác Hiếu Mẫn mở mắt, mắt bạch từ từ khôi phục màu trắng ban đầu, một đôi mắt vô tội nhìn Phác Trí Nghiên chớp chớp, chỉ cầu một tiếng tha thứ của Phác Trí Nghiên.

"Là ta hiểu lầm em." Phác Trí Nghiên thở dài, có lẽ bản thân mình đã không làm rõ sự tình liền gắn mọi tội lỗi lên người Phác Hiếu Mẫn.

"Không phải là Nghiên hiểu lầm ta, không sao cả, Nghiên vẫn không hề sai." Phác Hiếu Mẫn ôm lấy Phác Trí Nghiên, vui vẻ vùi đầu vào người Phác Trí Nghiên.

"..." Phác Trí Nghiên còn muốn nói thêm cái gì đó, không sao nữa rồi, nó quả nhiên là vẫn rất quan tâm đến Phác Hiếu Mẫn, lúc ngắm sao sẽ luôn nhớ tới nàng, gò má nàng tựa như hiện lên bầu trời sao, in sâu nụ cười vào trong lòng Phác Trí Nghiên. Thì ra sẽ cách xa mình đến vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top