Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7: Được quan tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Để chiều ý bố mẹ nên hôm nay PP cũng ăn khá khá nhiều đồ ăn rồi – cậu tự nghĩ không biết có phải bạn trai cậu phím trước cho bố mẹ cậu vụ cậu ăn kiêng không mà quý bà Sureerat còn hồ hởi khoe rằng đã chuẩn bị xong lương thực tiếp tế 1 tuần cho 2 người, mẹ còn đe trước là không ăn hết đừng vác mặt về nữa ( em bé muốn khóc quá).

Ăn xong, ì ạch vác được cái bụng lên tầng 3 về phòng ngủ cũng đứt hơi, thôi thì đành coi nó  là bài work out hiệu quả. Thả phịch người lên giường thì việc đầu tiên cậu làm là mò ngay đến với cái điện thoại, hôm nay điện thoại đang dùng thì hết pin, cậu lên phòng cất đồ tiện thể sạc luôn trên phòng : khỏi nghịch điện thoại dành thời gian cho gia đình thì hơn – nghĩ vậy cậu cũng bỏ quên cái điện thoại này 3 tiếng rồi đó.

Màn hình vừa sáng lên là lúc cậu nhận được cả chuỗi thông báo: tin nhắn từ mấy người bạn, tin nhắn báo lịch quay, tin báo từ fanclub,.....nhưng dài nhất 30 tin nhắn là từ P Smart. Cậu bật dậy dụi lại mắt xem có phải cậu nhìn nhầm không? Không hề nhầm 30 tin nhắn 5 cuộc gọi nhỡ điện thoại, 5 cuộc trên line.

Cái gì vậy trời sao anh ấy gọi cho cậu nhiều quá vậy. Nhắn tin nhiều vậy còn gọi liên tục không biết có chuyện gì gấp đây. Ứng dụng Line vừa mở ra, PP còn chưa kịp nhấn vào tên của anh ấy thì tiếng chuông điện thoại của cậu lại gieo lên. Đây là kiểu đốt hương muỗi cũng lên mà mọi người hay nói à – cậu thầm nghĩ:

“P .. ...”

“Em có sao không PP, anh không gọi được cho em anh lo quá. Từ hôm qua anh thấy em đã rất mệt vì phải chụp nhiều, nhìn em có vẻ đã bị ốm. Anh sợ về đến nhà em bị ốm, em ổn không? Huhu anh thấy có lỗi quá, nhìn em chụp xong phờ phạc cả người”

Cậu còn chưa kịp nói gì thì người bên kia đã bắn 1 tràng như pháo, giọng đầy hốt hoảng lo lắng. Sự quan tâm này làm cậu có phần bất ngờ - dù sao thì cậu cũng được thuê lại nhận tiền đầy đủ, ăn nghỉ cũng được lộc chả mất miếng thịt nào – ngoại trừ cái vụ muỗi thi nhau “ yêu thương” ra thì không vấn đề.

“Lúc nãy tạm biệt nhau vẫn bình thường mà sao lại thành mình bị ốm nhỉ” - cậu thầm nghĩ : “dù sao cũng phải trả lời người ta”

“Dạ em không sao ạ, chỉ là em để điện thoại sạc không biết anh gọi điện thôi. Em chỉ hơi mệt vì thiếu ngủ một chút thôi, hôm nay trên xe, em ngủ là lại khỏe rồi. Anh không cần lo cho em đâu ạ."

“Thật không PP, em đừng nói dối anh. Hôm qua chụp nhiều shot quá nắng như vậy anh thấy em lảo đảo mấy lần , hỏi em thì em toàn nói không sao. Rồi trên đồi em còn bị muỗi cắn đỏ cả chân, em vẫn nói không sao. Ah , nhà anh có loại thuốc bôi rất hiệu quả sẽ không ngứa và  để lại thâm đâu. Mai anh mang qua cho em, hay giờ em tiện không anh lái xe mang qua luôn?”

“Đây chính là cái thuyết muốn tán ai phải lân la tốt với bạn người đó mà mọi người thường nói à?” – PP thầm nghĩ “ Mà ngẫm cũng đúng, lúc Kin tán cậu, ngoại trừ thằng Frank đang đi trao đổi thì thằng Chinadis với Theamz rồi mấy đứa con trời thân với cậu cũng béo mồm béo miệng vô cùng”

Ngày hôm nay, lúc trên xe, là cậu và Joy giả vờ ngủ thôi, chứ thật tình thì cậu cũng hóng được kha khá chuyện giữa P Smart và Ying nha, họ nói chuyện mấy chủ đề chứng khoán – đầu tư rồi thời trang hợp kinh khủng, đã vậy còn chốt lại 1 cuộc hẹn vào thứ 4 nữa. Có lẽ vì thế nên anh quan tâm , tử tế với cậu?

Joy và Pine thường xuyên nói với cậu rằng đàn ông đẹp trai tone giọng trầm ấm mà nói câu nào thì chị em đổ rạp câu ấy – hôm nay thì cậu thấy đúng thật. Giọng của anh ấy trầm ấm nhẹ nhàng vô cùng lo lắng và nghiêm túc khi nói sẽ mang thuốc cho cậu, combo giọng nói + sự quan tâm này khiến người ta cảm động chết mất

“Không cần đâu ạ, em thật sự không sao đâu ạ, hôm qua e cũng bôi thuốc nên đỡ rồi ạ”

PP vội vàng từ chối. Làm sao mà có thể phiền người ta đến tận nhà cậu đưa thuốc được chứ, việc chụp hình là cậu được trả công đầy đủ mà. Do cậu muốn đẹp nên mới mặc quần lửng đi chụp ảnh, do cậu không chuẩn bị thuốc chống muỗi mà. Đã nhận tiền, ăn cơm của người ta lại còn bắt người ta mang thuốc cho. Đạo lí ở đâu vậy

“P à”.

Đột nhiên anh ấy nhỏ giọng, ngập ngừng như có chuyện khó nói. Cả 2 cùng im lặng không nói gì cả trong giây lát. Cậu đợi xem anh ấy muốn nói gì chứ cũng không tiện cắt ngang. Ngập ngừng 1 chút thì anh ấy mở lời:

“P à. Sự thật là anh đứng đợi ở gần nhà em được 20p rồi. Anh sợ là em có chuyện gì, anh có nhờ Joy gọi em nhưng cũng không được, anh rất áy náy nếu e không ổn nên lái xe đến nhà e. Anh cũng ngại một chút nếu vào thẳng nhà luôn, anh định đợi liên lạc với em thêm nếu không được sẽ vào.......”

"Mẹ cha ơi, không đến tận nước này chứ". Cậu bật dậy mở cửa ra ban công, vừa mở cửa ra thì  đã thấy chiếc xe thể thao cao cấp màu đỏ rực. “Woa ~~quả là đại gia nha, vừa đi con siêu xe màu đen hôm trước nay đã sang màu đỏ”. PP không khỏi trầm trồ mà cảm thán.

Con siêu xe rực rỡ đó nem nép bên cạnh vệ đường chếch cổng nhà cậu 1 đoạn ngắn , bên cạnh nó là 1 người con trai đang quanh đi quẩn lại quanh, dáng vẻ ngập ngừng không yên,  tay chân loạn xạ không yên.
Vô tình anh ấy ngẩng lên , 2 người cùng đối mặt với nhau. P Smart đưa tay vẫy vẫy cậu.

Không tiện để anh ấy chờ, PP cũng đi xuống luôn. Vừa thấy cậu anh ấy đã quan sát thật kĩ còn nắm cằm cậu nghiêng sang 2 bên, sờ trán cậu để coi cậu có bình thường không, xong rồi anh ấy chắp tay xin lỗi đầy thành khẩn.
 
“Anh thấy có lỗi quá, hành em lên đồi sao rồi để em bị muỗi cắn đỏ cả người. Em đại nhân đại lượng đã đồng ý chụp thêm cho anh bộ đồi sao dù mệt tã người anh cảm động lắm rồi, chút thuốc này có đáng gì, PP nhận đi fan e mà biết anh không toàn thây mất”

“ Không sao không sao ạ, anh cũng báo trước lịch cho em mà, không phải lỗi của anh đâu ạ”

PP vội xua tay an ủi  nhưng mặt anh ấy vẫn làm bộ như thể sắp bị lột da đến nơi rồi, anh ấy có vẻ ấm ức nói tiếp:

“Hay là PP không thích anh? Không muốn thân thiết với anh à”

Khuôn mặt anh ấy lúc ấy hơi xụ ra y xì như cún nhỏ nhà cậu- mỗi lúc dỗi hay ấm ức là mặt xụ xuống, môi trề ra- miệng cứ lẩm nhẩm toàn mấy câu vô nghĩa. Cái này làm cậu không sao nhịn cười nổi :

“Trời ạ, sao em không thích anh được, anh vừa tốt vừa giỏi như vậy ai gặp anh cũng thích cả thôi ạ”.

Nghe cậu phân bua thì khuôn mặt đó bừng sưc sống lại – dễ xuôi y như cún nhỏ luôn, đáng yêu thật . Sau đó anh ấy xòe ra 1 tuýp thuốc màu trắng và dặn:

“Cái này cực kì hiệu quả, sau khi bôi xong sẽ không bị ngứa, chỗ ngứa gãi đỏ hay xước bôi vào đều sẽ không để lại sẹo.”

Đôi mắt anh ấy sáng bừng, đầy phấn khích khi nói về công dụng và hướng dẫn cậu cách sử dụng lọ thuốc đó.
Hai người cùng nhau trò chuyện một chút rồi anh ấy bảo cậu nhanh nhanh lên nghỉ ngơi, trước khi 2 người chào tạm biệt P Smart nhẹ nhàng xoa đầu chúc cậu ngủ ngon.

Hôm nay đúng là ngày bận rộn, vừa tiếp người kia đi thì người khác lại đến. Quay lại phòng thì cũng vừa lúc cún nhỏ gọi cho cậu, bỏ tuýp thuốc lên kệ tủ nhỏ cạnh giường, PP mở camera lên, chưa chào hỏi gì Kin đã bắn ngay 1 tràng rap.

“Hôm nay về nhà có nói chuyện với mọi người nhiều không? P Petch hôm nay ở nhà đúng không? Bố mẹ có nói gì không? Giờ này Kin mới ăn tối này”.

Cậu bạn trai của cậu chìa đến trước camera 1 đía cơm rang ú ụ, mái tóc vẫn được vén lên cao bằng cái xược đen nhỏ, mắt cậu ấy có một chút mệt mỏi có lẽ phải ngồi máy tính quá lâu.

Mỗi khi quá tập trung ôn thi thì cậu ấy quên hết cả việc chăm sóc bản thân bằng chứng rõ nhất là cậu thấy là cậu ấy không cạo râu rồi, qua màn hình cũng thấy được những cọng râu đang mọc lún phún dưới cằm.

“Ter vẫn chưa xong báo cáo à? P về nhà từ chiều rồi, định nhắn tin cho ter nhưng cũng nghĩ chắc ter đang tập trung nên thôi, ở nhà chơi cùng bọn GANG, chỉ 1 tuần thôi mà bọn nó như quên luôn P rồi, này này còn nữa”

PP phụng phịu, nửa khóc nửa mếu kể về sự phân biệt đối xử của mấy con chó sau khi cậu rời đi, tiện thể cậu chỉnh camera xuống dưới chân khoe ngay chiến tích chụp đêm của mình.

“Này này, ter nhìn đi, đỏ đỏ đốm đốm khắp chân rồi, muỗi ở đó vừa to vừa béo. Hôm qua P ngứa lắm ấy, vừa chụp vừa đập muỗi liên tục. Không biết có để lại thâm không?”

Kin vừa nghe cậu ủy khuất kể khổ là bật ngay mood người bạn trai chu đáo hay cằn nhằn:

“Sao P không mang theo kem chống muỗi, P đã bôi thuốc chưa? P còn thấy ngứa không.........”

Fan thì luôn thấy cậu ấy vui tính hài hước có ai phải chịu cảnh mẹ chồng càm ràm hàng ngày như cậu đâu.

Phải công nhận là Kin đã vô cùng thành công trong việc xây dựng  hình ảnh, lên sóng thì đáng yêu vui nhộn, trước mặt bố mẹ cậu và bạn bè PP thì luôn dịu dàng , săn sóc – làm người đàn ông an tĩnh. Hình ảnh, hình ảnh đó, mọi người bị lừa rồi nha.

Thử nghe cậu ấy càm  ràm xem, có còn dép mà chạy không? ở cùng cậu ấy thì thấy ngay Kin vừa nhây vừa nói nhiều- đến sang chấn luôn. PP phải nhăn trán lại vì liên hoàn cằn nhằn của bạn trai mình.

“Rồi rồi, P biết rồi, ter ăn cơm đi, ăn đi,  ăn nhanh lên”

Phải cắt ngay cậu ấy nếu không chắc cậu nghe đến nhức đầu mất. Con cún nhỏ của cậu mặt ngơ ra khi cậu nạt đến là tội nghiệp, PP dịu giọng xuống nghe như đang hờn trách:

“Ter ăn đi ~~~~, muộn rồi mà. Ter ăn đi, học bài rồi đi ngủ sớm, mắt ter sưng lên rồi kìa”

Kin thấy cậu xụ mặt là liền ngoan ngoãn ngồi ăn và auto dừng phần càm ràm của mình lại. Suốt cả buổi hôm đó cho đến lúc Kin ăn xong chỉ có cậu là người nói thôi, cậu kể về ciệc chuyến đi như thế nào, phong cảnh ở resort, chuyện Ying muốn tán P Smart ra sao, tám ra vào hơn 1 tiếng , mắt cậu bắt đầu díu lại với nhau, P đưa tay che miệng ngáp

“Buồn ngủ rồi phải không? P đi ngủ đi. Nào hôn 1 cái rồi đi ngủ nào”

Kin nghiêng má áp đến gần điện thoại đợi cậu như thói quen cả 2 vẫn thường làm. Chụt “ tiếng hôn gió vang lên cũng là lúc cả 2 tạm biệt. Bỏ điện thoại sang 1 bên hôm nay P phải ngủ thật ngon mới được. Nướng đến trưa mai rồi đi tập luôn

Em down mood quá các bác ạ. Đi làm vất vả sếp chửi xơi xơi. K còn tâm trạng nào mà lên fic 😭😭😭
Giá gì e cũng có ai quan tâm như PP nhà mềnh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top