Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 1 : Cho hàng xóm trầm trồ và bị xuyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6:AM
Dưới ánh nắng của buổi sáng óng ánh và bầu trời xanh đầy mát mẻ của ông mặt trời mới nhú lên , dưới là những ngôi nhà nói thẳng ra là khu khố Xl . Có một " anh chàng " à không là cụ thể là một cô gái có vẻ ngoài trung tính ,khuôn mặt hình oval với sóng mũi khá cao , cô gái ấy có một cặp mắt đeo chiếc ve chai và nhìn sự đời bằng ảnh ảo , mái tóc đen được cô gái kia để theo kiểu Man bun khỏe khoắn , trẻ trung .Mặc trên người là bộ quần áo unisex , áo sơ mi cổ tròn màu xám kết hợp với áo ngoài là áo len màu xanh đậm với chiếc quần jean đen , giày Qiaodan XM3550122 màu đen và vàng làm chủ đạo . Kế bên cô gái đó là chiếc vali màu đen để trên đó là chiếc balo hình chú cừu xinh xắn màu đen kèm theo vẻ mặt chú cừu là biểu hiện nhăn nhó " khó ở " =))

 ( *Hình kiểu tóc Man bun mà ai chưa nghĩ tượng tượng và lười search =))) *)

Đúng vậy cô gái mà chúng ta mới vừa kể đó chính là nhân vật chính của chúng ta Thiệu Thường An 

Vừa đi vừa kéo vali vừa bấm vào chiếc điện thoại vào danh bạ tìm số và gọi ngay cô bạn khốn nạn A Ân của mình đưa mình đến sân bay .

Thường An đợi khoảng 1 tiếng rưỡi nhưng thế nào mà xe vẫn còn chưa tới ???. Thế là bạn trẻ Thường An lại phải ngồi đầu đường khu phố , trên lề đường mà đón xe của đứa bạn đến đón .Bên cạnh đó là những con người hàng sớm cũng chuẩn bị ươn vai , đánh răng , chải chuốt cho mình để đi ra chào nắng mới và bắt đầu cho công cuộc soi mói , nhòm ngó xác định mục tiêu , tụm năm tụm ba " khen " hết lời người khác . Và mục tiêu đầu tiên của những người hàng xóm hôm là Thường An tội nghiệp .

Phía đằng xa xa kia cũng không tính là xa có một nhóm hội tụ những người hàng xóm thân thương lắm miệng nhiều bom thả xuống không biết làm nhiều vụ đánh bom liều mình làm gà bay chó sủa.Hội tụ lại nói xấu người khác , lâu lâu lại có người ngẩng mặt lên dùng con mắt tinh anh của mình nhìn qua nhìn lại . Bỗng nhiên có một hàng xóm hãm tài đã nhìn thấy Thường An đang ngồi chiễm trệ bên đầu đường khu phố mình .Thế là bà cô già kia lại ung dung tự coi mình là đúng , nói lớn lên mà nói

" Ái chà !!! Đằng kia không phải là con của Thiệu Hạ sao chẳng lẽ bị đuổi ra khỏi nhà rồi à . Cũng phải thứ bán nam bán nữ như nó đuổi cũng phải . Toàn bám cha bám mẹ thất nghiệp ru rú ở nhà ôm cái máy tính "- Hàng xóm hãm tài thứ nhất

" Ối !!!chị nói thiệt đó à nhìn mặt mày sáng sủa như thế không ngờ lại như vậy " - Hàng xóm hãm tài thứ 2

" Đời là vậy mà cái gì cũng thể xảy ra hết nên đừng nhìn bề ngoài mà đánh giá nó cao quá " - Hàng xóm hãm tài thứ 3 

" Con tôi mà có như thế , tôi cũng không giám dắt mặt ra đường " - Hàng xóm hãm tài thứ 4

Hàng xóm hãm tài thứ nhất nói xong lại nhìn phía Thường An mà nhếch môi khinh bỉ . Lại đến hàng xóm hãm tài thứ hai , thứ ba , thứ tư gật đầu tán thưởng như được mùa .

Thường An ngồi đó từ đầu đến cuối điều không quan tâm đến câu nói hồi nảy , chỉ ngồi đó giả vờ nhìn vào điện thoại mà thầm ngao ngán , trong lòng lại nhổ nước bọt khinh bỉ đầu óc như trái nho của mấy người nhiều chuyện rảnh hơi lo mình chưa xong lại nói xấu người khác mà không nhìn lại mình , coi chừng nghiệp quật nha mấy cô hứ !!  . Làm streamer ru rú trong nhà chứ không lẻ ở ngoài đường ngồi bán quần à !! . Thế là Thường An trong lòng chửi một hồi không biết xe Honda Brio khốn nạn của bạn mình đã đến bao giờ 

Thường An xách vali sau cốp xe , rồi nhanh chóng mở balo chú cừu đen của mình mà đeo kính đen vào để che đi ánh hào quang chói lọi của mấy bà não lợn kia . Liền gọi A Ân cô bạn thân thiết của Thường An đã kêu đứa bạn mình làm trước ngay đi mấy tuần trên nóc xe với chiếc loa di động to được bật max volum được mở nội dung như sau

"Nghe nói đi du lịch hạng sang thoải mái lắm nên bổn cung hôm nay đi du ngoạn , mắc công có người nói bổn cung thất nghiệp này nọ hahaha :))))"

 Kèm theo cái mặt của Thường An như icon mặt cười thân thiện của facebook  và giơ ngón giữa đối với những người hàng xóm thân yêu

Khi thấy nghe Thường An và tiếng loa bốn người hàng xóm hãm tài kia điều mặt mày đỏ tía ánh mắt như muốn được bâm nát Thường An ra thành trăm mảnh quăng xuống kênh gần nhà phi tang xác . Thường An thấy mình đã đạt được liền kêu cô bạn A Ân của mình lái xe đi đến sân bay 

Vừa đến Thường An liền phi như sonic lấy hành lý của mình mà phóng với tốc độ ánh sáng mà không quên quay đầu mà rống lên với cô bạn của mình 

" Tại câu hết đó làm cho mình bị trễ kìa"

Cô bạn kia cũng không hiền lành gì cũng rống lên với đứa bạn gấu chó của mình mà nói

" Chứ không phải ai trêu hàng xóm nên lỡ 30 phút à còn trách ai chứ " 

Thường An cũng tính đấu khẩu với cô bạn của mình nhưng lại nghe tiếng thông báo vang lên 

" Hãng hàng không HK Airlines 539 xuất phát từ 7giờ sáng xin thông báo máy bay có mã số AB16420 từ TP. Hồ Chí Minh đi đến Hong Kong chuẩn bị cất cánh , mong hành khách nhanh chóng lên máy bay "

Thế là Thường An không quan tâm đằng sau đứa bạn khốn nạn đang rống lên mà phi thân lao thẳng không chú ý , lại va chúng vào một cô gái đi ngược hướng của mình , liền theo phản xạ liền quay lại cuối gập người xin lỗi chối chết ,cũng liền theo phản xạ của chính mình mà ngẩng đầu lên xem "nạn nhân" mình va phải là người nào , lại bị tiếng thông báo lên máy bay ngắt giữa chừng chỉ có thể thấy mái tóc dài uốn lượn màu hạt dẻ được để qua vai một chút và chiếc áo khoác dạ dáng dài màu đỏ , Thường An cũng không quan tâm khuôn mặt người đó như thế nào liền phi thân như vận động viên điền kinh chạy đến đường tới máy bay của chính mình  

Khi lên được máy bay , tìm được chỗ ngồi ổn định với những nhắc nhở bằng tiếng anh và tiếng Quảng như tắt điện thoại v..v  và loa thông báo cũng bắt đầu thông báo xuất phát . Máy bay cũng được bay lên dần rời xa khỏi nơi mà Thường An đã lớn lên và sinh sống trong 25 năm qua .

Thường An là một người bị ám ảnh với điều mình làm sai , ngồi lung tung thẫn thờ một lúc lại vu vơ nhớ đến cô gái hồi nảy cô gái đó mặc áo đỏ và mình có quá thất lễ với cô gái áo khoác đỏ mình vừa đụng trúng không , do hồi nãy vội quá không xin lỗi đoàng hoàng trước mặt người ta cũng thầm mong rằng cô gái kia không để lòng mình vì điều đó 

Cuối cùng cũng tới nơi sau 2tiếng41phút Thường An cũng tới Hong Kong hôm nay  nhiệt độ cũng hơi lạnh một chút nhưng cũng không ảnh hưởng gì đến cơ thể Thường An , nơi đây chính là nơi Thường An có một cảm giác rất thân thiết cùng với một cảm xúc rất khác lạ và cũng chính nơi Thường An ngày đêm hằng ngưỡng mộ từ khi còn bé với những bộ phim kiếm hiệp của TVB gắn liền với tuổi thơ 

Liêng thuyên tự kỉ phát thành tiếng và cả hành đông tăng động như cười khúc khít , nhảy chân sáo của Thường An làm cho những người trong sân bay đều nhìn một ánh mắt khó hiểu và cũng vài người xem như là một kẻ tâm thần mới được xuất viện ra

Thường An cũng dần phát hiện những đạo ánh mắt đó đành tiếu phi tiếu kéo vali với đeo balo mình lên và rời khỏi sân bay đi đến khách sạn của mình đã đặt trước . Bắt taxi đi đến khách sạn may mắn cho Thường An dù muốn nói tiếng anh lắm nhưng lại có ký ức khá là trẻ trâu với nó , may ra mình còn thông minh trước khi đi liền học tiếng Quảng dù cho nói không rành lắm nhưng người khác vẫn hiểu được nên bác taxi cũng lái xe đến đúng địa chỉ hotel . Khách sạn này tuy giá khá cao nhưng được điểm thuận lợi lại ở trung tâm Hong Kong vẻ ngoài cũng rất đẹp Thường An thầm cảm thán . Khi vào trong Thường An cũng thầm quan sát và đánh giá khách sạn 5 sao này

Chợt lướt nhìn qua mấy chị gái lễ tân của Hong Kong vẻ đẹp thật không có chỗ chê nga~~~ . Thường An lại nhìn trúng một chị lễ tân, lại ngại ngùng nhìn lén chị gái lễ tân xinh đẹp dẫn đường cho mình đến phòng mà không biết mình đã đứng trước phòng 809 của mình từ khi nào , chị gái xinh đẹp kia cũng nhìn Thường An rồi mỉm cười đưa chìa khóa phòng rồi đi mất .

Thường An cũng nhanh chóng 2 giây sau liền nhanh chóng thanh tỉnh lại lấy tay đập đập bộp bộp vào má của mình vài cái lắc đầu thầm nhủ không được mê gái như vậy thật mất hết tiền đồ . Liền xách vali và balo của mình quăng hết trên giường , không suy nghĩ nhiều Thường An cấp tốc lấy đồ trong vali bộ áo ngủ màu hồng có in hình chú cừu xinh xắn. Khi Thường An tắm xong đi đến bên giường tính đàm đạo chu gia gia một chút nhưng chưa tới giường lại không ngờ vấp phải một thứ gì đó mềm mềm liền té đập đầu vào đất mẹ thân yêu , liền hôn mê bất tỉnh 

Thường An nặng nề mở mắt ra liền thấy xung quanh mình là một mảnh trắng xóa huyền thoại trong các tiểu thuyết xuyên không mà Thường An thường xem trên mạng , nhưng chỉ còn thiếu hệ thống thân yêu gắn liền với các sự tích huyền thoại cho ký chủ ăn sml mà thôi , Thường An cũng không bất ngờ cho lắm nhưng vẫn không ưa hà cớ gì xuyên lúc nào không xuyên lại xuyên vào lúc người khác đang đi chơi vậy chứ !!!

Bỗng đằng xa xa có một con vật mập mạp màu hường cỡ con gấu bông cỡ vừa bằng bắp tay đang bay bay đến đây , rốt cuộc Thường An cũng thấy rõ nó là một con heo, là con heo , chính con heo đó !!!(Phải đặc biệt nhắc lại 3 lần a~~) . Con heo đó liền bay thẳng đến trước mặt Thường An mà nói tràn lưu đại hải với điệu bộ ngái ngủ 

" Xin chào ụt ụt , cô chủ có thể gọi tôi là Tiểu tiểu tôi đây là người hướng dẫn cho cô chủ Thường An đi đến "tây phương cực lạc" à mà không không đi đến thế giới mới  " 

Thường An há mồm không tin con heo bay bay này lại là người hướng dẫn cho mình , liền nhìn từ trên xuống dưới con heo này suy nghĩ có nên tin con heo này hay không vì từ trước đến giờ Thường An thường thấy trong tiểu thuyết không có con hệ thống hay người hướng dẫn nào tốt với ký chủ cả . Thấy như thế Tiểu tiểu nhìn sang ký chủ của mình hiểu được Thường An nghĩ gì về mình liền nhăn mày giả bộ quay đầu ngồi trồm hổm ngược phía Thường An , liền mấy giây sau quay lại liền thấy nước mắt lã chã lấy từ đâu không biết liền bay bay lại ôm ôm Thường An mà nói

" Chủ nhân hãy tin Tiểu tiểu đi , Tiểu tiểu là người tốt mà hu hu "

Thường An liền bó tay với con heo tên Tiểu tiểu mính ướt này lấy tay kéo kéo người nó ra , nó lại ôm chặt dính như sam trên người mình đành chiều theo ý Tiểu tiểu . Cũng tiện hỏi về điều kiện sống lại . Tiểu tiểu là nói một câu làm cho Thường An lúc đầu còn vui vẻ lúc sau lại chết lặng

" Điều kiện sống lại cũng khá đơn giản cho cô chủ Thường An là theo nhiệm vụ hệ thống giao cho cô chủ , có điều có những lúc cô chủ phải tự lực cánh sinh , sống chết điều do cô chủ , quyết định cuộc đời đẫm máu hay tươi sáng điều do cô chủ a~~~ ụt ụt  . Chúng ta liền xuất phát thôi cũng trễ rồi ụt ụt => "

Tiểu tiểu liền lấy móng tay mủm mỉm nắm góc bộ đồ ngủ của Thường An mà kéo Thường An vào một hố đen cùng đi đến thế giới mà Tiểu tiểu nói . Và kể từ lúc đó ánh mắt của Thường An hồn nhiên đến lạ thường   

Ay ay xin chào nhị vị đã đến với truyện của tiểu phúng phính vì đây là chap 1 và cũng lần đầu tiên viết tiểu thuyết nên có chút lúng túng , câu văn chưa mạch lạc nên mong tất cả mọi người đóng góp và sửa chữa cho tiểu phúng phính thật nhiều a~<(^q^<)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top