Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Hức a!! (╯‵□ ′) ╯︵┻ ━ ┻

Cho nên một cái đại thẳng nam như cậu vì cái gì mà co ro lại như này!!

Còn che miệng cái quỷ gì! Nũng nịu xấu hổ cái quỷ gì nha a a!!!

Tiêu Chiến ngồi khoanh chân lại, kéo kéo để giải toả lỗ tai nóng bỏng của mình vừa nãy chỉ là bởi vì lỗ tai quá mẫn cảm mà làm ra phản ứng kích thích thôi, xấu hổ cái gì đều hoàn toàn không có tồn tại à nha.

Khom lưng nhặt đem điện thoại rơi trên mặt đất lên, Tiêu Chiến mặt tối sầm lại phát hiện màn hình điện thoại của cậu bị nứt rồi

...Vương! Nhất ! Bác!!

"Hắt xì!" Vương Nhất Bác đưa ánh mắt ôn nhu nhìn điện thoại vừa nãy tuy rằng bị Tiêu Chiến cúp máy, nhưng động tĩnh trước khi cúp điện thoại lại chứng minh cho hắn rất rõ ràng Tiêu Chiến đang rất xấu hổ!

Hiện tại, hắn đang ở nhà hàng tư gia của Đường gia.

Lúc nãy, sau khi kiểm tra tư liệu liền biết được địa chỉ của Tiêu Chiến Vương Nhất Bác trước tiên là giúp Tiêu Chiến đặt thức ăn.

Bởi vì Đường gia tư gia có luật không phục vụ thức ăn ngoài, cho nên hắn gọi trợ lí của mình ở gần đó đến giúp đỡ đưa qua một chuyến.

Nếu có thể nhìn thấy bộ dáng ăn cơm đáng yêu của Tiêu Chiến thì quá tốt rồi.

Hơn nữa không phải vì sợ sẽ dọa đến Tiêu Chiến thì hắn đã tự mình đi đưa thức ăn rồi chứ đừng nói ngồi đây tương tư

"Có người mắng cậu sao?"

Bạn thân tối hôm qua gọi Vương Nhất Bác đi bar - Mạc Tư đang cười xấu xa mà hất hất cằm, ý chỉ người ở đầu bên kia điện thoại

"Tối hôm qua cậu thật sự mang người ta đến khách sạn sao? Còn ăn người ta nữa?"

"Tôi cho cậu cơ hội nói lại lần nữa."

Vương Nhất Bác cũng không ngẩng đầu lên, mà vẫn tiếp tục công việc quấy rầy bằng việc chuyển khoản của hắn.

"Được, được, được, tôi sai rồi."

Sau khi Mạc Tư xác nhận Vương Nhất Bác là nghiêm túc liền nhấc tay đầu hàng thu hồi lời nói cố ý thăm dò của mình

"Nói cách khác, cậu và người ta đang kết giao? Là nhất kiến chung tình? Chân mệnh thiên tử sao?"

Mạc Tư hiện tại rất hưng phấn, bạn tốt của cậu ta cái cây vạn tuế ra hoa nó trổ bông rồi, quả thực chính là thần linh giáng xuống kì tích đó nha!

Gã hiện tại chỉ hận không thể chạy đến nhà Vương Nhất Bác nói cho mẹ hắn, cái lão xử nam Vương Nhất Bác này rốt cuộc đã bóc tem rồi, còn yêu đương nữa!!

Nếu như để trong giới những người mơ ước Vương Nhất Bác biết được việc này, biểu tình khẳng định sẽ rất phong phú cho mà xem không chừng là một màng gió tanh mưa máu đây.

Mạc Tư thực mong đợi a, ngón tay của hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để phát tin trong vòng bạn bè rổi chỉ cần một tin hot là cả giới biết ngay

"Aizzz, tôi cũng rất muốn, nhưng mà còn chưa được." Vương Nhất Bác thở dài một hơi.

Trải qua một đêm cảm xúc mãnh liệt, hắn cũng cho rằng sau khi thân thể tiếp xúc, hai người liền có thể cấp tốc xác định quan hệ.

Nhưng không nghĩ tới Tiêu Chiến vẫn nghĩ rằng bản thân cậu chính là thẳng nam, không chịu tiếp nhận hắn đó.

Bất quá đạo lí nói có công mài sắt có ngày nên kim Vương Nhất Bác nguyện ý dùng thành ý của mình để đi tranh thủ gắn kết tình cảm với Tiêu Chiến

Không vội vã, không vội vã.

Vương Nhất Bác tự cho là mình không vội vã, nhưng một bên vẫn còn lấy điện thoại không ngừng hướng Tiêu Chiến biểu đạt tình yêu của mình.

Nếu như Tiêu Chiến mở ra nhìn kĩ, sẽ phát hiện Vương Nhất Bác không ngừng chuyển khoản, hơn nữa dưới mỗi thông báo chuyển khoản còn đề thêm một câu thơ tình.

"A, bị kéo vào danh sách đen rồi ."

Vương Nhất Bác lúc này mới dừng ngón tay lại, khẽ mỉm cười

"Thật đáng yêu, đây có phải ý em ấy là đều đem tiền của mình nhận hết, có đúng không?"

Mạc Tư nhìn bạn tốt bị kéo vào danh sách đen mà còn có thể cười vui vẻ như vậy, trong lòng đều cười đến muốn sảng tới nơi rồi

Gã xưa nay chưa từng tưởng tượng qua bộ dáng Vương Nhất Bác khi yêu sẽ thế nào

Giờ thì nhìn xem không nghĩ tới so với trong tưởng tượng của gã còn bệnh hơn.

Gặp qua liền gập đầu tiên theo đuổi người ta nhưng cái loại linh tinh dùng internet để viết thư tình này thì Mạc Tư vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

"Đều bị kéo đen hết rồi sao?"

Vương Nhất Bác kiểm tra từng app một, sau đó liền nở nụ cười

"Chiến Chiến thật sự rất đáng yêu, tôi làm sao mới để thêm vào một tài khoản chính của mình đây."

Vương Nhất Bác yên lặng kéo ra thông tin tài khoản phụ của mình, sau đó đặt điện thoại xuống,

"Nghe đến đã phấn khích rồi, đúng không."

"Đúng vậy, cậu cũng đừng đem người ép đến quá mức."

Mạc Tư cười đùa gật đầu, sau đó ngón tay như bay nhanh chóng vào Wechat phát tán thông tin Vương Nhất Bác đang theo đuổi người ta.

Nhìn những người đó nói mình gạt người, Mạc Tư thiếu chút nữa ngã ngửa đầu cười to.

Đám nhân loại ngu xuẩn, chờ các ngươi biết được sự thật lại quay xin lỗi bổn đại gia đi ha ha ha ha!!!

Vương Nhất Bác để điện thoại qua một bên sau đó lấy ra một cái máy tính bảng, cầm bút cảm ứng dựa vào lưng ghế, thần sắc mềm mại mở xem phần mềm xã giao của Tiêu Chiến còn lưu lại tất cả những bức ảnh có mặt Tiêu Chiến động tác vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, ngay ngắn có thứ tự.

Một bên gào thét trong lòng: Aiiii, Chiến Chiến thật đáng yêu..

Sau khi Tiêu Chiến trong lúc tức giận mà đem tài khoản, số điện thoại mà
Vương Nhất Bác đã đem toàn bộ đưa vào danh sách đen thì thần sắc cậu xoắn xuýt dịu đi chút.

Vương Nhất Bác vừa nãy giống như điên mà chuyển cho cậu mấy trăm ngàn, trong khoảng thời gian ngắn dĩ nhiên không biết làm thế nào cho phải.

Mịa, tên ngốc lắm tiền!

Không muốn, không muốn! Tiêu Chiến dứt khoát đem điện thoại tắt máy, lại cứng ngắc như máy míc đi tới trước chỗ cơm hộp ngồi xuống, sau khi đắng do hai giây mới đem toàn bộ món ăn bên trong lấy ra.

Ờm thì ....Nói thế nào thì đồ ăn cũng là vô tội, không thể nhẫn tâm ném đi mà đúng không!!!

Sau khi mở hộp cơm ra, Tiêu Chiến phát hiện hộp cơm này có tận ba tầng mỗi tầng chia thành chín ngăn, mỗi ngăn lại có một phần đồ ăn.

Những đồ ăn này nhìn qua rất tinh xảo, Tiêu Chiến vô ý thức mà nuốt nước miếng, sau đó cầm đũa lên bắt đầu ăn.

Tiêu Chiến đem đồ ăn và thịt từng miếng cho vào trong miệng.

Tuy rằng mỗi một đồ ăn đều rất ít, nhưng ăn hết ba tầng, thì Tiêu Chiến đã có cảm giác no căng bụng.

Mỗi một phần thực phẩm chất lượng đều rất tốt, hơn nữa hộp cơm còn tự giữ ấm được cho nên đồ ăn vẫn còn nóng hôi hổi

Ăn ngon quá đi aaaa!! QAQ

Sau khi ăn uống no say cơn nhức đầu do say rượu của Tiêu Chiến cũng đều giảm đi rất nhiều, phẫn nộ vừa nãy đối với Vương Nhất Bác cũng giảm xuống không ít.

Hả? Bảo cậu đem Vương Nhất Bác từ danh sách đen kéo ra á?

Không có việc đó đâu nha mấy cưng

Sau khi uống thêm chén trà tự rót cho mình, Tiêu Chiến lấy áo lông đi đến phòng tắm, chuẩn bị đi tắm.

Tuy rằng thân thể cậu rất sạch sẽ, hẳn là sau khi xong việc đã được rửa sạch qua, nhưng nghĩ đến tối hôm qua mình bị gì kia..(mà cũng rất có thể là do mình chủ động) Tiêu Chiến có cảm giác cả người đều không được tự nhiên.

Ở trong phòng tắm cởi sạch sẽ, Tiêu Chiến trợn mắt nhìn dấu hôn rãi rác khắp toàn thân mình, trải dài từ trên xuống dưới.

Thân thể của cậu là bẩm sinh trắng hồng cơ ngực cùng cơ bụng bằng phẳng kiều mị đều rất ưa nhìn.

Nhìn thế nào cũng là một cơ thể tràn ngập hương vị tuổi trẻ,năng động, tiểu soái ca a. Tiêu Chiến thật sự không nghĩ ra, Vương Nhất Bác làm thế nào mà có thể ăn không còn mảnh sương nào chứ.

Càng làm cho Tiêu Chiến không nghĩ ra chính là đàn ông mà tại sao khí lực của cậu trước mặt Vương Nhất Bác, lại không thể nào chịu nổi một đòn?

Vì sao nha? Cậu rèn luyện lẽ nào đều chỉ là công phu ngoài mặt thôi sao?

Ơ Really!?!?

Mang theo cảm giác thất bại tắm xong, Tiêu Chiến cực lực lừa dối mình không cần quá để ý cảm giác kì quái ở sau mông rồi nhanh chóng nằm xuống giường.

Mặc kệ! Trước tiên ngủ trưa một giấc cái đã!

Còn có chuyện gì tính sau đi!!! Đi ngủ !!đi ngủ

"Này, này, này, cậu cơm nước xong không trở về thì thôi đi sao lại lôi tôi đi đánh quyền là sao ???"

Mạc Tư vừa rồi còn đắc ý vênh váo phát tin ở vòng bạn bè và Wechat, sau đó gã liền bị Vương Nhất Bác mang đến phòng tập quyền anh.

Vương Nhất Bác trước đây có tòng quân hơn hai năm, nhà bọn họ bởi vì quá mức có tiền đi mà hắn lại là con trai độc nhất cho nên rất dễ là đối tượng bị bắt cóc.

Vì vậy, từ nhỏ đến lớn nhà hắn đều không tiếc tiền mà bồi dưỡng năng lực động thủ cho hắn nó trắng ra là đánh nhau phòng thân ấy.

Hiện tại, Vương Nhất Bác muốn cùng gã đánh nhau, bảo là muốn giải trí một chút, ngược lại càng giống bắt nạt gã đó có được không?

"Không biết tại sao tôi cứ có cảm giác sinh lực dùng mãi không hết tràn đầy năng lượng "

Vương Nhất Bác mang dụng cụ bảo hộ hướng Mạc Tư vẫy vẫy tay

"Cậu mau làm chuẩn bị đi."

Đại khái là do vừa mới khai trai, thân thể Vương Nhất Bác kêu gào còn muốn Tiêu Chiến mà Tiêu Chiến trong thời gian ngắn tuyệt đối hắn sẽ không thể chạm vào.

Cho nên Vương Nhất Bác chỉ có thể đem tinh lực dư thừa này toàn bộ phát tiết vào việc đánh quyền anh.

Hơn nữa, vừa nãy Mạc Tư không phải đem việc riêng của hắn biến thành chuyện cười phát ra ngoài sao?

Hắn cũng không ngăn cản, cho nên để Mạc Tư cùng hắn đánh một trận cũng không phải việc gì làm khó dễ người khác đi?

"Cậu chính là muốn trả thù!"

Mạc Tư vừa rồi đem chuyện của hắn nói ra Vương Nhất Bác hoàn toàn không phản ứng là bởi vì bị tình yêu che mờ đôi mắt thật là không nghĩ tới người ta ở chỗ này chờ sẵn hắn đâu!!

Tuy rằng ngoài miệng la hét như thế, nhưng Mạc Tư vẫn làm bé ngoan mà lên đài.

Mặc dù gã đánh không lại Vương Nhất Bác nhưng gã cũng chưa từng thấy có người nào đánh lại Vương Nhất Bác có được không???

Nếu như bây giờ chạy trốn, thì cái tên Vương Nhất Bác này tuyệt đối sẽ dùng những phương pháp khác chỉnh gã mà thôi may là bạn gái của gã hiện tại không có ở đây, bằng không gã thực sự rất mất mặt!!

Một hồi kết thúc, Vương Nhất Bác tinh thần sảng khoái tháo xuống bao tay nói: "Cảm tạ chỉ giáo."

"Không dám nhận!!!" Mạc Tư kêu gào gào mấy tiếng gã gần đây cũng có rèn luyện, nhưng không nghĩ đến gã vẫn thua đến cực kì ê chề thê thảm.

Lần thứ hai gã thực sự vui mừng, vì bạn gái không đi cùng!!.

Tiêu Chiến tỉnh lại sau giấc ngủ ngoài cửa sổ mặt trời đang dần lặng ánh sáng càng ngày càng mờ chỉ còn lại một tia chiều tà nhưng khi nhìn qua đồng hồ, thì kim giờ mới chỉ đến năm giờ rưỡi.

Chỉ có thể nói mùa đông Mặt trời cũng rất bận rộn, sớm như vậy đã phải vội vàng chạy đến một bán cầu khác đi làm.

Đến phòng tắm rửa mặt, Tiêu Chiến liếc nhìn phòng ngủ cùng phòng khách bừa bộn như tơ vò, sau đó chỉ có thể nhận mệnh mà bắt đầu khom lưng, nhặt giấy vẽ cùng bút vẽ nằm lăn lóc trên mặt đất lên.

Chờ nhặt xong xuôi, gian phòng cũng sạch sẽ được 80%, eo của cậu cũng mơ hồ đau đớn mỏi nhừ.

Đổi thành lúc thường sẽ không như vậy đâu, chỉ có thể nói là do tối hôm qua xyz so với trong tưởng tượng còn muốn kịch liệt hơn a.

Vốn còn muốn quét nhà, lau sàn, nhưng Tiêu Chiến khom eo thì cảm thấy, vẫn là không nên miễn cưỡng chính mình thì tốt hơn.

Xem như cậu lưng hùm vai gấu, thì cũng không chịu nổi axit lactic tiết ra quá nhiều.

Cơm tối lại tiếp tục gọi thức ăn ngoài, tiền cậu gửi tiết kiệm trong ngân hàng cũng không nhiều, phần lớn đều dùng để mua dụng cụ mỹ thuật cho chương trình học.

Hơn nữa, vì muốn có sức khỏe tốt để tăng ca, cậu còn bỏ ra một khoản để tập thể hình.

Ngày hôm nay xem như là ngoại lệ đi, nhưng ngày mai cậu vẫn phải đi mua đồ ăn để nấu cơm.

Trước khi cậu tìm được công việc mới, không quá lãng phí mới tốt nhất.

Sau khi yên lặng đem những chuyện mình cần làm an bài xong, Tiêu Chiến liền yên lặng ngồi trong phòng khách, nhưng bình tĩnh vừa nãy lại bởi vì nhìn thấy màn hình điện thoại bị nứt, mà trong nháy mắt liền phá cáu.

A a a a! Thật không muốn mở máy đâu!!

Nghĩ đến việc vừa mở máy lên, sẽ phải đối mặt với mấy trăm ngàn được chuyển đến vô duyên vô cớ kia, Tiêu Chiến liền cảm thấy tim mình cũng sắp nghẽn tới nơi.

Bảo cậu nhận là tuyệt đối không thể, nếu nhận thì chính là thừa nhận việc tối qua là từ sự cố biến thành bán thân a !!!

Không thể được!!!?!

Xem như rất thương tiết cho lần đầu tiên của mình cùng người khác thân thân mật mật thế nhưng lại là chuyện tình một đêm!

Còn để một một người đàn ông bóc tem cửa sau của cậu, nhưng không có nghĩa là cậu muốn lành làm gáo vỡ làm muôi đâu nha!

Nhưng nếu không mở máy thì sẽ chết đói!! giữa việc vì trốn tránh mà đói chết và đối mặt mà được no bụng, Tiêu Chiến quyết đoán lựa chọn vế sau.

Vui mừng chính là, sau khi mở máy cũng không có thông báo Vương Nhất Bác điên cuồng chuyển khoản.

Tiêu Chiến thở phào nhẹ nhõm, số tiền kia phải làm thế nào, thì cứ chờ sau khi cậu ăn no rồi lại tính tiếp.

Tùy tiện đặt một đĩa cơm thịt bò, Tiêu Chiến đem điện thoại đặt lên trên khay trà, sau đó lại lấy ra một bản đồ họa đặt ở bên cạnh.

Bản đồ họa kia là tác phẩm của Tiêu Chiến, cậu yêu thích vẽ tranh, từ nhỏ đến lớn chưa từng rời xa vẽ tranh một bước.

Chỉ là khi còn bé sau khi cha mẹ cậu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì cậu đến sống cùng ông bà.

Ông bà ở trước khi cậu có thể tự lập, thì cũng qua đời.

Sau đó, cậu ăn cơm trợ cấp mà lớn lên, bởi vì vừa học vừa làm mà cậu cũng không phải thiên tài, nên thành tích thực sự rất bình thường.

Cuối cùng, Tiêu Chiến học xong cấp 3 liền ra ngoài đi làm.

Nhưng cậu vẫn kiên trì mỗi ngày, cầm giấy bút giá rẻ vẽ đúng hai bức tranh.

Tiêu Chiến thành thạo nhất là kí họa nhân vật, bởi vì nguyên nhân này, cho nên sau khi tan tầm cậu liền cầm bàn vẽ đến quảng trường, vẽ tranh cho người khác kiếm tiền, một bức mười đồng, cũng xem như là có tiếng hàng đầu trong một vùng.

Nhưng mà Tiêu Chiến phát hiện, nếu để cậu dùng trí tưởng tượng của mình để vẽ một bức tranh, thì cậu chỉ có thể vẽ ra những thứ cực kì bình thường.

Đối với một người yêu thích vẽ tranh, mà trí tưởng tượng lại gần như là một cánh đồng hoang vu, thì điều này luôn khiến cho Tiêu Chiến cảm thấy dằn vặt bản thân.

Cũng có khi cậu nghĩ, cuộc đời của cậu từng trải chưa đủ hay sao? Tại sao cậu lại vẽ không ra một bộ tác phẩm nào tốt?

Điều này khiến cho cậu cảm giác được cuộc đời mình, tựa hồ chỉ toàn là thất bại.

Nhưng nếu chỉ vì vậy mà từ bỏ, thì như vậy sẽ không phải Tiêu Chiến cậu.

Sau khi cậu tốt nghiệp trung học liền ra ngoài làm việc, ngoan cường sống tới bây giờ đã hai mươi lăm tuổi.

Trong thời gian này, cậu đem số tiền kiếm được đều dùng để đi học.

Cuối cùng, cậu cũng lấy được bằng cao đẳng nghiệp dư, trước mắt đang chờ dự thi khoa chính quy.

Vì có thể đọc thêm nhiều sách, cậu cũng từng thay đổi một vài công việc, thật vất vả lăn lộn cho đến bây giờ, mới có thể dùng đam mê của mình để làm việc, nhưng công việc mới này lại còn chưa tới một năm rưỡi, thì cậu đã bị sa thải.

Không hề chịu thua, Tiêu Chiến còn kiên cường an ủi chính mình, ít nhất với những kinh nghiệm có được từ công việc này, thì muốn tìm công việc kế tiếp có liên quan đến vẽ tranh đại khái có thể so với trước đây dễ dàng rất nhiều á?

Khép lại bản đồ họa, Tiêu Chiến nắm chắc nắm chặt tay, tự cổ vũ cho mình.

Chờ ăn xong bữa tối, thì cậu liền đi viết CV lần nữa.

Tiêu Chiến, cố lên! Cố lên!!!

"Leng keng!" Chuông cửa đúng lúc vang lên, Tiêu Chiến có chút kinh ngạc nghĩ, thức ăn ngoài hôm nay đến nhanh vậy, sau đó đứng dậy đi mở cửa.

"Rầm!" Ngay sau đó, liền cấp tốc đóng cửa lại.

Tiêu Chiến tựa lưng vào cửa, trong phút chốc cảm giác được tim trong một giây ngừng đập vì sợ và mà nhanh chóng muốn từ trong cổ họng nhảy ra ngoài.

Cho nên....!Vì, vì cái quỷ gì mà Vương Nhất Bác lại ở ngoài cửa nhà cậu hả?!





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top