Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 56: Cậu ta là một kẻ tồi tệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần tròn, Dã Ninh và Sư Tử không gặp mặt nhau.

Sư Tử vì chân đau nên nghỉ ở nhà mấy ngày, đến khi cậu đi học lại thì đến lượt Dã Ninh bị ốm nên không đến trường, kết quả cả tuần trời hai người như bị một bức tường vô hình ngăn cách.

Dã Ninh gọi điện cho Sư Tử, nhưng bởi vì cậu ta không còn dùng số cũ, nên mỗi lần gọi đến đều là thuê bao. Cậu cũng không thể trực tiếp đến nhà người ta lúc này được, dù sao cũng đâu thân thiết đến mức độ nào đó. Với cả, đến rồi biết nói gì?

Đến hôm sinh nhật Xử Nữ, Dã Ninh có việc bận, vốn chỉ định gửi quà cho cô nàng là xong, dù sao thì bọn họ cũng chẳng biết cậu và Xử Nữ là chị em họ trên danh nghĩa đâu, đến cũng chẳng để làm gì, nhưng bởi vì cậu chợt nghĩ Sư Tử sẽ đến, vì dù gì hai người họ cũng là bạn bè thân thiết, nên cậu vẫn gác công chuyện qua một bên. Ấy thế mà khi cậu đến, mọi người gần như đều đã đông đủ nhưng cũng chẳng thấy Sư Tử đâu.

Cậu không biết có nên lên tiếng hỏi hay không nữa, nhưng cũng may, Cự Giải lại lên tiếng hỏi trước:

- Sao không thấy Sư Tử đến nhỉ? Bình thường nó có đi trễ bao giờ đâu.

- À... - Xử Nữ cười nhạt, nói một cách qua loa - Chắc là nó bận gì đó.

- Ồ, tao không nghĩ nó bận đâu, mà cho dù có bận thì làm sao nó bỏ qua sinh nhật của đứa bạn thân nhất của nó.

Xử Nữ không đáp, cô nàng lãng tránh bằng cách đi xuống bếp xem đồ ăn đã chín chưa.

Dã Ninh để ý hành động của cô nàng, nhưng mà cậu còn chưa kịp hỏi gì thì Xà Phu đã lôi cậu ra ngoài nói chuyện riêng.

- Chuyện gì?

Xà Phu cũng vào thẳng vấn đề chính:

- Em quyết định sẽ chuyển ra ngoài ở, vậy nên em cần anh tìm cho em một ngôi nhà, hai người ở, phải có sân thượng, sân đánh bóng, hồ bơi, an ninh tốt một chút, không được ồn ào, khung cảnh phải thơ mộng...

Dã Ninh ngắt lời:

- Em ở một mình sẽ không an toàn đâu.

- Em có sống một mình đâu, em ở cùng Thiên Yết.

Dã Ninh nghe xong có chút bất lực. Chắc là vì lúc trước cậu khuyên Xà Phu đến khô cổ họng thì cậu ta cũng quyết không chuyển đến sống cùng cậu và mẹ mà chỉ một mực muốn ở lại căn biệt thự đó. Dù đó là nguồn gốc của mọi đau khổ của Xà Phu. Nhưng hôm nay cậu ta lại ngẫu hứng nói muốn dọn ra ngoài, coi bộ tình cảm với Thiên Yết là rất nghiêm túc, không phải vui đùa như cậu tưởng.

Nhưng dù sao Xà Phu cũng không bám lấy căn nhà đó nữa cũng là đáng mừng rồi. Với tư cách là một người anh thì cậu cũng mong Xà Phu có thể sống một cuộc sống tự do thoải mái chứ không phải tiếp tục cảnh chim trong lồng.

- Nhà thì có thể tìm, nhưng nhà thuê thì không có đầy đủ tiện nghi như em muốn đâu.

- Sao lại không có? Không có anh cũng phải tìm cho có - Xà Phu ngang ngược nói - Chẳng phải mẹ có mấy căn nhà vẫn để trống sao, anh mượn của mẹ đi.

- Em tự đi nói cũng được mà.

- Em không muốn gặp bà, tóm lại là anh nghĩ cách cho em đi. Em chỉ cần biết ngày mai em phải có nhà mới.

Dã Ninh cũng chẳng chấp tính ngang ngược của Xà Phu. Dù sao thì mười bảy năm qua cậu cũng đã quá quen với tính cách của cậu ta rồi. Với cả trước giờ Dã Ninh hoặc những người trong gia đình vẫn thường nhường nhịn Xà Phu, thế nên cái kiểu nói chuyện như ra lệnh của cậu ta cũng được hình thành từ đó.

- Ha... em nghĩ tìm nhà dễ như thế à, còn phải đáp ứng đủ tiêu chuẩn của em, làm sao mà nhanh được.

- Chắc chẳng phải chuyện của anh nên anh lề mề là đúng rồi. Nhưng mà thôi, với tư cách một người nhờ vả thì em đành cam chịu vậy.

-...

Hai người không có chuyện để nói thêm nên đi vào nhà.

Trong cả buổi tối, một đám hàn huyên đủ chuyện, từ chuyện ở trường cho đến chuyện thiên hạ. Và trong số những chuyện mà họ nói đến, có Sư Tử.

Trong bàn tiệc, ngoài Xử Nữ thì có lẽ chẳng ai phát hiện tình cảm giữa Dã Ninh với Sư Tử, thế nên cả đám bình thản nói chuyện. Cự Giải là người đầu tiêu.

- Mà tao nói này, sao cả Sư Tử và Bạch Dương đều không đến nhỉ? Hay là mày không mời hai đứa nó hả Xử Nữ?

- Có mời mà, nhưng chắc là tụi nó bận.

- Có khi nào tụi nó đi đánh lẻ với nhau rồi không? - Nhân Mã tiếp lời.

Cự Giải: "Không thể nào đâu, hai đứa nó trở mặt với nhau rồi còn gì. Với cả không trở mặt thì Bạch Dương cũng không bao giờ đi riêng với Sư Tử nữa đâu, kiểu gì chả chết với Kim Ngưu"

Nhân Mã: "Bạn bè thì có sao đâu, Kim Ngưu đâu có quyền quản đến mức đó"

Song Ngư: "Nhưng cậu ta vẫn quản được đấy thôi, nếu không phải cậu ta thì nhóm bốn đứa tụi mình đâu có tan rã, Sư Tử cũng không dính vào một đống rắc rối. Bạch Dương cũng chẳng bị đuổi học"

Thiên Yết: "Thật ra cũng không thể đổ hết lỗi tại Kim Ngưu..."

Thiên Yết nói chưa hết lời, Xử Nữ liền cắt ngang:

- Đấy là do em không biết thôi, bởi vì sự chen chân của Kim Ngưu mà Sư Tử đã khóc hết nước mắt đấy... cậu ta thích Bạch Dương đến mức nào chứ, từ nhỏ đến lớn hai người vẫn như hình với bóng, tự nhiên có đứa khác xuất hiện cắt đứt quan hệ của họ, không đáng bị ghét mới là lạ.

- Sư Tử khóc á? Thật à? - Ma Kết không tin, cô nàng vặn hỏi lại.

Câu trả lời mà Xử Nữ nghĩ đến chính là đương nhiên là không rồi, mình bịa đấy nhưng vẻ mặt cô nàng lại cực kì chân thật, chính xác là kiểu mình có biết nói dối bao giờ đâu.

- Thật mà, chỉ mới hôm qua thôi nó có than thở với Song Ngư chuyện cũng lâu rồi không được gặp Bạch Dương còn gì. Phải không Song Ngư?

Song Ngư ban đầu có hơi ngạc nhiên, nhưng cậu ta nhanh chóng nhận được tín hiệu từ ánh mắt Xử Nữ.

- À, ừ...

- Kể ra Sư Tử đúng là thảm ha, Kim Ngưu đúng là khắc tinh của cậu ta rồi.

Nhân Mã sẽ không ngờ được, Xử Nữ mới chính là khắc tinh của Sư Tử.

Xử Nữ: "Mà thôi, đừng nói về cậu ấy nữa, chuyển sang người khác đi"

Đến tối muộn, khi mọi người đã ra về, người duy nhất còn ở lại là Dã Ninh, cậu ta ngồi dựa trên ghế salong, sắc mặt không tốt lắm. Xử Nữ biết rõ lí do, nhưng cô nàng vẫn giả vờ hỏi:

- Sao vậy? Tâm trạng không tốt à?

Dã Ninh không biết nên trả lời gì nữa. Có lẽ hiện tại cậu muốn hỏi rõ Xử Nữ chuyện của Sư Tử, nhưng một phần vì sĩ diện, một phần vì không muốn đối mặt với sự thật, thế nên cậu cứ phân vân mãi, lại càng vô tình khiến bản thân trở nên khó chịu hơn nhiều.

- Không có, chỉ là hơi mệt thôi.

- Tuy em nói như vậy... - Xử Nữ thở dài, cô nàng đưa cho Dã Ninh một ly nước ép táo, rồi ngồi xuống chiếc ghế sofa gần đó, hai chân vắt chéo nhau, rồi tiếp tục nói - Nhưng làm sao chị có thể không nhìn ra em nghĩ gì.

Dã Ninh: "..."

Cô nàng quan sát biểu cảm của Dã Ninh, rồi nói tiếp:

- Chị biết em có tình cảm với Sư Tử, nhưng mà em cũng nghe mọi người nói rồi đó, cậu ấy... Mà em cũng đừng để tâm, dù sao thì cậu ta cũng đâu xứng với em, thích con gái không tốt hơn sao?

- Nếu biết em buồn như vậy lúc nãy chị nên ngăn mọi người nhắc đến cậu ấy rồi. Nhưng mà em biết rồi thì cũng tốt, đừng nghĩ thêm gì về cậu ấy nữa, em đừng tự ngược bản thân mình làm gì.

- Chị không biết em và Sư Tử sao lại trở nên thân thiết, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu ấy thích em. Có lẽ... chị nghĩ có lẽ em cũng ảo tưởng cậu ấy thích em đi, nhưng làm sao chuyện đó có thể xảy ra? Sự thật là cậu ta còn chẳng thể buông bỏ tình cảm với Bạch Dương kia mà, có chăng hai ngươi là trùng hợp quen nhau, cậu ấy xem em như người thay thế Bạch Dương, dùng em để quên đi cảm xúc thật của mình mà thôi.

-...

- Em hiểu rõ mà, hoặc là em tự mình ảo tưởng, hoặc là cậu ta chỉ xem em như kẻ thay thế mà thả thính em, không thể có chuyện cậu ấy cũng thích em được.

Dã Ninh càng nghe càng không vui, cậu ta chậm chạp nghĩ ngợi hồi lâu, rồi mới đáp lại:

- Không thể nào đâu, không phải em ảo tưởng, cậu ấy cũng không phải người như vậy.

- Sao em biết cậu ta là kiểu người gì? Chị em cậu ấy mười tám năm, em chỉ tiếp xúc với cậu ấy ba tháng. Vậy giữa chị và em ai là người hiểu rõ cậu ấy hơn?

-...

- Em nghĩ kĩ đi, đâu cần vì một người không thích mình mà phiền lòng đúng không? Huống hồ cậu ta còn là con trai, hai người sẽ có kết quả tốt sao. Em từng nghĩ đến tương lai chưa? Em muốn một mối quan hệ chỉ đi đến ngõ cụt thôi sao? Xà Phu nó đã như vậy rồi, em cũng muốn giống nó sao? Cả em và em trai mình đều đang đi ngược lại những quy tắc và chuẩn mực của xã hội đó. Em đã nghĩ đến cảm xúc của bố mẹ mình khi họ biết về chuyện này chưa?

Có lẽ trong thế giới mà bọn họ đang sống, vẫn còn những quan niệm cổ hủ đang bao vây lấy họ.

Rất nhiều phụ huynh sau khi nhận ra con mình là người đồng tính thì họ đã rơi vào trạng thái hoảng loạn, muốn chối bỏ thực tại. Dã Ninh cũng từng gặp trường hợp này, nó xảy ra với chính gia đình họ hàng cậu, họ không thể chấp nhận nổi khi đứa con trai duy nhất trong nhà giờ đây không thể kết hôn và gia đình không có người nối dõi. Họ coi đồng tính là một căn bệnh, và quyết tâm đưa con trai mình trở về "đúng nghĩa con người thật" bằng cách tìm đến các bác sĩ.

-...

- Dù sao ba mẹ em cũng chỉ có mỗi em và Xà Phu, cả hai đều hỏng thì xem như là giết chết linh hồn họ rồi.

Hiện tại Dã Ninh không rõ bản thân đang nghĩ gì nữa. Có lẽ Xử Nữ đã thành công làm dao động suy nghĩ của cậu rồi. Trước đây Dã Ninh cứ cho rằng bản thân là một người kiên định, mọi lựa chọn mà bản thân đã quyết thì người khác không thể thay đổi. Nhưng mà bây giờ cậu nhận ra mình đã sai.

Là vì cậu không có niềm tin vào Sư Tử, lại bị Xử Nữ nói trúng điều mà cậu lo lắng, thế nên chính kiến của cậu bị lung lay rồi chăng?

Xử Nữ không dừng lại, cô nàng lại tiếp tục nói:

- Thay vì chỉ chăm chăm nghĩ đến chuyện yêu đương, em nên tính chuyện tương lai của mình thì hơn. Chị biết rõ em muốn làm người thừa kế, nhưng Xà Phu là người được chọn, chị biết em không muốn anh em phải rạn nứt nên không tranh giành với nó. Nhưng mà em nghĩ kĩ đi, nó không có khả năng thừa kế.

-...

- Thần kinh Xà Phu vốn không bình thường, sức khoẻ cũng có vấn đề, tính tình nó cũng không được lòng người khác, đã thế chuyện của nó với Thiên Yết sớm muốn gì ông nội tụi em chả biết, ông ta sẽ muốn để lại sản nghiệp cho nó sao. Trước đây chẳng qua tính nết nó có chút giống ông ta, lại quyết đoán hơn em, thế nên nó mới may mắn được chọn. Nhưng suy cho cùng thì em chẳng có gì thua kém nó cả, việc gì em phải làm cái bóng của nó? Em là anh trai cơ mà.

Xử Nữ lại thở hơi ra.

- Chị cũng chỉ muốn tốt cho em thôi, chẳng lẽ một người có tham vọng như em là phải nhẫn nhịn trước một đứa em trai phế vật, lại còn bị yêu đương che mờ mắt sao?

- Nghe lời chị đi, sự nghiệp mới là quan trọng nhất. Hơn nữa, yêu đương với con gái mới tốt, đừng đi theo vết xe đổ của Xà Phu.

Dã Ninh nghe Xử Nữ nói rất nhiều, lại còn rất nhiều chuyện nói trúng tim đen của cậu, nói đúng những điều mà cậu đang nghĩ, khiến cậu tuyệt nhiên không thể phản bác được.

Gần giữa đêm, Dã Ninh không hiểu chính mình nghĩ gì mà lại lái xe đến nhà Sư Tử. Dường như cậu vẫn không muốn tin những gì bọn họ nói, cậu muốn chính miệng Sư Tử xác nhận thì cậu mới tin. Dù cậu biết bản thân hiện tại không có tư cách gì để điều tra việc Sư Tử thích ai hay muốn gì, nhưng cậu không thể chấp nhận những suy nghĩ mập mờ của chính mình.

Có lẽ cậu vẫn nuôi hi vọng, bọn họ chỉ đang không biết rõ cảm xúc của Sư Tử mà thôi.

Nhưng đến cuối cùng, Dã Ninh cảm thấy bản thân không nên tiếp tục tìm kiếm hi vọng.

Nửa đêm, Bạch Dương đứng trước cổng nhà Sư Tử, cả hai nói chuyện, rồi Sư Tử đưa cho Bạch Dương thứ gì đó. Dã Ninh nên nghĩ gì đây?

Có vẻ như Xử Nữ nói đúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top