Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 15 : Đau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Gì cơ ? Tỷ tỷ........tỷ tỷ yêu cái tên đáng ghét đó ư ? Sao...sao có thể "
( Tú Liên )

Khoảnh khắc nghe đc thông tin ấy , trái tim Tú Liên như có thứ gì siết chặt , hô hấp cũng trở nên trì trệ , suy nghĩ kỹ lại thì chuyện Tú Anh yêu ai thương ai đâu hề liên quan đến mình , bản thân vốn thích Hữu Lượng cơ mà , nhưng ko hiểu sao khi nghe đến cái tên Chu Thiếu Hàn đó thì trái tim cơ hồ nhảy lên , Tú Liên chả rõ rốt cuộc bản thân bị sao nữa , chỉ có thể cố gắng dằn lại tâm tư phức tạp , xoay người đứng đối diện Thiếu Hàn mắng :

- Đồ đáng ghét nhà ngươi , trăng hoa đã đành , giờ còn hại luôn tỷ tỷ ta vì ngươi hồn điên phách đảo , đúng là quá đáng ( Tú Liên )

Lời vừa dứt ra khỏi miệng , Tú Liên đột nhiên cảm thấy ko đúng , vốn bản thân đâu phải muốn nói như vậy , nhưng thế quái nào khi xuất thành câu lại ra cái khác , hơn nữa hình như Tú Liên còn cảm nhận đc 1 mùi chua chua từ trong giọng điệu của mình , liếc nhìn về phía cha , thì thấy ông vẫn là 1 bộ dáng bất đắc dĩ , tiếp tục gọi Tú Anh thì mới thở phào nhẹ nhõm , nhưng Mã lão gia ko nhận ra cũng ko có nghĩa là Tú Anh ko cảm thấy đc

" Hừm , Tú Liên muội ấy....chẳng lẽ nào......... " ( Tú Anh )

Đang còn trong tình trạng đóng băng tạm thời thì tiếng nói của Tú Liên đã phá vỡ lớp băng kia , Thiếu Hàn giật mình , vội đưa mắt nhìn qua Tú Liên rồi lại nhìn Nguyên Chương , tiếp đó là Mã lão gia , và cuối cùng là Tú Anh qua cánh cửa phòng , thầm nghĩ :

" Điên mất thôi ! Tú Anh tại sao lại yêu mình , nàng là vợ Nguyên Chương cơ mà ! Thế chả phải mình trở thành hồ ly tinh cướp vợ người ta à ! Ko đc " ( Thiếu Hàn )

Tâm trí rối loạn , Thiếu Hàn nghĩ trong 36 kế chạy là thượng sách , bèn ngó nghiêng dọc rồi phóng đi như bay , để lại phía sau là những tiếng gọi của Nguyên Chương và Tú Liên , nhưng Thiếu Hàn mặc kệ tất cả vì hiện tại lòng Thiếu Hàn tựa như cơn lốc , nó xoáy thành 1 nùi , ko cách nào tháo gỡ đc , chỉ có thể cấm đầu chạy mà chả có chút phương hướng

- Hộc...hộc...hộc.......tại sao...tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này !
( Thiếu Hàn )

Quát lớn 1 tiếng Thiếu Hàn ngồi bệt xuống đất , 2 tay ôm chân bó gối lại , mặt ngục vào giữa gối khóc nấc lên từng hồi , Thiếu Hàn đâu phải chưa từng yêu bao giờ , nên hiển nhiên cái cảm giác rung động Thiếu Hàn biết rất rõ , chỉ là bản thân đang tự lừa mình dối người , nhưng những lời ban nảy của Tú Anh khiến Thiếu Hàn sửng sốt , ai ngờ đc đối phương cũng yêu chứ ko phải bản thân đơn phương , cơ mà càng như thế thì Thiếu Hàn lại càng sợ , nếu mình cùng Tú Anh đến với nhau thì lịch sử sẽ thay đổi mất

- Đừng khóc nữa ! Rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi ! ( Tiên Tịnh )

Ko rõ là do hình ảnh bi thương của Thiếu Hàn quá mức chói mắt hay vì 1 lí do nào đó mà lại khiến Tiên Tịnh lòng nhói đau , bất giác xuất hiện ra bên ngoài rồi ko tự chủ ôm lấy thân thể đang run rẩy vì khóc kia vào lồng ngực , nhẹ nhàng an ủi , bên đây Thiếu Hàn là vậy , bên chỗ Tú Anh cũng ko khá hơn là bao , nàng cũng đang ôm gối nức nở

3 ngày sau

- Xin lỗi nha Trùng Bát , tại đệ mà huynh........ ( Thiếu Hàn )

Vì sự việc hôm đó nên Thiếu Hàn đã rời khỏi nhà Hữu Lượng , và tất nhiên là Thanh Thanh với Nguyên Chương cũng cùng theo Thiếu Hàn rời đi , cả 3 người lại tiếp tục cuộc sống ăn mày

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top