Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7. Viên đá quý làm từ nước mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày của Leonard Baskerville luôn bắt đầu từ bốn giờ rưỡi sáng.

Mỗi sáng, khi anh đang ngủ mê mệt trên giường thì Aries-cô người hầu riêng của anh sẽ rón rén bước vào phòng và kéo hết rèm cửa ra. Sau đó, cô ấy sẽ đốc hết chăn của anh lên. Có một số hôm, nếu như anh ngủ mơ mà lôi cả cô ấy lên giường ôm thì kiểu gì cũng bị cô cào cho mấy vết trên mặt.

Bình thường thì quý tộc sẽ không phải vất vả dậy sớm như vậy. Nhưng anh thì khác, mỗi sáng việc đầu tiên anh phải làm là ra sân để luyện kiếm.

Leonard là cậu con trai quý tử duy nhất của dòng họ Baskerville danh giá, dòng họ quý tộc sản sinh ra bao nhiêu thế hệ làm hiệp sĩ cho Hoàng gia Lancaster suốt mấy trăm năm nay. Một trong những gia quy của dòng họ Baskerville là tất cả đàn ông trong gia đình đều phải dậy từ lúc bốn giờ rưỡi sáng để luyện kiếm.

Hôm nay anh cũng bị dựng dậy từ bốn rưỡi sáng, nhưng đến lúc ra ngoài thì phát hiện ra là không có sân để tập như mọi hôm. Leonard nhớ ra mình đã từ kinh thành về vùng quê Rosemary này từ hai hôm trước, chờ đợi để gặp Hoàng tử Joseph.

Trời vẫn còn đang lờ mờ tối. Xung quanh khu nhà trọ toàn tiếng côn trùng kêu, còn cô người hầu của anh thì đang gật gà gật gù đứng ở cửa để trông. Anh thả thanh kiếm xuống đất kêu leng keng khiến cô giật mình mở mắt, lảo đảo suýt ngã vì mất thăng bằng.

Leonard bật cười ha hả trước cảnh đó, cúi xuống nhặt thanh kiếm lên rồi tra vào vỏ. Cô hầu của anh nhanh chóng chạy đến đón lấy bao kiếm.

-Hôm nay cậu chủ không luyện kiếm sao ạ?

-Chúng ta có đang ở nhà đâu mà phải tập luyện. Mà sao hôm nay ngươi trông ngái ngủ vậy?

-Thưa cậu chủ, hôm nào tôi chả buồn ngủ! -Aries ngái ngủ dụi hai mắt rồi uể oải vươn vai. -Vả lại trời cũng còn chưa sáng nữa mà.

Cũng phải thôi, ngày nào cũng phải dậy sớm theo chủ nhân thì cũng hơi quá sức với cô hầu thích ngủ ngày này. Leonard không những bắt cô đi cùng chuyến đi này mà còn không đem cận vệ theo, nhất định là để tăng thêm việc cho cô đây mà.

Aries không hề thích thú với việc này chút nào, không có cận vệ nào đi theo nên nhỡ cậu chủ mà gặp chuyện gì thì đầu cô sẽ lìa khỏi cổ mất.

-Hơ, nhưng mà... chuyến đi lần này là cậu chủ có việc chi vậy?

Cô vừa kiễng chân tháo bộ giáp da cho anh vừa hỏi. Leonard cảm thấy buồn cười, chỉ khi ở riêng với anh cô mới buột miệng nói tiếng địa phương như thế này.

-Hoàng tử Lancaster đang ở một trang viên lớn cách đây không xa. Ta đến theo mệnh lệnh của ngài ấy, có vẻ là có chuyện gì đó hệ trọng.

Nghe vậy, Aries liền sáng mắt lên.

-Hoàng tử cơ á? Nhưng vì sao Hoàng tử không ở kinh thành mà lại ở vùng quê tồi tàn như thế này?

Aries chỉ là một người hầu, nên hiển nhiên cô không biết và cũng chẳng bận tâm nhiều về chuyện chính trị hay kinh tế. Nhìn qua thì Lancaster vẫn là một vương quốc yên bình, tuy nhiên cuộc tranh chấp vương quyền đã diễn ra thầm lặng trong gần 10 năm đổ lại đây.

Từ sau khi Đức vua quá cố băng hà, Hoàng tử John Capricorn Lancaster-người con trai duy nhất của ngài-đáng lẽ sẽ là người được truyền ngôi. Tuy nhiên, người chú họ của Hoàng tử đã dần tước đoạt quyền cai trị từ cháu mình với lí do nhiếp chính cho người cháu non nớt nhỏ tuổi.

Vào lúc bấy giờ, vị Hoàng tử mới chỉ 10 tuổi hiển nhiên không có đủ năng lực và thế lực chống lưng trong Hoàng gia để phản lại người chú của mình. Vị Hoàng hậu ốm yếu quanh năm ở trên tháp của vị Vua quá cố càng không có tiếng nói, nên cứ như vậy quyền lực trong tay họ rơi vào người chú họ là nhiếp chính vương.

Gia tộc Baskerville của Leonard đã thề nguyện sẽ trung thành với dòng họ đế vương của vương quốc Lancaster, nên suốt mười năm qua quyền nắm giữ binh lính vẫn thuộc về Hoàng tử Lancaster. Với tư cách là bạn bè và hiệp sĩ thân cận của Hoàng tử, không lẽ nào Leonard lại chấp nhận việc ngôi vua rơi vào tay tên nhiếp chính vương kia.

Leonard cùng cha mình là những hiệp sĩ đứng đầu quân đội đã nhiều lần muốn dấy binh để lấy lại vương quyền, tuy nhiên đều bị Hoàng tử Lancaster bác bỏ. Cho dù tình thế lúc đó sục sôi thế nào, Leonard vẫn nhớ lời Hoàng tử đã nói:

- Dòng họ Lancaster không bao giờ theo đuổi chiến tranh. Việc dấy binh đoạt quyền đối với dân chúng không rõ sự thật sẽ trở thành một vết nhơ cho chúng ta, hơn nữa nhiếp chính vương đã khôn khéo xây dựng mối quan hệ với các tiểu vương quốc lân cận từ lâu. Khả năng chúng ta bị bao vây vẫn sẽ tồn tại, vì vậy ta không thể mạo hiểm.

Vị Hoàng tử luôn kĩ càng suy xét tìm đường đi an toàn đó, nay lại ra lệnh khẩn cho anh để bàn bạc. Hẳn là có ai đó đã tác động vào ngài ấy rồi, Leonard nghĩ ngợi trong lúc sửa soạn để chuẩn bị ra ngoài.

---

Khi Leonard đến, Hoàng tử Lancaster đã ngồi sẵn ở trong khu vườn. Vườn hoa hồng trắng nằm sâu trong khuôn viên dinh thự của Hoàng gia ở ngoại ô vẫn luôn là chỗ Joseph tránh tai mắt của người chú mình. Leonard Baskerville đã mặc thường phục đến như lời dặn qua thư của Hoàng tử để tránh bị bại lộ. Joseph gật đầu trước cái cúi chào trịnh trọng của thuộc hạ.

- Có một nhà thiết kế trang sức của vương quốc đã đến đề nghị mua lại một số Aquamarine tinh khiết từ ta. Anh ta là một người khá có tiếng tăm cả ở ngoài vương quốc.

Joseph không vòng vo mà vào luôn chủ đề chính. Leonard dường như không hiểu ý của Hoàng tử:

- Từ trước đến nay đá Aquamarine là biểu tượng độc quyền của quý tộc vương quốc ta. Thần không nghĩ ngài sẽ đồng ý, nhưng cả kể vậy thì việc này liệu có đáng để ngài gọi thần đến đây một cách gấp gáp như thế này?

- Không phải nôn nóng, Leonard. - Joseph đặt lên bàn một lá thư đã được mở ra. - Nhà thiết kế đó là người của Nhị hoàng tử của vương quốc Cendrillion phía Tây. Nói như vậy, lần này không chỉ là một phi vụ buôn bán thông thường, mà là một trao đổi giữa hai vương quốc.

Leonard nhanh chóng cầm bức thư lên xem. Loại giấy hảo hạng đặc trưng của Hoàng gia, có chữ kí của Nhị hoàng tử và ấn của Đức vua. Anh có chút ngỡ ngàng xen lẫn bàng hoàng.

- Bức thư này đề cập đến việc muốn trở thành đồng minh với vương quốc ta, với điều kiện là được chia sẻ một phần nhỏ đá Aquamarine tinh khiết mà ta đang nắm giữ. Ta đã gặp mặt nhà thiết kế kia vào sáu ngày trước, và ta dự định sẽ cho họ câu trả lời muộn nhất trong bảy ngày. Đó là lí do vì sao ta lại gấp gáp gửi thư cho ngươi, bởi vì...

- Bức thư này được trao đến tay ngài, có nghĩa là vương quốc Cendrillion đã ủng hộ ngài trở thành Đức vua của Lancaster thay vì tên nhiếp chính vương kia. - Leonard liền tiếp lời.

Đúng vậy, việc được một vương quốc lớn ủng hộ vào thời điểm này chỉ có lợi cho bọn họ chứ không hại. Kể từ khi nhiếp chính vương bắt đầu bành trướng thế lực và tìm cách chèn ép Hoàng tử, các vương quốc xung quanh đều không can thiệp vào, hay dường như chỉ chờ nội chiến xảy ra để trục lợi. Cendrillion là vương quốc đầu tiên tỏ ý ủng hộ phía Hoàng tử Lancaster.

Một hành động có vẻ rất thiện ý, bởi yêu cầu Hoàng gia Lancaster từ bỏ việc độc quyền loại đá Aquamarine, cho dù có quý hiếm đến thế nào, cũng quá hời cho tình thế gặp khó khăn của bọn họ. Chỉ là Leonard không chắc chắn về động cơ thực sự của Nhị hoàng tử Cendrillion.

Dường như Joseph cũng đã dự tính được băn khoăn của anh:

- Đây là một mối hời cho chúng ta. Dù sao ta được biết vương quốc Cendrillion đã bắt đầu kết thân với các tiểu vương quốc lân cận từ hơn 30 năm nay nhưng vẫn giữ được mối quan hệ giao hảo mà chưa có động thái xâm chiếm. Có lẽ chúng ta sẽ là đồng minh lớn đầu tiên của Cendrillion.

Người hầu của Hoàng tử bước đến đặt một chiếc hộp gỗ lên mặt bàn và lùi đi. Joseph liền mở nó ra và xoay về phía Leonard. Trong chiếc hộp được điêu khắc tinh xảo là những viên đá quý màu xanh nước biển lấp lánh. Leonard ngỡ ngàng nhìn những viên đá phát sáng một hồi, anh cố kiềm chế bản thân mình để chạm vào chúng.

- Đá Aquamarine tinh khiết sẽ phát sáng được trong rất nhiều năm, khác với những trang sức từ đá Aquamarine trộn lẫn kim loại khác mà ngươi vẫn thấy một số quý tộc vẫn đeo.

Đây là lần đầu tiên Leonard được nhìn thấy loại đá tinh khiết. Chúng đẹp đẽ đến thế nên mới là biểu tượng của Hoàng gia trong suốt hơn 200 năm, anh thầm nghĩ. Dường như phản ứng của anh đều không khác với người khác khi lần đầu thấy chiếc hộp này mà anh thấy Hoàng tử vẫn bình thản.

- Ngươi có biết vì sao đá Aquamarine lại quý hiếm không? Bởi vì nó là kết tinh của nước mắt nhân ngư.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top