Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bình thường hơn cả bình thường

ĐÔI LỜI TÁC GIẢ
Helu các độc giả! Đây là tập truyện đầu tay của tác giả xiNtu mong các đọc giả đón nhận và góp ý!

Trước khi vào truyện thì tôi xin được giải thích tại sao bìa truyện là dỉay of author còn tên thì là bình thường hơn cả bình thường, cũng đơn giản thôi vì đây là viết lại 90% cuộc sống của tác giả và cuộc sống của tác có bình thường hay không thì sẽlaf do các đọc giả đón nhận nhaaa.
      Cảm ơn các độc giả
_xiNtu_
~~~~
_CHƯƠNG 1_
-Nắng chiếu sáng đôi mắt cậu, long lanh và tràn ngập hạnh phúc-

   Mùa hè năm ấy, khi từng tia nắng mãi miết chiếu rọi từng ngóc ngách của con phố bình yên, một sinh linh bé bỏng ra đời. Tháng 5, tháng của những sự chia li, của những đau thương và tan vỡ. Khả Ly, xinh xắn chào đời với đôi môi chúm chím khóc oà trong phòng sanh. Ba mẹ em hạnh phúc khi thấy em chào đời mạnh khoẻ.
   Năm tháng trôi đi, Khả Ly lớn lên với một vẻ ngoài khoẻ khoắn, làn da bánh mật, mái tóc xoăn lọn, hai chiếc má lúm đáng yêu, em chắc nịt và dễ thương nhưng thật chất mẹ em khổ sở vì sợ em còi xương. Khả Ly năm ấy, 4 tuổi, mọi người yêu quí em thương em, năm tháng đó em là tâm điểm là điểm sáng chói trong hẻm nhỏ nhà em. Tinh nghịch và dí dỏm ai ai cũng thương em nhưng chắc có lẽ điều đó không còn nữa.
    Cũng vào năm Khả Ly 4 tuổi mẹ em có bầu em của em, một thằng nhóc ranh. Em vui mừng nhưng cũng quan ngại sợ mất đi tình yêu thương vốn dĩ là của em. Và rồi mấy tháng sau, một thằng bé ú nu ra đời, thằng bé Khánh Huy. Khánh Huy ra đời với mọi sự chào đón của tất cả người dân trong con hẻm nhỏ, sự chào đón mà trước giờ em chưa từng thấy, ai cũng hò reo vui mừng khôn xiết đón mẹ em từ đầu hẻm, khi mẹ em từ trong chiếc xe taxi đi ra trên tay là một đứa bé trai bụ bẩm, mẹ em rõ một vẻ đầy mỏi mệt hoà lẫn với một nụ cười gắng gượng hạnh phúc. Vì vốn thấp bé em chỉ dám đứng từ xa nhìn mọi người túm tụm xung quanh Khánh Huy, vô tới bên trong nhà sự náo nhiệt đó vẫn không dứt, mọi người vây quanh mẹ em nói cười không thôi:
    Má hai: 'Thằng bé dễ thương dữ ha, tràu quơ nhìn nó mập mạo cưng gì đâu á'
    Bà ba: ' Nhỏ tên gì đây Hạnh con? Con nghĩ ra tên chưa hén?'   (Hạnh- mẹ Khả Ly và Khánh Huy)
    Ông ba: ' trai hay gái đây con này chắc thẳng ku ha'
   Chú đức: ' thôi mọi người tản ra cho cái hạnh nó nghỉ nó mới từ viện về'
Dì Hạnh-mẹ Khả Ly nói : ' cháu nó tên Khánh Huy mấy cô chú, nghe tên là cũng biết nam hay nữ nhỉ'
Nói xong mọi người cùng nhau cười đùa vui vẻ, mà không ai hay biết phía sau họ Khả Ly âm thầm nhìn ngắm em trai mình tùe xa, nụ cười ngây ngô của em cũng đã hiện lên cùng với ánh mắt trìu mến.
   Khả Ly nhẹ nhàng tiến tới đứa bé đang vẫn còn say giấc kia, với một mong muốn được chạm vào em và ôm mẹ vào lòng, cũng lâu lắm rồi em không kề cạnh hơi ấm của mẹ. Nhưng cuộc đời vốn dĩ không màu hồng, lời nói đùa của người phụ nữ hôm đó phần nào làm năm tháng sau này của em dần đau hơn ' Khả Ly nhá! Bây giờ bố mẹ có em rồi là không thương Khả Ly nữa đâu , mọi người thương em rồi Khả Ly bị cho ra rìa rồi nhá'.

        _HẾT CHƯƠNG 1_
    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top