Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

21

"Ưm...A...tiểu Kỳ...chỗ đó sướng...địt chỗ đó sướng...a...lỗ đít phê...a"

Hạ Kỳ nắc vào trong lỗ: "rên nhỏ thôi...hự...thầy muốn cho bên ngoài biết thầy hoá đĩ dưới thân em à?"

Tôn Nhị chống hai tay lên bồn nước, chổng mông nghênh đón từng cú thúc tàn bạo của Hạ Kỳ đâm vào lỗ dâm, đâm đến sướng tê tái thân thể, không tự chủ bản thân tới nỗi tự tưởng tượng mình là con đĩ khát cặc: "ưm...đúng vậy, thầy là con đĩ của em...con đĩ thèm đụ...con đĩ thích cặc tiểu Kỳ"

"Con đĩ thiếu đụ này" Hạ Kỳ bị chọc cho kích thích, cậu rút cặc ra ngoài, đỡ Tôn Nhị đứng thẳng, Hạ Kỳ ngồi xuống bồn cầu, bắt ép Tôn Nhị ngồi xuống đùi mình, lỗ đụ cũng theo chiều thân cặc mà lún sâu vào trong.

"Thích cặc thì tự chịch đi" Hạ Kỳ bợ mông cho Tôn Nhị nhún lên nhún xuống "Nhị Bảo Bảo, đĩ dâm của em, thầy giỏi dùng lỗ đít bú cặc đàn ông lắm mà, tự mình địt đi"

Hai bàn tay Tôn Nhị ôm cổ Hạ Kỳ ra sức nhún nhảy trên thân cặc cậu, mắt nhắm nghiền ngửa cổ cảm thụ con cặc đâm vào chỗ sướng, Tôn Nhị rên rỉ như chốn không người.

Hạ Kỳ ôm hông anh, Tôn Nhị choàng cổ cậu, cảnh tượng này lại gợi nhớ đến trận hôn nồng nhiệt đêm qua.

Và đương nhiên là Hạ Kỳ không bỏ qua cơ hội, cậu mút mát cần cổ trắng toát của Tôn Nhị, mút dần lên trên, gặm lấy cánh môi đang mở ra vì sung sướng, Tôn Nhị dừng một nhịp đụ hé mắt nhìn, bị Hạ Kỳ đánh mông một cái, anh lại tự giác tất bật nhún hông tự mình chơi đụ.

Anh để mặc Hạ Kỳ mút lấy môi dưới của mình.

Gặm môi chán, Hạ Kỳ bao phủ miệng anh, đầu lưỡi vói vào khoang miệng, Tôn Nhị theo bản năng mút lấy đầu lưỡi.

Họ lại hôn nhau nhiệt tình.

Bộ phận giao hợp bên dưới cũng không ngừng va chạm, lỗ đít chật hẹp theo nhịp nhún mà mút chặt lấy con cặc Hạ Kỳ, bên trong lỗ đụ ướt át dâm dịch và gel bôi trơn khiến mỗi lần cặc thúc sâu vào lỗ lại vang lên tiếng ọp ẹp nhóp nhép, môi hai người khoá vào nhau cũng không thiếu những trận thở dốc kỳ lạ, chỉ cần có người đứng sau cánh cửa nhà vệ sinh kia đều có thể nghe rõ, cũng có thể biết được bên trong căn phòng chật hẹp này đang diễn ra cái gì.

Lúc họ rời môi nhau, Hạ Kỳ chôn mặt sâu vào hỏm cổ thầy Tôn, thì thào: "Bảo Bối, đĩ dâm của em, nhún mạnh lên em sắp ra rồi"

Tôn Nhị nhìn cậu: "đừng xuất vào bên trong"

Hạ Kỳ gật đầu đáp ứng, cậu đỡ Tôn Nhị đứng dậy, cặc rời khỏi lỗ, cậu để anh chống một tay vào tường, hông hạ thấp nhất có thể, tay còn lại của thầy cậu kéo ngược ra sau, chen vào hai chân đỡ cặc lên miệng lỗ đụ vào.

Tôn Nhị sướng điên người, rên rỉ thành tiếng, nơi giao hợp mỗi khi được cặc thúc vào vang lên tiếng bạch bạch vọng khắp phòng, Tôn Nhị tưởng tượng mọi người đang mua sắm ngoài kia, còn anh bên trong nhà vệ sinh bị bạn tình của mình nắc đến điên đảo.

Quá trời kích thích!!!

Đàn ông trước khi xuất tinh thường sẽ dùng hết sức lực mà đụ, làm cho đĩ dưới thân mình oằn người mà chịu trận, Tôn Nhị tê tái với từng cú dập vào lỗ đít, Hạ Kỳ kéo cánh tay anh ngược ra sau trợ thế cho từng cơn nắc sâu vào lỗ đụ

"Ưm...quá mạnh...sâu quá...sướng quá...a...tiểu Kỳ nắc mạnh quá...đụ hỏng thầy rồi"

Hạ Kỳ địt thêm mấy chục cái rồi rút ra, cậu xoay người hướng về bồn cầu, sục mấy cái rồi thở hắt ra mà xuất tinh.

Cậu lấy giấy vệ sinh lau chùi thân cặc mình và lỗ đít cho thầy Tôn, rồi cúi người xuống bú mút cặc cho thầy.

Chiều chuộng người này đã quen, Hạ Kỳ từ lúc hiểu chuyện không bao giờ sướng một mình mà bỏ rơi bạn tình, cậu ngồi chồm hổm xuống đất, mặt áp vào háng Tôn Nhị mà bú cặc cho thầy.

Tôn Nhị trời sinh nằm dưới, không có khả năng dẻo dai như người phía trên, bị kích thích con cặc một lúc thì cũng muốn bắn ra.

Hạ Kỳ không nhả cặc anh ra ngoài, ý muốn anh bắn vào miệng cậu.

Tôn Nhị hơi cảm động, anh thúc sâu vào cổ họng Hạ Kỳ, xuất tinh ào ạt, Hạ Kỳ khoan khoái nuốt xuống, cậu dường như đã quen với việc ăn tinh dịch anh, mùi vị cũng không thấy ghê tởm chút nào.

Hành sự xong, hai người bất giác nhìn nhau thẩn thờ.

Hạ Kỳ giúp Tôn Nhị mặc lại quần, trận đụ địt vừa rồi làm cho quần áo họ xộc xệch nhăn nhúm không thể tả, Tôn Nhị đã quen với việc gọn gàng không chịu được tình cảnh này, anh nghiến răng ngắt vành tai Hạ Kỳ như là phạt học trò hư.

"Làm sao ra ngoài đây?" Anh hỏi

Hạ Kỳ lấy ra trong túi một cái khẩu trang y tế, đeo lên cho Tôn Nhị, chỉnh tóc tai lùa xùa trên đầu lại cho anh, trong mắt ngập tràn ôn nhu: "nép vào người em, em ôm thầy che cho thầy"

Cũng không còn cách nào khác, hai người đàn ông vào cùng một WC nửa tiếng mới chịu ra ngoài, đầu óc nhân viên cửa hàng có khờ khạo cỡ nào cũng hiểu ra được.

Tôn Nhị xấu hổ hối hận muốn chết.

Hạ Kỳ bước ra khỏi phòng vệ sinh trước, ngó dáo dác rồi vẫy tay với anh, Tôn Nhị lẹ làng như bị bắt gian, cúi đầu chạy nhanh về phía Hạ Kỳ đang giang tay đón anh vào lòng, Hạ Kỳ cực kỳ có trách nhiệm che người Tôn Nhị dẫn anh đi thẳng ra ngoài, mở cửa xe cho anh ngồi lên, Tôn Nhị lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Hạ Kỳ trở lại cửa hàng, thản nhiên như chưa từng làm chuyện xấu mà mua nước suối cùng vài món ăn vặt nhẹ đem ra cho Tôn Nhị.

Xe trở lại thành phố sau hơn hai tiếng chạy xuyên suốt, Hạ Kỳ lái xe đến cổng chung cư, muốn đưa thầy lên trên mà Tôn Nhị nhất định từ chối, xua tay:

"Về đi, đi xử lý hai cây gỗ của em đi"

Hạ Kỳ gật đầu: "được, vậy em đi trước, vài hôm nữa đến tìm thầy"

Tôn Nhị không trả lời, xách hành lý quay đầu đi thẳng, Hạ Kỳ nhìn bóng anh khuất hẳn rồi mới chịu lái xe đi.

Xong hai ngày nghỉ phép, công việc của Tôn Nhị chất thành ngọn núi nhỏ, chấm bài kiểm tra soạn giáo án làm báo cáo phân tích thí nghiệm, Tôn Nhị bận đến mười ngày liền không ngó ngàng đến Hạ Kỳ, từ chối hai lần xin đến nhà của cậu, Hạ Kỳ nghẹn muốn chết, không biết phát tiết vào đâu.

Tới khi ổn định được thời gian anh mới nhớ đến bạn tình, nhắn tin cho cậu nói rằng cuối tuần có thể đến nhà anh.

Hạ Kỳ đọc xong tin nhắn như mở cờ trong bụng, quyết định cho thầy Tôn một bất ngờ.

Thứ sáu, Tôn Nhị có hai tiết dạy buổi chiều, sau khi bước vào giảng đường cảm thấy không khí trong lớp lạ lạ, nhìn xuống dưới bàn cuối lại thấy bạn tình của mình đang ngồi nghiêm chỉnh cạnh Tiểu Thạc, cười vô tội nhìn anh.

Hạ Kỳ có vẻ ngoài nổi bật, còn chưa nói đến từ đầu đến chân phô trương chỉ hận người ta không biết mình giàu, dẫu ngồi ở cuối phòng học vẫn gây sự chú ý của những người xung quanh.

Tôn Nhị không biết Hạ Kỳ lại muốn chơi trò gì, anh trước giờ đều tin tưởng cậu nhóc biết đúng sai phải trái nên để mặc cho cậu làm trò, Tôn Nhị xem cậu như một sinh viên rảnh rỗi đến dự thính, không để tâm mà bắt đầu dạy học.

Tôn Nhị đi dạy đã nhiều năm, nổi tiếng trong trường là giảng viên giảng bài không cần nhìn tài liệu, bởi vì kiến thức anh đã có sẵn trong đầu, lúc dạy học xem như vừa truyền đạt vừa trao đổi, sinh viên trong trường thích nhất kiểu thu nạp thông tin này, mỗi năm số lượng sinh viên đăng ký lớp của anh chưa từng giảm.

Tài liệu thì không cần nhưng slide bài giảng phát trên máy chiếu vẫn phải có, Tôn Nhị đến lớp bật máy tính chạy slide để sinh viên ghi chép, bản thân thì tự do đi lại thao thao bất tuyệt vẫn có thể nói đến trình độ mỗi nội dung đều ăn khớp với máy, các cô cậu sinh viên trong buổi học bất tri bất giác sử dụng được cả ba giác quan tai nghe mắt thấy tay chép, tập trung cao độ.

Hạ Kỳ ngơ ngẩn nhìn người đàn ông nghiêm túc trên giảng đường so với người đàn ông nằm dưới thân mình rên rỉ, dường như là hai người hoàn toàn khác nhau, lúc ngồi nghe anh giảng, cậu chẳng hiểu gì, nhưng vô thức mắt không thể rời khỏi người này, trong đầu cũng không tồn tại ý nghĩa tà dâm.

Tiểu Thạc ngồi bên cạnh thúc khuỷ tay vào Hạ Kỳ: "mày sao phải nhất quyết chạy đến đây làm gì?"

"Đến đón thầy ấy"

"Không phải mày đi thực tập rồi sao? Rảnh rỗi quá vậy?"

"Đừng nhắc tới" Hạ Kỳ hơi bực mình "ông đây bỏ vốn đầu tư bốn nơi đều thắng cả bốn, chạy vô công ty thực tập của trường chỉ định phải ngồi học cách đọc báo cáo tài chính, đùa nhau sao?"

Tiểu Thạc không hiểu gì, chỉ cười.

"Tới đây nghe thầy tao giảng còn có lý hơn" Hạ Kỳ mơ màng nói.

"Thầy mày? Thầy ấy dạy mày à?" Tiểu Thạc mỉa mai.

"Ừ, dạy nhiều thứ lắm, mày không biết đâu"

Ánh mắt phong tình của Hạ Kỳ dõi theo bước chân Tôn Nhị, Tiểu Thạc nhìn cậu bạn, ngờ vực: "đừng nói là mày thích thầy Tôn nha?"

Hạ Kỳ quái dị nhìn Tiểu Thạc: "không biết nữa"

"Thích hay không mà cũng không biết?"

"Thì tao đã thích ai bao giờ đâu" Hạ Kỳ thu ánh mắt, hỏi lại cậu bạn đã từng bị đập tơi tả vì giành ghệ của người khác "tình trường mày dày dặn, nói xem thích là như thế nào"

Tiểu Thạc cũng mông lung, dựa theo cảm xúc của bản thân mà suy nghĩ: "ờ, thì kiểu lúc nào cũng muốn gặp lúc nào cũng muốn ở bên, không gặp thì nhớ, gặp rồi lại không muốn xa, thấy cái gì tốt đẹp liền muốn chia sẻ với người ta, theo tao nghĩ, tình yêu giống như là một liều morphine vậy đó, dẫu biết quá liều sẽ thành gây nghiện nhưng vì thoã mãn mà không ngại đâm đầu vào"

Hạ Kỳ nghe xong, nhíu mày với Tiểu Thạc xem
cậu ta như người ngoài hành tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top