Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu thấy ánh mắt hắn xao động, từ ngạc nhiên, đau xót đến phẫn nộ, hắn gầm nhẹ, hỏi ai làm.

Build lắc đầu, không muốn gây thêm phiền phức, đành kể bừa do cậu không cẩn thận đi đứng xiêu vẹo nên ngã vào bếp lửa.

Chẳng biết hoàng tử có tin không, hắn chẳng nói một lời ôm Build mang sang phòng mình.

Cậu đặt cằm lên vai hắn, ngước mắt nhìn ánh trăng trên cao, trăng đêm nay đẹp quá, cậu cứ thơ thẩn ngắm mãi, đến lúc Bible bôi thuốc cho mình mới nhận ra, nó rát kinh khủng, vết thương để mấy canh giờ không sao đến lúc có người chăm sóc lại đau đến lạ.

Thấy cậu đau đớn nhăn nhó mặt mày, hắn vừa bôi thuốc vừa thổi nhẹ lên tay cậu, an ủi cố chịu đựng một chút, sẽ nhanh thôi.

Đêm ấy Build tiếp tục ở lại gian phòng của hoàng tử, nhưng cậu không ngủ được.

Cậu suy nghĩ nhiều điều, lo sợ đủ thứ, cậu bắt đầu nghĩ về tương lai của mình, cuộc sống sau này rồi sẽ như thế nào đây.

Đột nhiên có hơi ấm áp nhẹ lên má Build, cậu quay sang thấy hoàng tử vẫn còn thức, nhìn cậu chằm chằm.

Cậu sợ mình đánh thức hắn, nằm xích ra xa một chút, thế nhưng ngay lập tức đã bị kéo lại, hai thân thể dính sát vào nhau không một kẽ hở, tim Build đập từng nhịp liên hồi, không dám nhìn hắn nữa, cậu sợ lồng ngực mình sẽ nổ tung.

Nếu bên ngoài mà biết hằng đêm hoàng tử của bọn họ đều ôm một tên nô lệ đi ngủ, không biết sẽ thốt ra lời khó nghe gì.

Build không sợ bọn họ dị nghị mình, chỉ lo ảnh hưởng đến danh dự của hoàng tử.

Hắn ôm siết Build vào lòng, khẽ hỏi cậu có muốn rời cung không.

Mắt Build mở to trong bóng tối mờ nhạt, bật phắt dậy nhìn hắn.

Bible ngạc nhiên vì phản ứng của cậu, cũng ngồi dậy theo. Trong đôi mắt trong veo của cậu, hắn thấy có thứ gì đó như vỡ vụn.

Cậu nấc lên, hỏi hắn có phải muốn đuổi cậu đi hay không, giờ hoàng tử sắp thành thân rồi, người bên cạnh hắn mỗi đêm sẽ là công nương của hắn, hẳn là không cần đến cậu nữa.

Cậu tủi thân khôn xiết, lúc bị bỏng rát không khóc, giờ chỉ vì một câu nói của hắn mà nước mắt tuôn ào ạt.

Hắn vội lau mặt cho Build, nhẹ giọng dỗ dành, chưa bao giờ thấy cậu khóc đến ấm ức như vậy, bình thường tính tình Build hiền lành, có chuyện gì cũng nhẫn nhịn cho qua, nào có ai biết cậu cũng là con người, cũng biết buồn vui hờn giận.

Bible trông mà ruột gan cứ quặn thắt cả lên, ôm cậu đặt trong lòng mình, nụ hôn nhẹ nhàng đặt lên trán rồi lướt dọc theo sống mũi xuống hai bên má, cuối cùng dừng lại ở đôi môi chúm chím của cậu.

Build kinh ngạc đến trợn trắng mắt, hoàng tử thế mà lại hôn cậu, hai tay cậu bủn rủn không biết để ở đâu mới phải, cuối cùng đành đặt lên vai hắn.

Hắn hôn cậu rất dịu dàng, nhấm nhá mút mát, từng động tác đều như đang nâng niu một khối ngọc quý.

Mãi đến khi buông ra, môi cậu đã bị hôn đến sưng lên, ánh mắt cứ mơ mơ màng màng, hắn gõ nhẹ vào đầu cậu một cái mới tỉnh, vừa nhận thức được sự tình liền xấu hổ chui vào chăn, gọi thế nào cũng không ló ra.

Hắn cười cười, ôm lấy bọc chăn bên cạnh, thì thầm bảo không có ý đuổi cậu đi, chỉ là thấy cậu ngây thơ quá, lo sợ cậu không tồn tại được trong chốn hoàng cung không có tình người này.

Mà hắn lại bận rộn nhiều việc, thời gian tới có lẽ còn bận hơn nữa, e rằng không có thời gian bên cạnh bảo vệ cậu.

Build chui ra khỏi chăn, rúc vào lòng hắn, khẽ nói điện hạ sống được thì em cũng sống được, không sao cả.

Không sao cả. Mỗi lần gặp khó khăn, cậu đều tự nhủ với bản thân như vậy, mọi chuyện rồi sẽ qua đi.

Nhưng cuộc đời đâu có dễ dàng với con người như vậy.

Ngày hoàng tử điện hạ thành thân, cả nước tung hoa chúc mừng, khắp nơi trong cung đều được trang trí bằng hoa đỏ rực, không khí vô cùng náo nhiệt.

Hắn ở trên cao hưởng sự chúc phúc của dân chúng, nào có biết ở một căn phòng ẩm ướt, Build của hắn bị người ta tạt nước cho tỉnh sau một canh giờ hôn mê.

Cậu mở mí mắt nặng nhọc ra, vẫn chưa nhận thức được nơi đây là đâu đã bị giáng cho một cái tát đau điếng, một bên má nhanh chóng đỏ ửng, in lằn năm vết ngón tay.

Đến khi đầu óc thanh tỉnh hoàn toàn, trông thấy trước mặt là Quý phi nương nương, tay Build lặng lẽ cuộn chặt, phen này xem ra khó sống rồi.

Bên cạnh Quý phi còn có một nam nhân cao lớn không kém gì hoàng tử, dung mạo cũng được coi là anh tuấn, chỉ là khí chất còn thua xa.

Nghe hạ nhân gọi gã ta là nhị hoàng tử, Build mới biết gã là con trai của Quý phi, nhỏ hơn điện hạ của cậu hai tuổi.

Cậu không biết bản thân đắc tội gì với Quý phi mà lại bị bắt đến đây, lần này cậu có ăn trộm thứ gì đâu, mà không, cậu chưa bao giờ trộm cắp bất cứ cái gì của nàng ta cả.

Quý phi phẩy quạt trên tay, đôi chân đi hài cao giẫm lên tay cậu, day day nghiến nghiến, Build nhăn mặt cố chịu đau, không kêu tiếng nào.

Sự ngoan cố của cậu khiến Quý phi càng tức giận, đạp lên người cậu vài phát rồi quay về ghế ngồi. Nhị hoàng tử hạ giọng an ủi mẹ, đoạn quỳ một chân xuống trước mặt Build, lạnh lùng hỏi tấu chương đó chủ nhân của ngươi giấu ở đâu.

Build không hiểu gã đang nói đến thứ gì, cậu nào có biết chuyện chính sự của hoàng tử, không biết vì sao đám người này lại lôi cậu ra tra khảo.

Cậu lắc đầu bảo không biết, bọn chúng không tin, nói cậu là người hầu thân cận nhất của hoàng tử, thường xuyên được phép ra vào thư phòng của hắn, giờ chối đây đẩy bảo không biết, ai tin?

Nhưng Build quả thực không biết. Đúng là Bible cho phép cậu đi mọi nơi trong cung của hắn, nhưng dù có xem thì cậu cũng không hiểu, cậu nào có biết chữ đâu, đám người này sao lại ngu ngốc đến mức cho rằng moi từ một tên nô lệ xuất thân nghèo hèn sẽ ra được tin tức.

Khổ nỗi có giải thích đến mức nào chúng cũng chỉ cho rằng Build đang ngụy biện hòng che giấu cho chủ nhân của mình, không thuyết phục được cậu bằng lời nói, chúng sử dụng đến vũ lực.

Chỉ trong một khoảng thời gian mà Build bị thương hết chỗ này đến chỗ khác, thân thể vốn đã mỏng manh nay lại gầy gò hơn, không chịu nổi những đòn đánh chẳng nương tay của bọn thị vệ to khỏe, được mấy phút đã ngất lịm đi.

Nhưng lòng người trong cung vốn lạnh hơn tuyết đầu mùa, cứ ngất là chúng sẽ dội nước cho tỉnh, tỉnh lại đánh tiếp, cứ một vòng tuần hoàn như vậy trong mấy canh giờ.

Đến khi toàn thân Build không còn chỗ nào là không bị thương nữa, bọn chúng mới dừng lại, tên nào tên nấy thở hồng hộc, Quý phi lo sợ nếu để hoàng tử biết chắc chắn sẽ tới hỏi tội nàng ta, vội sai hạ nhân đem cậu giấu ở đâu đó, nếu điện hạ có hỏi thì báo rằng cậu trốn ra khỏi kinh thành rồi.

Mấy tên thị vệ cũng chẳng biết vứt Build ở đâu, thấy hơi thở cậu vô cùng yếu ớt, nghĩ chắc hẳn cậu cũng không sống được bao lâu nữa, đành quăng thân thể cậu ở bụi cây rậm rạp trong vườn thượng uyển. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top