Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù đã trả lời CEO Kang như thế, nhưng không dễ để nói chuyện đó với Jae Kyung. Với tính cách của Jae Kyung, nếu anh bảo cậu hoãn công bố giải nghệ, thì chắc chắn cậu sẽ từ chối rằng 'Em không muốn. Phải nhanh chóng công bố giải nghệ thì mới không bị phiền việc tham gia Olympic nữa', nên thật sự anh không có gì để nói cả.

Nếu anh thử nhắc đến những việc như vấn đề hợp đồng quảng cáo hay là lập trường công ty, thì chắc chắn câu trả lời anh nhận được sẽ là đó là việc của công ty, rõ ràng cậu đã nói hết rồi và trong hợp đồng không hề có điều khoản riêng về thời điểm công bố giải nghệ. Và lời đó của Jae Kyung rất đúng. Nếu thời điểm công bố giải nghệ quan trọng như thế thì phải bàn bạc trước khi viết hợp đồng chứ. Tới muộn màng mới làm việc này, nói thật là tổn thất chung cho cả đôi bên.

Vậy nên anh mới do dự việc nói ra. Bất kể việc thuyết phục có thành công hay không, thì anh cũng không muốn nói ra điều mà Jae Kyung không thích. Sau khi nói chuyện cởi mở với cậu mấy ngày trước ở hồ bơi, cuối cùng anh cũng cảm thấy có thể nói chuyện thoải mái một chút với cậu. Thỉnh thoảng đùa giỡn qua lại, dù rất hiếm nhưng anh cũng có thể thấy được gương mặt cười của Jae Kyung. Nhưng anh không muốn không cẩn thận nói ra điều đó rồi lại quay về bầu không khí mập mờ giống trước đây.

Khi anh cứ lần lữa ngày này qua ngày khác, dũng khí dần tiêu tan, khiến anh còn nghĩ tới cả việc có nên để vậy cho Jae Kyung công bố giải nghệ hay không thì tùy.

Tất nhiên, nếu giải nghệ thì cơ hội quảng cáo sẽ ít đi. Ngay cả trong các nơi đã ký hợp đồng rồi cũng sẽ có nơi nhắc đến vi phạm nghĩa vụ và bồi thường hợp đồng. Tuy nhiên, vẫn có nhiều nơi muốn tiến hành theo hướng này hơn. Dù sao thì Jae Kyung hiện đang là ngôi sao thể thao nổi tiếng nhất và ngay cả khi giải nghệ thì những kỷ lục của cậu cũng không biến mất. Miễn là không quá tham vọng, thì công ty hay là Jae Kyung đều có thể kiếm được số tiền kha khá trong 2 năm rồi phủi tay đi. Có lẽ như thế sẽ gọn gẽ hơn.

Tuy nhiên, dù có cố hợp lý hóa như thế nhưng khi nhìn dáng vẻ Jae Kyung bơi, anh lại thấy tiếc nuối.

Cậu giỏi như vậy, rốt cuộc tại sao lại muốn giải nghệ. Ngay cả khi nhìn vào thể trạng và kỹ năng thì thời kỳ đỉnh cao của cậu sẽ là năm sau chứ không phải năm nay. Bản thân cậu cũng biết điều đó, nhưng sao chỉ cố đến năm nay rồi ngừng lại. Cũng không phải cậu chán bơi, mà vẫn còn thích như thế kia, vậy rốt cuộc tại sao.

Khi anh đang đứng bên bờ hồ với những suy nghĩ như bình thường, thì Jae Kyung đang im lặng bơi vòng quanh hồ một lúc lâu, đột nhiên đứng dậy và nói.

"Hôm nay anh cũng không xuống ạ?"

"Ừ."

Jae Kyung tháo kính và ngước lên với ánh mắt như hỏi tại sao?

"Tập trung vào việc huấn luyện của em đi."

"Em làm tốt hơn khi có anh."

"Không đời nào."

Khi Ji Heon khoanh tay và cười, Jae Kyung nói "Thật đấy ạ".

"Anh biết rồi. Vậy mai anh sẽ xuống."

"Với lại, nếu được anh hãy mua một bồ đồ bơi đi ạ."

"Tại sao? Em thấy tiếc khi cho anh mượn à?"

Ji Heon nói đùa. Jae Kyung liếc Ji Heon một cái rồi lại chìm trong nước.

Bước ra ngoài sau khi hoàn thành huấn luyện, có một chiếc Porsche đang đậu ở bãi đậu xe. Anh rất ngạc nhiên vì là loại xe anh chưa từng thấy khi tới lui nhà thi đấu này, bỗng nhiên cánh cửa kính bên ghế lái hạ xuống và một người con trai bỗng thò đầu ra chào hỏi.

"Chào, cục cưng."

Khi Jae Kyung thở dài, Cha Sung Hyun cười với gương mặt vui vẻ rồi bước xuống xe.

"Anh quản lý đẹp trai! Mình lại gặp nhau rồi."

"Vâng, lại gặp rồi."

Ji Heon đang cúi đầu chào thì Cha Sung Hyun bỗng đưa tay ra nên anh bắt lấy bàn tay đó.

"Oa, anh ơi. Anh cùng chiều cao với em này."

Cha Sung Hyun mở to mắt nói rồi đột ngột quay về xe mình và hét lớn "Này, anh ấy cao bằng anh! Không phải rất thần kì sao?". Tới lúc này, anh mới nhìn thấy một chàng trai trẻ ngồi ở ghế phụ qua cửa kính tối màu. Là một chàng trai trạc tuổi Jae Kyung, trông điềm đạm và đang đeo kính. Khi cậu chạm mắt với Ji Heon, cậu cười như thể có chút bối rối và cúi đầu.

Là quản lý của Cha Sung Hyun. Tại sao quản lý lại ngồi ghế phụ nhỉ. Là xe của cậu ấy nên cậu ấy đích thân lái sao. Trong khi suy nghĩ đủ thứ, anh cũng cúi đầu chào lại.

"Giờ anh đang làm gì thế."

Jae Kyung nắm lấy cánh tay của Cha Sung Hyun và nói.

"À không, vì thấy thần kì."

"Không hề thần kì nên anh mau lên xe đi ạ."

Jae Kyung mở cửa ghế lái và gần như cưỡng ép, đẩy Cha Sung Hyun vào trong. Sau đó, cậu nhanh chóng mở cửa hàng ghế sau và nói với Ji Heon.

"Anh, hôm nay em sẽ đi riêng ạ."

"À, ừ."

Ji Heon trả lời thì cùng lúc, cửa ghế sau cũng đóng lại. Một lát sau, chiếc Porsche rời khỏi bãi đậu xe, và sau khi Ji Heon lên xe của mình rồi, anh mới nhận ra việc mình quên nói với Jae Kyung một chuyện quan trọng.

Phải bảo cậu cẩn thận, đừng để bị chụp ảnh.

Ji Heon tặc lưỡi và mở điện thoại lên. Rồi anh soạn tin nhắn định gởi cho Jae Kyung, nhưng anh bỗng khựng lại ngay trước khi gởi đi. Do anh nhớ lại lúc trước, khi anh nói những lời như thế, phản ứng của Jae Kyung rất khó chịu.

"........"

Ji Heon đắn đo, rồi cuối cùng xóa tin nhắn đang soạn. Anh tắt màn hình và ném qua chiếc ghế phụ trống. Cứ thế anh khởi động xe và lẩm bẩm trong miệng. Không biết, cậu ấy sẽ tự biết mà làm thôi.

"Cha Sung Hyun, khát khao yêu đương mãnh liệt ngay cả khi trước giải đấu. Thật là, hãy xem bài báo đi."

Trưởng ban Yoon nhìn vào điện thoại và bật cười.

"Dù sao thì mấy tên nhà báo đúng là không có đạo đức gì cả. Còn 10 ngày là đến giải đấu, có nhất thiết phải thế này không."

Một nhân viên của Nhóm Quản lý giận dữ nói.

"Để sau khi giải đấu kết thúc rồi hãy đăng chứ. Làm lung lay tâm lí tuyển thủ và phá hỏng giải đấu mới vui à? Họ không phải công dân Hàn Quốc à?"

"Chắc vì biết Kwon Jae Kyung không phải người như thế nên mới đăng lên."

Một nhân viên khác nói, như thể bảo mọi người hãy bình tĩnh.

"Những scandal cho tới tận bây giờ, cậu ấy cũng không phản ứng gì. Có làm hay không cũng không vấn đề gì. Hơn nữa, cảm giác như cậu ấy đã hẹn hò bán công khai với Cha Sung Hyun rồi, nên tôi tự hỏi có tác dụng gì khi giờ lại đăng chuyện này."

Ji Heon cũng nghĩ thế. Đây không phải lần đầu ảnh của hai người xuất hiện, tin đồn hẹn hò cũng đã xuất hiện nhiều lần từ năm ngoái. Tóm lại, không có lý do gì để tới giờ này mà các nhà báo còn ngập ngừng và bày ra chiến lược cả. Anh không biết có điều gì cực kỳ kích thích trong tấm ảnh nhưng tất cả những gì họ làm là chỉ ngồi cùng bàn và nói chuyện trong một quán Pub mà thôi.

Vậy nên, bất chấp vài danh hiệu rác rưởi như <Kwon Jae Kyung ♡ Cha Sung Hyun, khoảnh khắc hạnh phúc thổi bay áp lực giải đấu>, <D-10 tại Giải vô địch bơi lội xuyên Thái Bình Dương Incheon, Kwon Jae Kyung hẹn hò cùng người yêu vào ngày gia nhập làng vận động viên quốc gia Samoa>, <Kwon Jae Kyung, bí quyết để trở thành người châu Á đầu tiên đạt Grand Slam là sự hỗ trợ của người yêu?> v.v, thì phản ứng của mọi người không tệ đến thế. Mà trái lại, nếu nhìn những bình luận trong bài báo, có rất nhiều nội dung đứng về phía Jae Kyung, hẹn hò trước giải đấu thì có sao, vận động viên không phải người à, phóng viên không có người yêu hỗ trợ nên mới đăng bài báo thế này v.v.

Jae Kyung vốn là như thế. Cậu được hầu hết mọi người yêu mến, bất kể già trẻ trai gái và nổi tiếng với những bài báo có bình luận trong sạch mà rất hiếm một vận động viên có được.

Điều không thể tránh khỏi là không có cái cớ nào để chửi rủa cả. Dù sao thì luôn có một lý lẽ lâu đời trong ngành này rằng vận động viên thì chỉ cần giỏi thể thao là được, nhưng Kwon Jae Kyung không chỉ giỏi không mà còn xếp hạng số 1 thế giới cả về danh lẫn thực. Cậu đã được công nhận là vận động viên bơi lội giỏi nhất thế giới, thì ai dám kiếm cớ bắt bẻ chứ?

Hơn nữa, ngày nay, trong thời đại mà các vận động viên muốn nổi tiếng thêm một chút sẽ xuất hiên trên TV hoặc các chương trình tạp kỹ, thì cậu là một vận động viên hiếm hoi chỉ tập trung vào công việc chính của mình. Kể cả khi đạt được huy chương Olympic và gần như được xem là người hùng của cả nước, cậu thậm chí còn không xuất hiện trên tạp chí chứ đừng nói là chương trình tạp kỹ. Mặc cho người khác có quay quảng cáo hay không, cậu chỉ ru rú ở Úc, bơi lội và chuẩn bị cho giải đấu tiếp theo. Vậy nên không lý nào mọi người lại không thích cậu.

Đôi khi, có những bài báo khiêu khích xuất hiện nhằm mục đích tăng lượt xem, đa phần các phản ứng đều là đừng có động đến đứa nhỏ đang làm tốt, nếu thỉnh thoảng có bài đăng trên diễn đàn nói rằng cậu chỉ giỏi thể thao và là một tên vô lễ, thì sẽ có hàng loạt những phản bác rằng vận động viên giỏi thể thao là được rồi, có cần thiết phải lịch sự không.

Năm ngoái, lần đầu, khi những scandal nổ ra cũng giống vậy. Có lẽ vì họ đã thấy Jae Kyung từ khi còn nhỏ nên lúc đầu mọi người rất kinh ngạc <Cái gì? Đứa nhỏ như vậy...?>, <Xuất hiện bức ảnh rời khỏi khách sạn với một người con trai ư...? Kwon Jae Kyung á hả?>, <Cậu ấy không phải vị thành niên à?>, rồi ngay khi biết rằng năm nay cậu đã 20 tuổi thì họ nhanh chóng thay đổi lời nói <À, vậy thì có vấn đề gì>, <Cũng đã đến lúc hẹn hò rồi>.

Cuối cùng, họ đưa ra những bình luận hài hước kiểu <Nghe nói vận động viên vốn kết hôn sớm>, <Tính cách em dâu của chúng ta cũng rất tươi sáng>, <Em trai tôi có mắt nhìn đàn ông ghê>, <Em dâu cũng là tuyển thủ quốc gia Đài Loan>, <Gương mặt cũng cấp quốc gia luôn>, rồi đến cả những lời không đâu như <Nhưng nếu có con thì quốc tịch thế nào? Cả ba mẹ đều xuất thân đội tuyển quốc gia nên đứa con cũng có năng lực nhỉ>, <Không phải lớn lên sẽ lựa chọn 1 trong 2 quốc tịch sao?>, <Nếu đứa nhỏ chọn quốc tịch Đài Loan thì tiếc lắm>, <Tuyển thủ Đài Loan kia là Beta mà>, <A, điên rồi>, <Thở dài...>, <Kwon Jae Kyung rất giỏi nhưng mất điểm ở chỗ này>.

Lúc Cha Sung Hyun cũng không khác gì mấy. Mọi người lúc đầu có chút bối rối trước tốc độ phát triển nhanh hơn mong đợi như <Này, cái tuyển thủ Đài Loan lần trước thì sao??>, <Chia tay với tuyển thủ Đài Loan khi nào thế???>, <Jae Kyung, cái thằng này, nhanh tay thật đấy>, rồi ngay lập tức bắt đầu khen ngợi vô cớ <Nhưng nếu là Cha Sung Hyun thì không còn cách nào>, <Thì đó, Cha Sung Hyun thì làm sao>, <Cha Sung Hyun, chấp nhận>, <Gu của Kwon Jae Kyung đúng là không thay đổi chút nào, kkkkk>, <Tên nhóc này nhìn trai là mắt sáng rực>.

Hơn nữa, dường như lần này là người Hàn nên có vẻ mọi người rất vui và vội tin tưởng vào những điều còn chưa chắc chắn <Tóm lại không phải hôn nhân quốc tế là được rồi>, <Cũng may là đứa con có quốc tịch Hàn Quốc nên sẽ không có bất đồng nào>, <Đúng thế, dù sao thì con trai cậu ấy phải ở đội tuyển Hàn Quốc>, <Điên mất, nếu là con trai của Cha Sung Hyun và Kwon Jae Kyung thì chắc gương mặt cũng ở cấp quốc gia>, và rồi <Cha Sung Hyun là Beta>, <Cha Sung Hyun là Beta mà, làm sao có con>, những bình luận đổ về ào ạt <A, điên rồi, lại nữa???>, <Cái thằng này, không phải Beta là không được à>, <Là Alpha mà sao lại vậy chứ>, <Kwon Jae Kyung sức hút Beta...>, <Nếu thật lòng muốn vậy thì đi hiến tinh trùng đi, cmn> v.v, quả nhiên lần này cũng kết thúc ở việc nói về gen.

"Thôi được rồi. Không cần thiết phải đối phó lại với những chuyện thế này nên bỏ qua đi. Hãy chỉ sắp xếp mấy bài báo có tiêu đề vớ vẩn thôi."

Trưởng nhóm Lee nói. Cô gom những tài liệu trên bàn với bàn tay thoăn thoắt rồi gọi Ji Heon "Trợ lý Jung".

"Phải đi thôi."

Ji Heon đứng dậy thay vì trả lời. Hôm nay cũng có 2 cuộc họp đã lên lịch liên quan đến hợp đồng quảng cáo của Jae Kyung.

"Đừng bận tâm."

Trưởng nhóm Lee nói ngay khi vừa ra khỏi văn phòng.

"Chúng ta không thể làm gì với đời sống riêng tư của tuyển thủ cả. Hơn nữa, ngay từ đầu Kwon Jae Kyung đã vạch rõ ranh giới tuyệt đối không được can thiệp vào đời sống riêng tư của cậu ấy. Ngày hôm qua, cho dù Trợ lý Jung có giữ cậu ấy lại và bảo đừng đi thì cậu ấy vẫn sẽ đi thôi. Dù có nói cẩn thận đừng để bị chụp ảnh thì vẫn sẽ bị chụp thôi."

"Vâng."

Ji Heon trả lời ngắn gọn.

"Thả lỏng cơ mặt đi. Đâu phải trách nhiệm của cậu, gì mà trông như sắp chết thế. Nếu có thêm tin tức thì phía Cha Sung Hyun sẽ đưa ra lập trường trước thôi."

Ji Heon cũng nghĩ như thế. Dù gì thì phía Cha Sung Hyun sẽ nhạy cảm với vấn đề này hơn là Jae Kyung. Phía đó chắc chắn sẽ tự biết mà đối phó. Vậy nên, anh không lo lắng đến việc xử lý tình huống liên quan. Ngay từ đầu, nó cũng không phải việc lớn lao gì để mà xử lý tình huống.

Mà anh chỉ hơi lo lắng một chút rằng Jae Kyung có ổn không thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top