Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

NGOẠI TRUYỆN: TẠP DỀ NHỎ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

NGOẠI TRUYỆN: TẠP DỀ NHỎ

*Cảnh báo: Có dùng ngôn ngữ nhạy cảm, nếu mọi người không thích có thể dừng lại.

Vương Nhất Bác từng nói với Tiêu Chiến cậu không thích ngày sinh nhật của mình, khi biết rõ sự thật thân thế càng cảm thấy ngày cậu sinh ra đời trở thành một vận rủi. Mẹ chưa bao giờ tổ chức cho cậu một buổi sinh nhật tử tế, lấy lý do quá bận. Để cậu đón sinh nhật với người làm, rồi mua cho cậu một món quà gì đó để bù lạp. Ngày sinh nhật cứ vậy trôi qua. Những năm gần đây, cậu đã không còn đón sinh nhật nữa.

Tiêu Chiến rất để tâm, anh thủ thỉ với cậu rằng ngày cậu sinh ra rất đặc biệt, vì nó đã đưa đến thế giới này một họa sĩ tài năng, mang đến một người vô cùng ý nghĩa với anh. Anh muốn cùng cậu đón sinh nhật, dành cho cậu một sinh nhật đáng nhớ, để từ đây về sau, khi nhắc đến sinh nhật, cậu sẽ luôn thấy hạnh phúc và biết ơn.

Tiêu Chiến thật sự không biết nên tặng quà gì cho Vương Nhất Bác, những món đồ đắt tiền có phần hơi thừa thãi, cậu không hề thiếu. Đồ vẽ tranh thì lại không biết mua thứ gì cho chất lượng. Vương Nhất Bác rất khó tính trong việc lựa chọn dụng cụ và màu vẽ nên sẽ luôn tự mình lựa chọn. Cậu vẫn hay đùa anh không cần quá câu nệ, đừng suy nghĩ nhiều, chỉ cần gói anh làm quà tặng cho cậu là được.

Tiêu Chiến biết Vương Nhất Bác có chấp niệm với việc anh khỏa thân mặc tạp dề . Cậu nửa thật nửa đùa gợi chuyện cho anh mãi. Ngay từ đầu, cậu đã bị mê hoặc khi anh đứng ở bếp nấu ăn, quay lưng về phía cậu. Lúc đó, trong đầu đã bóc sạch quần áo của anh, để anh lõa thể, dùng tưởng tượng đó an ủi chính mình.

Không nghĩ nhiều nữa, cuối cùng Tiêu Chiến quyết định sẽ thỏa mãn sở thích đó của Vương Nhất Bác. Anh lén lên mạng xem qua một số mẫu tạp dề tình thú, và mua một cái. Đảm bảo chắc chắn Vương Nhất Bác chỉ cần nhìn thấy sẽ xịt máu mũi. Anh biết rõ, bản thân anh luôn là món ngon cực phẩm trong mắt Vương Nhất Bác, cậu chưa từng nhìn một ai giống như vậy. Không ngần ngại bày tỏ sự si mê với anh. Khiến anh vừa kiêu ngạo vừa thích thú.

Anh lén dậy sớm, làm cho Vương Nhất Bác một chiếc bánh kem. Sinh nhật mà, nhất định phải có bánh kem, rồi cẩn thận nấu một vài món ăn mà cậu yêu thích. Canh giờ mà Vương Nhất Bác thức dậy rồi nhanh chóng đi thay tạp dề .

Vương Nhất Bác ngủ dậy không thấy anh sẽ ngay lập tức đi tìm. Nhưng đêm hôm trước anh đã dặn sẽ cho cậu một bất ngờ, sau khi ngủ dậy đề nghị cậu chỉnh trang thật dễ nhìn rồi hẳn rời khỏi phòng ngủ. Cho dù ở nhà, sinh nhật mở đầu phải thật chỉnh chu.

Tiêu Chiếc soi mình trong gương, tự thấy hài lòng, tự anh còn muốn có phản ứng với chính mình cơ mà. Vương Nhất Bác làm sao có thể thoát. Anh mặc chiếc tạp dề nhỏ, cực ngắn màu trắng, đường viền được may xếp li, bên trên không thể che kín được đầu ngực, nó lấp ló lộ ra, bên dưới là phần lai bầu vừa đủ che đậy vật nhỏ. Và dĩ nhiên đằng sau hoàn toàn lộ hết ra một toà thiên nhiên hấp dẫn. Tiêu Chiến chưa từng nghĩ một ngày mình lại có thể trở nên táo bạo như vậy. Hoàn toàn đi theo tiếng gọi bản năng nhất, dụ dỗ bạn tình của mình. Để người ấy sung sướng vì mình và làm mình sung sướng.

Anh đứng trong bếp, rửa trái cây, nghe tiếng mở cửa từ tầng trên. Tiếng đóng cửa của Vương Nhất Bác không hề nhỏ. Bàn tay to làm mọi việc luôn không khống chế được lực. Tiêu Chiến đã nhiều lần càu nhàu vì cậu thỉnh thoảng sẽ phá hư đồ trong nhà do thói quen đó.

Tiêu Chiến vờ như không thấy, cố tình đứng cong eo hơn một chút, lộ ra đường cong hoàn mỹ giữa lưng eo và mông, cặp chân dài miên man của anh cũng mang lại sức hút dữ dội. Anh đã âm thầm tẩy lông sạch sẽ, thường xuyên dùng mỹ phẩm tốt nhất dưỡng cơ thể non mịn. Ngay cả cúc hoa cũng tìm hiểu qua cách chăm sóc để nó đạt được màu sắc xinh đẹp. Anh muốn Vương Nhất Bác được thưởng thức những gì tuyệt nhất

Vương Nhất Bác vừa ra khỏi cửa phòng ngủ, liền đảo mắt tìm anh ở khắp nơi. Ngay lập tức xác định được mục tiêu. Nhìn thấy cục cưng nhà mình đang đứng trong bếp, không mặc gì cả, trừ một chiếc tạp dề hình thức. Cậu vô thức nuốt khan, miệng khô lưỡi nóng, vật giữa chân rục rịch có phản ứng.

Cậu không thể chờ được nữa. Gấp gáp chạy về phía anh. Nhào đến ôm anh, không kịp nói một lời, hôn liên tục vào gáy anh, gặm cắn trên vai anh, xuyên tay qua đằng trước ôm anh thật chặt. Bóp nắn bầu ngực quen thuộc. Anh một thời gian luyện tập nâng cao thể lực, ngực nở nang đầy đặn hơn trước, sờ vào có độ mẩy, càng sướng tay. Anh không biết có phải cố ý hay không, bài tập Vương Nhất Bác nhờ người thiết kế cho anh chỉ toàn khiến ngực và mông nở nang hơn. Hẳn là có âm mưu từ sớm.

Cậu liếm láp tai anh thì thầm

"Đây là quà sinh nhật em phải không?"

"Em đoán xem"

Tiêu Chiến vừa rửa xong trái cây, đặt ngay ngắn trên rổ.

"Em bắt đầu tháo quà nhé"

Con thú trong lớp quần đã thức giấc hoàn toàn, cậu đưa đẩy nó vào kẽ mông anh, cọ cọ.

"Khoan đã, phải cắt bánh sinh nhật, ăn đồ ăn trước đã"

Tiêu Chiến muốn câu dẫn cậu thêm chút nữa. Làm đủ trình tự, để kéo dài thời gian chịu đựng của Vương Nhất Bác. Nhưng mọi chuyện đều thất bại, Vương Nhất Bác nếu còn nhẫn nại được với anh thì đó là chuyện hoàn toàn hư cấu. Bất kể lúc nào, bất kể ở đâu đều có thể đè anh xuống mà xỏ xuyên.

"Để sau đi, em không chờ được"

Nói rồi liền quỳ xuống, đưa tay nâng lấy bộ phận nơi cậu thèm khát. Bóp dồn hai cánh mông anh về một chỗ, dính khít lại, rồi dùng hai bàn tay to lớn xoa tản đều về hai phía. Cứ lặp đi lặp lại động tác đó như phát hiện một trò chơi cực kỳ thú vị. Hai chiếc bánh bao sữa lớn trong tay, theo nhịp xoa nắn dần ửng hồng lên, như hai trái đào. Dễ thương đến không chịu được. Vương Nhất Bác hôn từ vòng eo dần xuống, rồi vùi cả mặt mình vào mông Tiêu Chiến, vừa hôn vừa day cắn. Cả người Tiêu Chiến lúc nào cũng sạch sẽ, tỏa hương thơm mát, bờ mông này khiến Nhất Bác phát nghiện. Người anh em của cậu, sinh ra một phản xạ có điều kiện, chỉ cần nhìn thấy bờ mông trần đó liền cứng còng. Thay lời trong lòng của chủ nhân, bày tỏ sự yêu thích khôn cùng.

Tiêu Chiến cố tình ưỡn mông về sau, tạo ra khe hở rộng hơn để Vương Nhất Bác mút mát cho thỏa thích. Dù sao cũng là sinh nhật cậu, anh sẽ trở thành món quà mà cậu hài lòng nhất.

"Nhất Bác...ưm...ah...em thích không...vừa lòng không..."

"Nếu được đánh giá 5 sao cho chất lượng thượng hạng thì em sẽ làm ngay. Vừa thấy đã muốn chịch nát anh"

Vương Nhất Bác banh rộng hai cánh mông về hai phía, ghé sát lỗ thịt hồng nộn mời gọi, món chính cực phẩm Tiêu Chiến dâng lên. Liếm ướt nó một vòng một vòng, rồi đưa lưỡi vào bên trong, mô phỏng động tác giao hợp, ra vào liên tục, đồng thời bắt đầu nghe tiếng rên rỉ ngắt quãng phát ra từ Tiêu Chiến. Da thịt ở đùi trong anh run lên. Vương Nhất Bác hai tay liên tục vuốt ve khắp cơ thể anh, vòng tay quanh cặp mông mẩy kéo sát nó dồn về mặt mình hơn nữa.

Vương Nhất Bác có một ý tưởng, cậu nhìn vào rổ trái cây hỏi Tiêu Chiến thích ăn trái gì. Anh lúc này không nghĩ nhiều, tâm trạng nào mà ăn trái cây, bị trái anh đào mọng nước thu hút, anh chọn nó.

"Vậy em đút cho anh"

Tiêu Chiến đã há miệng chờ sẵn được đút, nhưng Vương Nhất Bác lại nắm vài quả trong tay, bóp nát nghiền nó ra nước, rồi trét hết lên hậu huyệt Tiêu Chiến, giống như phác họa một bức tranh. Dùng nó làm màn dạo đầu.

"Nhất Bác em điên rồi"

"Phải từ lần đầu gặp anh, em đã điên rồi"

Khi Vương Nhất Bác đâm vào, cả người anh đã phải cúi rạp trên thành bếp, ưỡn cao mông về phía sau, chào đón gậy thịt kia thúc vào. Dương vật của anh thỏng xuống dưới, lắc lư theo nhịp vao chạm. Anh không hề biết mông anh thế mà chủ động dịch chuyển để tiếp nhận thứ to lớn kia, như thèm khát đến mức không thể chờ đợi được rồi. Dương vật Vương Nhất Bác mới chỉ vào phân nửa. Anh vươn tay về sau, cầm cây hàng kia như gấp gáp nhét vào sâu trong mông của mình.

"Nhất Bác, cho anh, mau cho anh, mau chịch anh đi!"

Giọng anh nỉ non cầu xin. Nhất Bác dừng lại giữa chừng nhéo mông anh

"Cầu xin em tiếp đi, mau nói!"

"Nhất Bác xin em chơi nát anh đi, đụ anh đi, tàn phá bên trong anh đi"

"Gọi chồng!"

Vương Nhất Bác khẽ cười

"Chồng ơi, chồng cho em, em muốn ăn thứ đó của chồng"

Được mỹ nhân cầu xin, Vương Nhất Bác sao có thể phụ lòng được. Những lời tình thú đó lúc nào cũng khiến dương vật của cậu cương cứng hơn một vòng.

Tiêu Chiến bị húc chúi về phía trước, Vương Nhất Bác nắm lấy vòng eo mảnh của anh, bóp chặt đến hằn dấu.

"Chặt quá, bảo bối, kẹp giỏi lắm"

Vương Nhất Bác cúi xuống hôn một đường dọc theo lưng của anh. Tay vén tạp dề để bóp lấy dương vật của Tiêu Chiến, giúp anh thủ dâm. Từng ngón tay còn xoay tròn búi thịt, như chơi đùa hai viên bi trong bàn tay. Khéo léo cho Tiêu Chiến thở dốc, rên rỉ đến ngọt tai.

Tiêu Chiến bị chịch đến hai chân đứng không vững, bắn ra dính hết vào tạp dề nhỏ và vươn vãi dưới sàn nhà bếp. Vương Nhất Bác lôi dương vật ra ngoài, đầu nấm sưng to bắn một vòng quanh lỗ thịt của Tiêu Chiến, tinh dịch nhầy nhụa đọng quanh chiếc lỗ tội nghiệp.

Hậu huyệt bị đâm liên tục không kịp khép lại, đóng mở hấp háy, như đòi hỏi được đút ăn thêm.

"Vợ yêu, thật dâm, lỗ nhỏ này lúc nào cũng đói khát"

Tiêu Chiến miệng nhỏ đằng trước bị Nhất Bác dùng hai ngón tay dày vò, đảo quanh trong khoang miệng, khiến nước dãi tràn ra hai bên. Cũng không thể kép lại như lỗ thịt phía sau vậy.

"Đáng yêu giống nhau quá"

Vương Nhất Bác cảm thán.

Vương Nhất Bác nhìn cảnh dâm mỹ này càng khoái, dùng đầu nấm kéo tinh dịch vừa bắn ra xoay tròn trên hậu huyệt Tiêu Chiến, rồi dồn hết lại đưa chúng vào trong. Lại lần nữa đâm sâu vào cách cổng giao hợp kia. Tinh dịch bị ma sát điên cuồng tạo ra cả bọt trắng sủi ra xung quanh lỗ thịt. Những cảnh đáng xấu hổ khi con người tỉnh táo, lại là thứ thuốc kích tình trong lúc họ làm tình.

Cậu rút ngón tay ra khỏi miệng Tiêu Chiến, kéo sát anh lại hôn anh cuồng dại.

***

Vương Nhất Bác bế sốc Tiêu Chiến lên, đưa anh ra phòng khách, đặt anh nằm trên thảm lông dưới sàn, rồi quay lại mang theo bánh kem anh làm cho cậu. Bỏ qua hết công đoạn, thắp nến, ước nguyện gì gì đó. Cậu thấy hiện tại mọi điều cậu mong ước, Tiêu Chiến đều đã cho cậu, cậu không mong gì thêm. Đặt bánh kem gần anh rồi lật úp người anh lại, tháo nơ ở tạp dề , giúp anh cởi chiếc tạp dề siêu nhỏ kia ra. Hỏi anh

"Tiêu Chiến, bánh kem này là dành cho em phải không?"

"Hỏi thừa. Còn ai vào đây nữa"

Anh ngoái đầu lại nhìn

"Vậy thì để em ăn theo cách của mình"

Cậu một ít kem bánh trên bề mặt xoa một vòng trên mông anh. Đủ một lượng vừa ý, rồi cúi xuống liếm, liếm đến ngọt ngào, liếm đến say mê. Điều này tác động đến thị giác vô cùng. Tiêu Chiến á khẩu, lần đầu biết đến cách ăn bánh kem trên da thịt như vậy, có vẻ dung tục lại làm anh phát n*ng. Anh cử động vòng mông, xoay xoay tròn, như cùng chơi đùa với lưỡi của Vương Nhất Bác.

Cậu liếm sạch, quệt môi một cái, lật người Tiêu Chiến lại, cúi xuống hôn anh, đem vị ngọt đầu lưỡi truyền qua cho anh

"Thử xem, ngon lắm"

Chưa dừng lại ở đó, tiếp tục trét bánh kem lên ngực Tiêu Chiến rồi dọc xuống bụng, và thấp xuống dưới nữa lên dương vật của anh. Sau đó cần mẫn chăm chỉ liếm mút. Mút cho ngực Tiêu Chiến sưng lên, rồi lùi dần xuống, ngậm dương vật của anh vào miệng, nhiệt tình nhả ra nuốt vào, như đang ăn thật ngon miệng.

Toàn bộ cơ thể của Tiêu Chiến cảm giác rít ráy vì đồ ngọt, lại bị chọc đến sung sướng. Anh không thể nằm yên, anh thấy mình xao động như đang nằm trên con sóng dập dìu, từng cơn kích thích khiến anh rên lên nỉ non, không biết làm sao để khống chế những cơn khoái cảm dồn dập. Đôi mắt đã phủ một tầng sương mờ. Làm thế nào đây, anh trước đây chưa từng nghĩ tình dục lại khiến anh nghiện đến vậy, chìm vào không nhấc mình ra nổi, bị làm cho sướng tới phát mê. Càng muốn, càng muốn thêm nữa. Không biết bao nhiêu là đủ.

"Nhất Bác...ah...anh chịu không nổi..."

Nói rồi bắn vào trong miệng Nhất Bác, cậu đem theo vị ngọt bánh kem đầy khoang họng cùng dịch ngọt của Tiêu Chiến tiến đến môi anh, hôn ngấu nghiến, để cho anh tự thưởng thức một hương vị kỳ lạ kết hợp giữa vị ngọt bánh anh làm và từ chính cơ thể anh.

"Ngon không?"

Tiêu Chiến lắc đầu, người thường có điên mới thấy ngon. Một vị ngai ngái, tanh ngọt.

"Vương Nhất Bác em là đồ biến thái"

"Biến thái với mình anh thôi, ai bảo anh mê người như vậy chứ"

Bên dưới bất ngờ, đột ngột bị tấn công, quen đường nẻo tìm đến điểm G của anh mà làm dồn dập. Cậu lùi xuống quỳ cao lên gác hai chân anh lên cổ mình, nhấc anh lên cao hơn, cách mặt sàn một đoạn, mạnh bạo đâm rút điên cuồng, đẩy dương vật vào sâu, lùi ra một nữa lại đâm vào, cày cấy biến thành ruột anh tạo hình thành dương vật cậu.

Tiêu Chiến nghĩ mình sắp chết rồi

"Nhất Bác....á....ah...ah...không được...dừng.... lại...dừng lại anh không chịu nổi..."

Nhất Bác hôm nay như bị ăn thuốc kích dục, làm mạnh bạo, tốc độ va chạm không ngừng lại được. Bụng Tiêu Chiến chướng căng, bên dưới đau rát.

"Xin em...đừng....hu...hu xin em...."

"Nhất bác ơi...caca...chồng ơi...baba ơi...cứu"

Tiêu Chiến gọi loạn lên, vẫn không thể ngăn được Nhất Bác, càng khiến cậu tăng tốc. Cậu bị mất khống chế, làm dồn dã tới mức như muốn bức chết người dưới thân.

Vương Nhất Bác không biết cách nào bày tỏ sự phấn khích trong lòng, cậu quá mãn nguyện vì món quà sinh nhật này, thấy biết ơn vì trời cao đã mang Tiêu Chiến đến bên cậu. Cậu được anh yêu thương như vậy. Cậu dồn nén tâm tư, thông qua cách làm tình kịch liệt, bản năng nguyên thủy, thể hiện điều trong lòng.

Cậu làm Tiêu Chiến bắn ra vài lần, đến khi không còn gì để bắn. Mặc kệ anh van xin, vẫn miệt mài cày cấy.

Tiêu Chiến cố đẩy cậu ra

"Nhất Bác....không được thật mà....anh thấy không ổn....ưm...ưm...ah...uhm..dừng lại...anh nói dừng... lại..."

Tiêu Chiến van xin trong vô vọng, anh thấy lạ lắm, cả cơ thể như không còn thuộc về mình nữa. Anh không biết liệu mình có bị chịch chết hay không. Dương vật và hậu huyệt đều nóng bỏng rát. Cả cơ thể không một chỗ nào lành lặn. Dương vật theo sự dồn đẩy của Vương Nhất Bác nẩy tưng lên, rồi xẹp xuống. Nó chỉ còn rỉ nước trong suốt. Tiêu Chiến nửa mê, nửa tỉnh. Đến lúc cơ thể anh co giật nhẹ, không kiềm được tiểu ra ướt một mảng, anh khóc to, quẫy đạp, đưa tay che mặt. Cổ họng đã rên đến khàn, khó nhọc nói.

"Nhất Bác...anh ghét em. Nhất Bác...em là đồ độc ác"

Vương Nhất Bác bị hình ảnh này dẫn đến cao trào, phấn khích bắn đầy bên trong anh. Rồi kéo tay anh ra hai bên, không cho anh giấu mặt đi, cúi xuống hôn anh, an ủi anh

"Đẹp lắm, dễ thương lắm. Anh khiến em phát điên, yêu thích đến rồ dại. Yêu anh, bé con của em, anh tuyệt lắm. Mọi thứ của anh đều khiến em cuồng dại."

Lời nói của cậu vô cùng lộn xộn. Tiêu Chiến khóc mãi, cậu liếm sạch những giọt nước mắt của anh. Cmn, khóc cũng xinh đẹp rụng rời như vậy. Nhưng cậu tới giới hạn rồi, đã bắn sạch bên trong anh, nơi đó không chứa nổi đám con cháu của cậu nữa. Cậu vừa rút ra đã ồ ạt, chảy ùa ra bên ngoài, nhầy nhụa, nhớp nháp, ướt cả một mảng thảm lông.

Hậu huyệt Tiêu Chiến như đang khóc, giống như chủ nhân, nó bị bắt nạt đến đáng thương, không khép miệng lại được, lộ ra cả phần thành ruột, đang cố gắng đẩy tinh dịch ra ngoài, không tự chủ được lại nuốt vào, cố gắp khép lại hình dạng cũ nhưng không được. Xung quanh lỗ thịt bị mài xiết đỏ ửng.

Tiêu Chiến chưa bao giờ thấy mình bẩn như lúc này. Đúng theo nghĩa đen, trên người có nước bọt của Vương Nhất Bác, lưu lại cả hương anh đào, kem bánh, tinh dịch trộn lẫn cùng cả nước tiểu không khống chế. Không biết là tư vị gì. Một con người mắc bệnh sạch sẽ như anh, lại vì Nhất Bác và vì dục vọng mà năm lần bảy lượt gạt bỏ nguyên tắc, bị tất cả những thứ dơ bẩn đưa lên đỉnh.

Nhất Bác ôm chặt anh, hôn anh loạn lên

"Tiêu Chiến ơi, em yêu anh, yêu anh, đời này anh không được rời bỏ em, phải mãi mãi bên em. Em sẽ chết mất nếu không có anh. Em hạnh phúc lắm, chưa bao giờ em có một sinh nhật tuyệt như vậy. Cảm ơn anh chàng thơ của em, người yêu của em, vợ của em"

Tiêu Chiến chẳng biết bị cột chặt với Vương Nhất Bác là hên hay xui nữa. Cứ thế này thận anh chắc yếu sớm thôi.

"Vương Nhất Bác, anh thì rất sợ ngày sinh nhật của em rồi"

Anh nghĩ nếu cứ để anh nằm đó, sau cuộc hoan ái này, không khác gì hiện trường án mạng, nạn nhân bị cưỡng bức đến nghẻo, vô cùng khó coi. Bác sĩ pháp y có khi vừa khám nghiệm vừa liên tục chửi thề, rằng nạn nhân hẳn bị nhét thứ gì rất khủng bố vào lỗ hậu để khuấy đảo,tàn phá. Không thể nghĩ chỉ bằng một cây gậy thịt cũng có thể chơi đến hoang đường, kinh khủng như vậy. Quá nguy hiểm.

Anh trước kia, có dùng hết sự tưởng tượng hoang đường nhất cũng không bao giờ nghĩ tới anh sẽ bị đàn ông chịch, còn chịch tới nát như vậy. Con đường này, hiện tại không thể quay lại được nữa rồi. Chỉ còn cách trả thù kẻ đầu têu thôi.

Suốt một tháng sau đó, Tiêu Chiến ngủ riêng, để sống thọ, anh phải tách xa nguồn cơn gây họa kia. Mặc kệ Vương Nhất Bác cầu xin thế nào đều không được. Anh dọa nếu cậu còn không sống tử tế, anh sẽ thiến cậu, làm bốc hơi đám con cháu của cậu nên đừng có mơ tưởng.

Cậu nói rằng nếu thật sự như vậy anh chính là người thiệt thòi nhất. Càng chọc giận anh hơn. Động vặt ăn thịt bị bỏ đói, Vương Nhất Bác đừng nói đến là làm tình, ngay cả ôm ôm, hôn hôn, sờ nhẹ còn không được. Cho đến khi nào anh đồng ý, anh sẽ chủ động, còn không cho phép Vương Nhất Bác tùy tiện nữa.

Vương Nhất Bác mỗi đêm đều khó ngủ, cậu hối lỗi rồi, nhưng nếu cho cậu quay ngược thời gian vào hôm sinh nhật, cậu dĩ nhiên vẫn sẽ làm như vậy. Chưa khi nào làm tình mà cậu sung sướng tột cùng như vậy. Không dám nói ra suy nghĩ này, sợ vợ yêu sẽ cấm túc đến trọn đời.

***

Lời tác giả: Xin tạ lỗi với các bạn đồ ăn ạ, đều bị đem ra chơi đùa rồi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top