Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7.2: Sinh Nhật 18 Tuổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ 6h30 AM tại Vương Gia ]

-" Chiến Chiến, đi đâu sớm vậy con?"_mẹ Vương từ phòng ngủ bước ra, kịp lúc nhìn thấy Tiêu Chiến từ trên lầu bước xuống

-" Hôm nay là sinh nhật Nhất Bác, con muốn làm bánh kem tặng em nên định ra siêu thị mua ít đồ. Mà mẹ chuẩn bị đến công ty sao?"

-" Ừm, mẹ tranh thủ ra công ty giải quyết công việc sớm chút để còn về dự sinh nhật Nhất Bác "

-" Vậy thôi, con đi trước đây. Công việc hôm nay con đều đã làm vào hôm qua rồi nên con không vào công ty. Nếu công ty có việc gì cần, mẹ cứ gửi mail cho con  "

-" Ừ, được rồi. Con đi đi"_ mẹ Vương nói xong cũng quay vào phòng gọi chồng bà dậy

-------------


Tiêu Chiến xuống nhà chuẩn bị lái xe đi siêu thị mua ít đồ làm bánh. Anh đã chu đáo để lại một tấm giấy note dán trên đầu giường Nhất Bác với dòng chữ : " hôm nay anh bận, Nhất Bác bảo tài xế Trần đưa đi học nhé "

Trên tay là một tấm giấy nhỏ được anh ghi chép đầy đủ các thứ cần mua

.

Tắt chuông báo thức rồi lười biếng ngồi dậy vươn vai một cái, Vương Nhất Bác vẫn còn muốn vùi vào chăn ấm nệm êm mà ngủ thêm một lát thì lại nhớ ra hôm nay là sinh nhật mình nên cũng có vài phần sảng khoái. Haha, 18 tuổi rồi!

Còn đang vui vẻ thì lại vô tình thấy tấm giấy note màu hồng tươi rối trên đầu giường. Tâm trạng 1 giây đã tuột dốc không phanh. Sinh nhật em mà lại bỏ em à anh Chiến, đùa nhau phải không???

Sau đó là tiểu thiếu gia họ Vương mang theo gương mặt hờn cả thế giới đến trường, làm cho mấy nữ sinh muốn tặng quà sinh nhật cũng dè chừng mà quay đầu.

––––––––––––––––––

[ 8h AM Tại trường Hồng Lam ]

Anh bạn thân họ Vu vừa thấy Vương Nhất Bác đã chạy đến khoát vai, tất nhiên là không quên một câu mừng tuổi mới

-" Ey! Vương Nhất Bác, sinh nhật vui vẻ. Năm nay liệu có phá cách đãi một bữa thật lớn không ta?"

-" Cảm ơn, không có "_vẫn như những lần khác, trước tiên là hất tay Vu Bân xuống, nhưng cậu cũng không tuyệt tình đến nỗi không cảm ơn người vừa chúc mừng sinh nhật mình đâu

-" À mà nè, nghe đâu Kỉ Lý sắp đi du học rồi. Nó có nhắn tôi mời cậu đến tiệc chia tay của nó. Dù sao cũng chơi chung lâu như vậy đến tham gia một chút cho nó vui vẻ ra đi " _Vu Bân biết chắc chắn thằng bạn lạnh lùng này sẽ không đến mấy chỗ đông người vô vị như thế đâu! Vì vậy nên cũng dốc hết sức để khuyên nó đến một chút

– Kỉ Lý, Vu Bân và Nhất Bác chơi chung với nhau từ lúc còn học sơ trung nhưng đến cuối cấp vì chuyện gia đình mà Kỉ Lý đã nghỉ học vào cuối năm. Giờ lại nghe nó chuẩn bị đi du học, thú thật Nhất Bác có chút bất ngờ. Nhưng thôi thì cũng bạn bè, đến chơi một chút cho nó vui cũng không sao

-" Khi nào? "

-" Khi nào gì? "

-" Khi nào bữa tiệc diễn ra? "

-" 5h chiều thứ 2 tuần sau "_ Vu Bân vẫn còn bất ngờ như kiểu ' ôi trời, tôi còn sống đúng không? '

–––––––––––––––––

[ 9h30 AM tại Vương Gia ]

Tiêu Chiến vẫn đang loay hoay với mớ nguyên liệu đủ màu đủ vị trên bàn, với mong muốn làm ra bánh socola dâu tây. Anh mong rằng nó sẽ không trở thành thảm hoạ.

-" Để xem: bột mì, trứng gà, đường, vanilla, socola, dâu tây, bơ lạt.... nguyên liệu phần bánh đủ " 

Bật một bản nhạc nhẹ vừa làm vừa nghe, cảm giác cũng rất hygge.

-" Thật ra thì cũng không khó "

Tay anh vẫn miệt mài với đống nguyên liệu trên bàn, miệng vô thức hát theo những khúc nhạc vang lên. Cứ thế mà kéo dài đến hơn 30 phút sau.

-" Bột ổn cả rồi, bây giờ nướng nữa thôi"_anh đổ phần bột vừa làm xong ra chiếc khuôn hình tròn chuẩn bị đem nướng.

.

[ 1h30 PM tại phòng bếp Vương Gia]

Anh đã làm xong phần bánh kem. Còn mì đã nhào xong bột. Nói chung là phần thức ăn đã ok hết rồi. Các món còn lại trong bữa tiệc đành nhờ vào dì Lý rồi. Thực ra thì cũng như những bữa ăn hằng ngày thôi. Vương Nhất Bác không thích mời bạn bè và cũng chẳng thích cái gì quá khoa trương nên chỉ cần gia đình 4 người họ là đủ rồi.

Anh lên phòng chuẩn bị viết một tấm thiệp nho nhỏ cho bảo bối của mình.
Tấm thiệp này anh đặc biệt tự làm hết. Anh muốn đứa em trai của anh có được 1 tấm thiệp vô cùng xinh đẹp và có 1 không có 2.

Lúc đi siêu thị mua nguyên liệu, anh có ghé vào nhà sách định mua thiệp, rồi về nhà viết lời chúc. Nhưng đến quầy bán thiệp lại chẳng ưng cái nào. Suy đi nghĩ lại anh quyết định mua giấy, hoa văn trang trí về tự làm cho cậu. Dù sao thì anh đây cũng là nhà thiết kế mà.

.

Sau hơn 2 giờ đồng hồ miệt mài viết vời trang trí. Cuối cùng anh cũng hoàn thành tấm thiệp. Quả là một tay thiết kế, tấm thiệp của anh rất đẹp. Màu giấy anh sử dụng là màu tông xanh lá mát mẻ nhưng không quá chói, nhìn vào rất nhẹ nhàng hài hoà.  Và thêm một chút hoa văn nho nhỏ vừa trẻ trung vừa thanh lịch.

" Xin chào Vương Nhất Bác 18 tuổi. Chào mừng em đến với thế giới của người trưởng thành. Bây giờ đã lớn rồi vì thế hãy luôn cố gắng nhiều hơn, phấn đấu nhiều hơn, hãy làm những điều mình thích, hãy chính chắn hơn trong suy nghĩ, hãy mạnh mẽ lên, đặc biệt là hãy cười nhiều lên. Cứ làm tất cả những gì em muốn, phải nhớ luôn có gia đình bên cạnh. Chúc em luôn hạnh phúc. Chúc em ngày càng tiến bộ hơn trong mọi việc. Chúc tất cả những điều tốt đẹp sẽ đến với em.

Thương em nhất, bảo bối của anh!

                          Chiến ca của em "

Kèm với đó là một chiếc vòng tay anh tự làm có đính 3 chữ WYB.

---------------------------------------
                                   
[ 5h20 PM tại Vương Gia]

-" Ba mẹ xong chưa? Nhất Bác sắp về rồi nha "_ Tiêu Chiến ở trước phòng ba mẹ Vương gõ cửa

-" Xong rồi đây, xong rồi đây"_ ba mẹ Vương cùng nhau bước ra, trên tay là món quà sinh nhật dành cho con trai nhỏ

-" Vậy giờ chúng ta xuống dưới nhà bàn chút chuyện"_ Tiêu Chiến chỉ tay xuống hướng cầu thang ý định kêu ba mẹ Vương xuống nhà



.


-" Ba mẹ nghĩ sao? Bây giờ mình tắt hết đèn sau đó khi Nhất Bác vào nhà rồi làm cho bất ngờ hay sao?"_ Tiêu Chiến cùng ba mẹ Vương đang bàn tính kế hoạch làm Vương Nhất Bác bất ngờ

-" Ba thấy thế cũng được đó" ba Vương gật đầu đồng ý

-" Mẹ thấy vậy trẻ con quá. Với Nhất Bác không thích bóng tối, lại sợ thằng bé khó chịu thêm. Hay như này đi. Đợi lúc Nhất Bác về, mọi người cứ tỏa ra giống như mình không nhớ gì về sinh nhật của nó cả. Sau đó khi nó lên phòng thay đồ thì mình ở đây chuẩn bị mọi thứ. Lúc nó đi xuống thì chắc chắn bất ngờ luôn"_ mẹ Vương góp ý kiến

-" Ừm, cũng được đó. Với cái tính của Nhất Bác, chắc chắn em ấy sẽ không la lên kiểu như 'mọi người ơi, hôm nay là sinh nhật của con đó' đâu nhỉ? "_Tiêu Chiến cười cười, gì chứ trêu Vương Nhất Bác là thấy vui rồi

-" Nó sẽ không thắc mắc tại sao hôm nay ba mẹ đều không đi làm chứ? "_ba Vương hỏi

-" Chắc không đâu ạ! Có thể em ấy nghĩ hôm nay ba mẹ không có việc nên ở nhà thôi"

-" Vậy, quyết định vậy nha! "

Cả 3 đặt tay chồng lên nhau sao đó 'yead' một cái thật lớn thể hiện quyết tâm cùng nhau làm em nhỏ nhất nhà bất ngờ.

..............

Ra khỏi cổng trường là Vương Nhất Bác đã trông ngóng ca ca sẽ rước mình, thế nhưng người lúc này đang chờ cậu là tài xế Trần a.

-" Tài xế Trần, hôm nay anh hai không rước con ạ? "

-"  Dạ không, hôm nay đại thiếu nhờ tôi rước cậu về "

-" Vâng" _lúc đầu Nhất Bác có chút không vui nhưng nghĩ rằng do anh hai bận chuẩn bị sinh nhật cho mình nên không đi rước được mới bình thường trở lại, còn háo hức mong chờ.

----------------------------------

-" thưa cả nhà con vừa..đi học về"_ vừa bước vào nhà vừa nói. Âm thanh đoạn đầu rất vui vẻ nhưng lại nhỏ dần ở đoạn sau. Bởi vì khi bước vào nhà, Vương Nhất Bác muốn há hốc mồm vì chẳng có gì khác với ngày thường cả. Thậm chí còn yên ắng hơn vài phần Nhưng hôm nay là sinh nhật cậu mà?

-" ừm, con lên phòng tắm thay đồ rồi xuống ăn cơm " _mẹ Vương nhàn nhạt  lên tiếng

-" Oh, vâng " _âm thanh mang chút chán nản của Vương Nhất Bác

-" À mà, anh hai đâu rồi mẹ? "

-" Anh con ra ngoài rồi"_ mẹ Vương đáp

-" À vâng..." _sau đó cậu nhỏ chán nản bước lên lầu

Vương Nhất Bác vừa lên lầu được 10 phút thì Tiêu Chiến cũng về đến nhà, trên tay còn cầm theo khung ảnh đã đặt.

" Dạ, con về rồi. "

Ba Vương đỡ giúp anh khung ảnh rồi vội vã nói:

-" Ừ, nó lên lầu rồi, mau mau chuẩn bị"

-" Dạ dạ, xong tất cả rồi nha. Bây giờ con sẽ cầm bánh kem còn ba mẹ đứng bên cạnh cầm quà sinh nhật là ok luôn "_ Tiêu Chiến vừa ghim nến vào chiếc bánh kem vừa nói

-" Được, được"

.


Vương Nhất Bác trong phòng tắm không khỏi suy nghĩ. ' Mọi người thật sự không nhớ hôm nay là sinh nhật mình sao? Tại sao lại bình thường như không có gì vậy chứ? Cả anh hai từ sáng giờ không thấy đâu ? Haizzza,  chán chết tôi rồi '
Một mớ suy nghĩ ngổn ngang trong đầu cậu.

Mặc trên người chiếc áo thun màu trắng họa tiết đơn giản chỉ với 2 chữ cái WX nho nhỏ. Và chiếc quần jean ngắn đến đầu gối màu xanh đậm. Rất đơn giản và hài hoà. Ăn cơm ở nhà mặc vậy là đẹp rồi, haha.

.

-" Happy birthday to you, happy birthday to you......" _vừa thấy cậu bước xuống cầu thang, mọi người đã cùng nhau ngân vang khúc hát mừng sinh nhật.

Vương Nhất Bác mở to hai mắt còn nhướn mày lên, môi còn bỉu ra thể hiện sự bất ngờ. May quá, còn nhớ còn nhớ nha mọi ngườiii.

-" Chúc mừng sinh nhật Vương Nhất Bác, bảo bối nhỏ của anh" _Tiêu Chiến đưa chiếc bánh kem đến trước mặt cậu nhỏ, còn cười đến ngọt ngào

-" Con cầu nguyện rồi thổi nến đi"_mẹ Vương thấy con trai nhỏ đứng hình thì lên tiếng nhắc nhở

Vương Nhất Bác nghe thấy mới hoàn hồn, song cũng chấp tay lên cầu nguyện, sau đó là nổi nến. Mọi người vỗ tay sau khi nên tắt hết. Bây giờ thì tặng quà rồi đến dùng bữa.

-" Đây quà của mẹ, con mở ra đi " mẹ Vương đưa đến cho Nhất Bác một hộp quà màu vàng nhạt có chiếc nơ màu hồng còn bonus thêm hình gấu nâu nhỏ rất đáng yêu.

Vương Nhất Bác gương mặt thập phần bất đắc dĩ, nhìn cái hộp mà ngại nhận của á mẹ.
Nhưng rồi thì cũng cảm ơn mẹ một tiếng rồi mở hộp. Một đôi giày Balenciaga xịn xò à nha.

-" Còn đây là quà của ba, con cũng mở ra xem đi "

Hộp quà của ba Vương màu đen nam tính nhỏ nhỏ xinh xinh nha. Là một chiếc kính mắt còn đặc biệt đính ba chữ WYB độc quyền luôn nè.

-" Quà của ca ca nha"_ Tiêu Chiến đưa đến tay cậu một chiếc túi lớn

Vương Nhất Bác vui đến suýt rơi nước mắt. Anh tặng cậu khung ảnh hai người chụp cùng nhau. Một tấm thiệp xinh đẹp mang màu sắc cậu thích. Một chiếc vòng tay được đính tên cậu. Có phải rất đáng nhớ không?
Màu sắc hài hòa dễ chịu, không phải màu hồng con gấu đâu.

-" Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ. Chiến ca, đặc biệt cảm ơn anh. Hình của chúng ta siêu đẹp a "_ sau đó cậu vòng tay ôm lấy Tiêu Chiến, cứ làm như chuẩn bị đi xa không bằng à.

-" Chuyện khung ảnh... nhớ phải treo trong phòng của em đó "

-" Ưm, Tất nhiên rồi "_Vương Nhất Bác liền gật đầu cái rụp

-" Được rồi 2 đứa, vào dùng bữa thôi! "

.

-" Tặng cho em, năm nay anh tự nấu đó"_ Tiêu Chiến đặc biệt bưng bát mì đưa đến trước mặt em trai nhỏ

-" Wow, mì trường thọ năm nay đặc biệt hơn hẳn a "_Vương Nhất Bác nhìn bát mì mà vui vẻ không thôi. Chiến ca bao giờ mới hết làm người ta bất ngờ đây hả

-" Chà, quả là kinh hỷ. Ba mẹ còn chưa bao giờ được Chiến Chiến làm cho bát mì trường thọ mà Nhất Bác đã được thử rồi sao? Có phải quá thiên vị không a~"_mẹ Vương nhìn ba Vương nói, giọng mang chút ganh tị cùng trêu chọc

-" Phải đó, phải đó " _ba Vương cũng lên tiếng phụ hoạ

-" Dạ..? Khi nào đến sinh nhật của ba mẹ con nhất định sẽ làm tặng ạ " Tiêu Chiến cười khổ, thú thật là đến giờ anh vẫn chưa có làm gì mang ý nghĩa to lớn trong ngày sinh nhật của ba mẹ.

-" Thôi con ơi, giận rồi "

Chỉ có Vương Nhất Bác kiềm lòng không đặng trước chiếc bánh kem socola yêu thích nên là ăn luôn miếng bánh bản thân vừa cắt.

-" Chiến ca à, bánh kem hợp khẩu vị của em quá. Anh mua ở đâu mà có đồ tốt đến vậy?"

-" Ơ, con không biết sao? Bánh kem này cũng do một tay Chiến Chiến làm cho con đó"_ mẹ Vương nhìn đứa con trai không biết gì của mình, sao mà khờ khạo quá vậy con?

-"Wow!!! Chiến ca của em quả là giỏi nhất "

Bữa ăn cứ thế trôi qua trong tiếng cười nói nhộn nhịp của mọi người. Ba Vương còn làm việc xấu rủ rê cậu nhỏ uống rượu nhưng nghĩ nghĩ rồi cậu lại từ chối. Vẫn là không nên uống đồ có cồn đi .


---------------------------------

Tối về phòng cậu nhỏ còn lôi ra nhật ký mà viết vài dòng. Lạch cạch một hồi xong xuôi thì quyết định qua tìm anh trai một chút.


...........




*cốc*cốc

-" Anh ơi.." _Vương Nhất Bác nhỏ giọng gọi

-" Anh còn thức không? "

-" Nhất Bác à, anh còn thức, có chuyện  gì à? "_ Tiêu Chiến nghe em trai gõ cửa thì vội ra mở

Vương Nhất Bác nhìn người trước mặt một hồi, ánh mắt đầy kiên định nắm lấy tay anh.

-" Chiến ca à, bây giờ em sẽ nói hết tất cả tâm tư của em, anh phải biết rõ rằng em đang rất nghiêm túc. Anh cũng phải nghiêm túc nhé "

Tiêu Chiến cười nhẹ rồi vỗ nhẹ tay em trai

-" Có chuyện gì nghiêm trọng vậy bảo bối nhỏ. Nói cho anh biết, không sao cả "

Hít một hơi thật sâu, Vương Nhất Bác dùng hết dũng khí nói với anh

-" Tiêu Chiến, em yêu anh ... "




______________________________



(bánh socola dâu tây tuyệt vờiii)

.


Chap sau hơi khó nuốt nhưng gặm được nha mng(人 •͈ᴗ•͈)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top