Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 80 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hử? Em nói là bây giờ ở đây của anh rối tung hết rồi. Jae Kyung mỉm cười rồi dùng ngón tay nới rộng lối vào. Đúng như lời cậu nói, có thứ gì đó đột ngột chảy ra từ bên trong ướt sũng.

"Ưng..."

Trước cảm giác run bắn người đó, Ji Heon ngửa cằm và run rẩy vai, thì ngay lúc đó, Jae Kyung rút ngón tay ra. Và sau khi kéo quần lót của Ji Heon xuống tới dưới đùi, cậu lại bắt đầu chạm vào tầng sinh môn. Khi cậu trực tiếp ấn lên làn da trần chứ không phải trên quần lót, kích thích càng rõ rệt hơn và sắc thái khoái cảm đồng loạt thay đổi.

"A, làm ơn..."

Ji Heon thở hổn hển và cầu xin. Đùa quá trớn rồi. Do đã đau khổ vật vã suốt cả buồi chiều nên dù chỉ cử động một chút thôi cũng cảm thấy đau nhói từ bên trong. Lớp niêm mạc sưng tấy còn chưa kịp dịu xuống, nếu lại kích thích như thế này thì việc anh không thể chịu nổi là điều đương nhiên. Chỉ là không cho vào thôi, chứ việc cọ xát và gây áp lực vào bên trong, nó y như nhau.

"A, không, không thích, đừng làm... làm ơn, dừng..."

Ji Heon dụi tóc vào lòng ngực của Jae Kyung và cầu xin. Không như lời nói, hông của anh cứ liên tục nhấp nhô. Anh co rút dữ dội như thể đang thít chặt dương vật, thứ mà thậm chí còn không hề thâm nhập vào như anh muốn, và mỗi khi như thế thì bắp đùi của anh sẽ cố kẹp tay của Jae Kyung vào giữa hai chân mình. Dù vẫn chưa cương nhưng anh cảm giác nếu cứ thế này thì phía sau anh sẽ ra trước khi cương mất.

"Anh, anh biết không?"

Jae Kyung ôm chặt Ji Heon hơn, người đang không thể tỉnh táo nổi và nói.

"Khi cái của em cho vào, ở đây của anh cực kỳ căng phồng luôn."

Cái chạm vào tầng sinh môn đã trở nên nhẹ nhàng.

"Mỗi khi đẩy vào rồi rút ra, em có thể thấy nó xẹp xuống rồi lại căng phồng lên."

Khi Jae Kyung dùng bàn tay ướt sũng chọc ghẹo, nơi đó nhanh chóng trở nên dinh dính. Do dịch thể sền sệt nên mỗi khi ngón tay chạm vào rồi tách ra, anh rùng mình trước cảm giác ngứa ngáy khó chịu. Không biết có biết điều đó không mà Jae Kyung càng vuốt ve làn da mỏng manh chậm chạp hơn và nói.

"Nhưng dù bây giờ không cho vào mà đã trở nên vô cùng căng cứng rồi. Lần đầu em biết, nếu hưng phấn thì ở đây cũng sẽ cứng ngắc đấy."

Dù vậy, cậu lại dùng tay khẽ ấn vào nơi sưng tấy đó lần nữa. Ngay lúc đó, một tiếng kêu gần giống như tiếng hét phát ra từ miệng Ji Heon. Lỗ nhỏ giật nảy theo phản xạ. Anh có thể cảm nhận được dịch thể tích tụ bên trong đang dần thâm nhập đến cả lối vào.

"Hư, ư ư ưng..."

Như thể không chịu nổi nữa, cơ thể lắc lư eo theo bản năng và cố bám dính mông vào phần dưới của Jae Kyung. Trước điệu bộ lộ liễu vòi vĩnh xâm nhập đó, Jae Kyung dùng một tay mở khóa quần jean. Ji Heon muộn màng nhận ra, gấp gáp lắc đầu.

"Không được, không được... Bây giờ,"

Bây giờ nếu cho vào, anh, sẽ ra mất. Ji Heon thở hổn hển nói.

"Vậy, vậy nên... đừng có làm... đừng, cho vào."

"Anh ra được mà."

Jae Kyung nói trong khi kéo dây kéo quần xuống.

"Không, thích, ư ức..., anh không muốn, ra, nữa, ức."

Trong khi anh nói thì cái thứ cứng rắn đó đã chạm vào lối vào. Chỉ vậy thôi mà chưa gì toàn thân anh đã run lẩy bẩy và trong bụng nhốn nháo. Lỗ nhỏ đang háo hức mong chờ, liên tục mấp máy để nuốt lấy thứ của người con trai đang chạm vào nó. Mỗi khi lặp đi lặp lại việc đóng mở, mông anh lại ướt đẫm bởi dịch thể rỉ ra từng chút một. Jae Kyung nói trong khi vuốt ve nhẹ nhàng dương vật của mình ở nơi đó.

"Anh, em nghĩ dù mình không cho vào thì anh cũng sớm ra thôi."

Vậy em sẽ cứ thế cho vào. Jae Kyung vừa nói vừa thổi vào dái tai của Ji Heon.

"Em cho vào được không? Em sẽ làm nhẹ nhàng. Sẽ không để cho anh mệt."

Nhé? Anh ơi. Cậu nói như thể thì thầm vào dái tai và mỗi khi như thế, đôi vai Ji Heon run lên bần bật.

"Anh Ji Heon."

Tự dưng Ji Heon nghĩ rằng Jae Kyung thật tinh ranh. Dù sao cũng là cuối tuần, nên cậu có cho vào thì anh cũng không thể nói được gì. Nhưng cứ nhất thiết những lúc như thế thì cậu lại đi xin phép là sao. Hơn nữa, nếu cậu nhờ vả với giọng nói đầy cảm giác nóng lòng như thế thì anh không thể nào mà nói đừng làm được nữa.

"Đừng bắn vào trong..."

Cuối cùng, Ji Heon cũng đồng ý với một điều kiện.

"Em sẽ không bắn."

Jae Kyung cũng hứa điều đó và đưa hông lại sát cơ thể Ji Heon.
Dương vật mới vừa nãy còn chạm vào mông, đã nhanh chóng tìm thấy lỗ nhỏ chật hẹp và bắt đầu chen vào. Đến lúc này, Ji Heon mới phát ra tiếng rên trước lực kéo mở quá sức ở nơi bị sưng tấy, và ngay khi anh nuốt trọn quy đầu dày cộm thì bên trong cơ thể dao động và cầu xin hãy mau cho hết phần còn lại vào. Jae Kyung sẵn lòng dập cái thứ như hung khí của mình vào sâu bên trong, khiến Ji Heon ngay khoảnh khắc đó, hét lên thật lớn và bắn ra.

"Động..., đừng động."

Anh không có thời gian bối rối vì việc lên đỉnh đến sớm hơn anh nghĩ. Ji Heon run rẩy toàn thân và cầu xin.

"Bây giờ, động, không được động, anh..."

"Em biết rồi."

Đúng như lời nói đó, Jae Kyung không hề cử động. Thay vào đó, cậu ôm chặt eo của Ji Heon. Khi cậu dùng lực như thể đang siết chặt eo, anh tự động thấy nghẹt thở trước cảm giác áp lực và trong bụng lại quằn quại một lần nữa.

"Ức, ư ưng...!"

Áp lực quá lớn đến mức không thở được. Ji Heon vùng vẫy như thể phát điên rồi nắm lấy cánh tay Jae Kyung và cố lấy ra nhưng Jae Kyung không buông. Mà trái lại, cậu càng siết chặt và gây áp lực lên eo Ji Heon hơn, mỗi khi như thế, những nếp nhăn bên trong thít lại như thể phát điên và siết chặt lấy dương vật của Jae Kyung đang cho vào bên trong.

"......!"

Trước khoái cảm khiến đầu óc trắng xóa, Ji Heon há to miệng nhưng không thể hét lên. Mỗi khi bên trong bao lấy dương vật người đàn ông run rẩy như thể co giật thì toàn thân cũng run rẩy theo. Ngón chân liên tục quằn quại đẩy tấm thảm và trên mu bàn tay đang ôm lấy cánh tay của Jae Kyung hiện lên những đường gân xanh.

Trong khi Ji Heon không biết phải làm sao trước cơn cực khoái không dịu đi, thì Jae Kyung chỉ im lặng, ôm lấy anh. Cậu vùi mặt vào đôi vai run rẩy và thỉnh thoảng chỉ vuốt ve thật nhẹ nhàng phần bụng dưới đang co giật của anh, ngoài ra cậu không hề động.

Phải đến khi Ji Heon khó khăn lắm mới tỉnh táo lại, điều chỉnh hơi thở và thả lỏng cơ thể đang căng thẳng, tới lúc này, cậu mới bắt đầu động từ từ. Như đã hứa, cậu không làm thô bạo và chuyển động thật chậm rãi như thể đang nhẹ nhàng khuấy đảo bên trong, nhưng có nhìn thế nào thì đây cũng không phải tư thế mà cậu theo đuổi dục vọng. Cử chỉ đó giống âu yếm sau làm tình hơn là đang trong trận chính, và chắc chắn đây là vì quan tâm Ji Heon. Có lẽ tới giờ cậu mới nhận ra rằng nếu làm quá khích khi anh trong trạng thái nhạy cảm thì chỉ gây đau đớn mà thôi.

Nói thật, với lập trường của Ji Heon thì thật tốt. Tốt nhưng trong lòng cũng không thoải mái. Tự hỏi như thế này thì cậu có thể xuất tinh được không. Jae Kyung với thể lực tràn trề nên cậu thích cử động mạnh bạo - tất nhiên không phải lỗi do Ji Heon kích động - đặc biệt, càng gần lên đỉnh thì cậu càng có xu hướng đẩy vào thô bạo.

Và quả nhiên, Jae Kyung cử động dương vật vừa phải và rút nó ra, rồi đẩy nó sát mông Ji Heon và bắt đầu vuốt bằng tay.

Ji Heon khá ngạc nhiên. Dù Jae Kyung đã nói không ra bên trong nhưng anh không nghĩ cậu sẽ giữ lời hứa đó. Hơn nữa, còn là rút ra giữa chừng và tự thủ dâm ư. Ji Heon đã đoán rằng cậu sẽ cử động nhẹ nhàng vừa đủ rồi nhanh chóng hưng phấn lên và dập thật thô bạo, nên điều đó khiến anh ngạc nhiên và thậm chí có chút cảm động.

Thế nên anh muốn giúp một tay nhưng quá mệt. Hơn nữa, nếu Jae Kyung lại thổi bùng ngọn lửa chỉ vì anh giúp một tay thì sẽ rất rắc rối. Vậy nên anh giả vờ không biết, chỉ nằm bên cạnh và điểu chỉnh hơi thở, và rồi Jae Kyung nhanh chóng xuất tinh.

Trong khi đó, Kwon Jae Kyung đã làm một việc rất táo bạo, là cọ xát thứ đó vào giữa mông của Ji Heon dù có thể làm bằng tay. Rồi cậu lấy cớ là lau chùi và đưa ra yêu cầu với Ji Heon, "Anh dang rộng chân ra xem, nâng mông lên."

"Cứ để anh lau."

"Em không thích. Em sẽ lau."

Jae Kyung cố chấp nói rồi hiên ngang đưa tay vào giữa hai chân của Ji Heon. Thật ra, anh có thể thấy rõ ràng cậu có mục đích nhưng vì phiền phức, và nghĩ ở mức này cũng được, nên đã để yên cho cậu làm.

Jae Kyung có vẻ rất vui vì Ji Heon giao phó cơ thể anh cho cậu nên cậu lau thật kỹ hơn anh nghĩ, và cuối cùng, còn mặc lại quần lót và quần dài cho anh thẳng thóm, đàng hoàng. Sau đó, cậu nằm xuống bên cạnh Ji Heon, ôm chặt từ phía sau và nói.

"Anh, nằm dưới sàn nhà không khó chịu sao? Lên giường nằm nhé? Em đưa anh vào phòng nhé?"
Dù nói là đưa vào nhưng rõ ràng nếu vào đó thì cậu sẽ nằm trên giường cùng anh.

"À, ừ, đúng rồi. Giường."

Khi anh nhớ ra chiếc giường đã thăng thiên thì anh không thể thư thả nằm được nữa.

"Không, anh sẽ ngồi dậy."

Ji Heon nói ngắn gọn và nhấc người dậy. Anh dùng tay chỉnh lại mái tóc rối bời rồi kiểm tra chiếc đồng hồ treo trên tường phòng khách. Đã hơn 8 giờ rồi.

"Em không đói hả?"

Ji Heon hỏi Jae Kyung. Jae Kyung tỏ vẻ như không đói lắm, nhưng Ji Heon không quan tâm và nói.

"Mặc đồ vào rồi đi ăn cơm thôi."

"Không ăn ở nhà ạ?"

"Nhà anh không có gì ăn cả. Anh không ăn ở nhà."

Anh sẽ đãi, đi thôi. Ji Heon đứng dậy và nói.

"Vậy em sẽ đãi."

"Này, thôi khỏi."

Anh ăn chùa từ em à. Ji Heon mỉm cười.

"Anh đãi cho. Đổi lại, em dùng chút sức đi."

Trước lời nói của Ji Heon, Jae Kyung đang ngồi dưới sàn phòng khách, chớp chớp mắt và tỏ vẻ nghi ngờ.

"Em đã dùng rồi mà."

"Gì?"

Trước khi Ji Heon kịp hỏi cậu nói gì, thì Jae Kyung đã nói với giọng có chút phấn khích.

"Em dùng thêm cũng được ạ...?"

Trước giọng điệu mong chờ đó, Ji Heon giờ mới nhận ra Jae Kyung đang hiểu lầm lớn.

"Này, thằng quỷ. Không phải cái đó."

Khi anh bối rối nói, Jae Kyung thở dài nói "Đúng nhỉ."

"Vậy là gì ạ."

Trong nháy mắt, giọng điệu trở nên cộc lốc. Trước phản ứng mất hứng lộ liễu đó, Ji Heon muốn đấm cho cậu một cái nhưng nhịn lại và chỉ về phía phòng ngủ.

"Mang tấm nệm giường xuống tầng 1."

Sau khi Jae Kyung mang tấm nệm xuống bãi đỗ xe tầng 1 của tòa nhà một cách an toàn, Ji Heon đã đưa cậu đến một quán ngon chuyên bán sushi gần khu nhà.

Có lẽ đã quá giờ ăn tối nên cửa hàng rất yên tĩnh. Hai người ngồi xuống chiếc bàn ở trong góc.

"Em ăn gì?"

Khi Ji Heon hỏi, Jae Kyung lên tiếng mà không thèm nhìn thực đơn.

"Sushi lươn ạ."

Cái thằng này...

"Thôi anh gọi phần đặc biệt."

"Gì vậy, sao anh còn hỏi."

Jae Kyung nói như thể không tin nổi. Ji Heon phớt lờ và đưa tay gọi nhân viên. Rồi ngay khi người nhân viên nhận gọi món xong và quay đi, anh khẽ nói với Jae Kyung.

"Ăn xong thì về thẳng nhà đi."

Jae Kyung không trả lời.

"Này, bây giờ nhà anh không có giường."

Về nhà đi, biết chưa? Sau khi lặp lại lời nói, Ji Heon cầm điện thoại lên mà không đợi Jae Kyung trả lời. Để đăng ký thu gom phế liệu lớn.
Sau khi hoàn thành đăng ký thu gom phế liệu ở trang chủ của Ủy ban Quận, Ji Heon sẵn tiện vào trang mua sắm và bắt đầu nghía xem giường mới. Jae Kyung ngồi đối diện, cũng đang xem điện thoại, lên tiếng như thể tốt quá rồi.
"Nhân tiện anh đổi sang giường đôi đi. Em sẽ mua."

"Thôi khỏi đi."

Ji Heon dứt khoát nói.

"Tại sao? Do em mà nó hư mà. Em sẽ mua cho."

"Thôi khỏi. Vậy thì em sẽ nói là giường mình mua và lại thường xuyên tới lui nữa."

Trước lời nói của Ji Heon, Jae Kyung cau mày và nói "Anh nói gì vậy chứ?"

"Thậm chí em không mua giường thì em vẫn sẽ tới lui thường xuyên mà."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top