Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấu Kì Sa Hạ  ở tòa soạn bị phân phó cuối tuần phải đến hai sự kiện tuyên truyền, nàng không dám xin phép nghỉ.

-Làm sao bây giờ?_ Đổng Vy hỏi con.

-Không quan hệ, chỉ là một buổi họp báo, người đại diện phát ngôn sẽ đến, con chỉ phải đến chụp ảnh cùng phỏng vấn đơn giản một chút, hơn 3 giờ chiều có thể về rồi._ Thấu Kì Sa Hạ theo kinh nghiệm bản thân dự đoán thời gian.

-Chúng ta chờ con ăn cơm, sau khi công việc chấm dứt nhớ gọi điện thoại.

Chúng ta, Thấu Kì Sa Hạ nghĩ thầm, trong lòng mẹ đã muốn là người một nhà.

Chu Lục họp báo, làm cho thể xác và tinh thần Thấu Kì Sa Hạ căng thẳng, không phải không quen theo đuổi hắn mà là nàng có áp lực tâm lý.

Khi Thấu Kì Sa Hạ về đến dưới nhà, ngoài ý muốn phát hiện ở bãi đậu xe một chiếc Bentley bạc, loại xe sang trọng nổi tiếng này không phải ở khu bình dân có thể thấy được.

Có chút hâm mộ nhìn chiếc xe sang trọng, logo ở đầu xe chỉ cần liếc mắt có thể nhận ra ngay, xe bảo dưỡng tốt, cũng không phải mới mua, xem ra đã sử dụng được một thời gian. Thấu Kì Sa Hạ nghĩ. "Xe ai vậy nhỉ ? Đi lên lầu thôi."

Ấn tượng đầu tiên của Chu Trọng Hàn trong mắtThấu Kì Sa Hạ phi thường tốt.

Thấu Kì Sa Hạ thật không ngờ mẹ tái hôn với một tiên sinh phong độ như vậy.

Chu Trọng Hàn có thân hình cao lớn, tóc hoa râm, màu sắc như người ta thường nói là "muối nhiều hơn tiêu", tướng mạo đường đường, khi trẻ tuổi nhất định rất đẹp, cách nói năng nhã nhặn, cử chỉ hữu lễ.

-Xin hỏi bác trước đây làm gì?_Thấu Kì Sa Hạ ngồi trên sofa, đối diện là Chu Trọng Hàn, ở giữa có một bàn trà nho nhỏ.

-Sau khi bác tốt nghiệp, đầu tiên làm giảng viên ở đại học Hương Đảo hai năm, dạy lịch sử, sau đó nhậm chức ở sở giáo dục đến khi về hưu.

-Bác là công chức nhà nước phải không?

-Đúng thế. Bác có thể gọi cháu là Sa Hạ không?_Chu Trọng Hàn hữu lễ hỏi.

-Được ạ.

-Sa Hạ, cháu làm gì?

-Cháu làm phóng viên cho một tuần san, mảng tin tức giải trí._Thấu Kì Sa Hạ không kiêu ngạo, không siểm nịnh trả lời.

 Ấn tượng của Thấu Kì Sa Hạ trong mắt Chu Trọng Hàn cũng không sai biệt lắm. Ông sớm đã nghe Đổng Vy đề cập đến đứa con, cũng biết nàng sớm lăn lộn trong xã hội, Chu Trọng Hàn tưởng tượng bộ dáng nàng có lẽ đã trưởng thành, nhưng nhìn thấy Thấu Kì Sa Hạ vẫn còn là một cô gái thanh tú, hơn nữa tác phong dứt khoát, không có chút nào ra vẻ, thoạt nhìn cũng thực nhã nhặn nhu thuận, trong lòng cảm thấy được an ủi.

 Đột nhiên, Thấu Kì Sa Hạ nhìn góc bàn trà đặt một chiếc chìa khóa xe, mặt trên là logo, đúng là nhãn hiệu Bentley.

-Bác, là xe của bác sao?_ Thấu Kì Sa Hạ hỏi.

-Phải.

Đổng Vy có chút bất mãn, con mình lại đi quan tâm thứ này của người ta.

Thấu Kì Sa hạ  xoay mặt nhìn mẹ. "Mẹ, có cơm chưa, con đói rồi." Vẻ mặt thực khờ dại.

-Khụ, đứa nhỏ này._ Đổng Vy nhìn Chu Trọng Hàn ra vẻ áy náy, đứng dậy đi về phía phòng bếp.

Thấu Kì Sa Hạ đặt khủy tay trên đầu gối, thấp giọng, nghiêm túc Chu Trọng Hàn. "Bác, công chức bình thường ở sở giáo dục, sau khi về hưu lại sử dụng Bentley, sở thuế vụ và bộ phận trong sạch hóa bộ máy chính trị không hỏi thăm sao?"

Chu Trọng Hàn nở nụ cười. "Đó là quà của con bác. Bác hiện giờ ở phía đông thành Vệ Tinh, cũng ít khi dùng xe, hôm nay muốn đến đây nên mới dùng đến."

"Con bác làm gì ạ?" Ánh mắt Thấu Kì Sa Hạ có chút không  tín nhiệm.

Sắc mặt Chu Trọng Hàn có chút mất tự nhiên. "Nó, nó làm chứng khoán."

-Cổ phiếu kinh tế?

-Gần như vậy. Công việc của nó bác không hiểu lắm. Con bác đã hơn ba mươi tuổi, công việc của nó bác không hiểu, một mình nó hoàn toàn độc lập.

-Trách không được thu vào nhiều như vậy. Thấu Kì Sa Hạ chốt một câu. Miệng nói như vậy nhưng bản năng Thấu Kì Sa Hạ cảm giác được bác Chu hình như không thích nhắc đến đứa con này lắm, hoặc là nói, không thích công việc của hắn, càng nói càng thêm mờ mịt.

Kế tiếp ba người thực sự hòa thuận ăn cơm.

Thấu Kì Sa Hạ  cảm giác Chu Trọng Hàn là người trí thức, ôn hòa hữu lễ, quả thực là một thân sĩ.

Tiễn khách xong, Đổng Vy hỏi con. "Con cảm thấy bác Chu là người thế nào?"

-Tốt lắm, so với con tưởng tượng tốt hơn nhiều._ Thấu Kì Sa Hạ thật tình nói, cậu cũng mừng thay cho mẹ.

-Gia đình Trọng Hàn là thư hương thế gia, rất nhiều họ hàng đều là giáo sư, toàn gia đình đều là người nghiên cứu học vấn.

-Vậy thật tốt quá.

 Thấu Kì Sa Hạ giống như lơ đễnh hỏi. "Mẹ, con của bác Chu làm gì? Mẹ biết không?"

-Nghe bảo làm chứng khoán, mẹ nghe bạn bè Trọng Hàn nói, cô ta là người rất chuyên nghiệp và rất thành công, thu nhập tốt lắm.

Thấu Kì Sa Hạ cúi đầu. "Là vậy à, có thể tặng cha mình xe Bentley, không giống như con."

Đổng Vy nở nụ cười vuốt cổ con gái "Con là đứa con tốt. Đó là chuyện của người ta, con là con, con cũng là đứa con rất tốt. Mẹ kết hôn với bác Trọng Hàn, nếu con muốn nhập tịch mẹ sẽ nói với bác ấy."

Thấu Kì Sa Hạ nhìn mẹ. "Con không cần hào quang của họ."

Đổng Vy sửng sốt.

-Mẹ, người cưới bác Chu là mẹ, mẹ mới nhâp tịch, còn con không cần nhập tịch người khác. Con là con, con không muốn sửa họ. Đúng vậy, trong lòng mẹ cha đã không còn chỗ đứng, nhưng con họ Thấu, có điều cũng chỉ là họ Thấu thôi, con mãi mãi là con mẹ, con cũng không so đo với nhà người ta. Bác Chu gia đình giàu có, có thể chiếu cố tốt cho mẹ, con rất vui. Về phần mình, con không cần bọn họ cất nhắc.

Đổng Vy vỗ nhẹ mặt con gái. "Mẹ biết, mẹ biết con suy nghĩ cái gì. Nhưng là..."

-Con phải sống cuộc đời của mình, một cuộc sống độc lập, mẹ, mẹ không cần lo lắng cho con đâu.

Đổng Vy còn muốn nói gì đó, Thấu Kì Sa Hạ làm bộ không cần mẹ phải nói thêm. "Mẹ chỉ cần cảm thấy vui vẻ, hòa hợp sống với bác Chu là được rồi, mẹ hạnh phúc, con cũng yên tâm."

Đổng Vy có chút thương cảm, lần này, đứa con sẽ không nghe lời mẹ, bà không khỏi thở dài.

---------------------------Qua Chỗ Yoda nhà ta nào----------------------------------------------

Chu Tử Du đi thăm cha.

-Cha muốn tái hôn Chu phụ đi thẳng vào vấn đề.

-Tốt lắm._ Chu Tử Du tươi cười trong sáng

-Con không phản đối sao?

-Đương nhiên không, con tin tưởng ánh mắt của cha. Hai người dắt tay nhau trên đường đời cũng là lẽ tự nhiên.

Chu phụ gật gật đầu.

-Con không hỏi là loại người nào, bối cảnh gia thế?_ Chu phụ đột nhiên hỏi.

Chu Tử Du mỉm cười.

-A, sao cha lại quên chứ, hẳn con đã biết rồi.Chu phụ đột nhiên tỉnh ra.

Chu Tử Du gật đầu.

-Con tự nhiên sẽ tra một chút, con có biện pháp của con._Chu Tử Du thấp giọng

-Con cảm thấy đối phương như thế nào?

-Khi nào gặp qua người thật rồi nói sau, có điều có thể nói là tốt.

-Đúng vậy, trên phố đều nói con có con mắt nhìn người số một, cao thấp đánh giá một chút liền hiểu rõ người ta.

Chu Tử Du ôn hòa nói. "Cha, con không có tâm nhãn."

-Sắp tới con có rảnh không? Mọi người cùng nhau gặp mặt.

-Trong tuần này, khách sạn Hải Dật cha thấy thế nào? Con cho tài xế đến đón cha và dì ấy lại đây.

-Để cha hỏi dì ấy, rồi sẽ báo lại cho thư kí của con._ Chu phụ biết rõ đứa con này của mình cho nên cũng không tỏ vẻ khách khí.

-Cha, hy vọng cuộc hôn nhân này cha có thể hạnh phúc._ Chu Tử Du nhìn cha, chú ý đến mái đầu ông đầy tóc bạc, ngữ khí thật thành khẩn, trong ánh mắt toát ra tình thân.

Chu phụ hít sâu một hơi không đáp lại, gương mặt ôn hòa hơn rất nhiều, qua một phút, lại hỏi. "Gần nhất công việc có còn gấp rút như trước không?"

-Có ạ.

-Chú ý nghỉ ngơi, tiền là kiếm không hết.

-Con biết.

-Dì ấy là một người phụ nữ tốt, đến thời điểm này cha mới gặp dì ấy là duyên phận, cũng là phúc khí của cha.

-Con tin tưởng nhất định là như vậy.

-Chúng ta sẽ đăng ký kết hôn.

-Con sẽ chuẩn bị quà mừng cho hai người.

Chu phụ phất tay. "Không cần, chúng ta cũng không định kinh động ai, chúng ta thầm nghĩ im lặng hưởng thụ khoảng thời gian của hai người là được rồi." Chu phụ không muốn con gái phải nhọc tâm.

-Cha, quà chủ yếu là tặng cho dì Vân, con có thể xưng hô như vậy không?_ Chú ý tới vẻ mặt kinh ngạc của cha, Chu Tử Du  tiếp tục nói. "Con nhất định phải cảm tạ dì, tương lai dì nhất định chiếu cố cha, chiếu cố gia đình này, con nghĩ dì Vân nhất định hy vọng có thể đi du lịch một chuyến, cha cũng một thời gian không ra ngoài rồi, không bằng mượn cơ hội này du ngoạn một chút, qua vài năm nữa có muốn đi cũng không thuận tiện."

Chu phụ suy nghĩ một chút rồi gât gật đầu. "Tử Du, con xuất ra thủ đoạn như vậy, đúng là vô phương bất lợi, trách không được tuần san nói con như vậy."

Chu Tử Du dày mặt. "Đây là bản lĩnh của con, không cần nói có hiệu quả tốt cỡ nào."

-Đúng vậy, cha biết.

-Vậy cha nghĩ thế nào?

-Kết hôn cũng là con muốn tổ chức chứ không phải chúng ta, cha với dì đều là người trưởng thành, cái gì nghĩ như thế nào.

-Như vậy cũng tốt, cha đã thấy đứa nhỏ nhà ấy._Nhìn biểu tình trên mặt Chu Tử Du Chu phụ biết hắn nhất định đã biết, cười cười nói. "Đứa nhỏ đó, tất nhiên không thể so sánh với con, có điều con bé thật sự giống mẹ, giản dị ôn hòa, nếu được, cha hy vọng con chiếu cố nó một chút, điều này với con mà nói thực dễ dàng.

-Phải._ Chu Tử Du gật đầu.

---------------------------------------------End-Chap-5-----------------------------------

Mong các bạn ủng hộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top