Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap8: Tớ đã nhìn cậu ở xa

Lớp mẫu giáo 5 tuổi...
-Này! Con béo! Con béo heo xấu xí ra đây!
Hồi 5 tuổi, tôi, Hàn Mĩ Liên, rất hay bị bắt nạt vì béo ú như một con heo, họ gọi tôi là Heo Ú.
-Heo Ú ra đây! Bọn này cho chơi với này!
Đó là những lời ngọt của một con sói nói với một con cừu béo trục béo nịch.
Tôi hay bị Tiểu Mị bắt nạt. Mọi người rất quý cậu ta, ai biết rằng lại là một nha đầu độc ác.
Lúc đó, Tiểu Mị rủ tôi đi vệ sinh cùng, thế mà tôi tưởng đã có một người bạn tốt, yêu quí tôi thì lại mang tôi ra làm trò hề. Cậu ta lấy dép của tôi vất xuống rồi lấy giật tóc tôi, luôn miệng kêu
-Con Heo Ú xấu xí! Mày không xứng đáng tồn tại đồ Heo Ú xấu xa, xấu xí
Tôi đau đớn liên tục thét lên
-Á! Á! Á!
Lấy hết can đảm, tôi giựt mạnh đôi khuyên tai hình con mèo của Tiểu Mị, dùng phần nhọn, sắc của khuyên tai đâm thật mạnh vào tay Mị Mị.
-Á! Bỏ ra con ú xấu xí!
Lúc đó... hòng tử bạch mã đời tôi xuất hiện...
Chắc cậu ấy: Lạc Vũ đã thấy Tiểu Mị bắt nạt tôi nên gọi cô giáo đến.
Sau đó cậu ấy tự nhiên kết bạn với tôi, mặc người ta bảo cậu ấy khùng nên kết bạn với heo ú xấu xí.
Năm vào lớp 1, không hiểu may mắn thế nào tôi được vào trường cậu ấy.
Từ lớp 1 đến lớp 5 rất thân thiết nên chúng tôi được gọi là thanh mai trúc mã, lúc lớp 2 cậu ấy còn nói
-Lớn lên tớ sẽ cưới cậu! Đây là hiệp ước của chúng mình! Sau này sẽ chẳng ai bắt nạt cậu nữa^^! Viết tên vào đi!
Từ năm lớp 5 cậu ấy bắt đầu quan tâm môtk con nhỏ khác tên Minh Hà, quan tâm rất nhiều đến nỗi thấy tôi
coi như không khí liền đi qua...
Tôi lên lớp 4 thì đã tự giảm cân bằng việc đi bộ vào buổi sáng, ăn ít thứ có nhiều chất béo, cắt tóc thật đẹp vì cậu... Mà giờ cậu lại thích nó...
Chỉ biết từ xa nhìn cậu... Đau đớn đã thấm nhoài.
Lên lớp 10 đã tỏ tình với cậu... Ai dè cậu lại từ chối, cho rằng nó là lời tỏ tình hèn nhát chẳng ra gì...
.....
Trên chiếc giường màu vàng trong căn phòng rực rỡ thì để lại một cô gái tuổi vị thành niên trên giường hai tay vươn ra, hai hàng nước mắt nhòa rơi, giờ đã khô, những viên thuốc trên giường rơi xuống sàn, cô gái tuổi vị thành niên nằm trên đó, mặc bộ quần áo học sinh ở trường...
...
-Liên Liên, dậy đi con!
-Con ơi! Huhu!! Con ơi...
"Bí bò, bí hò" Tiếng xe cấp cứu vang lên trên con đường.
Hà Hà nhìn chiếc xe cấp cứu có cảm giác kì lạ.
2 ngày sau.
Ở trong lớp..
-Các em... Cô phải thông báo một tin buồn... hức hức.
Cô giáo rơi nước mắt xuống sàn, ai ai trong lớp cũng ngạc nhiên.
-Bạn Hàn Mĩ Liên đã nghỉ học... Cô Huyền, mẹ bạn Mĩ Liên.. hưc.. hức... cho biết bạn đã.. uống thuốc... độc.. hức hức.. và qua đời rồi.. hức hức... Mong các em có thể... hức đến đám tang ... bạn.. híc...
Cả lớp lặng thinh.
Trên đôi mắt Luyến Luyến.. đã đọng đầy nước mắt, người bạn cô quan tâm nhất, yêu thương nhất, tin tưởng nhất đã chết....!?!
Hà Hà, Hà An, Minh Hà, Mộc Linh, Tuần Phong, Hắc Minh, A Thần và Lạc Vũ đều lặng thinh...
-Tại sao chứ ạ!!?! Phải có nguyên do gì đó chứ ạ!?! Cô không định cho chúng em một lời giải thích ạ!?! - Luyến Luyến từ lúc nào hai hàng nước mắt đã rơi, cô đau đớn, đau thương thét lên.. Mĩ Liên rất mạnh mẽ... Sao lại tự vẫn chứ..
-Vâng! Chúng em cần một lí do!- Minh Hà khuôn mặt nghiêm túc đẫm đau thương bật dậy.
-Cô... không biết...
-Chắc chắn tại mày.. Chắc chắn tại mày Minh Hà! Mày đã lamg Liên Liên ra nông nỗi thế!- Luyến Luyến tức giận lao ra tát Minh Hà.
-Tớ... không phải tớ!
-Em Luyến Luyến! Im ngay! Em nói linh ta linh tinh gì vậy!?!
-Chính nó...! Nó chính là nguyên nhân khiến bạn học Lạc Vũ từ chối lời tỏ tình của Mĩ Liên! Bạn ấy không thể chịu nổi cú sốc đó! Tối trước ngày bạn ấy qua đời bạn ấy đã gặp Lạc Vũ!
Cả lớp quay sang tất cả nhìn Lạc Vũ
Cậu cúi đầu, đứng lên
-Phải, tối hôm đó cậu ấy đã gặp tôi. Nhưng Minh Hà chẳng làm gì cả, cô ấy đứng ngoài chuyện này.
-Các em.. trật tự ngay cho tôi!- Cô giáo bật hét lớn.
Hà Hà đôi mắt không cảm xúc nhìn Minh Hà.
-Bạn học Luyến Luyến! Xin bạn có tự trọng chút, chửi người ta trước đông nhiều người như thế mà không chút xấu hổ???
-Cậu..!
-Hai em trật tự..! Chúng ta học tiếp bài! Chuyện bạn Mĩ Liên mong các em không nói ra ngoài!
Giờ ra chơi
Hà Hà ngồi một góc trên ghế sân trường.
-Hà Hà! Minh Hà từ đâu đi tới
-Minh Hà? Cậu ra đây làm gì ?
-Hôm trước Lạc Vũ bảo với tớ rồi, tớ mới là người cần xin lỗi, chuyện của Mĩ Liên không liên quan đến chúng ta, cậu không cần lo lắng!- Minh Hà vui vẻ
-Nhưng tớ..camr thấy có trách nhiệm...
-Không sao..!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #hocduong