Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

56.

Đi vào căn phòng nhỏ tràn ngập bụi bặm, Phác Trí Nghiên còn phải cong lưng đi, mà Phác Tố Nghiên thì có thể vựa vặn đứng thẳng người, thượng đế ban họ họ chiều cao thật bất bình đẳng.

"Bên ngoài khẳng định đều là con người." Phác Trí Nghiên nhỏ giọng nói, lần này đi ra còn được, nhưng mà hết lần này đến lần khác cũng chỉ có cái cửa này ra vào, đi nó, Phác Tố Nghiên đứng lại chỗ suy tính, thế mà nhân vật chính đáng thương của chúng ta cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đứng nghiêng đầu.

"Ta đi ra ngoài trước dụ lũ người kia, ngươi đi tìm, nhớ nhanh lên một chút." Trừ cách què giương đông kích tây này thì không còn cách nào khác, chỉ có một đường ra, trừ khi tìm ra một cái khác?

"Được rồi." Phác Tố Nghiên sờ sờ lớp bụng mỡ của mình, hy vọng đống mỡ này sẽ không trở thành gánh nặng vào lúc này.

"Ừ." Phác Trí Nghiên mở cửa, ngạc nhiên hơn là người bên trong còn ít hơn người ở bên ngoài, Phác Trí Nghiên thấy một tên liền đánh cho hắn bất tỉnh, thuận tiện hút chút máu.

Phác Tố Nghiên chạy tới một chỗ mạng nhện giăng kín đặc biệt khó thấy tìm Lý Cư Lệ rồi.

"Tố Nghiên." Một người bịt kín mũi miệng bằng khăn cách sát vai Phác Tố Nghiên nói, âm thanh này khiến Phác Tố Nghiên khựng lại, thật quen thuộc, âm thanh giống như đã nghe ở đâu rồi.

"Hiếu Mẫn?"Phác Tố Nghiên quay đầu lại nhìn vào cặp mắt to đen nháy kia, một hồi liền nhận ra được.

"Cư Lệ nàng đã bị đưa đến chính giữa giáo đường, có thể..." Phác Hiếu Mẫn ngập ngừng, nàng không nói ra, đó là một sự thật đả thương người khác, một sự thật sắp phát sinh.

"Đừng nói, ta không muốn nghe." Phác Tố Nghiên lắc đầu, điều đó không thể nào sảy ra, vĩnh viễn không thể nào xảy ra.

"Chúng ta trước đi tìm Nghiên tập hợp, đợi cùng nhau xâm nhập vào chánh đường." Phác Hiếu Mẫn nói, ngay sau đó bước chân cũng nhanh hơn, Phác Tố Nghiên cũng đi theo sau nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top