Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Người Bí Ẩn

Từ xa, gia đình hoàng tộc đi tới và bơi lên ngai vàng ngồi xuống. Nơi ấy có hai chiếc ghế, một cái có màu đỏ xen họa tiết vàng, một cái thì có màu đỏ xen họa tiết trắng. Fine nhìn hai người đứng đầu vương quốc thầm hâm mộ, vị hoàng hậu có mái tóc xõa dài màu xám tro, áo màu trắng tinh như viên ngọc trai, áo khoác màu vàng nhạt đan bằng những sợi san hô màu lấp lánh có thể tỏa sáng trong bóng đêm, đuôi cá được trang trí bằng những chuỗi hạt đính ngọc trai trắng, chiếc đuôi cá tỏa rộng màu vàng quyền quý cùng những hoa văn tím uốn lượn, phía bên eo người có một cây quyền trượng nhỏ, trên đỉnh có viên ngọc hình tròn màu xanh lá, bao quanh nó là những khối cầu sáng đủ màu. Quốc vương có mái tóc màu xanh biển và đôi mắt sẫm màu hơn, áo choàng của ngài ấy có màu xanh sẫm, đuôi cá tựa như đuôi cá voi mang màu lam nhạt, trên tay cầm một cây quyền trượng dài có đính một viên ngọc màu tím lấp lánh. Cả hai trông còn rất trẻ, phía sau là hai đứa con hoàng tử Uni và công chúa Hitode.

Hoàng tử Uni ở hữu dáng vẻ oai vệ như cha của mình, mái tóc dài màu lam biển và đôi mắt xanh sẫm như biển sau, chiếc đuôi cá voi màu lam nhạt có vài hoa văn vàng nhạt uốn lượn, cơ thể cường tráng và ngũ quan thanh tú. Còn công chúa Hitode thì xinh đẹp như mẹ mình, mái tóc dài xoăn của cô có màu trắng, và đôi mắt lấp lánh như ngọc trai y hệt mẹ mình, chiếc đuôi cá của cô có màu đỏ rực rỡ cùng hoa văn uốn lượn màu vàng nhạt.

Lone và Milo cung kính cuối đầu, hai tay đặt ra sau lưng, xem ra đó là nghi lễ chào hỏi lử đây.

"Tham kiến quốc vương và hoàng hậu, hoàng tử và công chúa."

Hoàng hậu xinh đẹp mỉm cười, đôi mắt long lanh mê hoặc Fine, tiếng nói dịu dàng êm tai vang lên: "Lone, Milo, có cả White và Red có chuyện gì mà các ngươi tới đây?"

Lone ngẩng đầu, đẩy Fine lên phía trước nói: "Thưa, dân nữ và bạn của mình đã tìm thấy cô gái người cá này nên mới đưa tới đây để diện kiến hai người."

Fine đang ngắm nghía hoàng hậu thì bị đẩy lên trước, cô giật mình nhìn Lone, cả người cứng đờ ra vì căng thẳng. Vì cái cúi đầu này mà Fine không thể nhìn thấy được vẻ mặt kinh ngạc và xúc động của hoàng hậu người cá khi vừa nhìn thấy cô.

Uni rời chỗ sau phụ thân, anh bơi tới và lượn vòng quanh Fine mấy vòng, sau đó nói: "Hừm? ngươi không có mùi của người cá..."

Fine nghe xong hốt hoảng, vẻ mặt tái xanh cúi xuống. Red và White cũng hốt hoảng, run rẩy không dám nhìn Uni. Ngay lúc này, công chúa Hitode đột nhiên xuất hiện kéo Fine ra sau lưng mình.

"Con nhím biển như huynh thì biết gì, đừng có mà ngửi mùi của một cô gái nhân ngư chứ! Bất lịch sự quá!"

Uni nhăn mày, bực bội nói: "Hitode, muội dám nói ta như vậy à?"

Hitode hai tay chống eo, ngang bướng cãi lại: "Thì sao hả?"

Fine ở sau lưng nhìn Hitode và Uni cãi nhau tự hỏi hai người họ có thật là anh em không thì White bơi đến bên cạnh Fine nói với cô rằng hai người họ rất hay cãi nhau thì mới khiến sự tò mò trong cô biến mất. Trong khi tình hình càng lúc càng gay gắt. quốc vương đã gõ quyền trượng xuống đất, giọng nói uy lực vang lên khiến người nghe rùng mình.

"Uni, Hitode, đang có khách mà các con làm gì vậy hả?"

Uni nghe thấy cha mình trách mắng cũng biết điều mà im lặng, anh cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi. Còn Hitode ngang bướng không chịu khuất phục, cô nàng bơi đến chỗ của Fine rồi kéo cô đi mất

"Diện kiến xong rồi nên con dẫn người đi đây!"

Nói rồi, Hitode kéo Fine bơi đi mất, tốc độ của nhân ngư hoàng tộc rất nhanh, mới đó mà bóng dáng của hai đã biến mất. Lone và Milo hốt hoảng nhìn theo không biết nên làm gì. Uni thì lắc đầu ngao ngán, đứa em gái của anh lại làm theo cảm tính nữa rồi. Hoàng hậu người cá vẫn còn bồi hồi xúc động nhìn theo ra cửa như muốn đuổi theo kéo người trở về, muốn ngắm lại thật kỹ gương mặt của người đó.

Cùng lúc đó, Hitode nắm tay Fine bơi thật nhanh hướng ra khỏi hoàng cung, vừa bơi cô vừa nói: Sao ngươi lại không bơi? Nếu ngươi bơi thì hai ta sẽ nhanh hơn đó."

Fine gượng cười nói: "Cái đó... Tôi không thể bơi được."

Vừa dứt tiếng thì Hitode đã phanh gấp, Fine giật mình rụt cả cổ về nhìn công chúa này. Hitode lúc này quay người lại nắm lấy hai bả vai của Fine tra hỏi.

"Vì sao ngươi lại không thể bơi?"

Fine ấp úng không biết nên làm thế nào, cô đành bịa ra một lí do nói: "À thì... Tại tôi chưa học bơi."

Ở phía sau, cảnh vệ đã đuổi tới. Vì Hitode hay trốn khỏi cung điện nên cảnh vệ quanh cô công chúa này rất nhiều, lần này khi thấy Hitode bơi đi thì họ đã nhanh chóng đuổi theo sau để ngăn cản cô nàng lại.

Hitode hốt hoảng, nắm lấy ray Fine bơi đi, vừa bơi vừa nhìn Fine nói: "Nhanh, thử cử động đuôi đi!"

Fine ngơ ngác nhìn xuống chân, cử động một chút chắc không sao, vừa mới vẫy đuôi một cái thôi mà cả hai đã tăng tốc, tốc độ bàn thờ lao thẳng ra khỏi cung điện bỏ lại đám thị vệ ở sau lưng không ngừng la hét. Bơi ra xa khỏi cung cung điện, Fine cùng Hitode bơi thẳng xuống chợ phía bên dưới.

"Rong biển tươi ngon lắm đây."

"Có thịt cá voi đây."

"Đồ trang sức làm bằng đá biển màu đẹp đây."

Fine ngạc nhiên nhìn xung quanh, vì lúc nãy bị Lone và Milo kéo đi nhanh quá nên cô không thể nhìn kịp, nhưng khung cảnh nơi đây thật sự rất huyền ảo. Trông như cá bơi trên không trung, còn người có thể bay và lượn vòng trên không trung vậy.

Hitode thấy hai mắt Fine lấp lánh, cô hãnh diện nói: "Đẹp đúng chứ? Mọi thứ đều lấp lánh lấp lánh hết đúng không?"

Fine ngay lập tức gật đầu, cô quay sang Hitode hỏi: "Công chúa nè, sao nơi này có thể phát sáng vậy? Không phải nói sâu tới mấy ngàn mét sao?"

Hitode mỉm cười nói: "Nơi này tuy sâu, nhưng có những cánh cổng dẫn tới đất liền nằm rãi rác khắp nơi trên mặt đất, những cánh cổng đó dẫn ánh sáng đến đây, khi ánh sáng mặt trời của nửa cầu Bắc lặn thì còn có ánh sáng của mặt trời nằm ở nửa cầu Nam chiếu rọi, vì vậy nên nơi này luôn sáng dù là đêm hay ban ngày."

Fine bất ngờ khi nghe xong, sau đó đôi mắt của Fine rà soát xung quanh như cái camera tự động, cô nhìn xung quanh ngắm cảnh thì dừng lại ở một con hẻm phía sau sạp hàng san hô đỏ như trái táo, phía bên trong là một người choàng mặc áo đen dài tới đất trông rất khả nghi, trùm kín mặt mày như vậy rồi mà trên tay còn cầm một thanh kiếm.

Phát hiện ra mình bị bắt gặp, người đó nhanh chóng quay đi vào phía trong con hẻm tối, chiếc áo đen bị hất lên lộ ra đôi chân trần trắng muốt nhỏ nhắn có cả cái lắc chân màu xanh dương.

Fine giật mình khi nhìn thấy đôi chân của người đó. Kia không phải người cá mà là con người. Fine hất tay Hitode ra, cô dùng sức vẫy đuôi, bơi đuổi theo kẻ đó.

Hitode vì bị giật mình nên buông tay Fine ra, cô nàng kinh ngạc nhìn theo: "Ơ nè!"

Fine nhanh chóng bơi vào con hẻm tối, cái bóng dáng chưa đi khuất được, cái áo choàng còn lộ ra ở ngã rẽ gần đó, Fine bơi đuổi theo, hét lớn bảo hắn ta dừng lại.

Cuộc đuổi bắt kéo dài, Fine vừa mới quẹo qua con hẻm này thì cái tên khoác áo choàng lại rẽ sang hướng khác, hắn cố cắt đuôi Fine nhưng không được.

Fine cắn răng: "Sao cái tên đó sao lại có thể nhanh như vậy chứ? Đang ở trong nước mà!"

Hitode ở phía sau hét lên: "Này! Đang bơi đi đâu vậy hả?"

Fine nhìn ra sau lưng thấy Hitode thì ngạc nhiên, công chúa đã đuổi theo cô tới tận đây. Phía trước là ngõ cụt, hết đường nên cái tên đó chuyển hướng, bơi lên phía trên vách tường đá. Fine không chịu từ bỏ, bơi theo sau hắn.

Hitode vừa mới thấy được Fine thì liền bị các thùng chứa rong biển chặn lại phía sau.

Hitode nhăn mày hét: "Cái gì thế này! Ở đâu ra vậy?"

Ở phía sau, tiếng của Lone và Milo hét lên gọi: "Công chúa Hitode, Fine đâu rồi?"

Hitode phùng má, tay khoanh lại trước ngực giận dỗi nói: "Fine là cô nhân ngư đó à? Ta mới vừa rời mắt có chút xíu là cô ta bơi đi đâu mất tiêu, cứ như là đuổi theo ma ấy!"

Tại chỗ Fine, cô đang đuổi theo cái bóng đen kia cố sức mà bơi thật nhanh, cô bơi vượt qua vách tường cao, lúc này Fine cứ như lạc qua thế giới khác, khắp nơi đều là màu vàng kim lấp lánh, ngay cả phía sau vốn là vương quốc người cá cũng không thấy đâu nữa. Phía dưới cũng vậy, không phải là con hẻm hay chợ mà cô đã đi, nó cùng một khung cảnh với xung quanh, cái tên áo choàng đen dừng lại, từ từ hạ xuống rồi đối diện với Fine.

Fine sợ hãi nhìn hắn, từ từ lùi về phía sau, tên kia mỉm cười nhìn Fine.

Fine lấy hết can đảm hét lên: "Thật ra ngươi là ai vậy hả?"

Hắn ta đưa tay phải nắm lấy cái nút áo phía bên vai trái của áo choàng, nhẹ nhàng kéo xuống rồi ném luôn cái áo choàng đó đi. Trước mặt Fine giờ đây là một chàng trai lớn tuổi hơn cô cỡ 24, 25, mặc áo trắng xen những đường viền vàng, quần tây dài màu đen, giày đen, áo choàng phía sau màu trắng cứ tung bay mãi, anh đưa tay lên rồi từ từ một cây quyền trượng xuất hiện phía trên tay, anh mạnh bạo gõ xuống phía dưới không khí, mái tóc ngắn màu vàng nhạt, đôi mắt anh mang hai màu vàng và đen, bên trong đôi mắt đen còn có một hình đồng hồ, làn da anh trắng như tuyết.

"Quên ta nhanh vậy sao, Fine?"

Anh cất tiếng, giọng nói trầm ấm, kèm theo nụ cười tao nhã.

Fine nhíu mày nói: "Anh là ai vậy hả?"

"Quả nhiên là quên rồi, để ta nhắc cho em nhớ, ta là Anlimet Kind."

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top