Chương 2
Hannibal chưa từng nghĩ bản thân lại đi ăn ở một nơi lãng mãn với một tên đàn ông và không phải là con mồi của mình .
- Cậu tới sớm thật cậu Will
- Không , tôi chỉ vừa tới
Hắn ngồi đối diện cậu , trong lúc đợi bồi bàn đi tới hắn lại tiếp tục nhìn cậu . Nhìn một cách chăm chú như thể chỉ cần chớp mắt một cái thì Will sẽ biến mất .
Nhận thấy bản thân bị nhìn chằm chằm cậu cũng chẳng ngần ngại nhìn lại hắn , Will biết tên ngồi trước mặt mình chẳng phải loại tốt đẹp gì .
Nhưng hắn cuốn hút và quyến rũ một cách bí ẩn khiến cậu không thể rời được.
- Ông không thấy kì lạ sao ?
- Kì lạ chỗ nào chứ ?
- Việc hai tên đàn ông cứ nhìn chằm chằm nhau chẳng hạn .
- Không ? Tôi cảm thấy thú vị đấy chứ
Họ bị cắt ngang bởi người phục vụ nhưng cả hai đều biết sự kì lạ này sẽ không chỉ dừng ở bàn ăn đâu .
- Cậu hãy đến văn phòng tôi ngày mai
- Sao chứ ? Tôi rất ổn ông và Jack đừng làm quá mọi chuyện .
- Hãy thử xem cậu Will , biết đâu cậu lại thấy cần thiết .
Cãi nhau với một tên bác sĩ tâm lý ? Ý tưởng đó thật sự rất tồi và đương nhiên cậu cũng biết điều đó , nên chỉ gật đầu qua loa rồi đi mất.
Có chết cậu cũng chẳng biết ngay giây phút cậu đồng ý đến văn phòng của hắn , cậu đã thua cuộc và nằm gọn trong tay hắn .
——————————————-
Cốc cốc !
Hannibal mở cửa ngay khi Will vừa gõ cửa như thể hắn đã chờ sẵn ở đó và chỉ đợi cậu .
- Tôi không muốn lãng phí thời gian .
- Cậu thật nóng nảy , cậu Will đó là biểu hiện của sự bồn chồn lo lắng.
Hắn rót hai ly rượu rồi lại để đấy , hắn tiến gần lại cậu và áp sát lấy mặt cậu . Áp sát đến nổi Will tưởng chừng cả hai sẽ hôn nhau ngay lúc đấy . Một cảm giác kì lạ nhưng đầy thú vị .
Hannibal lại tiếp tục nhìn vào mắt cậu , điều này làm Will khó chịu cực kì . Cảm giác như thể hắn đang cố nhìn thấu cậu , nhìn đến từng lớp da thịt , từng mạch máu đang chảy cuồn cuộn trong cậu .
- Đừng cố nhìn thấu tôi Hannibal
- Tôi chỉ muốn hiểu thật rõ cậu Will à , cậu làm tôi rất tò mò .
Hắn vừa nói vừa hôn lấy cổ cậu , mân mê đôi tay trên ngực đối phương .
- Cậu đang rung động sao Will ?
- Đừng cố thấu hiểu tôi Hannibal
Cậu im lặng thuận theo hắn , không biết có phải lâu rồi không động đến cơ thể con người không , nhưng Will biết cậu đang có phản ứng với những động chạm của Hannibal.
- Tôi nghĩ hai ta cần một chiếc giường ?
- Phải nhỉ , cậu sẵn lòng cùng tôi sao cậu Will ?
Will không quan tâm nhiều như thế , lên giường cùng một tên đàn ông chỉ vừa gặp buổi sáng . Nghe hơi điên rồ nhưng cũng thú vị phết .
- Sao lại không nhỉ ?
——————————-
OK dừng đi mấy bạn nhỏ . Cái phần không đúng đắn của chap này sẽ được miêu tả chỉ tiết ở chap sau . Khuyến cáo mấy bạn nhỏ không nên đọc nha :3 mãi yêuuuuu 🥺🫶🏻🥹
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top