Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

One shot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( cre: https://twitter.com/5MlL3/status/1563504428938051589?s=20&t=MOwU52dsbRhnwu1f-tStdA )

"Này, mọt sách! Mày có mang theo băng cá nhân trong cái ba lô ngu ngốc của mày không?"

Katsuki vốn đã biết câu trả lời cho câu hỏi đó rồi, nhưng đó là một cách hay để thu hút sự chú ý của Izuku. Người bạn thời thơ ấu của anh lại đến để xem anh tập bóng rổ, và như thường lệ, cậu vẫn ngồi ở vị trí quen thuộc trên khán đài trống.

Sẽ không có gì khác thường nếu không có tên đó : thằng khốn mới từ nước ngoài chuyển đến và bám lấy Izuku như thể mình là cái bóng của cậu ấy. Họ đến lớp cùng nhau, ăn cùng nhau, và bây giờ, như thể điều đó vẫn chưa đủ, thằng đấy còn cùng cậu ấy đến xem anh tập luyện.

Katsuki không thể chịu đựng nổi thằng đó, với nụ cười quyến rũ, mái tóc hai màu ngu ngốc và đôi mắt dị sắc chết tiệt của cậu ta. Nhưng trên hết, anh không thể chịu được việc Izuku ngừng nhìn về phía mình để tập trung sự chú ý cho thằng ngu đó.

"Tất nhiên là có rồi!" Cậu bé mắt xanh lục đáp, lục tìm trong chiếc ba lô to màu vàng của mình. "Chờ tớ một chút nha, Todoroki-kun."

Izuku luôn mang theo cùng một loại băng cá nhân hình thỏ từ khi còn nhỏ. Lần đầu tiên cậu sử dụng chúng là khi họ mới 5 tuổi.

Katsuki đã vấp ngã trong rừng và bị thương ở đầu gối.

"Tớ không muốn dán cái đó đâu, Deku! Nó nhìn sến sẩm quá!"

"Những chú thỏ sẽ chữa lành vết thương cho cậu, Kacchan," Izuku bé nhỏ ngây thơ đã nói với anh. "Mẹ tớ luôn dán chúng cho tớ bất cứ khi nào tớ bị thương."

"Vớ vẩn quá đi! Vài hình vẽ ngu ngốc mấy chú thỏ sẽ không làm tớ cầm máu liền được đâu."

Cuộc tranh luận đã kéo dài trong vài phút, nhưng cuối cùng Izuku đã giành được chiến thắng về mình.

Lần thứ hai là sau trận đánh nhau mà Katsuki tham gia ,có liên quan đến bọn trẻ đến từ trường khác. Và một lần nữa, Izuku đã dán băng cá chân vào chân, tay và mặt anh, nhưng lần này, sau khi hoàn thành, cậu đặt một nụ hôn lên má Katsuki.

"Sao mày lại hôn tao?" Kacchan ngượng ngùng hỏi.

"Mẹ nói rằng nếu có thêm những nụ hôn thì vết thương sẽ lành nhanh hơn."

"Mày phải ngừng tin vào tất cả những gì mẹ mày nói với mày đi, Deku ngốc nghếch!"

Nhưng Deku không ngừng tin vào những gì mẹ nói với mình, cũng như cậu không ngừng băng bó những vết thương của Kacchan mỗi khi anh bị thương.

Băng cá nhân hình thỏ và một nụ hôn. Nó thậm chí đã trở thành một thói quen trong những năm qua.

Tuy nhiên, khi họ học cấp hai, Izuku tỏ ra miễn cưỡng hơn trong việc tiếp tục thói quen đó. Khi Katsuki hếch má chờ đợi nụ hôn của mình, Izuku sẽ đỏ mặt đến tận mang tai và nhìn xung quang trước khi hôn anh ấy.

Sau đó, cậu sẽ chạy ra ngoài trong khi bạn bè của anh huýt sáo và trêu chọc họ. Katsuki không quan tâm họ nghĩ gì, nhưng Izuku thì lại xấu hổ đến chết mỗi khi chuyện đó xảy ra.

"Cậu phải cẩn thận hơn chứ, Kacchan," Izuku mắng nhiếc khi đặt miếng băng cá nhân lên má anh.

Katsuki tự cười với chính mình. Nếu tên mọt sách này biết rằng hầu hết những "tai nạn" của anh đều do chính anh tạo ra để thu hút sự chú ý của cậu ấy thì...

"Biết rồi, sao cũng được... Mà này, tên đó là ai vậy? Thằng ngu với mái tóc hai màu ấy."

"Cậu ấy không phải thằng ngu. Tên cậu ấy là Shoto Todoroki. Cậu ấy là học sinh trao đổi và sẽ ở lại đây cho đến hết năm."

"Hai người có vẻ hòa hợp với nhau nhỉ."

"Vâng, cậu ấy rất tốt bụng," cậu xác nhận. "Chiều nay tớ sẽ dẫn cậu ấy đi xem một vòng thành phố. Cậu có muốn đi cùng không?" cậu nhiệt tình hỏi.

"Thôi, tao có việc phải làm rồi."

"Oh, à thì... tớ dán xong rồi, Kacchan," cậu nói với một nụ cười và quay người chuẩn bị rời đi.

"Này, mày không cảm thấy thiếu thiếu cái gì sao?"

Izuku liếc xéo anh. Katsuki đưa má ra và chỉ ngón tay vào đó. Như thường lệ, mặt Izuku đỏ như quả cà chua.

"Kacchan..."

"Đừng có 'Kacchan' với tao", anh nhấn mạnh, tiếp tục chỉ vào má mình.

Izuku nhìn người bạn mới của mình, người đang lơ đãng bấm điện thoại trên khán đài. Đội bóng rổ đang thu dọn xong đồ đạc và rời sân. Có vẻ không ai chú ý đến họ.

Izuku tiến lại gần để hôn má Katsuki, nhưng ngay khi cậu định hôn anh thì chàng trai tóc vàng quay khuôn mặt của mình sang và hôn môi cậu lần đầu tiên sau ngần ấy năm lớn lên cùng nhau. Izuku đứng hình, nắm chặt lấy hộp băng cá nhân với trái tim đập thình thịch.

Katsuki di chuyển môi của mình trên môi cậu và Izuku cảm thấy hơi choáng váng. Cậu không biết phản ứng như thế nào. Cậu cứ để Katsuki hôn mình trong khi cố gắng hết sức để không ngất đi.

Cuối cùng, vận động viên tách khỏi cậu với một nụ cười nhếch mép trên môi.

"Ka-Kacchan... cậu làm gì vậy hả...?" cậu hỏi với giọng lí nhí.

"Đánh dấu chủ quyền, mọt sách," anh nói, dán mắt vào Todoroki, người đã ngừng nhìn vào điện thoại của mình để quan sát họ. Kacchan đeo ba lô vào một bên vai và vò những lọn tóc xoăn của Izuku. "Chiều đi chơi vui nhá."

🧡End💚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top