Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

15

15.

Ngay từ ngày đầu gặp Mã Quần Diệu, Lâm Y Khải đã có rất nhiều khoảnh khắc rung động.

Cậu đã từng có bạn trai trong thời gian trao đổi ở Mỹ. Đó là điều cậu không dám nói với Mã Quần Diệu, cho dù cậu có chia sẻ với Mã Quần Diệu bao nhiêu bí mật đi chăng nữa.Cậu sợ rằng Mã Quần Diệu sẽ sợ hãi mình. Cậu biết rằng Mã Quần Diệu không có gì bài xích những điều này, nhưng ngay cả khi chỉ có xác suất một-trên-một-phần-một-nghìn có thể bị Mã Quần Diệu ghét, cậu cũng sẽ không mạo hiểm.

Lâm Y Khải không biết chính xác thời điểm mà vô số những lần nhịp tim của cậu dần chuyển thành thích là khi nào. Khi mà phát hiện ra sự thích này dường như đã vượt khỏi tầm kiểm soát của cậu rồi.

Cậu muốn ở bên Mã Quần Diệu mỗi ngày, muốn được anh chiều chuộng cho dù cậu có vô lý đến đâu, muốn cùng anh ngắm bình minh và hoàng hôn, muốn nắm tay anh, muốn hôn anh một cách liều lĩnh dưới ánh mặt trời vào một ngày nào đó. Nhưng Lâm Y Khải cẩn thận mà lại ích kỷ, cậu cẩn thận giấu kín mọi nguyện vọng của mình, tiếp tục tận hưởng mọi sự cưng chiều và yêu thương từ Mã Quần Diệu như một người bạn thân nhất bên cạnh Mã Quần Diệu.

Không phải cậu chưa từng nghĩ rằng có lẽ Mã Quần Diệu, người tốt với cậu như vậy cũng thích cậu. Họ đã nhiều hơn một lần bị bạn bè trêu chọc là một đôi vì quá thân thiết. Họ nắm tay nhau trong buổi lễ tốt nghiệp ồn ào, trên chiếc máy bay gập ghềnh, và trong ánh hoàng hôn. Họ đã cùng nhau làm hầu hết mọi thứ mà các cặp đôi bình thường làm và có thể hơn thế nữa.

Nhưng Mã Quần Diệu lại quá vô tư. Vô tư cho rằng tất cả những điều này chỉ là hành động của những người bạn thân.

"Vậy hôn có được tính là bạn không?"

Vào cuối năm 2017, họ cùng cặp đôi JJ và Thanaerng đã đi xa vì công việc và phải ở lại bên ngoài một đêm. Tất nhiên, ba người đàn ông và một người phụ nữ sống cùng nhau thì Lâm Y Khải và Mã Quần Diệu sẽ ở cùng một chỗ.

Không biết người đặt khách sạn có nhầm lẫn gì không mà tưởng chuyến đi có 2 cặp đôi, quầy lễ tân báo phòng đặt là hai phòng Deluxe King.

"Hay là đổi thành phòng Standard hay phòng Suite?" Lâm Y Khải nhìn Mã Quần Diệu ngập ngừng nói, anh và Lâm Y Khải đã sống cùng nhau nhiều lần trước đây nhưng họ đều là ngủ trên hai chiếc giường riêng biệt.

JJ bên cạnh trên đùa "Xấu hổ à? Whoa whoa."

Mã Quần Diệu tặc lưỡi bất mãn "Có gì ngại ngùng nữa chứ, chúng ta đều đã là người lớn cả rồi, chỉ còn có phòng Deluxe King."

Lâm Y Khải biết Mã Quần Diệu đang nói đùa, cậu nhẹ nhàng giật giật góc áo anh, cúi người thì thầm nói: "Tôi dáng ngủ không tốt lắm, sợ sẽ kéo hết chăn bông của cậu mất."

"Không sao. Tôi không phiền. Tránh thay đổi lại thêm phiền phức, chúng ta đi lên phòng nghỉ ngơi thôi." Mã Quần Diệu thờ ơ trả lời, cầm lấy thẻ phòng ở quầy lễ tân, anh vòng tay qua vai Lâm Y Khải và đưa Lâm Y Khải - người vẫn còn muốn nói gì đó vào thang máy.

Lâm Y Khải thực sự có chút bất đắc dĩ nhưng cậu không muốn Mã Quần Diệu phát hiện ra mình có điểm bất thường nên đành cùng anh trở về phòng.

Mỗi phòng của khách sạn đều có hồ bơi vô cực vô cùng đẹp mắt, thẳng hướng hồ bơi sẽ nhìn ra những ngọn núi vô tận và hàng cây cổ thụ tươi tốt. Lúc về phòng cũng không muộn lắm, mặt trời vẫn chưa lặn hẳn xuống núi.

Mã Quần Diệu kéo Lâm Y Khải đi bơi, chụp vài tấm ảnh cho Lâm Y Khải và bảo Lâm Y Khải cũng chụp cho mình một vài bức ảnh có cùng bối cảnh và góc độ theo ý anh. Mã Quần Diệu vui vẻ đăng một bức ảnh lên Insta và sau đó bơi một lúc lâu. Lâm Y Khải hôm nay quá mệt vì phải lái xe quá lâu nên chỉ chống cằm quan sát hồ bơi. Trên mặt nước ẩn hiện những đường cơ bắp nhấp nhô của Mã Quần Diệu.

Lâm Y Khải bắt đầu quay cuồng trong những suy nghĩ lung tung về việc sẽ ngủ cùng một giường tối nay với Mã Quần Diệu. Một chút mong đợi, một chút lại e dè. Cho đến khi Mã Quần Diệu bơi xong đi tắm rồi quấn áo choàng tắm đi tới gõ đầu cậu, "Đang suy nghĩ gì vậy, đi tắm rửa nghỉ ngơi thôi, ngày mai còn dậy sớm."

"Auuu", Lâm Y Khải đang nhập tâm suy nghĩ thì bị cắt ngang, xoa xoa chỗ bị Mã Quần Diệu gõ bất mãn nói: "Đau muốn chết!"

"Cậu làm sao vậy? Tôi đánh rất nhẹ mà, được rồi." Mã Quần Diệu cười lớn rồi ôm lấy Lâm Y Khải, "Đừng lười biếng nữa, đừng đi ngủ mà không tắm."

Chiếc giường rất lớn nhưng khi Lâm Y Khải bước ra khỏi phòng tắm thì thấy Ma Qunyao đang nằm ở giữa. Cậu bước đến bên giường dùng chân đá vào chân Mã Quần Diệu "Cậu nằm nhích sang đằng kia một chút, tôi không có chỗ nào để ngủ này."

Mã Quần Diệu nghe xong vẫn bất động thanh sắc chỉ nhìn Lâm Y Khải cười như là đang cố ý khiêu khích, "Tôi chính là chỉ luôn ngủ ở giữa giường."

Lâm Y Khải đã bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, cậu quá lười để tranh luận với Mã Quần Diệu. Cậu nhấc một góc chăn bông lên quay lưng về phía Mã Quần Diệu, nép sang ngủ ở mép giường cách anh một khoảng rồi vươn tay tắt đèn. Cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, vài phút sau, hơi thở của cậu bắt đầu dịu lại.

Một nguồn nhiệt lượng cực lớn đột nhiên tới gần, lôi kéo Lâm Y Khải đến bên người "Này, đừng giận mà.". Lâm Y Khải buồn ngủ đến mức không còn sức để trả lời. Người phía sau vươn một tay từ phía sau ôm lấy cậu, đầu dụi vào gáy, hơi thở ấm áp phả vào cổ cậu. Lâm Y Khải cảm thấy nhột nhạt mà vặn vẹo người không chịu nổi, nhưng người phía sau càng ôm chặt hơn. Lâm Y Khải thực sự không thể thoát khỏi sức kéo của cơn buồn ngủ, cậu để Mã Quần Diệu ôm trọn trong vòng tay rồi chìm vào giấc ngủ sâu.

Có lẽ bởi vì tối hôm trước ngủ quá sớm, Lâm Y Khải thức dậy sớm đến không ngờ, sắc trời dường như vừa hửng đông. Mã Quần Diệu đã ngủ với Lâm Y Khải trong vòng tay của anh vào đêm qua, cánh tay đó vẫn còn quấn chặt lấy eo cậu vào buổi sáng. Lâm Y Khải liếc mắt nhìn thời gian ở đầu giường, dự định nhắm mắt lại thêm một chút nữa.

Cậu không ngủ, còn Mã Quần Diệu sau lưng cậu cũng đã thức dậy. Hai người gần nhau đến nỗi Lâm Y Khải có thể cảm nhận rõ ràng Mã Quần Diệu đang chọc vào mình qua bộ đồ ngủ mỏng manh. Khuôn mặt của Lâm Y Khải ngay lập tức đỏ bừng, cậu sợ Mã Quần Diệu sẽ cảm thấy ngại ngùng nên tiếp tục nhắm mắt giả vờ như đang ngủ.

Có lẽ vừa mới tỉnh lại không có chút ý thức nào, Mã Quần Diệu sững sờ cảm thấy mình đang dựa vào thứ gì đó vừa mềm mại vừa đàn hồi, không nhịn được liền thẳng thắt lưng cọ cọ.

Lâm Y Khải cảm thấy mặt mình sắp bốc cháy nên chỉ có thể nhắm mắt và điên cuồng niệm chú trong đầu. May mắn thay Mã Quần Diệu đã nhanh chóng tỉnh dậy và nhanh chóng thả tay đang ôm eo Lâm Y Khải. Lâm Y Khải - người sắp vượt qua giai đoạn bối rối, cảm thấy đã đến lúc phải thức dậy liền lật người lại vẫn vờ như đang ngủ, định vài giây nữa sẽ mở mắt ra.

Đột nhiên Lâm Y Khải cảm thấy đệm ở hai bên thắt lưng của mình chùng xuống, Mã Quần Diệu chống tay lên hai bên hông cậu. Một nụ hôn đáp xuống tai của cậu. Tiếp theo là trán... Má... Môi...

Lần lượt những nụ hôn từ Mã Quần Diệu rơi xuống với sự dịu dàng vô tận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top