Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẻ mặt bất ngờ của Đổng Vy, Chu Tử Du cười và nói:
-Nếu ở đất nước nói tiếng Anh, bố con có thể làm hướng dẫn viên cho dì, nhưng đến vùng nói tiếng Pháp, ông hay cắn phải lưỡi lắm.
Ông Chu bất mãn với lời trêu chọc của con gái:
-Bố nói tệ đến thế sao?
-Con thấy không tốt lắm.
Đổng Vy lúc này mới sực tỉnh.
-Chuyện này...chuyện này...thật sự tốn kém quá.
Bà cảm thấy những gì Chu Tử Du vừa nói hoang đường đến mức không thể tin, tuy ít đi du lịch nhưng bà cũng biết chuyến đi này chắc chắn phải chi không ít. Chu Trọng Hàn cười cười.
-Con cái chỉ hiếu thảo chút thôi, mình cứ nhận là được.
Đổng Vy nhìn Chu Tử Du, lại nhìn Chu Trọng Hàn, cảm thấy khó hiểu, không nhịn được hỏi:
-Tử Du, con làm nghề gì vậy?
-Con làm trong ngành chứng khoán.
Thấu Kì Sa Hạ đột nhiên nhảy dựng lên, suýt nữa làm đổ cả tách trà. (Manh động quá chị ơi)
-Tôi biết chị là ai rồi. (Là chồng tương lai của chị đó)
-Không phải em luôn biết tôi là ai sao?_Chu Tử Du nhìn Thấu Kì Sa Hạ, nét mặt bình tỉnh.
-Chị là Chu Tử Du của Chứng Khoán Vạn Khải.
-Không sai. _Chu Tử Du gật đầu.
Đổng Vy càng thấy khó hiểu.
-Sa Hạ, con đang nói cái gì vậy?
Nhìn người mẹ không hiểu về tài chính, Thấu Kì Sa Hạ chỉ giải thích đơn giản:
-Mẹ, con gái bác Chu chính là một thành viên trong hội đồng quản trị Chứng Khoán Vạn Khải, công ty chứng khoán lớn nhất Hồng Kông, cũng là nhà môi giới và phân tích đầu tư nổi tiếng khu vực Châu Á, được xưng là "Tân Qúy" trong giới tài chính Châu Á, đi lên từ hai bàn tay trắng, một nhân vật đầy truyền kì trong giới kinh doanh thành phố này. Thế này đi, ngân hàng cũng chưa chắc nhiều tiền bằng cá nhân chị tả. (Woa, chị thật là biết nhiều về chồng tương lai của mình)
Đổng Vy một lúc sau mới hiểu những gì con gái nói, quay mặt nhìn Chu Trọng Hàn, giọng đầy kinh ngạc.
-Trọng Hàn, thì ra Chu Tử Du xuất sắc tài giỏi đến vậy.
Ông Chu nhìn con gái hạ giọng:
-Suốt ngày chỉ biết đến tiền bạc,không nên tích sự gì.
Lúc này Thấu Kì Sa Hạ mới hiểu tại sao khi nhắc đến công việc của Chu Tử Du, ông Chu   lại né tránh như vậy. Thì ra ông không thích nghề nghiệp của con gái mình, ông không nghĩ thành công trong sự nghiệp của Chu Tử Du có gì đáng tự hào. Chu Tử Du mỉm cười hiền hoà.
-Bố, để con dặn tài xế đưa hai người về, con muốn nói chuyện với Thấu Kì Sa Hạ.-Chu Tử Du nói.
Sau khi hai người lớn đi khỏi, Chu Tử Du gọi phục vụ đổi cho Thấu Kì Sa Hạ tách trà khác, rồi cười nói:
-Em còn muốn nói gì với tôi không?
-Hèn gì vừa nhìn chị, tôi đã thấy quen quen, nhưng không ai có thể nghĩ rằng Chu Tử Du lại đi làm bằng xe buýt.-Thấu Kì Sa Hạ tức tối.
-Tôi không thích màu mè, cũng không muốn hình mình lên báo. Sử dụng phương tiện giao thông gì là quyền tự do của tôi mà.
-Một người vừa đẹp vừa tài giỏi như chị tại sao không đi tuyên truyền cho mình?
Chu Tử Du cười lớn.
-Cách em hình dung thật thú vị. Chuyện tôi cần là làm sao để các nhà đầu tư nhận được lợi ích lớn nhất từ khoản đầu tư của mình. Những cái khác không quan trọng, vả lại tôi cho rằng kín tiếng là sự lựa chọn sáng suốt.
-Người trong giới đánh giá tác phong của chị ổn định chắc chắn, kín tiếng là một phần trong đó.
-Không sai, tôi có thể coi đây là một lời khen không?
Thấu Kì Sa Hạ tức anh ách nhìn chăm chăm vào Chu Tử Du.
-Da mặt chị đúng là không phải dày bình thường.
Chu Tử Du lại cười lớn.
-Tôi không biết em đang tức chuyện gì nữa.
Thấu Kì Sa Hạ quay mặt đi, không đếm xỉa gì đến cô. Chu Tử Du nhìn nàng, nói:
-Vì khác biệt giữa hai chúng ta sao? Sự nghiệp, học lực, thu nhập, chiều cao, tôi cao hơn em đó nhé(Vẫn thích đi cà khịa=) ). Vì món quà tôi tặng sao?
Thấu Kì Sa Hạ từ từ bình tĩnh lại.
-Sau khi kết hôn mẹ tôi sẽ là bà Chu, nếu sự giàu có của nhà họ Chu cho mẹ tôi cuộc sống an nhàn, tôi rất vui. Còn về phần tôi, tôi họ Thấu, tôi và họ Chu mấy người không liên quan đến nhau.
Chu Tử Du mìn cười nghiêng đầu, chăm chú nhìn Thấu Kì Sa Hạ, con người nâu sẫm phảng phất như có thể nhìn thấy mọi thứ, trong veo sâu thẩm. Thấu Kì Sa Hạ không ngăn nổi mình bị ánh mắt đó mê hoặc. Hơ, mắt chị ta đẹp thật.
Chu Tử Du cảm giác được Thấu Kì Sa Hạ và mẹ nàng không có chút ham muốn nào đối với tài sản nhà họ Chu. Bị Chu Tử Du nhìn chằm chằm một hồi lâu, Thấu Kì Sa Hạ bỗng dưng đỏ mặt.
-Chị nhìn cái gì, này, nói chuyện với chị cũng bị tính phí sao?
Chu Tử Du lần thứ ba cười lớn.
-Về cơ bản thì giờ tôi không làm nghề đó nữa.
-Tôi về đây.-Thấu Kì Sa Hạ đứng dậy.
-Tôi đưa em về.
-Không cần, chị bận như vậy mà, cứ tự nhiên đi.
Thấu Kì Sa Hạ quay người bỏ đi. Chu Tử Du dõi theo bóng áo trắng khuất dần.
------------------------------------------------------------------
-Đúng là tài giỏi thiệt đó.-Nhìn tờ báo chính con gái đưa, Đổng Vy xuýt xoa không ngớt.
-Con gái Trọng Hàn, Trọng Hàn dạy con quá xuất sắc quá.
-Cho nên một chuyến du lịch nước ngoài cũng đâu đáng là gì.- Thấu Kì Sa Hạ bực dọc nói.
Đổng Vy bỏ báo xuống, đưa tay ôm lấy vai con.
-Con gái mẹ cũng đâu có tệ.
Thấu Kì Sa Hạ khoát tay mẹ tả
-Mẹ, đừng mà.-Bị mẹ ôm như vậy khiến nàng cảm thấy xấu hổ.
-Sau này hai con cũng như chị em rồi, phải chung sống hòa thuận với nhau.
-Không đời nào, ai thèm làm chị em với chị ta, tụi con không có quan hệ máu mủ.
------------------------------------------------------------------
Chu Tử Du đang phân tích bản báo cáo thì một cuộc điện thoại gọi đến.
-Cô Chu, luật sư Tôn gọi đến.
-Tử Du, cùng ăn trưa được không?
-Xin lỗi, bữa trưa hội nghị của công ty tôi rất quan trọng, tôi có hẹn rồi.
-Tôi muốn nói với cậu chuyện về đối tượng tái hôn của bố cậu đó.
Chu Tử Du cau mày.
-Vậy thì một giờ ba mươi chiều nay, nói cho ngắn gọn, cậu chỉ có ba mươi phút thôi.
Tôn Thái Anh cười chế nhạo:
-Khoa trương vậy, cậu bận đến thế sao.
-Nhiệm vụ mới của tôi là một thách thức lớn, nửa năm tới sẽ không đi đâu được cả.-Chu Tử Du giải thích.
-Vạn Khải có kế hoạch lớn sao?.-Tôn Thái Anh lập tức hỏi dồn.
-Tôi không có gì để nói với cậu.
Tôn Thái Amh cười rồi tắc máy.

-Có chuyện gì?-Nhìn văn kiện Tôn Thái Anh đưa qua, Chu Tử Du cau mày.
-Chuyện này nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, nhưng nếu không nói với cậu tôi thấy không ổn.
-Nói đi.
-Chỗ ở hiện nay của bà Đổng là khu nhà chi phí thấp nằm trong kế hoạch an cư của chính phủ, thành toán tiền thuê theo năm, đồng thời do bà ấy làm việc ở bệnh viện, tiền thuê y tế nên được giảm chút ít, đó không phải là nhà bà ấy. Nếu bà ấy và bố cậu kết hôn, với điều kiện và phân thận mới, bà ấy không thể ở đó nữa, con gái bà ấy cũng không đủ tư cách xin ở trong khu này.
Tôn Thái Anh không nói gì thêm, mà chỉ quan sát nét mặt của Chu Tử Du. Chu Tử Du nghe xong, khóe môi cong lên nụ cười khó hiểu. Tôn Thái Anh để ý nụ cười này, trong lòng khẽ động, không biết cô lại sắp làm gì.
-Tôi biết rồi.
-Người nhà cậu có thể ngồi bàn bạc với nhau mà.
Cố ý dành ra một giờ đồng hồ, Chu Tử Du hẹn gặp Đổng Vy. Cô nói lại những gì Tôn Thái Anh đã nói theo suy nghĩ của mình, cuối cùng anh hỏi:
-Dì Vy, dì thấy chuyện này nên giải quyết thế nào cho ổn thỏa?
Đổng Vy chưa hề nghĩ đến vấn đề này, nhất thời không đưa ra được ý kiến gì.
-Bố con nhất định sẽ chính thức đăng ký, ông không phải người chịu mang tiếng sống thử.
-Đúng vậy, nên làm thế nào đây?-Đổng Vy ngẩng mặt,bất lực nhìn Chu Tử Du.
-Dì nghe suy nghĩ của con nhé.
-Tử Du, con nhất định có cách.
Chu Tử Du nở nụ cười ôn hòa.
-Dì và bố con kết hôn, đương nhiên sẽ phải đến ở khu Đông Vệ Tinh Thành, ở đó rất rộng rãi, Sa Hạ cũng qua đó ở cũng rất tốt.
-Sa Hạ sẽ không chịu đâu.-Đổng Vy lộ vẻ khó sử.
-Vấn đề không nằm ở đây, Sa Hạ làm ở toà soạn, nếu ở khu Đông Vệ Tinh Thành, em ấy sẽ mất nhiều thời gian để đi từ nhà đến nơi làm với phương tiện giao thông công cộng, mà với tính chất công việc thì em ấy phải chạy đôn chạy đáo trong thành phố, chỗ ở sẽ ảnh hưởng rất lớn đến giờ giấc sinh hoạt hàng ngày của em ấy.

---------
Cắt tới đây thôi.
Mà xin lỗi vì đã ra chuyện trễ đến như vậy.
Lịch đăng truyện của mình là thứ 6 hàng tuần.
Nhớ đó xem tập sao nha.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top