Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Giữ Chặt Lấy Định Mệnh Của Bản Thân!

Fine đang trầm ngâm suy nghĩ về tương lai của mình thì Kind quay lại, đặt lên bàn một tách trà đẩy đến bên cạnh Fine, lúc này Fine khẽ cất giọng khàn khàn, "Chuyện này không phải sự thật đúng không?"

Kind dừng lại.

"Chuyện này không thể nào là thật đúng không?"

"Ta biết em sẽ rất kinh ngạc nên đã chuẩn bị cho em một tách trà để định thần lại đây."

Đôi chân Fine nhanh chóng bước xuống giường, cô lao lại nắm chặt vai của Kind mà dồn anh vào tường. Kind còn đang bối rối thì đầu bị đập vào tường, anh nhắm mắt và cố chịu đau.

Fine hoảng loạn hét: "Trả lời tôi! Mọi chuyện đều là bịa đặt đúng không? Tôi còn bạn bè, còn gia đình, còn mọi thứ, tại sao? Hức hức... Tại sao lại là tôi chứ?"

Thấy Fine rơi lệ, Kind nheo mắt lại cảm thông cho Fine, rồi anh đưa tay lên đầu vuốt tóc cô và cất giọng.

"Con người không thể tự chọn cho mình một con đường riêng được Fine à, và em cũng vậy, nên chấp nhận nó đi."

Vừa nói dứt tiếng mọi thứ xung quanh cô dần thay đổi, Kind đưa cô trở lại thế giới người cá, chiếc đuôi, mái tóc và cả bộ đồ đều trở lại như lúc trước, nhưng Fine vẫn ôm mặt và khóc nấc lên, mặc cho mình đang chìm xuống.

"Thời gian cũng không còn nhiều, em nên chấp nhận nó và sống thật hạnh phúc đi thôi."

Kind và thế giới của anh biến mất, hoàng tử Uni mang theo quân lính ffi tìm Hitode, nghe thấy tiếng khóc nên mới đến gần đây, thấy cô khóc nên cậu cũng lên tiếng hỏi thăm.

"Cô bị sao vậy?"

Fine buông mặt ra, đôi mắt đỏ hoe nhìn cậu, những giọt nước mắt hòa vào dòng nước biển cả mà chảy đi.

"Tôi, tôi sắp chết rồi..."

Uni không hiểu chuyện gì, gõ vào đầu Fine một cái, "Cô có bị ấm đầu không thế? Tuổi thọ của người kéo dài tận 500 năm đấy."

"Không phải chết vì tuổi thọ, mà là sắp bị giết đấy!"

Uni nhăn mày, không hiểu chuyện gì, "Giết?"

Fine lại ôm mặt mình khóc lóc, "Một ông thần đã cho tôi coi một cuốn sổ, nó ghi tôi sẽ chết ở nơi đáy đại dương này, hức hức..."

Uni nghe xong thì ngạc nhiên, sau đó xoay người Fine đối mặt với mình, "Thần? Vị thần đó có dáng vẻ ra sao?"

Fine càu nhàu, "Là một ông thần màu vàng lòe loẹt, cầm bên tay cái quyền trượng dài tới đất, còn có một cái áo khoác dài phía sau, da thì trắng như con gái, anh hỏi làm gì?"

"Đó là người, quả thật là người..."

Uni quay phắt người bơi thật nhanh đi, Fine thì đang trong tình trạng chìm xuống đáy biển. Hôm sau, Fine được Lone cho mượn một căn phòng nhỏ xinh xắn làm từ san hô đỏ khổng lồ, mọi thứ đều được trang trí bởi chính tay của Red và White nên bên trong trông vô cùng thẩm mỹ, thế nhưng Fine không có tâm trạng ngắm nhìn nó.

Từ ngoài có tiếng gõ cửa, sau đó là tiếng nói của một nam nhân.

"Cho hỏi đây có phải là nhà của nhân ngư Prima Angel Heart Fine không? Chúng tôi là người của hoàng cung tới đây để truyền ý của đức vua tới tiểu thư."

Fine nghe xong nên cố lết ra tới cửa, cô ló đầu ra nhìn và thấy hai tên hộ vệ nhân ngư đang đứng ở đó, hai trong số họ đưa cho Fine một phong bì, cô cầm lấy rồi mở ra xem."

"Gửi nhân ngư Fine, ta là quốc vương của vương quốc nhân ngư này, Grakka Hammett Alam. Ta gửi thư này với mong muốn mời cô tới tham dự buổi tiệc hoàng gia vào tối hôm nay, sau khi các cánh cổng kết nối với đất liền đóng lại.

Đọc xong, Fine hào hứng vô cùng khi biết sẽ có yến tiệc, nơi thức ăn ngon có khắp mọi nơi. Tối đến, trước mặt của Fine lúc này chỉ có rong biển, san hô và mấy thứ thức ăn kì dị đến lạ thường, cô im lặng, thất vọng mà đi ra góc tối đứng.

Một lúc sau, quốc vương và hoàng hậu đã đến.

Hoàng hậu khoác vai của quốc vương, vẫn vẻ đẹp kiều diễm đó, người lớn tiếng nói: "Nơi vương quốc của chúng ta thật sự rất may mắn mới có thể duy trì đến hôm nay. Từ xa xưa, tổ tiên của bộ tộc nhân ngư đã được tạo ra bởi một vị thần mang danh Anlimet Kind, nhân ngư đã có được vinh dự khi được gọi là hầu cận dưới chân của của ngài, ngày hôm nay, chính vị thần đã phái xuống nơi đây một nhân ngư sau hàng thế kỷ, Prima Angel Heart Fine!"

Mọi ánh sáng đều chiếu vào Fine, Fine không lắng nghe buổi phát biểu kia khi mà nỗi thất vọng về đồ ăn vần còn lẩn quẩn trong tâm trí. Bữa tiệc bắt đầu bằng một tràn vỗ tay của các quý tộc.

Uni nơi đến, tay cầm ly nước đưa đến trước mặt Fine: "Có muốn uống thử không?"

Fine buồn rầu cầm lấy ly nước và uống thử, vẻ mặt của cô hiện rõ sự ngạc nhiên, thứ nước có màu lạ kia uống rất ngon, cô không kiềm được mà uống hết một ly.

Uni thấy Fine uống hết nên đưa ky còn lại cho cô, anh nhỏ giọng nói: "Hồi chiều cô nói mình sắp chết phải không?"

Fine đang định uống thêm ly nữa, nghe Uni nhắc về chuyện đó thì nỗi buồn lại ùa về, cô cầm ly nước trong tay, gật đầu, "Ừm, số mệnh của tôi đã được định trong sổ sách vận mệnh rồi."

Nhìn Fine không có sức sống, Uni chỉ tay lên phía bên trên, "Nhìn đi."

Fine nghe lời ngẩng mặt ngước lên nhìn thì thấy những loài sinh vật nhỏ sống ở độ sâu dưới biển đang phát sáng thật đẹp, màn đêm bao trùm khắp vương quốc vì các cánh cổng kết nối trên đất liền đóng lại, đám sinh vật nhỏ bé kia trôi nổi trên cao tựa như những vì sao đang chiếu sáng.

Uni nhìn những sinh vật nhỏ bé đó, nhẹ giọng, "Nó là loại cá sẽ bị tuyệt chủng trong nay mai nếu không có cách nào bảo vệ nó, vì nó là loài có thể bị ăn thịt bất cứ lúc nào nên bộ tộc nhân ngư mới phải bảo vệ và nuôi nhốt bọn chúng ở ngoài sân cung điện, nhưng dù như thế thì tuổi đời của chúng vẫn rất ngắn, chúng chỉ có thể sống ba ngày sau khi sinh ra, dù là vậy thì chúng luôn luôn làm bất cứ thứ gì, bất cứ điều gì có thể đem lại niềm vui cho người khác dù đó chỉ là một điều nhỏ nhoi nhất."

"Nó là loài gì vậy?"

Uni lắc đầu, "Ta không biết, bọn nó là những sinh vật chưa được đặt tên."

Bọn chúng sống mà không biết vì sao mình lại sống, sống mà không biết mình là gì, bọn chúng có tuổi thọ ngắn nhưng lại cố gắng sống tốt đến cuối cùng, nọn chúng hoàn toàn không thể biết trước số mệnh của mình mà lại cố gắng dù không biết mình sẽ ra sao và như thế nào.

Fine thầm nghĩ, 'Vậy sao một đứa biết trước số phận của mình như mình lại có thể tuyệt vọng? Con người đều rồi sẽ chết và mình cũng vậy, bây giờ cũng chết rồi già cũng chết, tất cả đều là chết chỉ khác là chết sớm hơn thôi mà, bọn chúng đã cố gắng để biết số phận phía trước của mình và cố làm mọi người vui làm thay đổi cảm xúc của họ... Hửm, số phận? Thay đổi? Vận mệnh?'

Fine khúc khích cười, Uni quay sang nhìn cô khi nghe thấy tiếng cười, đột nhiên Fine cười lớn trước mặt Uni, cậu khó hiểu nhìn cô.

Fine quay sang, nắm lấy tay của Uni, mỉm cười nói: "Cảm ơn anh nha, tôi đã thông suốt rồi."

Fine buông tay Uni ra và bơi lên phía đám sinh vật phát sáng kia và xoay vòng, nhảy múa trong niềm vui sướng.

'Đúng vậy, vận mệnh này dù có ra sao, dù nó được định đoạt thế nào, dù nó có được ghi ra rõ ràng trong sách vận mệnh, nhưng mình quyết sẽ thay đổi nó, ép nó phải rẽ sang một đường lối đi mới, bắt buộc nó phải thay đổi, nhất quyết phải thay đổi, chính mình sẽ làm điều đó, làm tất cả thay đổi nó... Vận mệnh của mình sẽ do mình quyết định!'

Fine vừa múa vừa cười với đám sinh vật phát sáng, Uni ngồi bên dưới nhìn lên một lúc rồi mới hoàn hồn, cậu mỉm cười, "Vừa mới lúc nãy còn tuyệt vọng, chỉ thoáng chốc mà đã trở thành một công chúa nhân ngư thật xinh đẹp tràn ngập trong niềm vui, Prima Angel Heart Fine, cô khá là thú vị đấy chứ."

Phía trên, Fine đang cười đùa cùng những sinh vật thật lấp lánh, cô cũng không nhận ra rằng bây giờ mình đẹp đến thế nào, nàng nhân ngư đỏ cùng đám sinh vật biển tỏa sáng, trông như một bức tranh thật đẹp vậy.

Hoàng hậu cách đó không xa, đôi mắt rưng rưng nhìn về phía Fine, quốc vương Alam thấy vậy thì ôm bà vào lòng an ủi.

Hoàng hậu khóc, giọt nước mắt hóa thành ngọc trai rơi xuống, "Thật sự quá giống..."

Quốc vương vuốt mái tóc xinh đẹp của bà, nhìn về hướng Fine đang nô đùa nói: "Ta biết, Kurage, ta biết mà..."

Sáng ngày hôm sau, sau khi về từ bữa tiệc Fine đã có thể ngủ một giấc dài. Nhưng tiếng đập cửa vang lên đánh thức cô dậy.

Lone hét: "Fine mở cửa ra đi!"

Cánh cửa mở ra, Fine bước ra đôi mắt lờ đờ, "Hửm? Mới sáng sớm mà hai cậu làm gì vậy?"

Lone bắt lấy bả vai Fine hét lớn, "Công chúa Hitode mất tích rồi!!!"

Fine tỉnh ngủ, "Hả?"

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top