Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu cho qua ở đây thì thật sự sẽ kết thúc. Còn nếu anh cho phép với bất kỳ lý do gì thì chắc chắn Jae Kyung sẽ không giả đò giữ ranh giới thêm nữa.

"Anh không quên. Nhưng anh không hôn."

Ji Heon nói một cách cứng rắn hơn bình thường.

"Có gì mà không được ạ. Đâu có vấn đề về mặt pháp lý, đạo đức, tiền bạc."

"Về tình dục cũng không được."

"Đâu có viết trong bản cam kết ạ."

"Này, vốn tình dục là bao gồm trong vấn đề đạo đức rồi."

Ji Heon khăng khăng. Nhìn vẻ mặt không thể tin nổi đó một lát, Jae Kyung nhanh chóng thay đổi thái độ.

"Em biết rồi. Em hiểu ý anh là gì, nhưng tại sao hôn lại là tình dục ạ? Ở Úc chỉ là chào hỏi thôi mà."

"Vậy à? Vậy em, ở trước mặt anh, hôn chào hỏi với Noah thử xem. Nếu vậy thì anh sẽ làm y hệt cho."

".........."

Trong khoảnh khắc, Jae Kyung với vẻ mặt không nói nên lời. Khi nhìn thấy Jae Kyung hiếm khi bối rối, Ji Heon tự động bật cười.

"Không làm được phải không?"

Nhìn xem, thằng quỷ. Em còn xa anh lắm.

Trong khi anh đang thầm tự hào trước mưu trí của mình thì Jae Kyung đột nhiên nói với vẻ mặt nghiêm túc.

"Làm y hệt là..., nếu em hôn sâu với Noah thì anh cũng sẽ làm như thế cho em phải không?"

"Cái gì...?"

"Em quay bằng video cho anh xem là được phải không?"

Dù là chào hỏi nhưng em không muốn làm trước mặt anh. Cậu nói thẳng thừng nhưng dường như không giống đùa chút nào. Chắc vậy. Vì não phải của Jae Kyung đã mất khả năng nhận thức chuyện đùa từ lâu. Cả đầu vào và đầu ra đều không có khả năng.

"Vậy nếu đưa lưỡi vào,"

"Đừng có làm!"

Ji Heon hốt hoảng hét lên. Cứ thế này anh sợ rằng Jae Kyung sẽ thật sự quay phim lại việc cậu hôn Noah mất. Vì Noah cũng là kiểu người nếu có chuyện thú vị thì sẽ lao vào như thiêu thân, nên nếu Jae Kyung để nghị hôn thế này thế nọ thì chắc chắn cậu ta sẽ sẵn sàng cho mượn môi bằng tất cả nhiệt huyết.

"Này, em đừng có làm, thật đó. Dù em có làm với Noah thì anh cũng sẽ không làm đâu, nên em tuyệt đối đừng có làm."

Ji Heon liên tục cảnh cáo.

"Gì vậy chứ. Lúc nãy anh còn nói là sẽ làm cho em mà."

Jae Kyung cau mày nói. Nhìn vẻ mặt cậu thật sự bực mình thì có vẻ cậu thật lòng định hôn Noah. Ji Heon cảm giác lưng đổ đầy mồ hôi lạnh. Bản thân thật ngu ngốc khi chốc lát đã có suy nghĩ rằng mình thắng Jae Kyung.

"Anh không làm. Vậy nên mau ngủ đi."

Ji Heon lặp lại rồi đắp chăn tới cổ của Jae Kyung.

"Em không ngủ được."

Jae Kyung lập tức kéo chăn xuống và nói.

"Dù vậy vẫn phải ngủ."

Anh sẽ ở cạnh cho tới khi em ngủ. Ji Heon lại ngồi lên đệm mát-xa và nói.

"Anh là đồ ngốc ạ? Thế thì em càng ngủ không được."

"Vậy à? Vậy giờ anh đi đây."

Ji Heon vội vã nhấc người lên.

"Anh đừng đi."

Jae Kyung vội nói.

"Em sẽ ngủ nên hãy ở cạnh em."

"Vậy mau ngủ đi."

Ji Heon mỉm cười và lại ngồi xuống đệm. Jae Kyung cứ thế nhìn Ji Heon một lúc rồi quay đầu, nhắm mắt lại và nói. Em cũng muốn ngủ lắm.

"Nhưng thật sự không ngủ được."

"Tại sao, căng thẳng à?"

"Không phải căng thẳng."

"Phấn khích à? Vì nghĩ đây là trận đấu cuối cùng?"

Jae Kyung lại mở mắt. Rồi với vẻ mặt suy tư, cậu nói.

"Em không biết. Vì nghĩ đây thật sự sẽ là kết thúc nên cảm giác có chút kỳ lạ."

Sao không vậy được. Ji Heon hiểu rất rõ tâm tư đó. Vào cái đêm trước ngày dọn dẹp đồ đạc ở hồ bơi, anh cũng đã không thể ngủ cho tới tận tờ mờ sáng. Có vẻ Jae Kyung còn hơn cả thế. Cậu đạt được nhiều thứ hơn anh và để lại nhiều thứ hơn. Chắc chắn bây giờ cậu quan tâm vế sau hơn. Vì chắc hẳn bản thân Jae Kyung cũng hiểu rõ rằng kỹ năng của cậu vẫn còn có thể phát triển vượt trội hơn nữa.

Tuy nhiên, hiện giờ anh không muốn nói tới chuyện Olympic.
L Hiện giờ anh chỉ muốn cậu tập trung vào trận thi đấu cuối cùng của hôm nay thôi. Để được vậy, tốt hơn hết là nên để cho Jae Kyung cảm thấy nhẹ nhõm hơn dù chỉ là một chút.

"Hãy nghĩ về những việc sẽ xảy ra sau khi kết thúc."

Giờ suy nghĩ cũng không ~ hề có nghĩa lý gì. Ji Heon nói giống như ông già.

"Chắc là thế."

Jae Kyung lẩm bẩm ngắn gọn. Và rồi như mọi khi, cậu đan ngón tay vào làm gối và nhắm mắt lại, chưa được bao lâu lại mở mắt ra. Có vẻ tâm trí vô cùng rối bời.

Những lúc như thế này, giải pháp tốt nhất đó là thu hẹp sự khuếch trương suy nghĩ dù là bằng cách ép buộc. Nó giao cho bạn một bài toán mới để có thể chỉ tập trung vào một mục tiêu ngay trước mắt và dẹp bỏ hết những thứ xa xôi. Nếu có thể, đó nên là thứ thú vị và nâng cao ý chí.

Liệu có điều gì đáng giá với Jae Kyung không. Phải nói chuyện gì để tên nhóc này có thể mong đợi vào trận đấu cuối cùng với tâm thế vui vẻ và không suy nghĩ lung tung đây. Ji Heon đắn đo khá lâu. Rồi cuối cùng, anh nghĩ ra một phương án khá ổn và đúng lúc định kể với Jae Kyung thì.

'Chỉ là Trợ lý Jung quá chiều cậu ấy. Vậy nên cậu ấy cũng chỉ làm nũng với mình Trợ lý Jung. Tôi hiểu tâm tư khác biệt của cậu, nhưng hãy giữ rõ ranh giới để tốt cho sau này.'

Ji Heon nhớ lại lời của Trưởng nhóm Lee Yoo Jung lúc ăn trưa và có chút hỗn loạn. Anh suy nghĩ liệu đây có phải hành động không giữ được ranh giới không, hay anh đã quá dễ dãi với Jae Kyung sao.

Bất kể là gì, Ji Heon cũng không thể chắn chắn được. Cách đây không lâu còn minh bạch rõ ràng mối quan hệ giữa bên A và bên B, và anh có cảm giác mạnh mẽ rằng mình bị kéo đi một cách miễn cưỡng bởi sự ương bướng của Jae Kyung. Vậy nên, trái lại anh càng nhận thức được rằng 'Đây là công việc, không thể làm khác được', nhưng từ lúc nào, anh có cảm giác ranh giới đã trở nên mơ hồ. Và còn hơn thế sau khi anh biết được sự thật rằng Jae Kyung thích anh.

... Chờ chút, đây thật sự là anh quá dễ dãi ư. Không phải Jae Kyung mà vấn đề là do anh ư.

Ji Heon trở nên nghiêm trọng. Dù khi nghe chuyện từ Trưởng nhóm Lee Yoo Jung, anh vẫn nghĩ tất cả đều là do Kwon Jae Kyung, nhưng giờ cần phải suy nghĩ thận trọng thêm chút rồi.

Nếu như là tuyển thủ khác thì sẽ ra sao. Ji Heon nghiêm túc suy nghĩ. Dù không phải Jae Kyung mà là tuyển thủ khác thì anh vẫn như vậy ư. Nếu là Yeon Ho thì sao? Nếu cậu ấy hưng phấn quá khích trước giải đấu thì anh có đắn đo như này không? Anh thậm chí có đưa ra đề nghị thế này để làm cậu cảm thấy nhẹ nhõm không?

Khi so sánh với Yeon Ho, anh đã có ngay đáp án. Tuyệt đối không. Anh không làm vì nó phiền phức và trước đây, anh cũng không có nghĩa vụ phải làm tới mức đó. Dù nghĩ thế nào thì đây vẫn là hành động vượt quá phạm vi công việc.

Khi nhận ra điều đó, anh không thể không cười. Ji Heon khoanh tay và khẽ thở dài.

Hình như anh thật sự yếu đuối với cậu.

Giờ Ji Heon phải thừa nhận. Rằng không chỉ mình Jae Kyung vượt qua ranh giới. Dù hướng đi có hơi khác một chút nhưng chắc chắn có một phần trong anh suy nghĩ khác biệt về cậu, khác với những tuyển thủ thông thường.

Không, đây thật sự không phải điều không thể tránh khỏi sao.

Ji Heon tự mình biện minh. Trước khi là tuyển thủ của công ty thì cậu đã là đứa trẻ anh biết từ lâu rồi. Là đứa trẻ chuyển đến tận hồ bơi đó vì anh. Là đứa trẻ rất thích tư thế bơi của anh, dù nó không có gì đặc biệt, và nói rằng muốn bơi giống như anh. Trước một câu nói như thể lướt qua của anh mà cậu đã thực hiện được một nhiệm vụ vô lý đó là Grand Slam, và vì anh, một đứa không có giá trị gì, mà cậu đã ký hợp đồng với công ty cùng những điều khoản hết sức vô lý.

Thậm chí cậu còn thích anh. Dù là do pheromone hay là gì, cuối cùng anh vẫn có những cảm xúc mà mình không nên có. Dù không thể đón nhận tình cảm đó, nhưng ngoài điều đó ra, anh vẫn muốn làm gì đó cho cậu nếu có thể. Đương nhiên vì anh vẫn là con người, dù tốt hay xấu. Nên không khỏi cảm thấy có chút đồng cảm với cảm xúc đó.

Dù sao thì anh đã từ chối một cách rõ ràng và nói mình không có ý định hẹn hò. Ji Heon tự tin mình sẽ không vượt qua ranh giới đó.

Nếu vậy thì hôm nay nói rõ thêm một lần nữa cũng không tệ. Rằng anh tuyệt đối không hề có ý định sẽ có mối quan hệ như thế với cậu trong tương lai.

Thay vào đó, đúng là cậu rất khác biệt nếu so với các tuyển thủ khác, vậy nếu anh nói muốn tiếp tục duy trì mối quan hệ tốt đẹp hiện tại thì liệu Jae Kyung có hiểu cho anh ở mức độ nào đó không.

Nếu hẹn hò rồi chia tay thì sẽ chỉ trở thành một mối quan hệ không khác gì người lạ mà thôi. Vậy nên cứ như bây giờ, sống hòa hợp với mối quan hệ anh em thân thiết không được sao. Nếu không viện cớ khác mà cứ nói thật lòng mình thì không biết Jae Kyung có hiểu cho không. Tất nhiên, một mối quan hệ thoải mái có thể duy trì thật lâu sẽ tốt hơn một mối nhân duyên sẽ chóng tàn. Điều đó sẽ tốt hơn cho anh và cho cả Jae Kyung.

"Jae Kyung à."

Khi đã quyết tâm, Ji Heon vội gọi tên của Jae Kyung. Jae Kyung nằm trên giường, quay đầu nhìn anh.

"Hôm nay thi đấu xong, em về nhà ngay phải không?"

Ji Heon hỏi trong khi khoanh tay.

"Hay phải ở lại làng vận động viên cho tới lễ lế mạc? Huấn luyện viên nói thế à?"

"Em chỉ cần tham gia lễ bế mạc là được."

Tức là cậu không cần ở lại làng vận động viên.

"Vậy à? Vậy hôm nay kết thúc lịch trình, mình đi uống rượu đi. Anh đãi."

Trước lời nói của Ji Heon, Jae Kyung mở to mắt như muốn hỏi "Thật ạ?" Nhìn thấy anh không đáp mà chỉ nhìn chằm chằm cậu một hồi lâu, dường như cậu đang nghĩ 'Ông anh này sao thế, đột nhiên có chuyện gì vậy'.

Sau một lúc phản ứng như thể không tin được, Jae Kyung lên tiếng, thể hiện quyết tâm không vội vàng mong đợi gì.

"Là đi cùng với nhân viên của SPOIN đúng không?"

"Sao vậy, em muốn như thế à?"

Nếu em muốn thì anh sẽ làm thế. Ji Heon nói và nở nụ cười.

"........."

Anh cứ tưởng Jae Kyung sẽ ngay lập tức nói rằng 'Không thích, sao em phải vậy chứ', nhưng không ngờ, cậu không làm thế. Cậu không hề vui vẻ giống như dự đoán của Ji Heon, mà trái lại cậu chỉ cau mày.
Và rồi,

"Anh có biết thỉnh thoảng anh tỏ ra là mình đã hẹn hò cực nhiều không ạ?"

Dù cậu đang nói nói với giọng điệu tức giận đến phát điên, nhưng Ji Heon không thể không bật cười.

"Này, rốt cuộc từ đâu mà em cảm thấy như vậy chứ."

"Tất cả ạ. Từng lời, từng lời một, tất cả."

Ji Heon lại lần nữa bật cười. Là do Jae Kyung giống như đang bộc lộ bản thân bằng những lời này.
Trước từng lời anh nói, cậu một mình rung động, thất vọng rồi lại hồi hộp.

Nhìn thì thấy rõ ràng Jae Kyung chưa từng hẹn hò lần nào. Không có mưu mẹo gì nên cũng không biết cách kéo đẩy một cách khéo léo, mà chỉ liều lĩnh đẩy tới hoặc là vội tránh né, chỉ một trong hai mà thôi.

Khi cậu còn che giấu tình cảm của mình, anh nghĩ cậu đang hành động với chiến lược bắt anh viết bản cam kết, nhưng một khi đã bùng nổ, chiến lược hay gì, cậu đều vứt đi hết và xông tới vô điều kiện. Cảm giác cậu đã dùng hết sạch sự kiên nhẫn cả đời cho một tháng giấu giếm đó và giờ cậu không nhẫn nhịn thêm nữa. Nói hết những gì muốn nói, làm hết những gì muốn làm.

Trông giống y hệt với bơi lội. Giống như không biết các thủ thuật bơi mà cứ thế liên tục quăng cả cơ thể xuống nước hết lần này đến lần khác, một tên nhóc giỏi giang, không sợ gì và có vẻ cũng định làm như thế trong tình yêu.

Mỗi khi phát ra hiện khía cạnh thế này của Jae Kyung, cảm giác của Ji Heon rất kỳ lạ. Jae Kyung có khía cạnh hậu đậu khác với vẻ ngoài đẹp trai, trông rất đáng yêu, nhưng anh cũng thấy tiếc cho cậu. Thật tốt nếu cậu gặp được một người bình thường hơn chút và có một mối tình đàng hoàng, cớ sao lại gặp những chuyện không nên có bởi một người như anh chứ.

Nhưng thật ra đó đâu phải ý muốn của Jae Kyung. Vì ngay từ đầu, cậu đâu có lựa chọn nào.

Vậy nên anh muốn giải quyết thật tốt theo hướng ôn hòa hơn. Anh muốn dẫn dắt Jae Kyung theo một hướng tốt để cậu không bị tổn thương thêm nữa. Đó là sự quan tâm tốt nhất mà anh có thể dành cho cậu.

Khi nghĩ như thế, trái tim đang thổi phồng lơ lửng trước đó, bỗng chốc dịu lại. Thật may quá. Vì nếu quá bồn chồn có thể sẽ gây ra sai lầm. Nên anh cần bình tĩnh lại một chút. Điều đó sẽ tốt cho Jae Kyung.

"Được rồi, mau ngủ đi, thằng quỷ."

Ji Heon nói với nụ cười như thở dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top