Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 55 : Hỗn loạn (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mời các bạn ly đen đá không đường =))), cà phê đen VN hạng xịn

Petch cảm thấy chân tay mình run rẩy sau khi phát hiện ra bí mật kinh khủng ấy, không khí của buổi tiệc càng trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết. Cô không nhớ chính xác đã đọc được ở đâu nhưng đúng như người ta nói thật " muốn biết lòng dạ của con người thì hãy bước chân vào xã hội của người giàu, xã hội hào nhóang bóng bẩy đó luôn ẩn chứa những thứ giơ bẩn mà tưởng tượng cũng không nổi". Những con người sẵn sàng chỉ trỏ  đàm tiếu mọi thứ về nhà mình bằng lời lẽ khinh miệt " 1 thằng con gay vô dụng", " đồ hết giá trị", " chơi chán ai trả bỏ"......... nhưng lại quay ngoắt bề ngoài cười nói vui vẻ, hào sảng với bố mẹ cô "chúc mừng thành công của con út nhà anh chị nhé, thằng bé giỏi quá", khuất mặt quay đi thì lại  túm tụm tám chuyện đưa tin như chưa từng gặp gỡ. Kinh tởm, cô thấy thật ghê tởm cái sự giả dối đó, Petch bỏ ra khu vườn sau nhà để hít thở, ít nhất khoog đứng cạnh họ sẽ giúp cô ổn hơn. Chỉ là cho đến khi cô gái đó xuất hiện.

"Uh, cố phải đợi đến tháng 10 sinh nhật BK thôi, dù sao thầy tướng số cũng nói rồi, kiểu gì cũng cần bát tự của thằng gay đó. Sinh khí nó tốt, vượng khí độ cho bản mệnh BK được nên tới phải nhịn thôi chứ, cho BK quay lại với nó chút, quan trọng là trong lòng BK có tớ, thời gian đó cũng đủ để cậu ấy thu xếp chuyện couple. Cái thằng gay đó thật đáng ghét, lúc thì bám dính lúc thì làm mình làm mẩy, lăng nhăng tứ phía mà bọn fan ngu cuồng lại quay ra mắng BK nhà mình chứ."

Giọng nói giận dữ của cô gái mặc váy trắng dịu dàng đối lập hoàn toàn với vẻ ngoài thanh tú của chủ nhân. Nữ nhân đó thản nhiên xổ ra một tràng giận dữ, chân tay vẫn không quên minh họa như thể người trong điện thoại có thể thấy được mình ngay lúc này. Uh thì cô ta cũng xinh đẹp đi cho đến trước khi cái mồm rắn độc đó được mở ra. Mải điện thoại đến mức cô ta không thèm chú ý đến xung quanh. Mãi một lúc sau cô ta mới phát hiện có người khác trong khu vườn. Trái với suy nghĩ bình thường, cô ta không hề xấu hổ ngại ngùng mà lẩn đi, cô gái đó ngay lập tức nhìn chằm chằm vào Petch rồi còn cười khẩy mỉa mai.

"Để mai nói chuyện sau nhé, chị thằng gay đó ở đây."

Chị thằng gay? Ngó lại xung quanh, khu vườn có 2 người con gái : cô ta và cô, vậy thì đó chính là cô rồi. Những gì cô nghe được thêm câu chốt thì không thể lệch được đi đâu nữa " câu chuyện được nhắc đến chính là em trai cô - thằng gay vượng khí, thằng gay lăng nhăng, thằng gay làm mình làm mẩy. Trước khi rời đi cô ta còn bĩu môi liếc xéo khinh bỉ cô - người đang cố loading mọi dữ liệu". Petch nhận ra cô gái này chính là đứa con gái chụp ảnh gần đây trong story và cũng là người có tin đồn với BK, còn nữa cái sự vụ thầy phong thủy kia và cô bạn gái mới được chính cô ta xác nhận nữa.

"Không biết xấu hổ mà còn đến cho người ta cười."

Nó quay ngoắt định bước vào trong, mẹ cha ơi. Con điên này, nó nghĩ cô là ai chứ? Nó nghĩ nó là ai mà dám xúc phạm em cô, coi thường gia đình cô chứ, cô hiền chứ không có bị ngu. Petch kéo giật tay con nhỏ hỗn láo đó lại tát BỐPPPPPPPPPPPP vào mặt làm con nhỏ đó ngã nhào xuống đất.

"Con điên kia, mày làm gì đó."

"Mày còn hỏi à con ranh, mày nghĩ sao mày bị ăn tát chứ." Petch chỉ thẳng tay vào mặt đối phương, trừng mắt đe dọa.

"Mày thử xúc phạm em tao và gia đình tao xem tao làm gì mày."

Petch đã sẵn sàng tinh thần để chiến đấu sống mái cái lần này rồi, nhất không thì bét. Nó dám lao lên đánh cô cũng sẽ liều lao lên.

Và rồi BK xuất hiện.

Sự uất nghẹn dồn ứa trong cổ, Petch không biết phải nói gì lúc này. Buổi tiệc hôm nay nhà cô như 1 trò cười của đám người trong kia, nhà cậu ta đến,  mà không phải 2 người anh trai mà là cậu ta. Chính cậu ta, thì ra là cậu ta đến đây hẹn với con nhỏ này ư? Cậu ta không để ý đến mặt mũi của gia đình cô à? Hay là đến đây coi trò vui, nghe được toàn cuộc nói chuyện thì chứng tỏ nó và thằng ranh con trước mặt đang nhẫn nhịn che giấu mối quan hệ trước mọi người - dù là ai trong giới hiso cũng biết rồi.

Chúng nó nhẫn nhịn bí mật hẹn hò để lợi dụng em cô nốt thời gian nữa, cho đến khi thằng ranh con này đủ vượng khí, đẹp bát tự rồi mới đá. Quả là âm mưu suy tính cẩn thận : trước mắt thì fan chửi rủa em cô này nọ với người ta, còn nó và con khốn kia hí hửng tí tởn với nhau. Thảo nào quãng thời gian em cô bỏ về nhà nó cũng không quan tâm, thảo nào,.....muốn bạo lực lạnh để ép em cô chia tay nên mới nói mấy cái lí do ghen tuông với lão Smart với thằng Dor kia. Chắc lo số lo mệnh không đẹp nên lại quay lại lừa dối khóc lóc ỉ ôi ở nhà cô hòng lợi dụng P thêm dạo nữa,......nghĩ đến đây là Petch giận muốn tím người , buông lời mỉa mai đôi chim cu đó.

"Sao, muốn tôi nhường chỗ cho 2 người thoải mái không? Thật là kinh tởm. "

Bk vẫn giương ra đôi mắt cún con tội nghiệp ngơ ngác như thể không hiểu chuyện gì, nếu trước đây cô còn bị lừa thì đừng nghĩ bây giờ sẽ lừa được cô lần nữa. Petch quay lại dằn mặt con bạn gái khốn nạn của BK.

"Nghe cho kĩ nhé, là em tao chia tay với nó chứ không có chuyện nó bỏ em tao. Còn mày thích thì cứ lấy, mời."

Thứ gì thì thứ chứ cái loại người đó thì đừng hòng nhà cô tiếc rẻ, chưa bao giờ cô mong 2 con người xấu xa trước mắt đến với nhau ngay đí. Đến đi, đừng có làm phiền em cô nữa, cô muốn biến mất khỏi đây ngay tức khắc để khỏi phải chứng kiến 2 con người đáng kinh tởm này. Thế nhưng con ranh con kia lại kéo cô lại và giáng 1 cú tát nảy đom đóm vào mặt cô và tấm tức gào khóc với BK, nó làm như thể bản thân là bạch liên hoa vô tội còn cô là loại người xấu xa đê tiện bắt nạt nó ấy. Thật sự cạn ngôn.

Trông cái bộ dạng " tình tình tứ tứ" của 2 người thật quá ư đáng ghét? Liệu P có từng chứng kiến hay nghe thấy những điều kinh tởm như này chưa? Cả bố mẹ nữa. Vì thế con nhỏ đó muốn combat chứ gì? Petch quyết chơi đến cùng. Hai người con gái như hóa thú lao vào giằng xé lẫn nhau. Nếu không phải BK đứng ra can ngay cả cô và nó sẽ đánh nhau một sống một còn tại đó. Ít nhất ngay lúc đó cô đã nghĩ thông, giờ nếu họ chạy ra đây và biết được câu chuyện: gia đình cô sẽ thật là xấu hổ, bị ruồng bỏ nên nổi điên lên đánh người, cô ta sẽ là nữ chính đáng thương. Cả cái giới hiso hôm nay sẽ cười vào mặt gia đình cô, em cô. Nhịn lại, nhịn lại. Petch cắn chặt răng kìm lại nộ khí trong người rồi theo chân Bk trốn sang góc vườn sau.

Con nhỏ đó bám dính lấy cậu ta, họ muốn khoe mẽ điều gì. Đáng ghét, Petch không chịu nổi cánh tượng chối mắt phía trước nên dù có được can lại cô cũng quyết rời đi. Cô phải thoát khỏi nơi này. Chỉ là trong lòng chưa xuôi cơn giận, cô cũng phải quay lại tát cho thằng ranh kia 1 cái, chúng nó phải ăn đánh cả đôi mới xứng, Petch quay đầu lại hùng hổ tìm 2 kẻ tội đồ kia.

Cô ta và nó đang hôn nhau. Dù đứng 1 đoạn xa cô cũng nhìn thấy rõ ràng, cô ta kéo áo xuống hôn. Hôn xong còn dựa vào nhau âu yếm. Ôi còn gì để nói nữa đây. Đứa em đáng thương của cô liệu có biết những này không, hay là biết rồi nên mới đau đớn khốn khổ đến phát bệnh. Thật là khốn nạn, thật sự không thể chịu nổi nữa, mắt cô nhòe đi vì nước mắt. Cô xót thương đứa em tội nghiệp, xót thương cho bố mẹ cô. Sao mọi thứ lại đến cái mức này chứ? Tại sao? Thật bất công , bất công quá.

Vừa đi Petch vừa khóc, cô cố dặn lòng không được yếu đuối không được rơi nước mắt, mình khóc mình đau khổ những kẻ xấu xa đó sẽ được dịp cười hả hê. Petch tự nhủ, phải mạnh mẽ phải mạnh mẽ lên nào, bảo vệ P, bảo vệ gia đình.

Dạo này P đang nhận thấy sự thay đổi trong suy nghĩ của mình, dần cậu đang nhắn tin trả lời lại BK, dù biết hành động với lời nói đang bất nhất nhưng sau lần quay side story , sự yêu chiều, chăm chút từng li từng tí của người bạn trai cũ khiến trái tim mỏng manh của cậu lại đập loạn nhịp. Khung cảnh đó tái hiện hoàn toàn những thói quen sinh hoạt, cuộc sống bình thường của họ : những cái ôm, nụ hôn, cái ôm , câu nói đều khiến P mềm nhũn cả người. Vì thế, dẫu biết không nên nhưng tay  P cứ thế vô thức theo thói quen mà trả lời, đã vậy cậu còn bắt máy khi người ta gọi nữa, đúng là càng lúc càng bạo mà. Có khả năng nào cho việc cậu cứ vậy mà điều trị cùng với bạn trai mình không? Nếu cậu uống thuốc , thăm khám đầy đủ thì có thể bình thường bên BK không? P thật sự sẽ ổn được nếu chia tay người kia ư?

Lẩn quẩn đâu đó trong lòng cậu một ti hy vọng, nếu cậu khá hơn thì không phải rời xa người đó đúng không? Lần trước cậu cũng khống chế được rồi mà, Black không thể thoát ra ngoài được, Black không làm hại ai hết, cậu đã mạnh mẽ át chế nhân cách đó. Cậu có hy vọng không?

Vì những mâu thuẫn và khúc mắc trong lòng P quyết định hẹn với P'New hôm nay. Từ lần trước biết được chuyện chia tay của anh ấy và bạn gái cậu cũng càng thêm ý thức được việc nên sớm cho anh ấy thời gian nghỉ ngơi, suốt ngày cứ dính lấy anh ấy với một đống hỗn độn bệnh tật chắc sẽ khiến anh ấy mệt mỏi, căng thẳng. Anh ấy cần thời gian nghỉ ngơi chữa lành, cậu chỉ nên đến bên anh ấy như 1 người em chứ không phải là bệnh nhân tâm lý. P đang nhờ Frank liên hệ để tìm 1 bác sĩ tâm lý mới, P cần song song điều trị 2 nơi để có thời gian quen với bác sĩ trị liệu mới. Có lẽ cái này sẽ giảm những căng thẳng cho P' New.

Hai anh em đã ngồi nói chuyện cả buổi chiều cùng nhau, P'New luôn miệng xin lỗi, nói cậu đừng lo lắng. Anh ấy có thể cân bằng được công việc và cuộc sống cá nhân, chính vì thế những điều này không tác động gì đến việc trị liệu của cậu. Hơn nữa, việc điều trị này cũng giúp anh bận rộn, quên đi nỗi buồn, nó không phải là làm phiền anh ấy mà là đag giúp anh ấy cân bằng hơn. Tuy nhiên , P đọc được trong mắt anh ấy sự mệt mỏi, buồn bã thì làm sao cậu nỡ.

"Em vẫn điều trị cả 2 bên mà, chỉ là em nghĩ mình nên sớm bắt đầu làm quen với bác sĩ mới, để anh có thời gian cho riêng mình. Nghỉ ngơi hoặc là chuẩn bị cho chuyến đi sắp tới. Và hơn hết, em đâu có nói sẽ buông tha cho anh, anh không làm bác sĩ cho em thì vẫn là anh tốt nghe em ca thán đúng không ạ?"

P nắm lấy tay người đối diện cười hiền, cậu thật hạnh phúc vì đã gặp những con người tốt và yêu thương mình. P ' New với tay vuốt nhè nhẹ mái tóc rồi xoa đầu cậu như một chú cún nhỏ, gật đầu uh. Sau đó anh ấy cũng nhiệt tình không kém giới thiệu cho cậu các bác sĩ tâm lý tốt mà mình quen, tiếc cái là người anh New ưng nhất lần trước  định giới thiệu cho cậu đã bận việc rồi. Mải mê tâm sự chán chê cũng đã đến chiều tối, tiện thể 2 anh em dắt nhau đi ăn luôn cho vui. P vui vẻ đồng ý mà chọn ngay 1 quán ăn quen thuộc. Dù vô tình hay có ý thì cậu cũng đưa anh ấy đến đúng quán ruột yêu thích của BK, ai bảo đồ ăn ở đây ngon chứ: thịt bò thì mềm ngọt, hải sản tươi ngon tụt lưỡi. Đã thế lại còn gần ngay khu cà phê 2 người hẹn gặp, cái này là trùng hợp thôi  P tặc lưỡi bước vào.

Ngoại trừ các bàn được xếp bên ngoài ở tầng 1 thì nhà hàng cũng có các phòng riêng đảm bảo sự riêng tư cá nhân khu tầng 2 và 3. Đặc biệt tầng 3, mở cửa sổ còn có view sân vườn rất chill. May là họ đi vào tối trong tuần nên quán cũng không đông lắm, vẫn có phòng trống cho cậu trên tầng 2, gọi món xong xuôi chỉ đợi đồ ăn ra nữa là có thể đánh chén.

Cậu và P' New đều thích sự thoáng đãng nên chọn mở cửa sổ ngắm nhìn khung cảnh khu vườn rực rỡ dưới ánh đèn điện trang trí, tiếng gió hòa cùng tiếng nhạc êm ái, du dương dịu dàng khiến ai nấy đều thư thả. Nâng ly rượu vâng lên , 2 người đều chìm đắm trong khung cảnh thơ mộng ấy.

Oáiiiiiiiiii.  .

P nhảy dựng lên khi người người anh đối diện mải mê, thẫn thờ mà không chú ý đến việc rót rượu làm cho ly rượu chảy tràn ra ngoài, khi có ý thức rồi thì lại lóng ngóng đổ cả li rượu lên người cậu. Thật là đen đủi hết cỡ.

"Anh xin lỗi, anh xin lỗi, anh mải nghĩ quá, anh .. anh."  P 'New luống cuống xin lỗi , vội lấy khăn giấy lau bớt rượu dính trên quần áo cậu mà miệng vẫn hoạt động hết công suất để xin lỗi và giải thích.

"Không sao , không sao em vào nhà vệ sinh chỉnh một lát là xong anh đừng lo."

Lau chút vạt áo bằng nước rồi lấy khăn thấm sơ, sấy qua bằng máy sấy khô trong nhà vệ sinh đã khiến quần áo cậu dễ nhìn hơn, cũng không còn cảm giác nhớp nhớp dinh dính khó chịu. P vui vẻ hơn mà đi ra ngoài. Vừa ra ngoài thì cậu đụng ngay mặt 1 cô gái cũng mới bước ra từ nhà vệ sinh nữ. Đối phương trơn mắt ngạc nhiên nhìn về phía cậu mà cười khẩy. Cô gái này là Pinky ban cùng lớp BK và cũng là người có tin đồn hẹn hò với bạn trai (cũ) của cậu.

"Sao. Cậu tìm đến đây với mục đích gì? Trả thù cho chị cậu à?"

P định bỏ đi nhưng giật mình khi nghe được cô gái đó nhắc đến chị mình, cậu quay phát lại nghi hoặc nhìn đối phương, chẳng hề kiêng dè điều gì cô gái tiến lại ghé sát tai cậu thì thầm.

"Nghe được chuyện mọi người đồn đại bản thân chỉ là thằng gay vượng khí cho người yêu, thứ hết giá trị là bị bỏ rơi và vẫn còn dám vác mặt đi lăng quăng à? Hay đi tìm chốn mới? Thế thì , Có gì đâu mà bày đặt khổ sở làm mình làm mẩy chia tay đáng thương ,  cái trò cười của nhà cậu sắp được in thành báo ấy nhỉ. Lúc thấy chị cậu tôi còn thương hại chút, lúc sau giở trò , chị cậu đánh tôi, thì tôi phải trả lại hết chứ. Vết tát hết sưng chưa?"

Những điều người con gái đó vừa nói như sét đánh giữa trời quang, đâm thẳng vào đầu của cậu. Cô ta đang nói chuyện gì vậy? Tát? Sưng? Giật mình P nhớ đến tình trạng lạ lùng của người chị gái mấy hôm trước đi dự tiệc với bố mẹ về, rõ ràng lúc đi khoe mạnh, chỉ sau 2h là kêu bị cảm cúm đeo khẩu trang xù xù từ lúc vô nhà. Khi đó P hỏi thăm thì bố mẹ đều lấp liếm nói, có lẽ cảm gió , kêu cậu đừng lo lắng làm gì, hạn chế tiếp xúc kẻo lây bệnh. Bố mẹ lo sức khỏe cậu không tốt ốm thêm sẽ rất mệt người. P vẫn ngây thơ tin lời họ, hóa ra chị ấy bị đánh ư? Cô gái đó đánh chị ấy? Cươi nhạo gia đình cậu ư?

Đối phương không rời đi mà còn đứng yên vị tại đó nhìn cậu đầy thách thức, nụ cười tinh ranh mãn nguyện sau khi thấy cuối cùng cậu cũng đã xâu chuỗi sự việc và hiểu được đúng vấn đề mình muốn truyền đạt. Cô gái nghiêng đầu nháy mắt.

"Hiểu rồi thì để bữa cơm hôm nay cho chúng tôi ăn ngon nhé. Lượn đi."

Bố mẹ dạy cậu luôn phải lịch sự với phụ nữ, bố mẹ dạy cậu phải làm người tốt, đừng vì người khác xấu xa mà đánh mất bản thân. Tuy nhiên đó chỉ là lí thuyết, giờ này P muốn kéo cô ta lại hỏi cho rõ chuyện gì đã xảy ra, tại sao cô ta dám đánh chị mình, thế nhưng đôi bàn chân cậu chôn chặt xuống sàn muốn nhích còn khó chứ đừng nói là nhấc lên. Đầu óc cậu trống rỗng mờ mịt 1 màu trắng xóa, cô ta cứ thế mà quay lưng rời đi, cậu muốn tóm lại, muốn tóm lại.

"P ơi, em xong rồi à? Anh thấy em đi mãi nên cũng lo, nhà anh có chút việc,....P".

Tiếng của P' New - người đang hớt hải chạy lại từ phía trước đưa cậu lại thực tế. Cô ta vẫn bước đi, nhưng vẫn không quên đưa mắt quét 1 vòng từ đầu đến chân anh bác sĩ. Cậu không kéo lại mà bình tĩnh nói chuyện với người vừa đến.

"Rượu đổ hơi nhiều em lau hơi lâu thôi ạ. Em không sao anh nói có vấn đề là sao ạ?"

"Cô giúp việc nhà anh mới báo mẹ anh bị ngã, anh phải về nhà ngay, bữa cơm hôm nay chắc không ăn được rồi. P chắc cũng không muốn ăn 1 mình thì để anh đưa em về nhé." P ' New ái ngại nhìn cậu.

"Không sao anh về trước đi ạ, em sẽ ăn 1 mình."

Câu trả lời bất ngờ của cậu khiến P' New tròn mắt, trước nay cậu đâu chịu ăn cô đơn 1 mình, không ăn cùng gia đình thì bạn trai, không bạn trai thì bạn bè, có khi nào mà cậu nuốt nổi thức ăn nếu ngồi 1 mình đâu. Như để khẳng định điều anh ấy vừa nghe là quyết định chính xác của mình, P nhanh tay đẩy người anh ấy về phía trước thúc giục.

"Em ăn được 1 mình, anh vội thì về đi ạ, nhanh lên anh, cô giúp việc gấp thì mới gọi anh mà."

Muốn hay không thì P' New cũng đah ậm ừ quay lại phòng lấy đồ rời đi, trước khi rời đi anh yas vẫn lo lắng hỏi lại cậu 1 lần nữa có muốn về cùng anh ấy luôn không. Câu trả lời vẫn vậy, cậu muốn ngồi lại ăn tối một mình. Thấy sự quả quyết đó, anh ấy cũng gật đầu vội vàng rời đi. Căn phòng chỉ còn lại 1 mình P, những đĩa đồ ăn nóng hổi được bày trên bàn, li tượu vang còn đang rót dở. P lạnh lùng ấn số gọi cho chị gái mình.

Hôm đó, chị không bị cảm mà bị đánh à? P không mở đầu chào hỏi xã gioa mà vào thẳng vấn đề. Đầu dây kia sững sờ rồi im lặng , cậu muốn nghe câu trả lời. Hôm nay P phải nghe câu trả lời, cậu muốn biết điều cô ta nói có ý gì? Tại sao nói trò cười gia đình cậu ai cũng biết, có gì ai cũng biết mà mình cậu lại không biết?

"Là bạn gái tin đồn của BK đánh chị? Vì sao?" Đầu dây bên kia vẫn im bặt không động tĩnh hồi đáp như thách thức giới hạn kiên nhẫn của mình. P quát lớn.

"Tại sao? Tại sao giấu em? Ai cũng biết tin đồn về em chỉ em không biết? Em lại thành trò cười từ khi nào? Từ khi nào em đã khiến gia đình phải xấu hổ." Giọng cậu khản đi, P tức đến muốn khóc. Lúc này đầu dây bên kia mới có động tĩnh, tiếng khóc thút thít vang lên.

"Chị ...chị ...không muốn ......em ....thấy..... buồn, không muốn..... em .....phải nghe .......những ......lời dơ bẩn......... đó, họ...... là.... những ......đứa...... xấu xa, họ........ không ........đáng ..........để em bận tâm ....."

Ngôn từ của chị gái cậu trở nên lộn xộn không liền mạch vì nước mắt, cũng đủ cho cậu biết câu chuyện ngày hôm đó. Gia đình cậu đến dự tiệc, mọi người ở đó cười nhạo cậu vì bị bỏ rơi. Trong giới hiso đã có lời đồn từ lâu là nhà BK đồng ý cho con út yêu đồng tính vì lợi bản mệnh, số cậu vượng phu sẽ đem lại danh tiếng tiền bạc cho bạn trai. Hơn nữa đến thời điểm cậu ấy sẽ chia tay và kết hôn với người khác, nhất định phải duy trì hẹn hò đủ qua tuổi 22. Bọn họ cặp kè sau lưng cậu nhưng vì muốn vượng bản mệnh nên cố công quay lại. Chị cậu vì bênh cậu khi bị cô ta mỉa mai mới gây lộn. Bố mẹ không muốn những chuyện này ảnh hưởng đến việc chữa bệnh hiện nay nên cả nhà hùa nhau ém chuyện.

P biết, P hiểu từng lời nói của chị gái của bố mẹ là sự yêu thương lo lắng vô bờ dành cho cậu, họ nhịn nhục chấp nhận sự đàm tiếu, chấp nhận bị đau chỉ vì muốn cậu hạnh phúc vô nghĩ, họ thương cậu tội nghiệp đủ rồi. Chỉ là cậu không biết, P khóc không thành tiếng, cắn chặt nắm tay cậu giữ không cho tiếng khóc bật ra ngoài.

"P , em đang ở đâu, về nhà được không? Về nhà nhé, ở đây có chị có bố mẹ mà....." chị Petch sau khi khóc lóc xong xuôi cũng sực tỉnh mà lo lắng cho tâm trạng cậu. Chị rối rít van nài.

"Em ăn tối xong sẽ về, em ổn chị đừng lo. Em ổn thật." Hít hơi thật sâu cậu gồng mình trấn an chị gái. "Em đi ăn với P' New lát em về chị đừng lo ạ. P' New đến rồi em cúp máy đây ạ."

Dập chiêc điện thoại, lúc này ngọn lửa tình yêu nhen nhóm trong đầu cậu cũng tắt lịm. Hóa ra sau cùng cũng chỉ mình cậu không biết chuyện đó. P không tin gia đình BK là những người như thế, P không tin vụ bát tự , bản mệnh nhưng cô gái kia chắc nịch tự tin mối quan hệ với BK có nghĩa là họ đã có mối quan hệ sau lưng cậu bao lâu nay ư? Khi đó cậu ấy cũng có mặt ở đó, BK không bênh chị gái cậu, Bk còn hôn cô gái đó, họ còn ôm ấp nhau tình tứ khi chị cậu rời đi. Nếu mặn nồng như vậy là họ quen nhau được lâu rồi phải không? Vậy sao muốn quay lại với cậu? Vì mệnh cậu tốt? Vì muốn tiền tài danh vọng hiện có? Vì sao muốn quay lại với cậu?
P gục đầu xuống bàn, cậu đập trán xuống thành bàn liên hồi mong cho đầu óc thông suốt, cậu muốn biết đáp án? Cuối cùng người đó yêu cậu thật lòng  hay lợi dụng cậu như người ta nói? Vì sao nói quay lại , vì sao lại hôn cô ta? Rốt cuộc là sao? Đầu cậu tê dần vì đau cũng là lúc P nhớ lại lời cô ta nói:

"Lượn đi, để chúng tôi ăn cơm cho ngon"

" Chúng tôi"  ở đây có nghĩa là BK và cô ta ? Nghĩa là hôm nay cô ta đến đây hẹn hò với BK? Họ hẹn hò với nhau nhưng cậu ấy vẫn còn nói còn nhắn tin muốn quay lại với cậu? Bk diễn bài lừa gạt cậu ư? P muốn xác nhận. Phải xác nhận.
Vốn là khách quen của nhà hàng này, kèm theo chiếc thẻ VIP đen cóng, không có gì khó để cậu hỏi hôm nay BK có đến đây ăn cùng ai không? Nhân viên quản lý cũng  không còn xa lạ gì cặp đôi của họ nên được lười nhờ vả thì họ nhanh chóng check giúp cậu. Có đến, đúng là hôm nay và chính xác là hiện giờ BKđang ở lầu 3 nhà hàng này. Cậu ấy có đến cùng nhóm dép lê. Nhóm dép lê nhưng lại có cô ta? 1 người bạn đại học có lí gì mà lại đến buổi gặp mặt của nhóm bạn BK? Đến cả cậu BK cũng không thường xuyên đưa cậu đến thì cô gái ấy phải đặc biệt lắm. Là cậu ta ra mắt người yêu mới với nhóm bạn thân ư?

Cậu yêu người đó rất nhiều, cậu yêu đến mức muốn hi sinh hạnh phúc bản thân cho người đó, cậu sẵn sàng mang tiếng bội bạc. Thà để người ta chửi mình còn hơn để họ chửi người đó. Cậu yêu đến độ sẵn sàng gậm nhấm nỗi đau khổ khi cô đơn, chấp nhận vật vã mệt mỏi chiến đấu với căn bệnh một mình cũng không muôn người đó bị liên lụy. P muốn người đó luôn rực rỡ, sáng  chói vui vẻ, P không muốn người đó dằn vặt hay thấy tội lỗi vì mình.

P không mong cầu người đó đáp lại mình bằng thứ gì to lớn, chỉ xin là người đó thật lòng yêu cậu, chỉ cần người đó thật lòng yêu cậu thôi. Không phải họ từng hứa với nhau, nếu một ngày không còn yêu nhau thì phải thật lòng nói cho người kia, đừng dối gạt sau lưng ư? Cô gái đó là ai? Họ bắt đầu bao lâu với nhau rồi. Thật sự là BK không còn yêu cậu nữa ư? Cái nắm chặt tay khi quay side story người đó nói muốn bên cậu mãi mãi là giả à? Cái ôm chặt không buông lúc bị Chiadis đánh là lừa cậu ư? Những tin nhắn quan tâm cậu gần đây là nói dối cậu? Vừa nói muốn bên cậu nhưng vẫn bên cô ta ư? Cậu là gì? Cậu là gì chứ? Bản mệnh cậu tốt? Cậu vượng phu, lợi gia tộc? Chỉ cần cậu đến tháng 10 thôi ư? Sao không nói trực tiếp cho câu? Sao không nói thẳng, cậu sẽ giúp mà, cậu sẽ nghe lời mà. Sao lại lừa dối cậu?

Tim cậu đập thình thịch, khi đi dần đến kết quả bỗng nhiên nỗi sợ lại dần lấn át lí trí. Chỉ cần 1 cuộc điện thoại cho Bk cậu sẽ biết cậu ta có nói dối không , có lừa gạt cậu không? Chỉ 1 cuộc điện thoại mọi thứ có thể sẽ chấm dứt hoàn toàn, mộng cảnh tình yêu của cậu, tình yêu của cậu. Ngón tay run rẩy không dám ấn nút gọi, cậu nhìn lại dòng số quen thuộc , nhớ lại những năm tháng 2 người đi cùng nhau, nhớ về những kỉ niệm khi bên nhau. P gạt nước mắt, nín thở ấn gọi. Nín thở đợi kết quả.

Điện thoại vừa mới đổ chuông lần 1 thì giọng nói tràn đầy sự vui sướng , hân hoan vang lên từ đầu dây. Đặc biệt là khung cảnh xung quanh yên tĩnh không hề giống với 1 buổi tụ tập đông người chút nào.

"Kin đang ở đâu? P muốn gặp "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top